Đường Giữa Toàn Năng

chương 3: chương 2. thế giới mới

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Diệp Thiếu Dương đẩy cửa ra, một chú mèo trắng nhảy đến bên cạnh, dùng đầu cọ qua cọ lại ống quần cậu.

Cậu rất thích mèo, con mèo này hình như là giống Ragdoll, bộ lông xù màu trắng, đuôi màu nâu như sóc nhỏ cùng với đôi mắt xanh thẳm, vô cùng ngọt ngào, đáng yêu.

Diệp Thiếu Dương tiện tay bế mèo lên, vừa đi vừa hỏi: "Có người nào ở đây không?"

Không nhận được hồi đáp, chỉ có một tiếng meo phát ra từ chú mèo đang được ôm trong lồng ngực.

Diệp Thiếu Dương sờ sờ đầu nó, nhìn quanh bốn phía.

Đây là một căn hộ có phòng ngủ và phòng khách, từ chỗ ban công nhìn ra bên ngoài có thể thấy được phong cảnh bên ngoài không tệ, dựa vào cao độ thì có lẽ là khoảng từ tầng trở lên, diện tích bên trong căn hộ hơn mét vuông.

Lúc này, người máy cao khoảng hơn mét đang ở trong phòng khách quét sàn.

Cảm nhận được cậu đang đến gần, ánh đèn màu xanh sau gáy người máy sáng lên, âm thanh phát ra từ miệng: "Chủ nhân, hôm nay là thứ tư, nhắc nhở người đến bệnh viện làm kiểm tra."

Diệp Thiếu Dương sửng sốt một chút: "Bệnh viện?"

Người máy: "Theo lịch hẹn người đã đặt từ trước, hôm nay vào giờ rưỡi chiều, tại bệnh viện nhân dân, chuyên khoa tin tức tố, gặp bác sĩ chuyên khoa Tần Nguyệt, phút nữa tài xế sẽ đến đón người, xin chủ nhân chuẩn bị sẵn sàng nha!"

Diệp Thiếu Dương liếc nhìn màn hình thời gian trước ngực người máy-----

Tinh lịch ngày tháng năm , : chiều.

Thời gian hoàn toàn khác biệt so với thời điểm cậu xảy ra tai nạn, mấu chốt là "Tinh lịch". Bình thường chỉ nghe nói đến lịch dương, lịch âm, lần đầu tiên nhìn thấy tinh lịch.

Chẳng lẽ là chết rồi xuyên đến thế giới mới?

Đầu óc Diệp Thiếu Dương bây giờ có chút ngơ ngác.

Chú mèo trong lồng ngực nhận ra được sự bất an của cậu, nhẹ nhàng cọ lên cánh tay. Diệp Thiếu Dương ôm mèo đứng ở ban công, cẩn thận quan sát, tất cả những chuyện vừa xảy ra vô cùng kỳ quái, cậu do dự một chút, xoay người đi tới chỗ tủ giày tìm một đôi giày thay ra.

Nếu đã hẹn bác sĩ, trước tiên nên đi khám rồi tính sau.

Ngay lúc này, điện thoại trong túi vang lên, Diệp Thiếu Dương ấn vào nút nghe, bên tai truyền đến một giọng nữ: "Xin chào, Diệp tiên sinh, tôi là tài xế ngài đã đặt, xin hỏi ngài có thể rời nhà chưa?"

Diệp Thiếu Dương nói: "Sư phụ chờ chút, tui lập tức ra tới."

Cậu để mèo vào ổ, vuốt nhẹ đầu nó: "Tao đi bệnh viện một chuyến, rất nhanh sẽ quay lại."

Mèo nhỏ ngoan ngoãn nằm sấp xuống, mắt tiễn cậu rời đi.

Vừa ra cửa, một chiếc xe vừa vặn chờ cậu ngay đó, cậu mở cửa xe, đối phương quay đầu lại hỏi: "Số đuôi , Diệp tiên sinh, điểm đến là bệnh viện nhân dân, đúng chứ?"

"Đúng vậy." Diệp Thiếu Dương ngồi vào ghế sau.

Những tòa nhà cao ngất san sát nhau giữa đô thị phồn hoa, cầu vượt trải rộng khắp không trung tạo thành mạng lưới giao thông phức tạp. Diệp Thiếu Dương nhìn ra ngoài qua cửa kính thấy những biển số bắt đầu bằng "Tinh A", trong mắt đầy nghi hoặc.

Ngơ ngơ ngác ngác cả đoạn đường cuối cùng cũng đến được bệnh viện, tìm được cái gọi là chuyên khoa tin tức tố, bác sĩ trẻ tuổi mang kính viền bạc vẫy tay với cậu, nụ cười thân thiết: "Thiếu Dương, mau tới đây, sao sắc mặt em khó coi vậy?"

Diệp Thiếu Dương ngồi đối diện với bác sĩ, nghiêm túc nói rằng: "Bác sĩ có thể giúp tui chụp CT kiểm tra đầu một chút không, tui hoài nghi trong đầu tui có khối u sau tai nạn giao thông, xuất hiện ảo giác rồi."

Bác sĩ ngẩn người, chợt cười nói: "Chớ nghĩ lung tung, tuần trước em vừa mới kiểm tra, thân thể không có vấn đề gì, chỉ là phân hóa chậm chút. Nước ngoài từng có tiền lệ tuổi mới phân hóa, em mới tuổi, không cần sốt ruột."

Diệp Thiếu Dương mờ mịt: "Phân, phân hóa?"

Bác sĩ kiên trì giải thích: "Trong cơ thể em chưa thể đo lường một cách chính xác tin tức tố. Nhưng mà ba mẹ em là AO kết hợp, trong nhà cũng không có Beta gene, em chắc chắn không phân hóa thành Beta. Cụ thể là Alpha hay Omega trước mắt vẫn chưa rõ, xác suất %."

Lần này Diệp Thiếu Dương càng nghe càng không hiểu, cậu nghi hoặc nhìn đối phương: "Ba mẹ tôi ở đâu?"

Sắc mặt bác sĩ cứng đờ, mu bàn tay sờ lên trán cậu xem nhiệt độ: "Không có sốt? Anh cho em kiểm tra lại một lần." Hắn mang theo Diệp Thiếu Dương đi phòng chẩn đoán, kiểm tra xong, bác sĩ nhìn kết quả trong máy tính, cau mày lầm bầm lầu bầu: "Đầu óc không bị gì, nhưng sao lại giống như mất trí nhớ?"

Diệp Thiếu Dương tâm tình thấp thỏm, nhỏ giọng nói: "Tôi quả thật có nhiều chuyện nhớ không rõ ràng."

"Ba mẹ em vừa bị tai nạn xe cộ qua đời vào tuần trước, có thể việc này đả kích lớn tới em, trong lòng không muốn tiếp thu sự thật, nên mới sản sinh ra ảo giác." Bác sĩ vỗ vỗ vai cậu, ngữ khí ôn hòa lại: "Anh là anh họ của em Tần Nguyệt, cậu bất ngờ qua đời anh cũng rất khó chấp nhận, nhưng mà sự việc đã xảy ra không thể nào thay đổi được, từ từ chậm rãi tiếp thu đi. Em còn trẻ, không thể cứ như vậy mà chán nản, buông xuôi."

Diệp Thiếu Dương: "......."

Cậu căn bản không có người anh họ nào tên Tần Nguyệt cả.

Bác sĩ Tần Nguyệt đứng lên lấy cho em họ ly nước: "Thế này đi, anh đi mời chuyên gia tâm lí đến nói chuyện với em, em ở đây chờ một lát."

Bác sĩ ra tới cửa, Diệp Thiếu Dương mới lấy lại tinh thần, xoay người đến phòng vệ sinh, rửa mặt bằng nước lạnh.

Vừa ngẩng đầu lên liền thấy trong gương là một thiếu niên da dẻ rất trắng, tóc vàng, sáng sủa đẹp trai. Diệp Thiếu Dương lay một chút tóc tai, không thấy vết tích nhuộm tóc. Dáng vẻ như này, đây hẳn là con lai?

Diệp Thiếu Dương rửa mặt xong liền cứng ngắc như rối gỗ đi đến bên bàn, chậm rãi ngồi xuống, trầm tư nhìn chằm chằm vào vách tường.

Cho nên là cậu tử vong trong tai nạn giao thông đó, linh hồn xuyên đến một cái thế giới khác?

Chỉ có thể giải thích như vậy mới thỏa đáng.

Diệp Thiếu Dương hít sâu một cái, tỉnh táo lại, nhanh chóng lấy điện thoại ra mở trình duyệt, tại khung tìm kiếm nhập vào LOL, chiến đội GD, đội trưởng Sunshine, tất cả kết quả trả về đều là "Không tìm thấy nội dung tương quan".

------ nơi này quả nhiên là một thế giới khác!

Nhớ lại vừa rồi bác sĩ nói cái gì mà "phân hóa", hình như là có liên quan đến việc thân thể cậu phát dục?

Diệp Thiếu Dương lại nhập vào "Phân hóa", lần này ngược lại có hơn triệu tin tức liên quan, trên cùng là tư liệu từ bách khoa chính thức, tương tự như Baidu.

[ Phân hóa: Chỉ thời kỳ trưởng thành trong cơ thể, hormone đạt đến giá trị đỉnh điểm, kích thích tuyến thể phát dục, xuất hiện Alpha, Beta, Omega ba loại giới tính ẩn. Thông thường, độ tuổi hoàn thành quá trình phát dục của thanh thiếu niên là khoảng - tuổi, cũng có những ngoại lệ phân hóa chậm ]

Diệp Thiếu Dương: "? ?"

Mỗi chữ cậu đều biết, nhưng mà ghép lại thì đọc không hiểu.

loại giới tính ẩn? Đây là thứ quỷ quái gì?

Cậu tò mò ấn vào "tài liệu tương quan", kết quả thấy được càng nhiều sự xa lạ.

Tin tức tố, tuyến thể của Omega, kỳ mẫn cảm, ký hiệu, khoang sinh sản,...

Diệp Thiếu Dương xem đến khiếp sợ, được một lúc, miệng của cậu đã mở to đến mức có thể nhét vừa một quả trứng gà.

Thế giới này thật cmn biến thái mà!

Nhân loại này ngoại trừ giới tính nam và nữ còn có Alpha, Beta, Omega, loại giới tính ẩn, tổng cộng là loại giới tính.

Trong đó, Omega cùng Beta dù là nam hay nữ đều có năng lực sinh sản đời sau, Omega dễ dàng thụ thai hơn, Beta có tỉ lệ sinh sản thấp hơn, Alpha không thể tự mình sinh, nhưng có năng lực làm người khác mang thai. Alpha và Omega sẽ có tin tức tố đặc thù trên người. Omega vào kỳ phát tình còn có thể mất khống chế mà yêu cầu Alpha đánh dấu?

Ký hiệu? Nghe có vẻ giống con dấu nha.

Diệp Thiếu Dương tò mò xem xong cái tiểu luận gọi là "ABO phổ cập khoa học", triệt để làm mới lại tam quan.

Bất luận là nam hay nữ đều có thể sinh con?

Vì để tăng tỉ lệ sinh sản, mấy người đây cũng thật là liều mạng! Đồng bào nam giới, mọi người thật trâu bò nha.

Ngay lúc Diệp Thiếu Dương đang trợn trắng mắt ngoác mồm, bác sĩ Tần đẩy cửa vào: "Thiếu Dương, chuyên gia tâm lí có lẽ hôm nay đã kín lịch, không thì buổi sáng mai em quay lại? Sáng mai cậu ấy có thời gian."

Đầu ngón tay Diệp Thiếu Dương run run, nhanh chóng cất điện thoại, cười khan nói: "Anh họ, em không cần khai thông tâm lí, lúc nãy đùa anh thôi."

Không phải vấn đề về tâm lí, mà cái cái thân xác này đổi cả linh hồn, cho nên cậu không thể có ký ức liên quan đến thân thể này, cũng không biết được việc ba mẹ qua đời.

Tần Nguyệt lo lắng nhìn cậu: "Thật không có vấn đề gì?"

"Ừm."

"Vậy em có tính toán gì cho sau này không?"

Diệp Thiếu Dương cứng đờ: "Sau này?"

Tần Nguyệt nói: "Cậu và mợ đều cùng lúc rời đi, không ai chăm sóc em. Anh nhớ em có học làm bánh năm, không bằng mở một tiệm bánh? Nếu cần tiền bạc anh cũng có thể cho em mượn."

Cậu bây giờ đã là côi nhi, đúng là cần phải cân nhắc đến cách nuôi sống bản thân mình. Thế nhưng, mở tiệm bánh? Cậu không có hứng thú với làm đồ ngọt đâu!

Diệp Thiếu Dương ho nhẹ một tiếng: "Em về suy nghĩ một chút, cám ơn anh họ."

Tần Nguyệt gật đầu: "Được, có khó khăn gì cứ tìm anh."

Diệp Thiếu Dương đứng dậy chào tạm biệt Tần Nguyệt, Tần Nguyệt lại giúp hắn gọi xe về nhà.

Trên đường về nhà, Diệp Thiếu Dương tâm tư cuồn cuộn

----- thì ra cậu đã chết trong thế giới xảy ra tai nạn xe cộ, bạn bè thân thiết hẳn là nghe tin rất khó vượt qua.

Cậu có lỗi với ba mẹ, đồng đội, huấn luyện viên, cùng tất cả những người hâm mộ.

Bây giờ một mình đến thế giới kỳ quái này, tiếp theo phải làm gì?

Diệp Thiếu Dương về đến nhà, dùng vân tay mở cửa, vừa nghe thấy tiếng kêu "meo meo" cậu liền bước nhanh tới ôm mèo từ ổ ra: "Đói bụng sao?"

Chiến đội GD trước đây từng nuôi mèo, cậu đối với việc này rất thành thục, nhanh chóng sắp xếp gọn thức ăn cho mèo để trong chậu cho mèo nhỏ ăn.

Nhìn mèo trắng ăn như hùm như sói, Diệp Thiếu Dương nhịn không được đưa tay ra sờ sờ đầu mèo nhỏ: "Sau này chỉ còn chúng ta nương tựa vào nhau thôi. Yên tâm, tao sẽ chăm sóc mày thật tốt."

Mèo nhỏ chỉ lo chuyên tâm ăn, không có đáp lại.

Diệp Thiếu Dương chú ý tới cái thẻ tên khéo léo tinh xảo trên cổ nó, mặt trên có viết: "Tiểu bạch".

Diệp Thiếu Dương tò mò nói: "Mèo bọn mi không phân Alpha, Omega nhỉ? Mèo đực có sinh mèo con được không?"

Mèo nhỏ: "meo meo meo???"

Diệp Thiếu Dương xoa xoa đầu tiểu Bạch, cũng tự biết bản thân mình nói chuyện với mèo quả thật rất ngu ngốc.

Cậu xoay người ngồi trở lại lên sofa, ngẫm nghĩ kế hoạch cho sau này.

Mở tiệm? Vẫn là quên đi thôi. Với đầu óc buôn bán của cậu, tầm nửa tháng là có thể đóng cửa.

Nên làm gì để sống nhỉ?

Kiếp trước thành tích học văn hóa của cậu không tốt, ngược lại có thiên phú chơi game, tuổi đã vào đội huấn luyện trẻ, lấy được hạng đầu năm đó, tuổi ký kết với chiến đội lớn ở quốc nội- GD, còn lấy được cả giải thưởng tân thủ xuất sắc nhất năm đó.

Chỉ đáng tiếc thời điểm cậu gia nhập, chiến đội GD có nhiều biến động lớn, lão tướng giải nghệ, đội hình vẫn luôn trong trạng thái cần rèn luyện thêm, lấy được lần Quán quân ở Quốc nội nhưng vẫn chưa cầm qua cúp Vô địch Thế giới.

Đây cũng là lý do chủ yếu mà người hâm mộ E-sports dùng để hắc cậu, cũng là tiếc nuối lớn nhất.

Có nên tiếp tục thi đấu hay không?

Trò chơi ngày hôm qua《 Chiến thần 》 cũng là MOBA v đẩy trụ, loại này cậu đã chơi qua rất nhiều năm, cơ sở vững chắc, kinh nghiệm thi đấu phong phú, có lẽ sẽ thuận tay hơn.

Dù sao tính cách cậu vẫn luôn là cái dạng "không thấy Hoàng Hà không chết tâm", sẽ không bỏ cuộc.

Trước đây chưa lấy được cúp vô địch thế giới, không có nghĩa là sống lại cũng không lấy được.

Diệp Thiếu Dương quyết định xong, ôm lấy mèo nhỏ đã no nê, đi về phía thư phòng.

Người anh họ bác sĩ nói rất đúng, việc đã phát sinh không thể thay đổi được, cậu chỉ có thể tiếp thu hiện thực.

Nếu ông trời cho cậu một cơ hội sống lại, cậu nên nắm thật chắc.

-----------------------------------------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Có bạn xem không kỹ, hỏi tại sao Diệp Thiếu Dương sẽ không phân hóa thành Beta.

Bác sĩ nói rất rõ ràng: Ba mẹ là AO kết hợp, trong nhà không có gene Beta, chắc chắn không phân hóa thành Beta. Chỉ có thể phân hóa thành Alpha hoặc Omega với xác suất mỗi bên là %.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio