Chap : cô ta lại xuất hiện
Thời gian thấm thoát trôi qua bốn người Đoan Mộc Khải đã hưởng tuần trăng mật được hơn ngày, chỉ còn vài hôm nữa thôi là chuyến tuần trăng mật chấm hết, tâm tình của Đường Muội trong mấy ngày qua có vẻ rất vui vẻ nhưng sau khi cô ta xuất hiện đã làm đảo lộn cuộc sống hạnh phúc mà Đường Muội cô đang cố gắng nuôi dưỡng vì cô nghĩ chỉ cần có thời gian thì không sợ không bồi dưỡng được tình cảm giữa cô và Đoan Mộc Khải, song có lẽ cô đã sai khi nghĩ điều ngu xuẩn như vậy.
~ ngày trước
Đoan Mộc Khải cùng Đường Muội đi dạo công viên, suốt buổi hôm đó cô rất vui vẻ nhưng đến khi sắp trở về chung cư thì lại gặp người quen mà người đó chẳng ai khác là TRẦN TUỆ NHIÊN.
Đường Muội trong suốt bao ngày qua dường như đã quên đi sự tồn tại của cô ta mà hạnh phúc, vui vẻ cùng Đoan Mộc Khải nhưng không ngờ trái đất tròn như vậy lại để cô gặp lại cô ta ở Pháp, còn trong hoàn cảnh Đoan Mộc Khải đang dành sự dịu dàng cho cô nhưng đến khi nhìn thấy cô ta xuất hiện thì anh đã quên đi sự tồn tại của cô một cách triệt để.
Hạnh phúc này cô thật sự không thể có được hay sao ? Chẳng lẽ cô yêu anh là sai sao ? Hay là vì cô là người đến sau nên luôn sai ?
- anh Khải anh đi công tác cùng em gái sao ? Lại còn rất thân mật ?
- em và anh ấy…
Đường Muội định lên tiếng nói gì đó thì lại bị Đoan Mộc Khải chặn lại lên tiếng trước.
- em trở về trước có được không ? Anh có chuyện muốn nói với Tuệ Nhiên.
Đường Muội không nói gì chỉ gật đầu đồng ý rồi cười nhạt rời đi. Cô không đi thì có thể làm gì đứng đó làm không khí cho người ta chế nhạo làm kẻ phá hoại hạnh phúc chia rẽ đôi uyên ương sao ?
Cảnh vật không có gì thay đổi chỉ là người đã không còn, lúc đi thì hai người nhưng đến khi về lại chỉ còn một mình đơn côi lẻ bóng. Dáng vẻ hạnh phúc ban đầu của Đường Muội đã không còn thay vào đó là lệ rơi thấm dài bờ mi, cả gương mặt giừ chỉ còn là nỗi buồn che lấp niềm vui.
Giờ Đường Muội cứ như xác không hồn mà đi, đến khi chân dừng lại trước một quán rượu thì cô mới biết bản thân đã đi sai hướng nhưng người đã đến quán rượu cũng không thể như vậy mà về. Người ta nói rượu có thể giải sầu cũng có thể làm người ta quên đi sầu muộn nên cứ thế mà Đường Muội bước chân vào quán rượu.
Đây là quán rượu ở Pháp cô không thể nói tiếng Pháp nhưng ít ra tiếng Anh cô học bỏ túi cũng đủ dùng cho nên lúc gọi rượu cô đa phần đều là tên những loại rượu mạnh.
~
- tôi còn tưởng cậu không biết đường về nữa chứ ? Bỏ rơi Tiểu Muội mà tâm sự với tình nhân, cậu như vậy làm tôi đã thất vọng giờ biến thành tuyệt vọng luôn.
Vừa đến trước cửa chưa kịp vào nhà thì Đoan Mộc Khải đã bị Hầu Mễ Vi chặn lại trước cửa, gương mặt của Hầu Mễ Vi bây giờ vừa nổi giận vừa lo lắng. Hầu Mễ Vi làm sao có thể không nổi giận được tuy là Đoan Mộc Khải không thân thích gì với cô nhưng ít ra Đoan Mộc Khải còn gọi cô một tiếng “ chị dâu ” cô làm sao có thể làm ngơ khi đang mang thân phận chị dâu của người ta. Còn về lo lắng thì trong lòng Hầu Mễ Vi lúc này lo lắng, sốt ruột hơn ai hết khi Đường Muội đến tận giờ này vẫn chưa về, cô có nghe Đệ Thập Tỷ nói Đường Muội trước nay đều không ra ngoài quá tiếng khi không đi cùng người nhà huống hồ đây lại là nước Pháp một nơi xa lạ không chỉ với cô mà ngay với Đường Muội cũng như vậy.
Giờ đã là hơn h đêm mà Đường Muội vẫn chưa về thì nhất định đã lạc đường nếu không là đã gặp nguy hiểm bên ngoài. Nước Pháp lớn như vậy biết đâu mà tìm một người, đúng là thế lực của Doãn gia ở Pháp có thể quy động cả một đám người để tìm một cô gái nhưng ít ra muốn tìm cũng đến sang mai mới có tin tức, mà đợi đến sang mai chẳng phải người cũng đã lành ít dưỡng nhiều rồi hay sao ?
- cậu có biết đến giờ mà Tiểu Muội vẫn chưa về hay không ? Nếu em ấy xảy ra chuyện gì cả đời này của cậu đừng nghĩ đến Đệ Thập Tỷ sẽ tha thứ cho cậu, không những là bà ấy mà ngay cả Đường Muội cũng sẽ hận người đàn ông vô tình như cậu vì tình nhân mà quên mất sự hiện diện của vợ mình.
Đoan Mộc Khải nghe Hầu Mễ Vi nói người vẫn chưa về liền thay đổi sắc mặt từ lạnh lùng trở nên khẩn trương.
Hết chap
khi nào đủ like sẽ bão chap nhé cả nhà. Cả nhà ủng hộ tui nha