- Loảng xoảng! Oành!
Tên cướp kia còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, đã bị đánh bạo đầu, giống như quả dưa hấu bị đập nát vậy, dòng máu màu đỏ, bộ óc màu trắng, tung tóe khắp nơi.
- A......
Mấy tên cướp còn lại cùng một nhà ba người kia đều kinh hãi biến sắc, vội vàng lui về phía sau.
- Keng, giết chết kẻ cướp, thu được kinh nghiệm.
Hệ thống truyền ra tiếng nhắc nhở.
- Quả nhiên có kinh nghiệm!
Đường Tăng vui vẻ nghĩ.
Tôn Ngộ Không kinh dị nhìn Đường Tăng, không phải nói muốn một lòng hướng thiện, không thể giết người sao?
- Hòa thượng đáng ghét, dám giết huynh đệ của chúng ta!
- Hòa thượng, ngươi chọc phải phiền toái lớn rồi!
Mấy tên cướp rất nhanh đã phản ứng lại, từng cái từng cái giận dữ, nhấc lên đại đao tấn công về phía Đường Tăng.
- Mấy tên cướp kia, không được làm sư phụ ta bị thương!
Tôn Ngộ Không hét lớn.
- Ngộ Không, để sư phụ!
Đường Tăng vội vàng kéo lại Tôn Ngộ Không, sau đó hưng phấn vung lên Cửu Hoàn Tích Trượng đập tới.
- Oành!
Một trượng đập vào tên cướp bay lên trước đầu tiên.
Mà sau đó Đường Tăng lại ra tay, Cửu Hoàn Tích Trượng quét ngang như quyền trượng của Tử Thần, đánh bay hai tên cướp ra ngoài.
Những tên cướp bị đánh bay toàn bộ chết sạch, không ai có thể sống sót.
Chỉ trong vài giây liền có bốn tên cướp chết đi, bốn tên còn lại nhất thời bị dọa sợ, không dám ra tay nữa.
- Mấy tên cướp kia, để mạng lại!
Đường Tăng cũng không dừng lại, lại một trượng nữa đập tới.
- Hòa thượng dừng tay......
Mấy tên cướp hét lớn.
Nhưng Đường Tăng lại thờ ơ không nghe.
- Oành......
Tên cướp thứ năm bị đập vỡ đầu.
Ba tên cướp còn lại nhất thời sợ hãi, vội vàng muốn thoát thân.
- Định chạy đi đâu?
Đường Tăng hóa thân thành Sát Nhân Cuồng Ma, đuổi theo tên cướp thứ nhất, một trượng đập chết, sau đó đột nhiên tăng tốc, đuổi theo tên thứ hai, một cước đạp bay hắn.
Tên cướp cuối cùng theo bản năng quay đầu lại, thấy mấy người còn lại đều bị giết chết, nhất thời khiếp sợ, vội vàng dừng lại, ngã quỵ trên mặt đất, hoảng sợ cầu xin tha thứ:
- Cao tăng tha mạng, cao tăng tha mạng!
Đường Tăng nhanh chân đuổi theo, trực tiếp vung lên Cửu Hoàn Tích Trượng, mạnh mẽ đập người này một trượng, khiến hắn bay xa bảy, tám mét, máu tươi bắn tung toé, nhiễm đỏ viên đá cuội bên cạnh.
- Keng, đánh giết bảy tên cướp, thu được kinh nghiệm.
Âm thanh thông báo của hệ thống đúng lúc vang lên.
Đường Tăng nhất thời lộ ra vui vẻ, quả nhiên, kẻ cướp không tính vô tội, cho nên giết chết kẻ cướp cũng được kinh nghiệm.
- Hệ thống, ngươi nhất định không tin Phật phải không?
Đường Tăng hỏi.
- Hệ thống không tin Phật.
Hệ thống trả lời.
Trong lòng Đường Tăng nói, quả nhiên!
- Sư phụ......
Tôn Ngộ Không chạy đến bên người Đường Tăng, sắc mặt cổ quái nhìn hắn.
- Hả? Ngộ Không, ngươi có chuyện gì sao?
Đường Tăng lau máu tươi trên mặt một cái, mỉm cười hỏi.
Một nhà ba người đứng nơi xa xa kia tê cả da đầu, bọn họ cảm thấy hòa thượng kia còn đáng sợ hơn kẻ cướp.
Bé gái bị đánh chảy máu đầu đã tỉnh lại, bé khoảng mười ba mười bốn tuổi, cũng coi như xinh xắn, lúc này khuôn mặt bé cũng tràn đầy sự sợ hãi.
Bây giờ trên mặt, áo cà sa, Cửu Hoàn Tích Trượng của Đường Tăng đều dính đầy máu tươi, thậm chí còn có óc.
Mặc dù Tôn Ngộ Không là tuyệt thế Đại Yêu, nhưng nhìn đến cảnh này đều có chút sợ hãi.
Nếu như Đường Tăng trông hung ác, hoặc vốn là ma đầu giết người, vậy thì cũng không có gì, nhưng Đường Tăng lại đại biểu cho cao tăng từ bi, thì sự khác nhau như vậy cũng hơi nhiều rồi.
- Sư phụ, ngài giết hết bọn họ rồi?
Tôn Ngộ Không kinh ngạc hỏi.
- Đúng.
Đường Tăng đàng hoàng trịnh trọng trả lời.
- Vậy vì sao vừa nãy lúc ta muốn giết bọn họ, sư phụ lại ngăn cản?
Tôn Ngộ Không hỏi.