Josua có phải là kẻ ngu ngốc đần độn đâu mà không nhìn ra ý đồ của hắn. Vừa nghe liền biết mục đích thực sự của Cao Cường là muốn bỏ túi đống Huyền Thiết quý giá.
Thế nhưng Josua không hề biết lãnh đạo móc thứ tài nguyên này ở đâu ra.
Cũng chẳng rõ kho chứa vật tư của quân đội được xây dựng ở xó xỉnh nào trong vương quốc.
Vấn đề là Josua nhìn ra Cao Cường sẵn sàng dùng tới thủ đoạn tanh máu để hoàn thành mục tiêu.
Hành động thẳng tay giết bốn người lính trinh sát chính là tín hiệu hết sức rõ ràng. Không cung cấp được gì hữu ích, e là những doanh trại quân đội sẽ sáng nhất đêm nay.
Josua từ thủa nằm nôi đã sống trong quân ngũ còn mù tịt như vậy, lính ngoại lai bị hạn chế tiếp xúc những thông tin mật như Đỗ Chi Vương lại càng chẳng biết gì hết.
Song có một việc mang tích chất hận thù riêng tư, cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến Đỗ Chi Vương phải hẹn giờ gửi mail kêu gọi Cao Cường chạy tới Hoa Mỹ một chuyến.
Nhân lúc Josua còn đang vắt óc suy nghĩ, Đỗ Chi Vương liền tranh thủ nói:
“Con Gián, có một gã cũng là người Đông Hải gia nhập đội quân thiết giáp Hoa Mỹ. Nhưng ở khác quân doanh nên ta không điều tra ra gã được tuyển dụng nhờ biệt tài gì. Chỉ biết gã thăng quân hàm nhanh chóng mặt, sau còn được điều động tới làm chỉ huy chỗ chúng ta”
“Và rồi có người bên lưu trữ thông tin lén tiết lộ cho ta biết, gã này yêu cầu xem hồ sơ cũng như ra lệnh xâm nhập theo dõi máy tính cá nhân và điện thoại của ta. Không lâu sau tiểu đội chúng ta ra ngoài làm nhiệm vụ thì bị vây bắt với tội danh buôn bán vũ khí cho khủng bố”
“Chắc chắn gã mới chính là kẻ tha hóa hủ bại” – Josua cay cú đập bàn nói:
“Chúng ta mỗi khi ra ngoài chỉ được cấp một lượng vũ khí đạn dược ít ỏi, bòn mót mười năm cũng chẳng đủ một thùng đạn thì buôn bán kiểu chó gì? Khẳng định là vì tiểu đội chúng ta đứng ra đề xuất điều tra kẻ móc nối đám khủng bố, mới bị gã và đồng đảng thẳng tay diệt trừ”
Gã chỉ huy đó có đúng là kẻ tha hóa biến chất như Josua nghĩ hay không thì bố ai mà biết được.
Cao Cường ngầm hiểu rằng Đỗ Chi Vương nói ra những lời này với ý tứ hoàn toàn khác biệt.
Đầu tiên là các phương tiện liên lạc của Đỗ Chi Vương bị xâm nhập và giám sát, cũng có nghĩa dù biết đối phương sẽ xem được email nhưng vẫn cố tình gửi tới cho hắn.
Thứ hai là nếu gã muốn diệt trừ kẻ đối nghịch thì đã sớm điều quân đánh xuống cống ngầm. Hiển nhiên ba người vẫn còn sống khỏe là bởi vì gã thả cho mà chạy đấy thôi.
Vu oan giá họa..
Thả cho vài người chạy thoát rồi cử đàn em giám sát /..
Dù có là kẻ bị rảnh háng bẩm sinh cũng chưa chắc đã muốn chơi cái trò vô bổ này..
Đoán không lầm thì gã từng có hành động nào đó để cho Đỗ Chi Vương bắt đầu hoài nghi. Và tấm email cầu cứu kia là mồi nhử khiến gã phải bại lộ ra thân phận của mình.
Đỗ Chi Vương đã thành công vạch trần bộ mặt thật của gã.
Nhưng cái giá phải trả thực sự là quá đắt.
Bảo sao trong mắt ngập tràn hối hận.
Thở dài một hơi đầy tiếc hận, Cao Cường lặng lẽ truyền âm:
“Chuột Nhắt, đợi giải quyết xong vụ việc liền theo ta trở về Đông Hải”
Trong lòng sớm đã có dự định, Đỗ Chi Vương nghe xong nặng nề gật đầu đáp lại.
Nói chung đã nhận thức rõ ràng gã chỉ huy kia đang nhắm tới mình, nhưng hiện giờ Cao Cường không còn ở độ tuổi bồng bột vừa thấy có kẻ thù liền phải băm chết ngay.
Với lại có một nguyên nhân để Cao Cường sớm đã biết tới sự hiện hữu của kẻ thù tại thành phố NY. Chẳng qua hắn ưu tiên việc truy tìm tung tích Đỗ Chi Vương trước.
Kể ra cũng buồn cười, gã sâu kiến đó đã chạy trời thoát được nắng rồi đấy.
Chẳng hiểu dựa vào đâu mà hung hăng chọc ngoáy Đỗ Chi Vương để dụ bản quan tìm tới? Cao Cường thực sự hiếu kỳ, có điều trước mắt tâm sự với Josua cho xong đã.
Đúng lúc này Athen từ phòng tắm đi ra, trừng mắt nhìn Josua và nói:
“Đội trưởng, có kẻ nào không biết tiểu đội chúng ta bị vu oan giá họa? Ngươi thừa hiểu quân đội giờ đây là địa bàn của đám chó chết, chẳng còn là nơi chúng ta từng hô vang khẩu hiệu trung thành. Muốn quân đội được thay máu thì hãy mau động não tìm biện pháp hỗ trợ hắn”
“Ta chỉ có duy nhất một cách” – Josua cười khổ nói với Cao Cường:
“Trước khi gia nhập vào đội quân thiết giáp, ta từng làm cận vệ tại phủ tổng thống hai năm. Để ta liên lạc với cận vệ riêng của cựu tổng thống Black Okocha xem sao. Có điều chưa chắc ông ta nhận lời gặp mặt, hơn nữa có moi được tin tức hay không phải dựa vào chính ngươi”
Lằng nhằng rắc rối và quá mất thời gian, cơ mà Cao Cường vẫn quăng chiếc điện thoại tới cho Josua, trong gắn sim nhờ tài xế đen nhẻm mua giúp để gọi xe lúc cần đấy.
Josua mau chóng bấm một dãy số dài lê thê rồi chờ đợi, đúng hồi chuông thứ ba thì đầu bên kia bắt máy, và sau có vài câu xã giao máy được chuyển tới tận tay Black gì đó.
Mọi chuyện càng suôn sẻ hơn khi vị cựu tổng thống này đồng ý gặp mặt mà chẳng hề hỏi tới lý do.
Đầu bên kia vừa cúp máy, cả đám liền nhìn về hướng Cao Cường dò hỏi.
Đoán hiểu bọn họ nghĩ gì, Cao Cường phất tay cười nói:
“Theo ta được biết Black Okocha và tổng thống đương nhiệm thuộc về hai đảng đối lập, chắc muốn từ các ngươi thu thập chút tin tức gây khó dễ phe bên kia thôi. Mặc kệ lão tính toán chiêu trò gì đi, có ta ở đây sẽ không ai nguy hại được các ngươi đâu mà phải xoắn quẩy”
Đỗ Chi Vương tin tưởng Cao Cường tuyệt đối, nghe xong liền mỗi tay cầm một cái đùi gà rán mà gặm, nhoáng cái môi miệng nhem nhuốc dầu mỡ nhìn trông bóng nhẫy.
Về phần Athen thì chạy tới trước gương ngắm nhìn làn da hiện đã mịn màng như da em bé, thỉnh thoảng mỉm cười tủm tỉm giống như gái ế lâu năm vừa được ai đó tỏ tình.
Riêng mình Josua bởi vì nghĩ tới kết cục của bản thân cũng như những binh lính đã cấy ghép bộ trang bị thiết giáp vào cơ thể, thành ra tâm trạng không sao thoải mái nổi.
Thấy gã lo lắng sầu mi khổ sáp, Cao Cường nhìn ra được vấn đề định mở miệng an ủi vài câu.
Song nghĩ lại có nói gì bây giờ cũng vô ích, trừ khi quân đội Hoa Mỹ tự nguyện gỡ bỏ trang bị thiết giáp. Chứ cứ ôm giữ khư khư để dùng thì không ai cứu nổi bọn họ đâu.
Tóm lại biết điều thì sống khỏe, còn dại dột sẽ phải chết, chẳng có nửa xu quan hệ gì với hắn.
Vung tay ném lên mặt bàn mấy bộ quần áo, Cao Cường lạnh nhạt thúc dục:
“Mau mặc vào rồi còn lên đường, kẻo đối phương gia tăng đề phòng lại thêm phiền toái”
Đỗ Chi Vương ngay lập tức lau sạch dầu mỡ, vươn tay định chộp lấy một bộ quần áo thì liếc mắt thấy chiếc váy hàng hiệu kèm vài món phụ kiện còn nguyên nhãn mác.
Ánh mắt thoáng cái liền thiếu lễ phép, Đỗ Chi Vương cười hắc hắc bỉ ổi nói:
“Đồ con gián nhà ngươi bây giờ cũng biết chơi bời hư hỏng đấy nhỉ? Mau thành thật khai báo mấy năm ngốc ở KOE đã lừa gạt thể xác bao nhiêu em gái xinh tươi rồi hả?”
Lừa gạt thể xác cái quần chứ lừa, bản quan vẫn còn ,% là giai tân đây.
Trong bụng không ngừng gào thét kêu oan, nhưng không thể chịu mất mặt được. Cao Cường phất tay thu hồi về điện thoại, vênh váo nhếch miệng cười đầy ngạo nghễ.
Sau khi bấm mở album ảnh, hắn đặt điện thoại xuống bàn rồi ra hiệu Đỗ Chi Vương tự nhìn mà xem.
Không riêng mình Đỗ Chi Vương, bộ đôi Josua và Athen cũng nuôi nhốt một con bát quái chi tâm trong lòng đấy, thế là cả ba liền túm tụm nhìn xem màn hình điện thoại.
Đập vào mắt là những bức ảnh selfie khiến toàn bộ đực rựa trên thế gian phải ghen tị đừng hỏi luôn.
Trong ảnh Cao Cường nằm võng nhâm nhi ly cocktail ở bên cạnh bể bơi, và rồi hết cô nàng xinh đẹp này lại đến cô nàng xinh đẹp khác chu mỏ hôn chùn chụt vào má hắn.
Sau đó là những bức ảnh chụp tại bãi biển cát trắng đầy nắng vàng, nằm ở bên cạnh hắn cầm điện thoại để selfie, các nàng ai nầy đều mặc bikini không thể kiệm vải hơn.
Nhìn những khối cầu căng tròn ra sức tì đè vào tay hắn đến mức méo mó, Đỗ Chi Vương với Josua ghen tị tròng mắt đỏ quạch, thầm ước ao được biến thành tay của hắn.
Không ai bảo ai, Đỗ Chi Vương và Josua cùng lúc liếc mắt nhìn tới Athen.
Tiếp tục không ai bảo ai, cả hai cùng lúc lắc đầu chép miệng thở dài.
Ài, cái này bức tường..
Nhạy bén phát giác thái độ lỗi lõm của hai người bọn họ, Athen liền vươn tay chộp lấy y phục trên bàn. Sau đó lưu lại một tiếng hừ lạnh rồi chạy hùng hục tới phòng tắm.
Cao Cường ngồi nhìn cảnh này thật không biết nên nói gì cho phải.
Athen đã đi mặc đồ, Đỗ Chi Vương với Josua liền không lãng phí thời gian thêm nữa. Cả hai ngay tại chỗ rũ bỏ khăn tắm, rồi lấy bộ quần áo trên bàn mau chóng mặc vào.
Quần áo là của Cao Cường, vóc dáng tương đương nên Josua mặc còn ổn một chút. Chứ nhỏ bé như Đỗ Chi Vương thì phải xắn ống tay áo với ống quần nhìn rõ là tội.
Bọn họ mặc xong cũng là lúc Athen khoác chiếc váy xẻ tà cao vút bước ra khỏi phòng tắm.
Nàng ngẩng cao đầu đầy kiêu ngạo, với những bước di chuyển vắt chéo chân đậm chất siêu mẫu.
“Khục.. Haha.. Haha..” – Liếc nhìn thấy trước ngực Athen căng phồng ngạo nghễ, Đỗ Chi Vương và Josua ngay tức khắc ngã lăn ra sàn nằm ôm bụng cười như điên.
Như thường lệ Athen sẽ phản ứng phi thường ác liệt đấy nhé.
Nhưng lần này nàng đáp lại bằng một cái vẩy nhẹ mái tóc mười phần kiêu sa.
Đơn giản vì ăn viên Dưỡng Nhan Đan kia xong là núi đồi của nàng nhú lên trông thấy luôn, chẳng qua chưa nẩy tưng tưng được như nhóm nữ nhân trong mấy bức ảnh.
Có điều Athen vô cùng vững tin đỉnh núi sẽ còn nhú cao hơn nữa. Đến lúc đó nàng cũng quật bikini nhỏ như chiếc lá, cho hai gã khờ này nhìn lác hết cả mắt thì mới thôi.
Trong khi Athen đứng đó mải mê mơ mộng, Cao Cường ngậm đắng nuốt cay từ trong đống đồ chuẩn bị cho Mirranda moi ra một đôi giày cao gót đỏ chót đặt lên mặt bàn.
Tiễn Phật tiễn đến Tây Thiên, giúp người thì giúp đến cùng.
Chứ để nàng ta trên người mặc váy xẻ tà sang chảnh, dưới chân lại xỏ đôi giày quân đội đã nát bươm, cái này hình ảnh đến kẻ mù thời trang cũng không chấp nhận nổi.
Của đáng tội hành động vô thưởng vô phạt này của hắn đã khiến cho huynh đệ hiểu lầm.
Chỉ thấy Đỗ Chi Vương khẽ lắc đầu, thở dài nói:
“Còn đâu Con Gián ngây thơ ngày nào vì chút học phí mà phải còng lưng bưng coffe? Con Gián ngày nay đã rất biết cách lấy lòng nữ nhân, là một Con Gián đầy thủ đoạn”
Bưng coffe mà còng lưng được? Có cần thiết phải nói quá lên như vậy không?
Cao Cường dứt khoát ném cho mặt hàng nhỏ thó này cái bĩu môi mười phần khinh bỉ.
Cơ mà cô nàng Athen dường như cũng hiểu lầm linh tinh rồi đây này, hiện giờ hướng bản quan nháy mắt như điên mới ghê chứ? Ài, phải sớm tách ra cho lành mới được.