Đúng giờ phút tối, chung kết tổng mùa giải S khu Hoa Quốc bắt đầu.
Tiếng vỗ tay như sấm.
Diệp Thiếu Dương ngồi ở tầng quan sát cũng có thể cảm nhận được độ máu lửa của khán giả ở hiện trường. Tiếp đến là các loại poster tiếp ứng được nâng cao, tiếng la hét của người hâm mộ cơ hồ muốn xuyên thấu mây xanh.
Kinh Trập mặc đồng phục màu tím đậm, đối lập với màu đồng phục trắng của Băng Hồn, đứng ở hai bên trái phải, nghiêng người chào khán giả sau đó đi vào phòng cách âm.
Máy thu hình lần lượt chiếu qua mặt của các tuyển thủ, bình luận viên bắt đầu giới thiệu nhân lực.
"Vị tuyển thủ tiếp theo này mọi người đều rất quen thuộc! Đội trưởng chiến đội Băng Hồn Trần Khiêm Hoa, mùa giải S xuất đạo, kinh nghiệm thi đấu bốn năm vô cùng phong phú!"
Trên màn ảnh quay cận cảnh gương mặt của Trần Khiêm Hoa, hắn mỉm cười, vẫy vẫy tay trước máy quay, các fan tại hiện trường lại kích động thét chói tai, còn có người hâm mộ hô lớn: "Trần đội, em muốn sinh khỉ con cho anh!" gây nên một trận cười vang.
Diệp Thiếu Dương lần đầu nhìn thấy Trần Khiêm Hoa tại hiện trường.
Một câu "Quân tử như ngọc" lại không quá thích hợp để nói về hắn. Tuyển thủ đẹp trai ở liên minh không ít, Trần Khiêm Hoa là kiểu vừa nhìn thấy bình thường, nhưng càng nhìn càng thuận mắt, nụ cười cũng rất dịu dàng.
Thế nhưng mà hắn có thể mang một chiến đội Băng Hồn từ bên bờ vực trở về sân khấu chung kết tổng, chắc chắn không phải là dạng ôn nhu dễ ức hiếp như dáng vẻ bên ngoài. Chiến đội Băng Hồn có vị Alpha tuyển thủ, nhưng đều ngoan ngoãn nghe lời hắn chỉ huy, có thể thấy được mị lực của vị đội trưởng Beta này vượt xa trí tưởng tượng của rất nhiều người.
Hai vị bình luận viên nói tiếp: "Băng Hồn rất giỏi giao tranh, phối hợp vô cùng tốt, cũng sở trường cưỡng ép giao tranh, đây là lần đầu tiên Băng Hồn đánh tới chung kết tổng SPL."
"Kinh Trập hẳn là lần thứ hai rồi? S vừa mới lấy được Quán Quân."
"Đúng thế. Đến cùng là Kinh Trập bảo vệ thành công bảo tọa hay Băng Hồn sáng tạo ra lịch sử mới, cầm lấy Quán Quân S đây, chúng ta cùng nhau đón xem!"
"Các bạn khán giả thân mến, tuyển thủ hai đội đã chuẩn bị xong, chúng ta lập tức đến với BP của ván đấu đầu tiên."
Trên màn ảnh xuất hiện giao diện game, song phương bắt đầu BP.
Kinh Trập ngẫu nhiên được phân vào đội xanh, ưu tiên BP.
Huấn luyện viên Trần không chút do dự Ban rơi SP [Chùy gai hủy diệt] – dạng tướng cưỡng ép giao tranh mạnh, Băng Hồn lại cấm [Nhãn tình Xà Vương] của Phương Chính Thanh; Kinh Trập Ban tiếp [Lá chắn ánh sáng], Băng Hồn cấm xạ thủ [Thánh Linh cung thủ].
Giai đoạn đầu tiên của Kinh Trập rất rõ ràng nhằm vào vị trí SP, Ban cả hai vị tướng thuận tay của Trần Khiêm Hoa; Băng Hồn cấm độc đội, cấm luôn vị tướng có kết xuất khủng bố giai đoạn late game của Tạ Viễn.
Hai đội nhanh chóng chọn tướng, Băng Hồn giành trước cặp đôi [Chuyên gia máy móc] và [Thợ săn súng máy]. Diệp Thiếu Dương xem tới đây, nhẹ giọng thảo luận với Trì Sóc: "Bọn họ muốn đánh chiến thuật đẩy trụ thật nhanh?"
Trì Sóc thấp giọng nói: "Băng Hồn triển khai loại chiến thuật này rất mạnh, Trần Khiêm Hoa bảo vệ tốt, rất khó giết được xạ thủ của bọn họ, chỉ cần [Thợ săn] súng máy có hai món trang bị tăng tốc đánh, dàn trụ ngoài sẽ khó lòng thủ được."
Sự thực chứng minh, ván đấu đầu tiên xoay quanh đường dưới.
Đường dưới của Băng Hồn có Trần Khiêm Hoa đi trợ thủ; Kinh Trập có đôi minh tinh Lý Vân Mặc, Tạ Viễn, song phương v không thể chiếm lợi được, JG cả hai đội nhiều lần tới hỏi thăm, nhưng Trần Khiêm Hoa vững vàng ở đó, khó có cơ hội bắt được xạ thủ của Băng Hồn.
Đợt sóng gió đầu tiên là giao tranh ở hang Rồng nhỏ, Băng Hồn ngoài dự đoán lấy đổi !
Mấy con lính máy của Trần Khiêm Hoa được thả rất tinh tế, hắn dùng nó trực tiếp giữ được Phương Chính Thanh và Tạ Viễn.
Xạ thủ và pháp sư đồng thời bị phạt đứng, kết quả chính là JG của Băng Hồn tới nơi thu gặt Double Kill!
Diệp Thiếu Dương kinh hồn bạt vía: "Năng lực giao tranh của Băng Hồn thực sự rất mạnh!"
Trì Sóc nói: "Tiểu Trần rất có năng lực nắm bắt cơ hội, tỷ lệ trúng chiêu của hắn rất cao."
Sau đợt giao tranh đó, kinh tế của Băng Hồn nhanh chóng tăng lên, xạ thủ có món trang bị tăng tốc đánh đầu tiên, bắt đầu cùng với Trần Khiêm Hoa điên cuồng đẩy trụ. Kinh Trập kiên trì được phút, mất hết dàn trụ ngoài. Băng Hồn vững vàng ăn Rồng lớn, giao tranh thêm một đợt đánh tới nhà chính.
"Chúc mừng Băng Hồn lấy được ván đầu tiên!"
"Kinh Trập bên này đã cấm hai SP mở giao tranh mạnh nhất, nhưng mà bể tướng của Trần đội quá rộng, cũng khó có thể cấm hết."
"Tổng chung kết có quy tắc BP toàn cục, chúng ta cùng nhau chờ đợi xem Kinh Trập sẽ ứng chiến như thế nào ở ván hai."
Diệp Thiếu Dương nghe tới đó, nhẹ giọng hỏi Trì Sóc: "Toàn cục BP?"
Trì Sóc: "Ừm. Quy định chung kết là ai lấy được điểm trước sẽ thắng, thể chế BO, chung kết Thế Giới cũng vậy, quy tắc là BP toàn cục, tướng đã dùng qua không được trùng lặp lên, ván đấu quyết thắng sẽ thả Ban, chọn tướng tùy ý, cũng tính là thử thách lớn đối với hệ thống bài binh bố trận của các huấn luyện viên."
Diệp Thiếu Dương suy tư: "Nếu như vậy, bể tướng của tuyển thủ nhất định phải rất rộng mới ổn."
BP toàn cục diện, tương đương với việc đặt vị tướng vào sau đó kết thúc mỗi ván, huấn luyện viên sẽ cấm mất mấy tướng, tuyển thủ sẽ chọn tướng trong nhóm còn lại.
Tướng đã dùng ở ván đầu, không được dùng lại ở ván hai.
Giống như hệ thống đẩy trụ của Băng Hồn rất lợi hại, nhưng ván đầu tiên Trần Khiêm Hoa đã cầm [Chuyên gia máy móc], ván thứ hai dù huấn luyện viên đối phương không Ban thì hắn cũng không được dùng lại.
Không cho lặp lại, quy tắc như vậy khiến cho trận chung kết này trở nên đặc sắc hơn rất nhiều -------- năm ván đấu, song phương sẽ lấy ra năm đội hình khác biệt.
Diệp Thiếu Dương mong đợi ngồi ngay ngắn lại, chuyên tâm nhìn về màn hình lớn.
Ván thứ hai, Kinh Trập tiếp tục Ban SP, Băng Hồn vẫn nhắm vào Mid như trước.
Đội hình cuối cùng được chọn ra như sau: Băng Hồn thiên về giao tranh, Kinh Trập lại để Phương Chính Thanh cầm [Ảo thuật sư], loại pháp sư sát thủ bộc phát mạnh kết hợp với JG [Tiềm hành đạo tặc].
Trì Sóc như có điều suy nghĩ: "Xem ra lão Phương muốn đánh liên động Mid – JG, thường xuyên thăm hỏi đường dưới."
Sự thật chứng minh, Trì Sóc và Phương Chính Thanh không hổ là độ hiểu ngầm bằng .
Phương Chính Thanh căn bản không để dành cho đường dưới nửa ánh mắt, cấp vừa đến lập tức chạy lên đường trên?
Trì Sóc: "..."
Diệp Thiếu Dương nhanh chóng hiểu ra, Kinh Trập chỉ chọn tổ hợp liên động Mid – JG để che mắt, bề ngoài nhìn có vẻ như sẽ yêu thích đường dưới, nhưng thực chất là liên động Mid – Top ------ Phương Chính Thanh sẽ nhiều lần đến giúp đỡ đường trên, liên thủ với Top của Kinh Trập, đánh vỡ đường biên của Băng Hồn.
Mà ở đường dưới, có sự bảo vệ của Lý Vân Mặc, xạ thủ đẳng cấp Thế Giới như Tạ Viễn dù không giành được lợi thế cũng có thể chống đỡ tốt tổ hợp đường dưới của Trần Khiêm Hoa liên thủ với JG vây đánh.
Vì vậy, chiến đội Kinh Trập ở đường dưới v chống đỡ hỏa lực, đánh một cánh hơi thua, JG tự do farm, Phương Chính Thanh đi chi viện đường trên, dùng tốc độ nhanh nhất nổ bạo đường trên, làm điểm đột phát, xé lỗ hổng phòng ngự của Băng Hồn.
Ván thứ hai, Kinh Trập thắng, thắng ngoài mong đợi.
Diệp Thiếu Dương khen: "Sách lược của Phương đội thật sự rất tốt, nếu đã gặm không xong miếng xương cứng đường dưới, hắn không thèm cắn nữa, trước tiên đánh bạo đường trên rồi tính tiếp."
Cậu nhìn Trì Sóc, cười giỡn nói: "Nếu là Trì đội, anh hẳn là sẽ cứng rắn giết bằng được đường dưới."
Biểu cảm của Trì Sóc nghiêm túc: "Ừm. Tôi và Phương Chính Thanh ở phương diện chiến thuật này thật sự rất khác biệt, cho nên không thể trở thành đồng đội."
Từ Trác ngồi sau nghe được, không nhịn được cười ha ha: "Tôi nhớ năm đó ở căn cứ luyện thanh doanh, năm người chúng ta tổ đội đấu huấn luyện, Trì Sóc ấn xuống [Tấn công], Phương Chính Thanh lại ấn [Lui lại], sau đó, tôi và Trì Sóc xông lên, Phương Chính Thanh và Tạ Viễn tốc biến bỏ chạy."
Diệp Thiếu Dương: "..."
Cái hình ảnh đó thật sự rất buồn cười, JG và Top vọt vào đám người giao tranh, Mid và AD tốc biến bỏ chạy, biểu cảm của SP Trần Khiêm Hoa phỏng chừng rất mịt mù ----- tui rốt cuộc là nên xông lên, hay nên lùi lại đây?
Trì Sóc nhớ lại chuyện cũ, đáy mắt hiện lên ý cười: "Chuyện lâu lắm rồi."
Từ Trác cảm khái: "Đúng, cũng đều là chuyện của bốn năm trước rồi."
Khi đó cả năm người bọn họ đều còn nhỏ, mỗi trận đấu đánh xong đều dư thừa tinh lực cãi nhau ầm trời, Phương Chính Thanh và Trì Sóc không ai phục ai, chung quy đều phải phục bàn lý luận một phen, Tạ Biễn bèn tránh đi, qua bên cạnh mở phim truyền hình lên coi, Từ Trác một bộ dạng cắn hạt dưa xem kịch vui, chỉ có Trần Khiêm Hoa kinh hoảng, nghiêm túc khuyên can hai người.
Tình bạn thuở niên thiếu thực sự thuần túy, dù cho ngày sau bọn họ đều gia nhập những chiến đội khác nhau, nhưng mà vẫn duy trì liên lạc. Đương nhiên, không khách khí trên sàn đấu, nhưng đánh nhau sứt đầu mẻ trán trong trận rồi xong.
Trong trận đấu này, đội trưởng hai bên đều là bạn cũ, ai thắng ai thua vẫn là ẩn số.
Tỷ số đã được sang bằng :, thời gian nghỉ ngơi giữa giờ tương đối dài, Trì Sóc xoay người đi vào WC. Từ Trác vừa lúc cũng đi cùng, hai người bọn họ đụng mặt ở hành lang, Từ Trác vỗ vỗ vai Trì Sóc, cười trêu: "Người mới của chiến đội các cậu í... tiểu Diệp đúng không? Rất thân với cậu sao?"
Trì Sóc dừng bước lại: "Sao lại nói vậy?"
"Những đội viên khác của Thiên Hoàn đối diện với cậu đều là một bộ dạng tôn kính, như Trình Tinh, Tạ Tiểu Thiên, cả đám nhóc này đặc biệt sợ cậu, cũng không có dám tán gẫu." Từ Trác cười cười, nhíu mày hỏi: "Tiểu Diệp sao lại không có chút e sợ nào? Mới vừa rồi còn thì thầm đùa giỡn với cậu."
Trì Sóc tuy không phải loại hung thần sát ác, nhưng bình thường tương đối nghiêm túc, cho nên toàn bộ chiến đội đều rất cung kính, dù là Khúc Giang, Tần Nhất Chúc – những đồng đội cùng nhau chiến đấu ba năm, mỗi lần nói chuyện với anh cũng không dám nhìn thẳng vào mắt, chứ nói gì tới đùa giỡn.
Diệp Thiếu Dương hoàn toàn không e sợ.
Lén lút thì thầm bên tai, đùa giỡn với anh...
Còn, còn muốn anh đánh dấu bổ sung?
Nghĩ tới đây, nhịp tim của Trì Sóc đột ngột gia tốc, một luồng nhiệt từ khoang ngực bay lên, đốt nóng hai bên tai anh. Từ Trác không hổ là bạn bốn năm với anh, lập tức nhận thấy điều khác biệt.
Trì Sóc ho nhẹ một tiếng, giả vờ tỉnh táo nói: "Tính cách của tiểu Diệp tương đối hào phóng, thân thiết với tất cả mọi người trong đội. Tôi cũng đâu phải loại đội trưởng hắc ám nghiêm khắc dạy bảo người, cậu ấy không sợ tôi, có gì lạ sao?"
Từ Trác nháy mắt mấy cái, cười như không cười: "Phải vậy không? Tôi cảm thấy cậu rất che chở cậu ấy nha? Cậu đối xử với đồ đệ Trình Tinh của mình của đâu có để tâm đến thế đâu."
Trì Sóc cứng đờ dời tầm mắt: "Cậu nghĩ nhiều."
Từ Trác cười ha ha, vỗ vai người anh em: "Đùa chút, nghiêm túc vậy chi!"
Trì Sóc không để ý tới hắn nữa, xoay người đi nhanh về phía trước. Từ Trác không tiếp tục đề tài này, sau khi từ WC trở lại, bọn họ đồng thời trở lại vị trí ngồi, thấy Triệu Tân An chạy đến làm quen Diệp Thiếu Dương, đang ngồi bên cạnh cầm điện thoại: "Newbie ơi, cậu thêm bạn bè với tui đi, sau này rảnh rỗi tổ đội chơi game!"
Diệp Thiếu Dương: "..."
Thật ra chúng ta đã kết bạn, người bạn tốt [streamer Tiểu Bạch] trong danh sách bạn bè của cậu chính là tui.
Phóng viên số tiền tuyến thân mến, đoạn tin nhắn đào người đến Bắc Mục cậu gửi tui còn chưa xóa đâu nha.
Trì Sóc thấy hình ảnh này, bước nhanh hơn đến ngồi xuống bên cạnh Diệp Thiếu Dương, nói với Triệu Tân An: "Chơi cái gì game, phòng livestream của cậu được dỡ lệnh cấm chưa?"
Triệu Tân An gãi gãi đầu: "Mùa giải tới lận, liên minh lần này xử phạt thật con mẹ nó tàn nhẫn."
Chu Gia Văn quay qua cười nói: "Tiểu Triệu, sau khi dỡ cấm, cậu đừng mắng người công khai nữa, nhân viên kỷ luật bên đó có người chỉ chuyên môn tuần tra phòng livestream của tuyển thủ thôi."
Vẻ mặt Triệu Tân An đưa đám: "Biết rồi! Tui nhất định sẽ ẩn bình luận."
Ván thứ ba cũng sắp bắt đầu, Triệu Tân An về lại chỗ ngồi, không nhắc lại chuyện thêm bạn bè nữa. Diệp Thiếu Dương thở phào nhẹ nhõm, còn may là Trì đội giúp cậu giải vây, không thì, vừa quét weixin liền nhìn thấy "Cậu ấy đã là bạn bè với bạn", streamer Tiểu Bạch? Acc clone bị đào lên tại chỗ, thật ngại ngùng.
Diệp Thiếu Dương quay đầu lại nhẹ giọng nói với Trì Sóc: "Cám ơn anh."
Trì Sóc: "Khụ, nên làm thôi."
Thi đấu nhanh chóng tiếp tục.
Đội hình ván thứ ba rất quy củ, Băng Hồn dựa vào ưu thế nhỏ đẩy lính, trong đợt giao tranh mấu chốt giành Rồng lớn, [Chúa tể rừng rậm] của Phương Chính Thanh thả ra một đợt dây leo khống chế, trực tiếp trói được ba người của Băng Hồn.
Tạ Viễn di chuyển xảo quyệt, từ khoảng cách xa điên cuồng bắn tỉa, trang bị đã vô cùng khủng khiếp, nháy mắt giết chết thành viên của Băng Hồn, Kinh Trập giành được Rồng lớn, chuyển bại thành thắng, lấy được ván đấu này.
Ván thứ tư, hệ thống song C thế mạnh của Kinh Trập được mang ra, toàn đội nỗ lực nuôi mập Phương Chính Thanh và Tạ Viễn, không ngừng snowball.
Nhưng trong một đợt giao tranh mấu chốt ở thời khắc nhạy cảm, SP của Băng Hồn tốc biến mở giao tranh, một lần nữa bắt được AD đang bay nhảy ở rất xa! JG lập tức đuổi kịp miểu sát xạ thủ, lật ngược thế tiến công của Kinh Trập!
Hai đội giằng co hơn phút, cuối cùng, Băng Hồn ngược gió trở mình, sang bằng tỷ số :.
Diệp Thiếu Dương không nhịn được vỗ tay: "Quá xuất sắc!"
Đợt phòng thủ ở bậc thềm của Băng Hồn rất đáng giá để học tập, năm người bọn họ vô cùng bình tĩnh, dưới sự chỉ huy của đội trưởng đánh đuổi được thế tiến công như vũ bão của Kinh Trập, loại năng lực chống đỡ hỏa lực này nhất định không hạng thì cũng hạng trên toàn liên minh, đại nghịch phong mà vẫn lật mình thành công, thật sự khiến mọi người reo hò ầm ĩ.
Trần Khiêm Hoa có thể bện người thành một sợi dây thống nhất, đây chính là điểm mạnh của chiến đội có sở trường giao tranh.
Ván đấu quyết thắng mở ra, Diệp Thiếu Dương vô cùng háo hức ngồi thẳng: "Độc đội của Kinh Trập sẽ xuất hiện sao?"
Trì Sóc nói: "Có lẽ."
Diệp Thiếu Dương cười nhìn anh: "Vậy chắc chắn là không, dù sao, anh và Phương đội đâu có tí hiểu ý nào."
Trì Sóc: "..."