Trao đổi võ học liên tục năm ngày năm đêm, Hồng Dịch mang tất cả võ học mình sở hữu nói lại cho Thiện Ngân Sa.
Ngưu Ma Đại Lực quyền, Thiên Triền thủ, Hổ Ma Luyện Cốt quyền, Điệp Vũ quyền pháp, Lang Nguyệt kiếm quyết, Viên Ma Hỗn Thần bổng pháp, Thiên Xà Xạ Tức, Linh Quy Thổ Tức, Long Tượng Pháp Ấn, Ma La Thần chủy, ngoài ra còn có rất nhiều bí tịch võ học hắn trong lần tiêu diệt Cự Kình đào thu được, tất cả võ học đều lần lượt nói hết ra, dưới sự chỉ điểm của Thiện Ngân Sa, Hồng Dịch dần dần quán thông hết những điển tịch võ học này.
Cuối cùng tất cả võ công, quyền pháp, rèn luyện da thịt, cơ bắp, uốn vặn xương cốt, nhuyễn động nột tạng, tất cả đều được thông suốt hòa hợp với nhau.
Đến thời khắc này, Hồng Dịch có thể nói đã hoàn toàn thấu hiểu triệt để sự vận chuyển trong cơ thể của mình.
Sau khi trao đổi với Thiện Ngân Sa xong, Hồng Dịch liền khổ luyện, hấp thụ dược lực của Nguyên Tẫn Thiên Châu khiến cho cơ thể toàn thân trở nên hoàn mỹ, từng thớ thịt, từng khớp xương, từng phần nội tạng dường như đều ngạt ngào hương thơm của trân châu, bên trong cơ thể hoàn toàn thanh tịnh sạch sẽ, không còn bất cứ tạp chất dơ bẩn nào, tất cả đều được tống khứ ra bên ngoài.
Các bộ phận trên cơ thể, dưới sự điều khiển của ý niệm trong đầu đều vận chuyển một cách tự nhiên, không ngừng trệ hay đau đớn chút nào, hơn nữa khi phát lực mạnh mẽ cũng không bị tổn thương, xương cốt nội tạng cũng không bị lệch vị trí, hô hấp không hề gấp gáp ngắt quãng.
Trong lúc dụng lực một cách dữ dội, Hồng Dịch cảm thấy dường như máu của mình đang chuyển sang màu vàng kim giống như Nguyên Tẫn Thiên Châu.
Ti ti ti ti!
Làn sương mù màu vàng bao phủ toàn thân lúc này trở nên vô cùng mỏng manh. Rất rõ ràng là toàn bộ dược lực đã bị Hồng Dịch hấp thụ vào trong người, chuyển hóa thành dưỡng chất để rèn luyện cơ thể.
- Chân Võ Thánh Thể. Thì ra là như vậy! Hướng đi của công pháp này cũng thật giống như đường lối ta vẫn luyện tập. Tuy nhiên bên trong cũng có một vài điểm khác, so với ta thì cao thâm hơn rất nhiều. Vị đao thánh Công Dương Ngu này quả thật là tuyệt thế thiên tài. Ta quả thực không thể so với hắn được!
Tại giây phút cuối cùng, Hồng Dịch vận khởi phương pháp tu luyện Chân Võ Thánh Thể, mang Thiên Xà Xạ Tức pháp và Linh Quy Thổ Tức pháp luân phiên thi triển ra.
Những âm thanh ti ti giống như tiếng rắn thở ra từ nội tạng bên trong thân thể Hồng Dịch phát ra, những âm thanh này khiến cho người ta cảm tưởng trong thân thể của Hồng Dịch dường như có một con rắn khổng lồ thời viễn cổ đang ẩn náu, bất cứ lúc nào cũng có thể nuốt sống con người.
Nghe những âm thanh này khiến cho lòng người bỗng sinh ra một loại cảm giác ớn lạnh, khiếp sợ.
Thiên Xà Xạ Tức pháp, cực âm cực tốc, hít vào thở ra cực nhanh, ngưng luyện nội tạng, khí huyết dồn dập như trống trận.
Đúng lúc này, nhịp hô hấp của Hồng Dịch bất thình lình biến đổi. Hô hấp trở nên chậm rãi nặng nề, âm thanh vang lên vừa giống như trâu rống voi gầm, lại vừa giống như tiếng long ngâm, toát ra một cỗ lực lượng cường đại vô cùng, khí thể trầm ổn chậm rãi như núi đá, như mặt đất bao la rộng lớn.
Linh Quy Thổ Tức pháp, cực dương cực hoãn, lấy sự thong thả chậm rãi làm chủ, thở ra thật chậm, thật trầm ổn rồi từ từ hít vào.
Hai phương pháp thổ nạp này hoàn toàn trái ngược nhau.
- Thiên Xà vương cũng đúng là một kỳ tài. Vị yêu vương này mặc dù bài danh dưới Khổng Tước vương, nhưng xem qua bộ Thiên Xà Xạ Tức pháp này có thể thấy nàng ta không thể coi thường được.
Từ trong nội tâm của Hồng Dịch bỗng nhiên xuất hiện suy nghĩ này.
Nhưng suy nghĩ này nhanh chóng bị dập tắt, Hồng Dịch lại tiếp tục bắt đầu toàn tâm toàn ý tu luyện cửa ải cuối cùng của Chân Võ Thánh Thể.
Thanh âm của Thiên Xà Xạ Tức pháp cùng thanh âm của Linh Quy Thổ Tức pháp luân phiên phát ra một cách dữ dội.
Hồng Dịch dần dần chìm vào cảnh giới vô pháp vô niệm.
- Hả?
Thiện Ngân Sa sau khi ngồi bất động một hồi lâu, hô hấp cũng trở nên chậm rãi, nàng mở hai mắt ra liền thấy Hồng Dịch đang kịch liệt thở ra hít vào tạo thành hai loại âm thanh liên tục đan xen luân phiên nhau. Thiện Ngân Sa dùng thần niệm quét ngang về phía Hồng Dịch, nàng dường như nhìn thấy hai hư ảnh mơ hồ mông lung phía sau lưng Hồng Dịch. Đó là một con mãng xà thật lớn, ngoài ra còn có một con rùa cự đại, hai linh vật này quấn vào nhau tạo thành một pho tượng đại thần.
- Chân Vũ khí chất!
Thiện Ngân Sa chợt động trong lòng.
Hư ảnh rùa và rắn xuất hiện sau lưng Hồng Dịch không phải là thật, mà là một loại khí thế. Hai hư ảnh này đang cuồn cuộn vận chuyển, phát ra những âm thanh chấn động, những thứ này cũng không phải tồn tại thực sự, chỉ có những cao thủ có thần hồn cực kì mẫn cảm mới có thể cảm giác được điều này, người bình thường chỉ cảm thấy tinh thần bị dồn nén.
Loại khí thế này so với hồn phách còn không chân thật bằng, căn bản là không tồn tại loại khí thế như vậy. Thế nhưng nó lại tạo ra một thứ áp lực khổng lồ cho tinh thần, hồn phách của con người.
Những võ đạo cao thủ chân chính như võ thánh, đại tông sư, khi vận quyền đều tạo thành những khí thế vô hình gây ra những áp lực trầm trọng như núi đá lên thần hồn của cao thủ đạo thuật.
Cao thủ đạo thuật chỉ có thể dùng thuật mê hoặc thần hồn để tạo nên sức ép tinh thần cho đối phương. Thế nhưng so với áp lực mà võ đạo cao thủ tạo nên thì thiếu đi cảm giác chân thật. Võ đạo cao thủ linh nhục hợp nhất, mặc dù không thể thi triển đọa thuật, nhưng sức ép tinh thần của bọn họ lại dung hợp với huyết phách dương cương, khí thế cường đại, thực sự có thể khiến cho quỷ tiên bị hạn chế trong một phạm vi nào đó, không thể tiến gần đến bọn họ.
Trong phạm vi chính khí bao phủ, quỷ thần không thể tiếp cận được!
Trong phạm vi của sát khí, tiên phật cũng phải tránh xa!
Đây là uy áp chân chính của võ đạo cao thủ.
Cũng là nguyên nhân khiến cho cao thủ thần hồn kiêng kỵ trước cao thủ cấp bậc võ thánh, nhân tiên.
Nếu bây giờ người bình thường nhìn Hồng Dịch, thì cũng không thể nhìn thấy đại thần rùa, rắn sau lưng hắn, chỉ cảm thấy từ trên người của Hồng Dịch tản ra một loại khí tức vô cùng áp bách khiến cho người ta thở không ra hơi.
Thế nhưng Thiện Ngân Sa lại là một cao thủ đạo thuật, thần hồn rất nhạy cảm nên nàng ta có thể cảm nhận được hình dạng của pho đại thần kia. Đây cũng không phải là thần hồn "nhìn" thấy được, mà là cảm giác được.
Thứ khí thế này hoàn toàn không có thực, mà chỉ có thể dùng linh cảm trong lòng mà cảm nhận, có thể nói thứ khí thế này so với thần hồn còn hư ảo hơn nhiều.
Trong phạm vi mà thứ khí thế này bao phủ thì mọi thần niệm của các cao thủ đạo thuật bình thường không thể tới gần.
- Năm đó, một quyền của Ấn Nguyệt hòa thượng khi thi triển ra, khí thế quanh thân tựa như thân phật, trong phạm vi mười dặm tiềm thức của ta thậm chí còn cảm nhận được kim quang vạn trượng, thần niệm muốn tới gần cũng vô cùng khó khăn, thật vô cùng chật vật mới thi triển được đạo thuật. Vậy mà khi đến gần, hắn chỉ nhẹ nhàng xuất ra một quyền cũng khiến cho thần hồn của ta bị trọng thương.
Thiện Ngân Sa đứng lên, nhớ lại cảnh tượng năm ấy mình tập kích Ấn Nguyệt hòa thượng.
Khí thế của Ấn Nguyệt hòa thượng năm đó so với Hồng Dịch hiện giờ tất nhiên là cường đại gấp trăm ngàn lần, thế nhưng Hồng Dịch nhất định đã đột phá được cánh cửa công pháp này, lực lượng tuy chưa mạnh mẽ nhưng lại có được khí thế như vậy.
- Lạ thật? Cao thủ tu luyện thần hồn, lẽ ra không thể có được loại khí thế này mới đúng chứ nhỉ? Chỉ có cao thủ linh nhục hợp nhất mới có được loại khí thế này? Chẳng lẽ hắn có thể tiến vào cảnh giới vô pháp vô niệm mà người tu luyện võ đạo trong mơ cũng cầu xin có được sao? Nói cách khác, thứ khí thế chân võ này cũng không phải là do thần hồn của hắn sinh ra, mà được tạo thành một cách tự nhiên từ thân thể của hắn.
Nếu như thứ khí thế chân võ này của Hồng DỊch là do thần hồn hắn biến hóa thành thì Thiện Ngân Sa sẽ không thể cảm thấy bất cứ sức ép nào. Bởi lẽ thần hồn là tính âm, đối với cao thủ đạo thuật mà nói, chỉ có lực lượng thuộc tính khác biệt mới có thể sinh ra áp lực.
Nhưng thứ khí thế chân võ của đối phương lúc này lại không hề có bất cứ tia âm tính nào, hoàn toàn là huyết khí dương cương, vì thế mới có thể tạo nên cảm giác áp lực lên thần hồn của Thiện Ngân Sa.
Đây hoàn toàn là sức ép do sự bất đồng thuộc tính gây nên, cũng giống như một con chuột khổng lồ, khi gặp một con mèo con cũng cảm thấy bối rối, bị uy hiếp từ trong tiềm thức.
Mặc dù hiện giờ Thiện Ngân Sa có thể dùng thần niệm đánh tan khí thế này của Hồng Dịch, thế nhưng đối với những người tu luyện đạo thuật mới xuất khiếu hoặc chỉ đạt cảnh giới dạ du, nhật du thì không thể tới gần thân thể của Hồng Dịch.
- Lôi Tật Hồ Quang.
Ngay trong lúc Thiện Ngân Sa đang suy nghĩ, Hồng Dịch liền ngừng hô hấp, thi triển võ công.
Hắn lấy tay của mình làm lưỡi đao, vung ra một đao Lôi Tật Hồ Quang. Trước đây muốn thi triển chiêu này, cơ bắp da thịt, xương cốt, nội tạng của hắn phải vặn xoắn kịch liệt, thế nhưng bây giờ lại có thể thi triển một cách rõ ràng, hơn nữa trong lúc sử dụng lại liền mạch, trôi chảy tự nhiên, hô hâp cũng trở nên nhẹ nhàng thoải mái giống như đang uống nước.
- Âm Dương Luyện Ngục!
Vừa thi triển xong Lôi Tật Hồ Quang, Hồng Dịch liền thi triển Âm Dương Luyện Ngục, một sát chiêu chỉ đến khi đạt cảnh giới đại tông sư mới có thể sử dụng được.
Quả nhiên, lần này xuất chiêu hắn liền cảm thấy khó khăn hơn rất nhiều. Hai chân vặn xoắn lại như hai mũi khoan, xương cốt ở hai bắp đùi giống xoắn lại đến tê liệt, chẳng khác nào những sợi cương ti bện chặt vào nhau, cơ bụng cũng vắt ngược lại, một tay làm đao, một tay làm lưỡi hái, đồng thời vung ra, xương cốt toàn thân vặn xoắn vang lên ken két ken két.
Nhưng dù sao Hồng Dịch vẫn có thể hoàn thành một chiêu khó khăn này.
- Cuối cùng cũng luyện được giai đoạn sơ cấp của công pháp Chân Võ Thánh Thế! Không ngờ công pháp này cường đại đến vậy, cảnh giới đại tông sư sau khi hoán huyết luyện tủy lại có thể cường đại như vậy sao? Không biết đỉnh cấp võ thánh còn mạnh đến mức độ nào đây?
Hồng Dịch dừng lại, làn sương mù màu vàng mỏng manh quấn quanh người hoàn toàn được thân thể hấp thụ thông qua từng đợt hít thở cưa hắn. Thần hồn được hắn nắm giữ tại Tinh Nguyên Thượng Thai cũng tán vào thân thể, bắt đầu khống chế hoạt động của cơ thể, hai mắt mở ra.
Trong ánh mắt của hắn có chút nghi hoặc.
- Ta hiện giờ có thể mạnh mẽ thi triển một chiêu Âm Dương Luyện Ngục này. Mặc dù không có được khí thế khiến cho người ta cảm thấy chìm vào trong địa nhục giống như khi Vệ Liên Thành thi triển, nhưng nhìn chung có thể hoàn thành một loạt động tác này một cách dễ dàng. Một chiêu này cho dù là Xích Truy Dương cũng không thi triển được. Chẳng lẽ Chân Võ Thánh Thể lại cường đại như vậy sao? Hơn nữa, vào khoảnh khắc vừa luyện thành Chân Võ Thánh Thể, ta dường như cảm nhận thấy khí huyết thân thể vận chuyển một cách dữ dội, sinh ra một loại ảo ảnh tương tự như thần hồn tạo nên thì phải? Không, loại ảo ảnh này so với ảo ảnh mà thần hồn tạo ra thì không chân thật bằng, trong đó lại còn có huyết khí dương cương, đấy là thứ gì nhỉ? Tại sao thân thể không có hồn phách, chỉ dựa vào khí huyết mà vận chuyển cơ thể lại có thể sinh ra loại khí thế này nhỉ?
Đối với tình huống thân thể vừa xảy ra, Hồng Dịch hoàn toàn nắm rõ.
- Không ngờ ngươi có thể tiến vào cảnh giới vô pháp vô niệm, đây chính là cảnh giới mà người luyện võ ngày đêm mơ tưởng có được.
Thiện Ngân Sa nhìn Hồng Dịch nói:
- Thân thể khí huyết vạn động, không có hồn phách, sinh ra loại khí thế tự nhiên như vậy cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Ngươi xem xem, núi cao hùng vĩ, biển rộng bao la, chín tầng trời ngút ngát, mặt đất mênh mông, tinh tú sao trăng, những thứ này đều có hồn phách của mình, thế nhưng ngươi có thể cảm nhận được khí thế của chúng hay không?
- Đúng vậy, núi cao hùng vĩ, biển rộng bao la, chín tầng trời ngút ngát, mặt đất mênh mông, tinh tú sao trăng, những thứ này cũng không có hồn phách, nhưng ai ai cũng có thể cảm nhận được khí thế không lồ bát ngát không thể kháng cự được của chúng.
Trong nháy mắt Hồng Dịch liền hiểu ra mọi việc.
- Đây là sự kinh khủng chân chính của võ đạo. Đối với người bình thường mà nói, sự kinh khủng của cao thủ võ đạo nằm ở sức mạnh của bọn họ. Thế nhưng đối với những cao thủ tu luyện đạo thuật như chúng ta, điều kinh khủng nhất của cao thủ võ thuật chính là khí thế của bọn họ. Trong võ đạo, loại khí thế này được gọi là quyền ý. Người tu luyện đạo thuật là luyện thần hồn, còn người tu luyện võ đạo, cho dù luyện đến cảnh giới võ thánh cũng không cách nào có được loại quyền ý như thế này. Người thật sự có thể luyện thành quyền ý chỉ có một cách, đó là tiến được vào cảnh giới vô pháp vô niệm.
Thiện Ngân Sa thở dài nói:
- Loại cảnh giới này, chỉ có thể gặp không thể cầu. Nếu ta có thể tiến vào cảnh giới này thì đã sớm trở thành võ thánh rồi, cũng không phải đến tận bây giờ mới có thể miễn cưỡng đặt chân vào cảnh giới này. Mặc dù vậy ta cũng không thể luyện thành quyền ý. Nhiều nhất cũng chỉ có thể tăng thêm tuổi thọ, lực lượng cường đại thêm một chút mà thôi.
- Cô nương thành võ thánh rồi sao?
Hồng Dịch nhìn Thiện Ngân Sa, chỉ cảm thấy làn da của đối phương trắng nõn gần như trong suốt, sắc mặt sáng bóng, nhu hòa hơn rất nhiều, khí tức toàn thân ôn hòa. Hắn dùng thần niệm quét qua liền cảm thấy mọi đường nét trên cơ thể nàng, gân cốt, da thịt đều trở nên hoàn mỹ, hơi thở đều đặn, chậm rãi thong thả hơn trước rất nhiều.
- Đúng thật là siêu phàm nhập thánh! Tiếc là ta không đạt tới được cảnh giới đại tông sư!
Hồng Dịch nói.
- Thể lực của ngươi hiện giờ so với võ đạo đại tông sư còn mạnh hơn nhiều, nếu không làm sao có thể thi triển ra chiêu Âm Dương Luyện Ngục này? Nhưng ta cũng khuyên ngươi không nên ỷ vào võ thuật của mình mà giao đấu cận chiến với những cao thủ võ thuật. Những cao thủ thuần túy luyện võ thuật kia vô cùng kinh khủng, nếu như ngươi gặp phải một võ thánh chân chính, chỉ cần một ánh mắt hay khí thế quyền ý của bọn họ cũng có thể khiến ngươi thở không ra hơi, thực lực tổn hao rất nhiêu, có khi chỉ cần một chiêu là giết chết được ngươi.
Thiện Ngân Sa nhắc nhở Hồng Dịch.
- Hiện giờ mặc dù ta tu luyện thành võ thánh, nhưng nếu quả thật phải giao chiến với cao thủ võ đạo, thì ngay cả một đỉnh cấp đại tông sư ta cũng khó có thể chống đỡ được. Ngươi xem xem tên Vệ Liên Thành kia, võ công chênh lệch rất nhiều so với ta, nhưng vẫn có thể đánh lui ta! Nếu như võ công của hắn cao cường hơn một chút, thì ta có khi không kịp bảo vệ ngươi, mà ngươi chắc chắn bị hắn gây tổn thương.
- Không sai, võ công của Vệ Liên Thành quả thật là kinh khủng. Kẻ trí giả cũng có lúc mắc sai lầm, ta quả thật là sơ sót.
Trong lúc đó Hồng Dịch đột nhiên nhớ lại Ngô đại quản gia.
- Trước đây khi đối chiến với lão già kia, ta hình như không cảm giác được quyền ý của hắn, chẳng lẽ hắn còn nương tay? Đúng rồi, Hồng Huyền Cơ lệnh cho hắn mang ta trở về, hắn cũng không được hạ sát thủ! Nhưng lần này Đại La phái truy sát ta, sao lại không có mặt hắn nhỉ? Nguyên nhân tại sao nhỉ?
Lúc này Hồng Dịch cũng không giấu diếm Thiện Ngân Sa nữa, liền nói ra tình huống về tên võ thánh Ngô đại quan gia kia.
- Cao thủ cấp bậc võ thánh, thần hồn và khí huyết hợp nhất, biến thành thuần dương, tâm tư linh động vo cùng, liệu sự như thần, hơn nữa còn có sự cảm ứng về sinh tử đặc biệt nhạy bén! Rất có thể hắn cảm nhận được lần ra biển truy sát ngươi lần này, hắn sẽ không gặp được điều tốt, vì thế không tham gia!
Thiện Ngân Sa giải thích cho Hồng Dịch.
- Thần hồn và huyết khí hợp nhất, biến thành thuần dương, có dự cảm đặc biệt về sự sinh tử! Còn có loại việc kinh khủng như vậy sao?
Hồng Dịch kinh hãi, nếu nói như vậy, Hồng Huyền Cơ nếu như là võ thánh, thậm chí là nhân tiên, sự linh cảm của hắn nhạy bén một cách khủng khiếp như vậy, thì đối phó với hắn thế nào đây?
- Ngân Sa, cô nương cũng từng đánh lén Ấn Nguyệt hòa thượng, trận chiến đó như thế nào?
Hồng Dịch khàn khàn hỏi.
Hắn muốn biết, một cao thủ nhân tiên chân chính, quyền ý khí thế cường đại đến mức như thế nào.
- Ấn Nguyệt hòa thượng nếu như toàn lực thúc dục quyền ý, khí thế, thì thần hồn của ta không cách nào tiến đến phạm vi mười dặm xung quanh hắn, hơn nữa việc đột kích đánh lén hoàn toàn vô dụng. Ngươi vừa sinh ra ý nghĩ đánh lén trong đầu, thì hắn lập tức cảm nhận được sự nguy hiểm.
Thiện Ngân Sa nhẹ nhàng miêu tả lại cảm nhận của mình.
Hồng Dịch thở dài một tiếng, trầm ngâm một hồi lâu, sau đó lại nói:
- Mau mau đến Thần Phong quốc thôi.