Sáng sớm hôm sau Đình Phong đột nhiên xuất hiện tại Tuyết Sơn Viện không biết là nguyên nhân gì nhưng nhất định đã nằm trong kế hoạch của Trần Tuệ Nhiên.
Bà Từ từ chiều hôm qua bị Trần Tuệ Nhiên hạ thuốc mê đến hôm nay mới tỉnh táo dậy, bà lật đật đứng dậy ra bên ngoài lấy điện thoại gọi điện thì thấp thoáng ngoài cổng bà nhìn thấy xe của Đình Phong, không nghĩ được nhiều bà liền chạy ra ngoài cổng mở cửa cho Đình Phong.
- bà Từ, A.Khải có nhà không ?
Bà Từ vừa bị mê do thuốc làm sao biết Đoan Mộc Khải đã về hay chưa, nhưng trong đầu bà hình như đã nghĩ ra gì đó nên liền vội vã nói.
- hôm qua Trần Tuệ Nhiên sai người hạ thuốc mê ta cho nên ta cũng không biết, cậu đến đây chắc cũng nằm trong kế hoạch của cô ta rồi.
Đình Phong nghe bà Từ nói thế sắc mặt liền trở nên khó coi hơn, như vậy mà lại bị một người phụ nữ tính kế.
- mau chúng ta lên phòng xem sao.
Đình Phong và bà Từ nhanh chóng chạy lên phòng Đoan Mộc Khải xem, ai ngờ cánh cửa không khóa còn khép hờ, qua khe hở cũng có thể thấy Đoan Mộc Khải đang nằm trên giường cùng với một người phụ nữ nhưng người này chẳng ai khác mà là Trần Tuệ Nhiên.
Đình Phong tức giận đạp cửa bước vào để nhìn kỹ lần nữa vì anh không tin Đoan Mộc Khải là hạn người như vậy dám đưa phụ nữ lại còn là tình cũ. Nhưng sự thật chứng minh mắt của Đình Phong vẫn tốt, người phụ nữ nằm bên cạnh Đoan Mộc Khải quả thật là Trần Tuệ Nhiên.
Bà Từ từ nhỏ đến lớn nhìn Đoan Mộc Khải trưởng thành bà cũng không tin anh lại có thể làm ra loại chuyện như vậy, nhưng chứng cứ trước mắt làm sao có thể không tin cho được. Nhưng bà cũng không đến nổi giả mà lú lẩn không nhìn ra đây chính là kế hoạch của Trần Tuệ Nhiên, bà hôm qua bị hạ thuốc mê, Đoan Mộc Khải không hề biết cho nên chuyện này Đoan Mộc Khải cũng nhất định đã bị hạ thuốc .
- Đình Phong cậu bình tĩnh, nếu cậu hồ đồ tức giận thì chẳng phải trúng kế của cô ta rồi sao.
Đình Phong cố gắng hết sức giữ lấy bình tĩnh còn sót lại, kéo Đoan Mộc Khải đang ôm lấy Trần Tuệ Nhiên ra, đánh một phát thật mạnh để Đoan Mộc Khải có thể tỉnh lại. Anh muốn Đoan Mộc Khải tỉnh lại chính miệng giải thích về việc này nếu không anh nhất định sẽ không cam lòng.
- Đoan Mộc Khải cậu tỉnh lại cho tôi, cậu phải nói cho ra lẽ nếu không đừng trách tôi.
Đoan Mộc Khải bị cú đánh mạnh của Đình Phong đánh cho đến thức tỉnh, Trần Tuệ Nhiên đang nằm trên giường cũng giả vờ tỉnh lại nhìn Đoan Mộc Khải bằng ánh mắt vô tội, giống như việc này em không hề biết gì.
- Đình Phong…
Vừa mở mắt ra đập vào mắt Đoan Mộc Khải là Đình Phong đang nổi giận nhìn anh, sau đó anh lại nhìn thấy bà Từ đang đứng bên cạnh và cả Trần Tuệ Nhiên đang nằm trên giường của mình.
- EM RỂ, cậu có gì để giải thích với người anh vợ này hay không ?
Đình Phong nhấn mạnh hai chữ “ EM RÊ ” là để nhắc nhở cho Đoan Mộc Khải biết anh đã là người có vợ, vậy mà có thể cùng người khác lên giường, vợ anh không thể làm gì anh nhưng anh vợ thì không chắc.
- tôi có thể thay quần áo trước không ?
Đoan Mộc Khải tuy là trong tình cảnh khó xử nhưng vẫn rất bình tĩnh giải quyết chuyện mình không có mảnh vải che thân trước rồi tính gì thì tính.
Bà Từ đi lại phía tủ quần áo lấy ra hai bộ quần áo đưa cho Đoan Mộc Khải rồi lại đưa cho Trần Tuệ Nhiên.
- cô mau thay vào đi, tôi không muốn bản thân mình phải bị bệnh mắt.
Rất nhanh sau đó Đoan Mộc Khải và Trần Tuệ Nhiên đều đã thay xong quần áo.
- chúng ta xuống đại sảnh nói chuyện, bà Từ bà giúp con thu dọn trên đây.
Cả ba người Đình Phong cùng nhau xuống đại sảnh, mỗi người ngồi một góc, ba cặp mắt nhìn nhau.
- cậu có thể biện hộ cho mình rồi đấy.
Đoan Mộc Khải trước khi xuống phòng khách đã sang phòng sách lấy máy tính trên bàn xuống đây, khi nghe Đình Phong nói xong anh liền từ trong máy tính mở ra một đoạn video.
- để đề phòng bất trắc nên khắp nhà tôi đều âm thầm gắn camera mắt thường sẽ không thể nào phát hiện ra được, đây là đoạn camera hôm qua cũng là bằng chứng có thể chứng minh tôi vô tội, có kẻ đã hạ thuốc khiến tôi phải làm ra chuyện không nên làm.
Không nhanh không chậm trên màn hình máy tính đã hiện lên tất cả mọi việc của cả ngày hôm qua bao gồm việc bà Từ bị đám người Trần Tuệ Nhiên hạ thuốc nhốt ở phòng chứa đồ, sau đó cô ta liền mang thuốc đốt từ đại sảnh đến nhà bếp và cả phòng ngủ không bỏ qua nơi nào, đến lúc Đoan Mộc Khải một mình trở về nhà với dáng vẻ mệt mỏi đi lên phòng thì nơi anh đi qua đều ngửi được mùi thuốc đến khi lên đến trên phòng thì thuốc đã ngấm. Nhưng chói mắt nhất vẫn là cảnh nóng trong đoạn video, từng chi tiết đều được camera quay rất sắc nét, cả âm thanh cũng có thể nghe thấy.
- camera cậu mua ở đâu thế giúp tôi đặt mười cái để lắp ở Thục Viên. Hình ảnh và âm thanh thật sự sắc nét đến không thể nào tả được, tôi chính là đang tìm loại camera thế này mà tìm hoài cũng không tìm ra.
Đình Phong từ khi nhìn thấy đoạn video chứng minh trong sạch của Đoan Mộc Khải liền thay đổi độ, gương mặt tức giận muốn giết người cũng giãn ra rất nhiều, thái độ lại tiếp tục trở lại như ngày thường.
- Trần Tuệ Nhiên tiểu thư cô cũng thật quá bỉ ổi, loại thủ đoạn thế này mà còn có thể làm ra. Trinh tuyết cô không cần thì thôi đi, cần gì phải vì không ăn được mà phá cho hôi, tôi rất trân quý cô vì có thể mang bản thân ra để đánh cược như vậy nhưng mà toàn bộ ván cược của cô hoàn toàn thua sạch, thua cả thể diện của Trần gia.
Trần Tuệ Nhiên thẹn quá hóa giận đứng dậy đạp mạnh bàn nhìn Đình Phong bàn ánh mắt lửa giận.
- Đình Phong ! Anh…
Không để cho cô ta có hội nào để nói hay mắng chửi mình, Đình Phong liền ngăn lại.
- Trần Tuệ Nhiên cô vẫn là nên ngậm miệng lại, xem như không có chuyện gì mà rời khỏi Tuyết Sơn Viện nếu không… thì cô đừng trách Đình Phong này lỡ tay đăng mấy cái đoạn clip này lên mạng, zoom to mặt cô để xem đến lúc đó cô lên trang bìa hay là Đoan Mộc Khải lên trang bìa vẫn chưa biết được đâu.