~ Thượng Hải
Sau khi từ Pháp trở về, Đường Muội như một người khác suốt ngày cứ muốn bám lấy Đoan Mộc Khải không buông, nếu như trước kia thì cũng như vậy nhưng khác ở chỗ chính là dạo này tính tình của cô lúc nắng lúc mưa, nếu thứ cô không thích mà cứ bắt cô làm cô sẽ không vui và tự nhốt mình ở trong phòng cho đến khi Đoan Mộc Khải trở về nói chuyện với cô mới thôi.
Đúng là người mang thai muốn gì cũng được, nhưng dường như việc cô có bầu cả Đoan Mộc gia không ai biết ngoài Hầu Mễ Vi ra.
- Tiểu Muội mẹ giúp con sắp xếp đến sở cảnh sát làm con thấy thế nào ?
Sở cảnh sát ? Cô làm gì có tài năng gì mà đến đó làm việc, còn nữa cô đang mang thai cũng nên hạn chế đi lại nếu đến sở cảnh sát làm thật sự không tốt.
- không thành vấn đề, nếu mẹ đã sắp xếp thì con cũng phải đến đó trải nghiệm một chút, mẹ yên tâm con nhất định sẽ không làm mẹ thất vọng, càng không khiến A.Khải mất mặt khi có người vợ như con.
Đệ Thập Tỷ bà quả nhiên không nhìn nhầm người, người con dâu này từ nhỏ bà đã xem như con gái mà dạy dỗ, giáo huấn chỉ có điều bà luôn nuông chiều nên không biết sau khi đi làm sẽ như thế nào.
Đúng lúc này Đoan Mộc Khải từ bên ngoài trở về.
- Khải, mẹ sắp xếp công việc ở sở cảnh sát để em đi làm, anh nói xem có phải mẹ thương em lắm không ? Từ ngày mai trở đi em sẽ được đi làm sẽ không còn thời gian đeo bám anh nữa, anh có thể yên tâm rồi.
- sở cảnh sát ? Mẹ thật sự để em ấy đến sở cảnh sát làm sao ? Sao có thể được, con không muốn.
- không phải con nói không được là không được đâu, Tiểu Muội đã đồng ý rồi, người đi làm là con bé không phải con.
Nhìn thấy Đoan Mộc Khải vì chuyện của mình mà bị Đệ Thập Tỷ mắng, Đường Muội có chút không vui liền kéo tay Đoan Mộc Khải bảo anh im lặng.
- em biết anh lo lắng vì từ nhỏ đến lớn em chưa ra ngoài đi làm nhưng nơi em làm là sở cảnh sát tuyệt đối sẽ không có nguy hiểm, huống hồ người trong sở cảnh sát cũng vì anh mà không dám ức hiếp em.
- nói tóm lại tuyệt đối không được !
Đoan Mộc Khải chính là cương quyết cự tuyệt quyết định của Đệ Thập Tỷ, là anh thật sự lo lắng cho cô hay là thật sự sợ cô ra ngoài sẽ gây chuyện làm mất mặt Đoan Mộc gia. Không phải mẹ anh không biết Đường Muội từ nhỏ đã như tiểu thư thiên kim làm sao mà biết làm cảnh sát nguy hiểm thế nào.
- tiểu tử con chuyện gì cũng chống đối mẹ mới hài lòng sao ?
- Khải...xem như là em xin anh để em đi làm đi, em hứa với anh sẽ bảo vệ thật tốt cho bản thân.
Nhìn thấy ánh mắt cầu khẩn của Đường Muội mà Đoan Mộc Khải thật không thể không mềm lòng mà tâm bị lung lây.
- anh phải suy xét lại để em vào bộ phận nào thì như vậy anh mới yên tâm.
- chỉ cần cho em được đi làm là tốt rồi.
~ thư phòng
- tại sao mẹ lại để Tiểu Muội đến sở cảnh sát làm việc ? Mẹ có biết phụ nữ mang thai không nên làm những việc như vậy không. Sở cảnh sát không phải nơi có thể đến chơi đâu, mẹ nghĩ mà xem Tiểu Muội từ khỏe nuông chiều làm sao có thể lực đuổi bắt cướp hay là có tư duy đi tra án. Cục cảnh sát Thượng Hải không phải ai muốn vào là có thể vào nếu Tiểu Muội không chịu nổi thì làm sao ?
Đệ Thập Tỷ không nghe nhầm chứ con dâu bà mang thai ? Con trai bà thì lại vô cùng quan tâm đến con bé ? Nhất định là vì đứa bé rồi.
-Tiểu Muội mang thai thì đã sao ? Năm xưa lúc mẹ mang bầu con và anh trai con cũng phải đi làm việc, con đừng quên mẹ con làm nghề gì so với Tiểu Muội làm cảnh sát điều tra án thì đã an toàn hơn rất nhiều rồi.
Đoan Mộc Khải còn nghĩ nói cho Đệ Thập Tỷ nghe việc cô mang thai thì bà sẽ ngăn cản không cho cô đi làm, nào ngờ lại phản tác dụng như vậy. Thật không hiểu nổi mẹ anh như vậy là rốt cuộc muốn thế nào.