“Điều này sao có thể trách chị?” Mặt Chu Đình nhăn nhó không đồng ý, “Chị giúp em nhận được vai diễn tốt nhất, nhưng em thì như thế nào? Vai đó rõ ràng là một liệt nữ trinh tiết, em lại diễn thành phụ nữ lẳng lơ, trên mạng ném đá em đầy mấy sọt, chị giúp em làm từ thiện để đền bù hình tượng, kết quả như thế nào? Em không biểu hiện tốt một chút, còn đẩy ngã cô bé kia, lại bị phóng viên chụp được, chị có thể làm sao?”
“Con bé đó bẩn như thế còn muốn sờ váy tôi, đương nhiên phải đẩy con nhóc đó ra!” Tô Cẩm coi như đó là chuyện đúng lý hợp tình quát lên, xoay qua nhìn thấy Lạc Tiểu Thiến trên truyền hình, gương mặt xinh đẹp của cô ta tràn đầy phẫn nộ, “Nói trắng ra, tất cả đều do cô ta, nếu không phải cô ta thì tất cả những thứ này đều thuộc về tôi!”
“Tô Cẩm!” Chu Đình từ ghế salon đứng lên, đem hợp đồng trên bàn trà đưa đến trước mặt Tô Cẩm, “Chị một đường đi theo em, từng bước từng bước leo lên, chị muốn nói cho em biết, bây giờ em không thể vẫy vùng nổi, trước tiên tốt nhất em nên khiêm tốn một chút, nhận vai diễn này rồi diễn cho tốt, được không?”
“Đó là nhân vật nữ phụ, hơn nữa thù lao quá thấp, chị để cho tôi -Tô Cẩm, phải phối hợp diễn với người ta?” Tô Cẩm chất vấn.
“Nữ phụ có sao đâu, đây là bộ phim mang đậm tính nghệ thuật, rất có khả năng đoạt giải ở hội điện ảnh Bách Lâm, chỉ cần em dụng tâm diễn, nhận được giải thưởng nữ phụ xuất sắc thì em có thể trở lại làm một nữ diễn viên làm mưa làm gió như xưa, em hiểu không?”Chu Đình khuyên nhủ tận tình.
Thời điểm Chu Đình làm người quản lý cho Tô Cẩm cũng giống như Lạc Tiểu Thiến, chỉ là một người mới nho nhỏ, chính Tô Cẩm mang cô từng bước từng bước tiến lên, cho nên Chu Đình rất cảm kích Tô Cẩm. Rõ ràng đôi khi Tô Cẩm rất quá đáng nhưng cô vẫn dễ dàng tha thức cho cô ấy như trước.
“Chị đây là ý gì, chẳng lẽ bây giờ tôi không phải là ca sĩ nổi tiếng sao? Hay là nói, bây giờ chị thấy tôi chướng mắt?” Tô Cẩm hất hợp đồng trong tay cô ra, “Chu Đình, chị chớ quên, nếu không có tôi, chị sẽ không có ngày hôm nay, làm quản lý cho người nổi tiếng sao?”
“Chuyện này chị thừa nhận, bởi vì xem em là bạn bè, nên chị luôn dễ dàng tha thứ cho em, nhưng mà…” Chu Đình nhặt hợp đồng từ dưới đất lên, để trên bàn trà, “Điều này cũng không đại biểu chị sợ em.”
Tô Cẩm chỉ tay ra cửa, “Cút!”
“Được, chị cút!” Chu Đình cầm lấy túi ở trên ghế, “Bất quá, trước khi cút, chị nhắc nhở em một câu, nếu em tiếp tục như vậy thì sẽ đẩy mình vào vực sâu vạn kiếp bất phục thôi, đến lúc đó, ai cũng không thể cứu được em!”
“Đây không phải tốt nhất sao, vừa vặn cô có thể bám vào cành cao khác!” Tô Cẩm cầm hợp đồng trên bàn ném qua.
Chu Đình nhìn hợp đồng bay tán loạn trong không trung, trong mắt lóe lên vẻ thất vọng, đóng sầm cửa ra đi.
“Được, chị có gan, vĩnh viễn không cần tạm biệt tôi!” Tô Cẩm tức giận liền quét hết tất cả mọi thứ trên bàn trà xuống đất, xoay mặt nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Lạc Tiểu Thiến trên tivi, lập tức cô cầm bình hoa bên cạnh ném tới, “Chết hết đi, chết hết đi, tất cả chết hết đi…”
Bình hoa và tivi vỡ tan tành, màn hình tivi lóe lóe rồi đen thui.
...
...
Tập đoàn Đế thị, văn phòng tổng tài.
Lãnh Tử Mặc cười nhẹ, xem tivi truyền hình trực tiếp.
Với nhãn lực của anh, không khó nhìn ra Lạc Tiểu Thiến có chút khẩn trương, cũng may có hai MC quen thuộc ở đó, tuy rằng cô khẩn trương nhưng biểu hiện cũng không tệ.
Buổi họp báo sắp kết thúc, Âu Dương Quang để Lạc Tiểu Thiến đứng trước máy quay.
“Chúc mừng ca khúc mới của em lấy được thành tích tốt, buổi họp báo sắp kết thúc, cô Lạc còn điều gì muốn nói không?”