Đường Giữa Toàn Năng

chương 110: ước mơ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi kết thúc ván đấu, Triệu Tân An và Sean tự động out khỏi phòng, chỉ còn lại Trì Sóc, Diệp Thiếu Dương và Tạ Vi Vũ tổ đội.

Diệp Thiếu Dương cười khen: "Tiểu Vũ lợi hại quá nhe, triple kill MVP!"

Trong ván đấu vừa rồi, tổng dame của Tạ Vi Vũ vượt quá 45%, KDA 6 – 0 – 3, chiến tích vô cùng đẹp mắt.

AD một khi đã farm đầy đủ, chỉ cần không chết trong giao tranh, kết xuất tổng sẽ rất khả quan, có lúc có thể dựa vào sức lực của chính mình phản sát.

Đây cũng là lí do mà khi đấu với Nguyệt Ảnh, Diệp Thiếu Dương liều mạng giết Tạ Vi Vũ cho bằng được.

Tạ Vi Vũ nghe Diệp Thiếu Dương khen hắn, khiêm tốn đáp: "Nhờ có cậu giúp đỡ, nếu không tui cũng đã chết bảy, tám lần gì đó rồi."

Diệp Thiếu Dương nói: "Không khoa trương vậy đâu. Kỹ thuật di chuyển của ông vốn đã tốt."

Tất cả mọi người đều livestream nên không thể đánh giá đội Hàn Quốc, trong thâm tâm tự có suy đoán. Dù sao cũng chỉ là leo rank thắng một ván, cũng không phải thi đấu chính thức, có gì để huênh hoang đâu.

Tạ Vi Vũ lái qua chuyện khác: "Có tiếp tục leo rank không?"

Diệp Thiếu Dương không muốn để lộ bài đánh của cậu và Trì Sóc, mà bọn họ tổ đội đi hàng ba nên quá dễ đụng độ cao thủ, trận hồi nãy kinh hồn bạt vía, chi bằng chậm lại thả lỏng một chút.

Livestream cũng không có quy định bắt buộc phải leo rank mới được.

Diệp Thiếu Dương nói: "Không thì tụi mình đấu giải trí đi?" Tạ Vi Vũ tán thành: "Được nha. Cậu muốn đấu kiểu nào?"

Diệp Thiếu Dương nói: "Đấu nhân bản đi!"

Trì Sóc: "..."

Dù sao thì anh chưa từng đấu giải trí bao giờ.

Thực ra game [Chiến Thần] ngoại trừ các kiểu đấu hạng thì còn có một vài hình thức đấu giải trí tiêu khiển, không tích điểm, thắng thua gì cũng không sao.

Đấu nhân bản là một hình thức trong số đó, thành viên ở tầng 1 bên ta chọn tướng, những người còn lại cũng sẽ dùng tướng y chang, đấu với đối phương cũng là anh em sinh năm, vẫn phân ra đường trên, giữa, dưới, rừng, đội nào phá nhà đối phương trước thì thắng.

Trì Sóc không có hứng thú với đấu giải trí, nhưng mà Diệp Thiếu Dương muốn chơi, anh tất nhiên sẽ chiều theo.

Vì vậy, Trì Sóc yên lặng nhấn sẵn sàng.

Diệp Thiếu Dương đổi hình thức đấu, chọn đấu giải trí, hình thức nhân bản, sau đó bọn họ nhanh chóng tiến vào phòng.

Ván này, Trì Sóc ở tầng 1, anh là người quyết định tướng.

Trì Sóc hỏi: "Chọn tướng nào bây giờ?"

Diệp Thiếu Dương hỏi: "Tiểu Vũ muốn chọn tướng nào?"

Tạ Vi Vũ nói: "Trì đội chọn đi."

Khán giả: "??"

Ba người mấy cậu cứ chuyền bóng cho nhau vậy hả?

Trì Sóc cũng không thể đá quả bóng này đi nữa, trực tiếp khóa [Ảo thuật sư] mà Diệp Thiếu Dương tương đối yêu thích, hỏi: "Được không?"

Diệp Thiếu Dương sảng khoái nói: "Được, năm ảo thuật sư." Người chơi tầng 1 đã khóa, những tầng còn lại lập tức xác nhận, sau đó tướng của cả 5 người đều biến thành [Ảo thuật sư].

Ván đấu bắt đầu, [Ảo thuật sư] của Trì Sóc cầm trừng phạt đi rừng, [Ảo thuật sư] của Diệp Thiếu Dương mua một quả cầu hỗ trợ, đi cùng Tạ Vi Vũ xuống đường dưới.

Đối diện là 5 con [Thợ săn súng máy], giải quyết lính nhanh gọn, nhưng bản thân rất dễ chết yểu.

Nhịp điệu của đấu giải trí nhanh hơn nhiều so với đấu rank, không tới mấy phút, Trì Sóc đã có cấp 6, đi đến đường dưới ping "Tấn công", cả ba người bọn họ trốn trong bụi, đột ngột lao ra, combo hạ xuống, nháy mắt miểu sát hai vị tướng máu giấy đối diện!

Hai người chơi đối tuyến căn bản không kịp phản ứng, trực tiếp bị miểu sát.

Sau đó, cả ba người bọn họ tổ chức đi cướp bùa xanh, cướp xong quay về đường giữa trốn giữa bụi, đợi đối thủ vừa đi ngang lập tức hạ xuống một bộ combo giết chết đối phương.

Giết xong Mid lập tức chạy vào rừng, giết tiếp [Thợ săn súng máy] phụ trách đi rừng. Sau đó, bọn họ liền chạy tới đường trên mai phục, Tạ Vi Vũ và Diệp Thiếu Dương trải nghiệm cảm giác đánh lén.

[Ha ha ha, tổ hợp ba người gieo vạ xuất kích!]

[Ba con ảo thuật sư trời ơi, khống chế người ta đến mức không thiết sống nữa!]

[Dương Dương W, Trì đội W, còn chạy được? Tiểu Vũ còn một cái W nữa nè!]

[Đối thủ chắc cũng ám ảnh lắm. Mấy người các cậu là đang muốn nổ cá ở server Quốc tế hả?]

Đã rất lâu rồi Tạ Vi Vũ không vui vẻ như hôm nay.

Đấu giải trí thật sự rất thoải mái, ba con [Ảo thuật sư] của bọn họ đều mua giày gia tốc, chạy trốn vô cùng nhanh, núp bụi khắp nơi giết người, Diệp Thiếu Dương tiến lên mở giao tranh, khống chế hết hiệu lực thì Trì Sóc nối tiếp, Tạ Vi Vũ chỉ cần kết lại.

Cho nên, toàn bộ đầu người đều thuộc về Tạ Vi Vũ.

Ba người nhanh chóng du tẩu, mảnh vỡ màu tím bay khắp hẻm núi, niềm vui của tổ hợp là "núp bụi đánh lén", năm người đối diện cơ bản là không dám bước nửa bước ra khỏi tầm trụ, ra là chết ngay.

Kinh tế nhanh chóng cách biệt.

Diệp Thiếu Dương nói: "Tiếc ghê, thi đấu chuyên nghiệp không có hình thức này, nếu không cũng vui lắm. Lúc đó, bên mình chọn 5 con [Tiềm hành đạo tặc], đối phương cầm 5 con [Huyết y thích khách] ------ rồi cả map "vườn không nhà trống", không có một ai."

Tạ Vi Vũ bị cậu chọc cười: "Cả 10 người đều tàng hình, ai xuất hiện trước coi như thua."

Diệp Thiếu Dương: "Đột nhiên ló đầu ra phát hiện cả đội đối phương đang ở phía sau mình, dui phải biết, ha ha ha."

Tạ Vi Vũ: "Ha ha ha."

Trì Sóc: "......"

Khán giả: "??"

[Dương Dương, cậu ma quỷ vừa thôi?! Thi đấu chuyên nghiệp mà chọn hình thức này thì sẽ biến thành thi đấu hài kịch đó!]

[5 con tiềm hành đạo tặc đấu với 5 con huyết y thích khách, tập thể tàng hình, ai ló đầu ra trước thì thua?]

[Ha ha ha, được đó, đề nghị liên minh cân nhắc, năm nay chọn hình thức nhân bản tổ chức cho mùa giải minh tinh]

[Mùa giải minh tinh năm nay chưa có chọn hình thức đấu, tui cảm thấy ý tưởng của Dương Dương rất hay, lúc đó các đại thần hợp lực, đấu nhân bản, 5v5, gieo vạ lẫn nhau!]

Sau khi thi đấu thường quy kết thúc, giữa năm sẽ tiến hành một số hoạt động, chọn ra những tuyển thủ nổi tiếng, nhân khí cao, nên mùa giải đó được gọi là "mùa giải minh tinh", hàng năm, phương thức thi đấu sẽ đổi mới. Biết đâu năm nay trong lúc tiến hành vote chọn hình thức thi đấu, mọi người sẽ chọn "Nhân bản", để các đại thần có cơ hội hố chết nhau?

Thi đấu nhanh chóng kết thúc, Tạ Vi Vũ là MVP với 11 mạng trên tay.

Tuy rằng thắng thua trong đấu giải trí không quan trọng, nhưng hắn vẫn rất vui.

Lâu lắm rồi hắn không có cơ hội đơn thuần tận hưởng niềm vui lúc chơi game.

Từ sau khi bắt đầu thi đấu chuyên nghiệp, trò chơi trở thành sự nghiệp, mỗi ngày trôi qua đều lặp đi lặp lại những bài huấn luyện khô khan, đến lúc lên sân thi đấu lại áp lực như núi, thắng thì được khen, thua thì có vô hạn những lời thóa mạ chờ đợi, tâm thái như ngồi tàu lượn siêu tốc trùng trùng điệp điệp.

Mỗi mùa giải này thôi, hắn đã bị mắng cả 2 tháng.

Nguyệt Ảnh thua ở bảng S, ngày kế, AD mới của Dao Quang phong thần penta kill, chênh lệch quá lớn chính là lời trào phúng rõ ràng nhất. Đại lượng những lời mắng mỏ trên mạng xã hội, những tiếng chấp vấn, tuy hắn không nhìn, không nghe, nhưng thâm tâm vẫn khó chịu.

Những đồng đội cùng hắn chiến đấu 2 năm, không một ai liên lạc với hắn sau khi hắn chuyển nhượng.

Đồng đội mới ở Nguyệt Ảnh đối xử với hắn cũng không tệ, thua cũng không trách móc, có thể là bởi vì như thế nên Tạ Vi Vũ càng áy náy hơn, luôn cảm thấy là do bản thân mình ảnh hưởng mọi người.

Khoảng thời gian gần đây, tâm trạng của hắn vẫn luôn rất tệ.

Nhưng hôm nay hắn thật sự vui.

Bất kể là ván đầu chiến thắng nhà vô địch Choi Hyuk – Park Won Seok hay là ván đấu giải trí nhân bản, cầm ảo thuật sư, cùng với Diệp Thiếu Dương chạy khắp hẻm núi.

Hắn đã tìm lại được niềm vui khi chơi game thuở ban đầu.

Ba người bọn họ vẫn luôn đấu giải trí đến hơn 12 giờ rưỡi, 5 ảo thuật sư mai phục khắp nơi, 5 Nữ thần Băng Sương đóng băng đầy đất, 5 Hoa yêu trồng hoa đầy đường, hiệu suất livestream cực kỳ tôt, đạn mạc bị "ha ha ha" che lấp hoàn toàn, mà người kiệm lời như Tạ Vi Vũ đã thu hoạch được rất nhiều tiếng cười trong ngày hôm nay.

Mắt thấy đã sắp 1 giờ, Diệp Thiếu Dương nói: "Tiểu Vũ, chuẩn bị kết thúc livestream rồi ha? Mai tụi tui còn phải huấn luyện nữa."

Tạ Vi Vũ gật đầu: "Ừa, tụi tui cũng huấn luyện, bye bye nha." Diệp Thiếu Dương tắt livestream, sau đó nhận được tin nhắn từ Tạ Vi Vũ: "Cám ơn cậu, hôm nay tui thật sự rất vui, sau này nếu có thời gian mình lại chơi đấu giải trí nha."

Diệp Thiếu Dương nói: "Được nha, khi nào rảnh cứ liên hệ tui!"

Cũng ngay lúc đó, Trì Sóc gửi tin nhắn cho cậu: "Cậu ngủ sớm chút, ngủ ngon nha."

Diệp Thiếu Dương trả lời: "Trì đội định ngủ rồi sao?"

Trì Sóc: "Tôi chưa buồn ngủ lắm, định phục bàn trận đấu vừa rồi." Diệp Thiếu Dương: "Tui cũng không buồn ngủ, để tui phục bàn với anh!"

Một lúc sau, Trì Sóc nghe thấy tiếng gõ cửa.

Anh cấp tốc sửa sang quần áo, đứng dậy mở cửa.

Diệp Thiếu Dương mặc áo ngủ, ôm bé mèo trong lòng, định đi vào phòng ngủ của Trì Sóc, kết quả, Trì Sóc đột nhiên cầm máy tính đi ra, nói: "Ra phòng khách đi, rộng rãi hơn."

Diệp Thiếu Dương "Ừa" một tiếng, quay đầu hướng về phía phòng khách.

Đêm hôm khuya khoắt, Omega mặc áo ngủ chạy vào phòng của Alpha, tuy rằng hai người bọn họ quang minh chính đại phục bàn, nhưng để bị người khác phát hiện thì cũng không tốt. Trong gaming house vẫn cần phải chú ý.

Trì Sóc đặt máy tính lên bàn phòng khách, mở video thi đấu.

Diệp Thiếu Dương ôm mèo ngồi bên cạnh nhìn.

Góc nhìn OB vô cùng rõ ràng. Choi Hyuk mỗi lần giao tranh đều rất coi thường đồng đội, đây là nguyên nhân mà bọn họ bị tách đoàn. Choi Hyuk và Park Won Seok có thực lực cá nhân rất mạnh, nhưng có giỏi cỡ nào thì cũng khó mà 2v5. Ván thi đấu này, bọn họ coi thường đối thủ, cũng không quan tâm tới ba đồng đội còn lại.

Diệp Thiếu Dương không khỏi cau mày: "Choi Hyuk hình như ngày càng phách lối?"

So với mùa giải S9, lúc ATB vs Kinh Trập bọn họ cũng có xem, sau khi kết thúc, Choi Hyuk và Park Won Seok đắc ý ăn mừng cùng đồng đội, không coi Kinh Trập ra gì. Bởi vì thắng nên kích động cũng rất dễ hiểu, nhưng lại để đối thủ đợi rất lâu mới đến bắt tay thì lại không đúng.

Trì Sóc lạnh lùng nói: "Dù sao cũng từng là nhà vô địch thế giới, truyền thông Hàn Quốc quạt thêm gió, thổi phồng quá mức. Gọi Choi Hyuk là vương của cả đường rừng, Park Won Seok cũng được gọi là Mid đệ nhất thế giới, thậm chí, trong nước mình số lượng fan của bọn họ cũng không hề ít."

JG và Mid đệ nhất thế giới.

Nhìn rộng ra các khu thi đấu, tuyển thủ ưu tú thật ra rất nhiều, Mitchell, Christian của Bắc Mỹ, Sean, Julian,... của châu Âu. Hoa Quốc cũng có Phương Chính Thanh, Chu Gia Văn. Nhưng bọn họ không một ai dám xưng đệ nhất thế giới.

Đệ nhất không phải là một cái tên có thể tùy tiện dùng.

Năm ngoái ATB lấy được ngôi vương, liền trực tiếp xưng đệ nhất thế giới, lá gan cũng đủ lớn.

Diệp Thiếu Dương nhìn Trì Sóc: "Bọn họ tuy rằng ngạo mạn, nhưng thực chất bọn họ có năng lực để kiêu căng. Hôm nay nếu không phải là ghép đội ngẫu nhiên mà là toàn đội ATB, chúng ta không chắc sẽ thắng." Trì Sóc gật đầu: "Đúng vậy." Phong cách của Choi Hyuk rất hung hãn, thường xuyên cướp rừng; Park Won Seok có bể tướng rất rộng, hai người bọn họ phối hợp cũng vô cùng ăn ý." Diệp Thiếu Dương cười nhìn Trì Sóc: "Ăn ý hơn chúng ta không?"

Tim Trì Sóc đột nhiên hẫng một nhịp, hai bên tai nóng lên. Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn anh, cười híp mắt, thật là đáng yêu quá đi, làm anh không nhịn được muốn...

Ôm hôn một chút.

Ngay khi ý nghĩ này xuất hiện, tai Trì Sóc càng đỏ hơn, vội vàng đè xuống xúc động, giả vờ bình tĩnh nói: "Đương nhiên là không, hai người bọn họ cũng có lúc sai lầm." Diệp Thiếu Dương thản nhiên nói: "Cho nên không có gì để lo hết. Tui không tin chúng ta liên thủ lại thua bọn họ. Lúc đó, anh cầm tướng C, tui cầm pháp sư sát thủ, chắc chắn là có cơ hội trực tiếp giết Park Won Seok."

Trì Sóc nói: "Điều kiện tiên quyết để đối đầu với bọn họ là chúng ta phải giành được slot tham dự giải đấu Quốc tế."

Diệp Thiếu Dương gật đầu: "Ừa, tui biết mà. Nên mình nỗ lực từ Quốc nội, đi từng bước một." Trì Sóc quay lại nhìn Diệp Thiếu Dương, đáy mắt ẩn hiện ý cười.

- ------ mùa giải này có em, nên tôi có lòng tin sẽ đánh tới Chung kết Thế Giới, giành lấy ngôi vương chung cuộc.

Chúng ta, cùng nhau thực hiện giấc mơ này.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio