Biệt thự Tuyết Sơn Viện
Người đàn ông đứng dựa vào cửa sổ, trong tay lay lay ly rượu vang, rượu vang sóng sánh trong ly, nhưng không hề có giọt nào chảy ra ngoài.
Dáng người cao ráo, cổ áo cởi viên cúc lộ ra da thịt màu mật ong.
Ánh mắt sáng lấp lánh lại tĩnh mịch như màn đêm nhìn chăm chú phong cảnh ngoài cửa sổ, đáy mắt thoáng lộ ra ý lạnh.
Mãi đến khi tiếng gõ cửa vang lên, người đàn ông mới hồi phục tinh thần lại, uống một hơi cạn sạch rượu vang trong ly, ngồi xuống ghế.
- vào đi.
Một cô gái đẩy cửa bước vào trên tay cầm khay thức ăn đi lại phía bàn người đàn ông đặt chiếc khay lên bàn. Cô gái sau khi đặt chiếc khay lên bàn lại khựng lại nhìn người đàn ông mà không chịu rời đi.
Nhận thấy được ánh mắt của cô gái nhìn mình người đàn ông lúc này lại lên tiếng :
- còn chuyện gì ?
Cô gái lúc này mới chọt định thần nhớ ra mình định làm gì thì liền lên tiếng đáp trả lại nhưng giọng thì lại có chút run run nói :
- mẹ đã sắp xếp một chuyến du lịch, mẹ hi vọng thiếu gia cùng... cùng đi với Tiểu Muội, có...có được không ?
Cô gái này là Đường Muội con gái nuôi của Đoan Mộc gia, cũng tức là em gái của Đoan Mộc Khải.
Dáng vẻ thường ngày của cô rất hoạt bát, vui vẻ nhưng mỗi khi đề cập về vấn đề van xin hay hi vọng Đoan Mộc Khải đáp ứng thì dáng vẻ đó dường như biến mất thay vào đó là một Đường Muội rụt rè, lo lắng sẽ bị Đoan Mộc Khải nắm áo quẳng ra bên ngoài phòng.
Bởi vì lúc nhỏ chưa biết lo sợ là gì nên mỗi khi có vấn đề gì thì lại đến tìm Đoan Mộc Khải quấy rầy anh bất kể thời gian cho dù là khuya đang ngủ đột nhiên tỉnh lại muốn hỏi gì lại chạy đến hỏi khiến cho Đoan Mộc Khải hết sức tức giận không nói gì mà nắm cổ áo cô rồi quăng ra ngoài.
Thời gian cứ thế mà đã năm, năm cô bị Đoan Mộc Khải dùng hành động này quăng ra khỏi phòng trước mặt nhiều người giúp việc và vệ sĩ khiến cho cô không còn chút mặt mũi nào. Vì thế mà từ lúc cô trưởng thành bước sang tuổi thì đã rút kinh nghiệm không dám làm phiền đến Đoan Mộc Khải một chút nào nữa.
Đoan Mộc Khải không đáp lại trực tiếp rời khỏi chiếc ghế đang ngồi đi về phía Đường Muội khiến cho Đường Muội không rét mà lạnh cả người run rẩy lo sợ hành động năm xưa lại tái diễn.
Nhưng không, Đoan Mộc Khải đi đến cạnh cô nhưng lại không nắm lấy cổ áo cô mà lấy cằm cô đưa gương mặt cô nhìn trực diện vào mặt anh.
Lúc này tim của Đường Muội như muốn bay ra khỏi lồng ngực vì bị hành động kì lạ này của Đoan Mộc Khải làm cho nhịp tim tăng nhanh. Trong lòng cô không phải cảm giác lo sợ ban nãy mà làm cảm giác giao động khi tiếp xúc thân mật với một người đàn ông ở khoảng cách gần như vậy, mà người đó lại là người đàn ông mà cô mang lòng yêu thương suốt năm qua.
Thời gian cũng thật nhanh mới đây đã năm cô bước vào hào môn, từ cô nhi trở thành thiên kim tiểu thư được nhiều người ngưỡng mộ.
- có thể ra ngoài rồi !
Đoan Mộc Khải nhanh chóng buông tay khỏi cằm Đường Muội rồi đi lại đúng yên vị vừa rồi ngồi xuống. Ánh mắt vẫn là tia lạnh nhạt, vô tình ấy nhìn Đường Muội ngẩn ngơ đang đứng.
- nhưng mà anh vẫn chưa trả lời em. Em không có cách nào ăn nói với mẹ.
Đường Muội dù chết cũng sẽ không đi khi chưa nhận được đáp án cho câu trả lời. Trước nay cô cũng như vậy, dù bị Đoan Mộc Khải quăng ra khỏi phòng nhưng nếu chưa có đáp án cô muốn thì cô kiên quyết ngồi kì trước cửa đợi anh xuất hiện, nếu không được thì chính là bám theo anh đến khi anh trả lời thì cô mới cam lòng rời đi.
Đoan Mộc Khải biết rõ tính cách của Đường Muội vì hết lần này đến lần khác anh đều được lãnh giáo qua. Dù có cầm roi đánh cô, mắng cô hay hâm doạ cô đi chăng nữa thì với tính tình cứng đầu đó của cô anh cũng chỉ chào thua.
- tôi sẽ không đi !
Đường Muội nghe xong đáp án tuy rất không hài lòng nhưng vẫn không nói gì mà quay lưng rời đi.
Đoan Mộc Khải nhìn theo bóng lưng của Đường Muội rời đi âu sầu. Anh không hiểu rốt cuộc cô em gái này lại thích anh ở điểm nào mà suốt ngày cứ bám lấy anh, dù bị mắng cũng không chịu thôi. Lẽ nào là do kiếp trước anh nợ cô cho nên kiếp này lên đây đòi lại ?
Cũng bởi vì biết được Đường Muội thích mình nên Đoan Mộc Khải mới dùng trò đê tiện nhất của người đàn ông chính là trêu đùa trên tình cảm của cô đối với anh để cô từ bỏ ý định. Nhưng dường như năm qua Đường Muội chưa từng có ý định từ bỏ đoạn tình cảm đó xuống.
Hết chap