Dương Gian Phán Quan

chương 173: phi kiếm so kè cốt kiếm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đúng vậy, vẫn là một quyền đầy hung hăng và đầy thô bạo.

Không có nửa xu dáng vẻ ý cảnh hoa mỹ, nhưng được cái khí thế tràn đầy.

Thêm nữa tại hắn vị trí quyền đầu, hiển hiện một chuỗi linh văn liên kết hình thành đồ án chữ “Phục”.

Thực ra khi trước một quyền cũng ẩn chứa linh văn đồ án chữ Phục, khác ở điểm lúc đó có mỗi một chữ nhỏ nhoi đơn lẻ. Còn hiện giờ là sự lồng ghép của mười chữ Phục nhỏ, hình thành một chữ Phục lớn.

Phục Ma Quyền Ấn, thuật pháp sơ cấp trong truyền thừa nhận được từ Âm Phủ.

Khi trước ngô nghê học xong không dùng, căn bản là khi đó xuất ra quyền chỉ có hình mà không có lực. Hắn liền lầm tưởng phải là sư cọ với công đức phật quang thì mới chơi chiêu này được.

Nhưng sau đó đánh với cửu đầu xà, hắn thành công ngưng tụ linh văn khi thi triển Lôi Tiễn Thuật Pháp. Trở về liền cẩn thận xem xét lại mớ thuật pháp từng học, kèm với tiến hành thử nghiệm.

Rốt cuộc hắn cũng thành công.

Hơn nữa còn là thành công phi thường mỹ mãn, bởi sau đó Cao Cường nghĩ ra phương án một lần ngưng kết ra số lượng lớn linh văn, rồi đem toàn bộ lồng ghép gắn kết với nhau.

Khi thử nghiệm đánh ra thấy uy năng không chỉ mạnh gấp đôi mà biến lớn tới vài lần. Thành quả vượt ngoài sức mong đợi, liền để hắn thấy nể phục chính mình hơn tuần lễ luôn đấy.

Để mà phân tích thì Phục Ma Quyền Ấn có ý nghĩa như tên gọi, chứa đựng lực lượng tịnh hoá, khắc tinh của toàn bộ sinh vật liên quan tà ác ô uế.

Nhưng cần chú ý tới chữ Phục được xếp tại vị trí đầu tiên trong tên gọi. Cũng như cần phải biết rằng đây là loại thuật pháp có xuất sứ từ phật môn.

Mà sản phẩm made in phật môn, lẽ đương nhiên sẽ không phải loại hình phục vụ giết chóc.

Kể ra được đám quỷ Âm Phủ giao cho đồ đạc của phật môn, nghe có hơi kỳ cục.

Cơ mà ngay đến lôi hệ công pháp là thứ ma quỷ ghét nhất mà Âm Phủ còn có để đưa cho hắn, thì nhận được thuật pháp phật môn cũng chẳng cần phải ngạc nhiên làm gì.

Nói tóm lại Phục Ma Quyền Ấn uy năng chủ yếu là thanh trừ tà khí, khiến đám tà tu ma quỷ các loại hình nắm giữ lực lượng tà ác ô uế bị suy yếu.

Còn chữ Phục thì phải hiểu đây chỉ là thuật pháp sơ cấp, thanh trừ tà khí đạt mức độ nhất định, nhìn chung là không được mạnh mẽ cho lắm.

Thành ra Cao Cường cho rằng chữ Phục này ngụ ý là bào mòn tà khí từng chút một, đánh cho đám tà tu ma quỷ phải chịu phục quỳ xuống xin tha.

Thế nhưng cái này chỉ tính khi đệ tử phật môn thi triển, bởi bọn họ lực lượng là công đức phật quang, bao hàm ý nghĩa nhân văn cao cả gì gì đó.

Chứ còn Cao Cường hắn thì làm khỉ gì có công đức phật quang để mà tịnh hoá này nọ?

Hắn chỉ có tử hắc lôi điện mà thôi, thứ lực lượng đại diện cho sức mạnh huỷ diệt. Bởi vậy mới có chuyện lúc ban đầu đánh ra một quyền liền nổ tung tấm chắn huyết vụ.

Cao Cường rõ ràng không phải là sư cọ, càng không có công đức phật quang, nhưng vẫn đánh ra được Phục Ma Quyền Ấn. Cái này là tiết tấu kỳ cục lần thứ hai đấy.

Thế nhưng quản nhiều để làm cái gì?

Cứ có đồ chơi để đánh bạo đầu đám ma quỷ là được rồi.

Vấn Tâm Quỷ đương nhiên không biết ẩn chứa đằng sau chiêu thức của Cao Cường là một câu chuyện hao tốn nhiều giấy mực như vậy.

Nhưng nó hiểu được rằng giờ mà để bị đánh trúng là quỷ kiếp của nó coi như xong. Có điều không vì thế mà Vấn Tâm Quỷ chịu thua cuộc.

Nó lúc này không còn là Vấn Tâm Quỷ nghĩ trước nghĩ sau nữa rồi. Nó đang là một con quỷ hợp cách, một con quỷ điên cuồng như chó dại. Mà đã là chó dại thì cho dù có phải đương đầu với dân câu trộm chó chuyên nghiệp đi nữa, nó cũng sẽ nhào lên cắn một miếng.

Nói đùa vậy thôi, chứ Vấn Tâm Quỷ mục tiêu phấn đấu là trở thành một con chó dại có trí tuệ đấy.

Mà muốn cắn người thì trước tiên không được ăn phải bả, tiếp theo phải tránh dây thòng lọng thít cổ.

Trong khi đó dân câu trộm nó đang phải đối mặt là siêu cấp chuyên nghiệp. Phương tiện gây án hiện đại và nguy hại hơn rất nhiều, có thể so với súng điện loại hình. Để bị đánh trúng một cái thôi là ngay ngày mai nó sẽ được bày bán trên bàn thịt chó ngoài chợ liền đấy.

Phải né tránh, sau đó cắn.. phản công.

Sớm đã chuẩn bị đương đầu với tình huống này, Vấn Tâm Quỷ bàn tay nhanh chóng tuôn ra huyết vụ. Rồi như chớp đánh ra một quyền, kèm với đó là chân dẫm mạnh để lùi về phía sau.

Vấn Tâm Quỷ viễn trình công kích yếu nhược, một quyền này không thể kích thương đối thủ. Mục đích đánh ra chỉ là để ngăn cản thế tấn công của địch nhân, qua đó nó sẽ thuận lợi né tránh.

Mặc dù phong cách đánh hơi rườm rà, nhưng ở tình huống đối mặt với lôi điện khắc tinh, Vấn Tâm Quỷ nắn nót cẩn thận cũng không có gì sai.

Hơn nữa ý đồ của nó đã thành công.

“BÙNG..”

Cao Cường quyền đầu va chạm quyền ấn huyết vụ, dễ dàng đánh cho nổ tung. Chỉ có điều cũng vì vậy mà thế tấn công liền chậm lại một nhịp.

Xong hắn không có nao núng chút nào, bởi Phục Ma Quyền Ấn sau khi thi triển ra, có thể duy trì kéo dài tuỳ thuộc vốn liếng của người sử dụng.

Xét một cách toàn diện thì có thể coi Phục Ma Quyền Ấn là một loại thuật pháp kết hợp giữa hai loại hình công kích và phụ trợ. Tuy nhược điểm là phải cận thân chiến đấu, nhưng được cái tiêu hao chân khí không đáng kể, vận dụng một cách hợp lý liền chẳng cần phải lo nghĩ.

Đối với Cao Cường thì cận thân chiến đấu không phải nhược điểm, bởi hắn thể chất mạnh, lại nắm giữ tốc độ không tồi. Và đặc biệt là hắn khá ưa thích sử dụng quyền pháp.

Lại nói tới sau khi đánh tan quyền ấn huyết vụ.

Cao Cường hai chân dẫm đạp Miêu Bộ, hoá thành một vệt tàn ảnh xuyên qua làn khí vụ đỏ lòm trong không khí. Hắn muốn mau chóng tiếp cận, với dự định đánh cho Vấn Tâm Quỷ không kịp trở tay.

Chỉ là vừa tiếp cận, hắn liền thấy Vấn Tâm Quỷ trong tay là không biết lôi từ đâu ra một thanh cốt kiếm. Không dùng chất liệu như sắt hay gỗ gì đó, cứ phải là kiếm được chế tác từ xương cốt mới chịu?

Mà qua quan sát cẩn thận, thanh cốt kiếm này rõ ràng là được chế tác mài dũa từ xương nguyên khối. Thân kiếm hơi to và dày nhưng bằng phẳng trơn bóng, lưỡi kiếm sắc và mũi kiếm nhọn. Không tinh mắt rất dễ nhầm nhọt đây là thanh kiếm được đúc từ một khối bạch ngọc.

Cơ mà xương nguyên khối? Cao Cường trên mặt hiện đầy dấu chấm hỏi?

Cái WTF?

Con hàng Vấn Tâm Quỷ này lấy đâu khối xương lớn như vậy để mài thành kiếm? Cái này quá hư cấu, trừ khi.. nó là chạy vào viện bảo tàng trộm cắp khung xương khủng long.

Có điều vấn đề này không đáng để hao tổn tâm trí suy đoán. Vả lại Cao Cường cũng không có thời gian làm việc đó, bởi vì Vấn Tâm Quỷ chủ động tiến tới vung kiếm phản kích.

Chậc chậc, không ngờ cốt kiếm còn khắc hoạ linh văn. Mà không, cái này phải gọi là quỷ văn mới đúng, vì chúng là những hình thù đồ đằng yêu ma quỷ quái, trông khá là kỳ dị.

Cũng chỉ có ba vòng quỷ văn mà thôi. Sau khi Vấn Tâm Quỷ đem quỷ khí quán thâu, ba vòng quỷ văn đồng loạt phát sáng, thân kiếm liền biến đổi sang màu huyết sắc đỏ au.

Cao Cường đương nhiên xem không hiểu quỷ văn, đơn giản từ thân kiếm càng thêm phần bóng loáng, hắn đoán quỷ văn hẳn là tăng cường độ sắc bén cho chuôi cốt kiếm này.

Một điểm nữa là từ cốt kiếm toả ra thứ khí tức âm lãnh nổi da gà. Có thể hiểu lỡ như bị chém trúng một nhát, dù chỉ xượt qua làm xước lớp da, vẫn ăn cái gọi là no đủ phiền toái.

Tuy bản thân là lôi hệ tu sĩ, nhưng không đồng nghĩa được phép chểnh mảng. Cao Cường ngay lập tức triệu hồi phi kiếm nắm trong tay, và tất nhiên nhanh như chớp vung chém.

“Khanh..”

Hai lưỡi kiếm va chạm, ngân vang âm thanh lanh lảnh, kèm với đó hoả hoa bắn văng tung toé.

Pha đấu kiếm này sinh ra lực phản chấn không nhỏ, đẩy cả hai đồng loạt giật lùi về phía sau vài bước.

Bàn tay truyền tới cảm giác ê ẩm, Cao Cường có chút thoáng kinh ngạc. Vẫn biết đám quỷ hồn nhục thân cường đại trâu bò, nhưng lực đạo lớn thế này thì có vẻ hơi quá đà đấy.

Phải biết rằng hắn cường độ thể chất vượt cấp, thêm nữa là vẫn còn đang duy trì Phục Ma Quyền Ấn, vậy mà bị đánh cho thấy ê ẩm? Muốn không kinh ngạc đúng là hơi khó.

Tuy nhiên cái này nguyên nhân một phần còn bởi hắn chưa kịp điều chỉnh tư thế, hoàn toàn là vung kiếm chém bừa để đỡ đòn lúc nguy nan mà thôi.

Nói chung không được chủ động mà vẫn đánh ngang tay là khá lắm rồi. Hơn nữa đối phương có mạnh một chút thì trận chiến mới thêm nhiều giá trị.

Máu trong cơ thể dường như sôi sùng sục. Cao Cường lớn tiếng nói cười đầy vẻ hưng phấn:

“Vấn Tâm Quỷ, sâu bọ nhà ngươi khí lực không tệ. Tới đi, hai chúng ta so kè lực đạo”

“So kè lực đạo cái tổ tiên nhà ngươi chứ so” – Vấn Tâm Quỷ ngoài mặt bình thản, nhưng trong bụng thì không ngừng hô hào mắng chửi. Pha đấu kiếm vừa rồi đúng là nó không bị rơi xuống thế hạ phong, nhưng đó chỉ là biểu hiện của bề nổi mà thôi.

Chứ thực tế lôi điện đánh sâu vào cốt kiếm, thiếu chút đánh tan quỷ khí. Còn may mà nó kịp thời quán thâu bổ sung, nếu không cốt kiếm đã bị đánh cho trở về nguyên hình.

Giờ mà còn tiếp tục so kè, đảm bảo ngạnh kháng qua thêm vài đường kiếm, nó liền cạn kiệt quỷ khí. Đến lúc đó đèn đã cạn sạch dầu, chỉ còn nước đưa đầu ra chịu chém.

Đó là còn chưa tính đến nó thiệt thòi đủ đường.

Thứ nhất cốt kiếm chế tác từ khúc xương kỳ lạ nó thu được trong lần lục lọi biệt thự của một gã nhà giàu. Bản thì lớn nhưng lại hơi ngắn, mang về mài dũa cũng chỉ làm ra đoản kiếm.

Mà để dưỡng thanh đoản kiếm này, nó liền thay thế vào xương ống tay trái. Thành ra hiện giờ tay trái gần như phế bỏ, bởi nếu vận dụng cánh tay này sẽ tiêu hao khá nhiều quỷ khí.

Một tay cầm đoản kiếm đi so lực đạo với hai tay cầm trường kiếm?

Gã tập sự khốn nạn này nghĩ Vấn Tâm Quỷ nó là một con quỷ bị ngu sao?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio