- Cốc Thần nhất khiếu?
- Không sai, là cốc thần nhất khiếu. Cốc Thần chính là cánh cửa của sự sinh dưỡng, là gốc rễ của tạng phủ, cho dù nội tạng luyện cường thịnh đến mức nào mà không hiểu được một khiếu cốc thần này thì cũng uổng công mà thôi.
Thiện Ngân Sa nói:
-Cốc thần nhất khiếu ẩn kỹ trong khe ruột và dạ dày của con người, hẹp như hạt cải, bé nhỏ như cát bụi, mắt thường không thể nhận ra được, cũng giống như trong một chén nước có đến bốn vạn tám ngàn sinh mệnh nhỏ bé vậy. Người tu luyện võ đạo muốn cảm nhận được một huyệt khiếu này thì vô cùng khó khăn. Thế nhưng chúng ta là cao thủ quỷ tiên, bằng vào sự cường đại của thần hồn thì có thể rà soát khắp thân thể, hơn nữa còn có sự chỉ điểm từ công pháp của các bậc tiền bối, từ đó có khả năng dò tìm ra khiếu huyệt này.
Hai nhà Phật, Đạo đều nói nằng trong một chén nước ẩn chứa đến bốn vạn tám ngàn sinh mệnh, những sinh mệnh này mắt thường không thể nhìn thấy được. Huyệt khiếu của con người cũng nhỏ bé như những sinh mệnh này, không thể dễ dàng cảm nhận được giống như cơ thịt, nội tạng, hay xương cốt.
Người luyện võ muốn bằng vào tu vi của bản thân mình để cảm nhận được huyệt khiếu này thì cần phải bước vào cảnh giới võ thánh tuyệt đỉnh, hiểu rõ thân thể một cách vô cùng kỹ càng, thì mới có thể phát hiện ra các loại huyệt khiếu khác nhau.
Thế nhưng những bậc tiền bối cao nhân cũng truyền lại phương pháp dò tìm các huyệt khiếu này, khiến cho đời sau có thể tu luyện dò tìm ra, không cần phải dựa vào tu vi bản thân để mày mò.
Tuy nhiên, bất kể là môn phái nào, thứ bí quyết công pháp dò tìm huyệt khiếu như thế này, rồi cả phương pháp tu luyện phía sau đều là những bí quyết vô thượng, đuợc giữ bí mật tuyệt đối, thường được gọi là Tu Thần Chi Đạo.
Mỗi một huyệt khiếu chính là một vị thần linh.
Tu luyện huyệt khiếu chính là tu luyện thần linh của bản thân mình, đạt tới cảnh giới nhân tiên.
Nếu như một người tu luyện võ đạo có thể hiểu rõ toàn bộ huyệt khiếu trong cơ thể, sau đó tu luyện thành công những huyệt khiếu này, như vậy thân thể sẽ hợp nhất cùng đất trời, phấn toái chân không.
Người như vậy, võ đạo tu luyện đến cực hạn, có thể sánh ngang với nhân vật tu luyện thần hồn đến cảnh giới Dương Thần.
Phấn toái chân không trong võ đạo, hay Dương Thần trong tiên đạo, được gọi là hai cực hạn lớn nhất.
Bí quyết tối cao của Thần Tiêu đạo mà Thiện Ngân Sa nói ra chính là nắm giữ một huyệt khiếu là Cốc Thần, còn pháp quyết ngày đó Hồng Dịch ép hỏi Chu đại tiên sinh chính là huyệt khiếu Tinh Nguyên Thượng Thai.
- Tuy rằng có thể hiểu rõ huyệt cốc thần này, thế nhưng với năng lực chúng ta hiện giờ, tối đa chỉ có thể tu luyện được một phần mười lực lượng mà thôi. Trừ khi đạt tới cảnh giới võ thánh đỉnh cấp, có một lượng tinh huyết nguyên khí khổng lồ thì mới có thể kích phát lực lượng của huyệt khiếu này, luyện huyệt khiếu này trời thành Chân Thần, hoà cùng sự vi diệu của đất trời, tự thân trở thành một tiểu vũ trụ trong vũ trụ đại ngàn.
Hồng Dịch bỗng nhiên nói với Thiện Ngân Sa.
- Không sai! Hồng Dịch ngươi lĩnh ngộ thật sâu sắc đối với võ đạo!
Thiện Ngân Sa nói:
- Chúng ta chưa đạt tới cảnh giới võ thánh đỉnh cấp, thân thể không có lượng tinh huyết nguyên khí khổng lồ, thì không thể dò tìm được huyệt khiếu, cũng không có khả năng kích pháp mười thành lực lượng của huyệt khiếu, nhiều nhất chỉ có thể phát huy một phần mười lực lượng mà thôi. Tuy nhiên, lực lượng như vậy cũng không thể coi thường! Huống chi bằng Điện Quang Diệu Thể Thuật của Thần Tiêu đạo ta, có thể mượn lực lượng của một đạo sấm sét để tu luyện huyệt khiếu đến năm thành! Là uy lực của năm thành đấy!
- Năm thành sức mạnh sao!
Hồng Dịch hoảng sợ nói, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một suy nghĩ lớn mật:
- Hay là chúng ta dùng Điện Quang Diệu Thể Thuật tu luyện huyết khiếu Tinh Nguyên Thượng Thai đi! Nếu có thể tu luyện huyệt khiếu này đến năm thành lực lượng, thì e rằng thân thể của chúng ta có thể đạt tới một cấp bậc khó có thể tưởng tượng được đấy!
- Không thể được! Huyệt khiếu trong cơ thể con người không thể chịu nổi lôi điện, cho dù là một tia nhỏ xíu cũng không chịu nổi! Chỉ có một huyệt khiếu là Cốc Thần, trải qua trăm ngàn thử nghiệm của các bậc tiền bối thì mới miễn cưỡng có khả năng dùng sấm sét để kích thích!
Thiện Ngân Sa vội vàng nói.
- Quả thật là như vậy, Tinh Nguyên Thượng Thai có phương pháp tu luyện của Tinh Nguyên Thượng Thai. Nếu như làm bừa thì hậu quả sẽ không thể lường trước được!
Hồng Dịch gật đầu nói.
Hiểu rõ huyệt khiếu là một chuyện, tu luyện huyệt khiếu đó lại là một chuyện khác.
Mỗi một huyệt khiếu đều có phương pháp tu luyện đặc biệt, không có nửa điểm giống nhau.
Huyệt khiếu một khi bị phá huỷ thì chẳng khác nào một chén trà bị thủng, thân thể liền xuất hiện một lỗ hở không cách nào bổ cứu được. Nói cách khác, cho dù tu luyện đến được cảnh giới nhân tiên thì cũng là một "Hữu lậu nhân tiên" (nhân tiên có thiếu sót), vĩnh viễn không cách nào tu luyện đến cảnh giới "vô lậu" (không chút thiếu sót nào) phấn toái chân không.
- Hồng Dịch, nghe kỹ nhé! Nhắm mắt lại, dùng tâm linh để cảm nhận khe hở giữa dạ dày và ruột non, bên trong vùng bụng, tại đốt xương cụt của cột sống, giữ chắc tinh thần bên trong, rồi nghĩ tới hình dạng thật sự của cốc thần! Bắn phá từng chút, từng chút một, nếu như có một vị trí nào khi bị bắn tới mà khiến cho dạ dày, ruột, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể đều cuồn cuộn mở ra, thì nơi đó chính là huyệt khiếu cốc thần!
Đúng lúc này thần niệm của Thiện Ngân Sa truyền tới.
Đó là một đoạn kinh văn lẫn một đồ hình.
Đoạn kinh văn và đồ hình này chính là quy tắc để dò tìm huyệt khiếu cốc thần này. Sau khi hiểu rõ ý nghĩa của đoạn kinh văn này thì dùng thần niệm trong đầu để suy nghĩ về hình ảnh của khe cốc bên trong ruột non và dạ dày, dò tìm từng chút một, từ đó có thể tìm ra vị trí của huyệt khiếu cốc thần này.
Nếu như không có đoạn kinh nghĩa này, trừ phi đạt tới cảnh giới võ thánh đỉnh cấp, thì có tìm đến chết cũng không mò ra huyệt khiếu cốc thần này.
- Hay! Thì ra là thế!
Sau khi nhận được đoạn kinh nghĩa mà Thiện Ngân Sa dùng thần niệm truyền tới, Hồng Dịch liền lập tức thông suốt ngay, rồi dựa theo tâm pháp đó bắt đầu tu luyện, từ từ tìm kiếm huyệt khiếu cốc thần.
- Tìm được rồi!
Tu luyện dò tìm ước chừng nửa canh giờ, Hồng Dịch bỗng nhiên phát hiện ra một điểm có hình dạng cốc thần nằm bên trong cơ thể, sau khi suy nghĩ về đoạn kinh nghĩa sinh dưỡng cốc thần, hắn giống như bất thình lình phát hiện ra một vật gì đó, sau đó ruột non, dạ dày, tạng phủ của cơ thể liền mở ra khép vào một cách dữ dội.
Trong một khoảng thời gian ngắn, dạ dày mở to như một cái miệng rộng, nội tạng bỗng nhiên có cảm giác trống rỗng không gì sánh được, hắn cảm thấy rất đói bụng.
Không sai, sau khi tìm được huyệt khiếu cốc thần, Hồng Dịch liền sinh ra cảm giác muốn ăn uống thật nhiều, dạ dày giống như biến thành một hang động không đáy, thèm ăn dữ dội không gì sánh được, chẳng khác nào một con ác quỷ mấy trăm năm chưa hề ăn tí gì.
Hồng Dịch thậm chí nghi ngờ rằng, nếu như bây giờ trước mặt có một con trâu lớn thì hắn sẽ nuốt chửng một cái hết sạch.
- Thì ra là vậy, thì ra là vậy, một khiếu cốc thần này chính là mở ra cánh cửa của sự thèm muốn ăn uống.
Hồng Dịch bỗng nhiên tỉnh ngộ ra.
- Không sai, chính là như vậy đấy! Tứ đại Thiên Vương võ thánh của Đại Thiện tự cũng hiểu rõ về huyệt khiếu cốc thần này. Ta không biết bọn họ dùng phương pháp gì, cũng không biết bọn họ tu luyện huyệt khiếu cốc thần này như thế nào. Thế nhưng ta lại biết được rằng, lúc bọn họ tu luyện, một ngày ăn hết một con trâu lớn, sức mạnh vô cùng cường đại! Còn Ấn Nguyệt hoà thượng, một ngày chín bữa cơm, ăn hết ba con trâu lớn! Phật đà thời viễn cổ, một ngày ăn hết một con voi!
Thiện Ngân Sa nói.
Tứ đại Thiên Vương của Đại Thiện tự đều là võ thành, lúc tu luyện huyệt khiếu cốc thần, mỗi một ngày đều phải ăn hết một con trâu lớn.
Còn Ấn Nguyệt hoà thượng, một ngày bình thường đều phải ăn chín bữa cơm, ăn hết ba con trâu. Đương nhiên hắn cũng có thể năm bữa nửa tháng không ăn uống chút gì mà thân thể, tinh thần vẫn minh mẫn như thường.
Hoà thượng tu luyện võ đạo thời viễn cổ, một ngày phải ăn hết cả một con voi.
Những lời này của Thiện Ngân Sa, Hồng Dịch cũng từng xem qua trong Đấu Phật Bút Lục. Ở trong bút lục, Ấn Nguyệt hoà thượng miêu tả bản thân như sau:
- Một ngày chín bữa, ăn hết ba con trâu, mỗi hai canh giờ đại tiện một lần, sức lực của nhục thần có thể so với rồng bá vương thời viễn cổ.
- Lúc tu luyện huyệt khiếu cốc thần, tuy rằng không có khả năng giống như Ấn Nguyệt hoà thượng một ngày ăn ba con trâu hay ăn một con voi, thế nhưng từ nay thân thể sẽ không gặp phải tình huống bị hư nhược như vừa rồi nữa!
Thiện Ngân Sa nói.
- Dần dần, thân thể sẽ sinh ra sức mạnh lớn vô cùng, trở nên mạnh mẽ cứng rắn, vượt rất xa so với người bình thường. Trầm Thiết Trụ dưới trướng của người tuy là người có thiên phú dị bẩm, thế nhưng với thiên phú của ngươi thì so ra còn tốt gấp năm lần hắn! Các cao nhân trước đây của Thần Tiêu đạo chúng ta, sau khi tu luyện một huyệt cốc thần này, có thể dùng cảnh giới võ sư để chiến thắng sơ cấp đại tông sư đấy!
- Dùng cảnh giới võ sư mà có thể chiến thắng đại tông sư sao? Điều này sao có thể xảy ra được!
Hồng Dịch khiếp sợ nói.
Dùng cảnh giới tiên thiên chiến thắng sơ cấp đại tông sư, Hồng Dịch tự ngẫm bản thân mình tu luyện qua chân võ thánh thể, bất thình lình thi triển sát chiêu Lôi Ngục Đao Kinh, tập kích bất ngờ thì may ra mới có thể làm được. Thế nhưng nếu đối phương là người đạt cảnh giới đỉnh cấp đại tông sư hoặc đã vững chân bước vào cảnh giới đại tông sư thì hắn tuyệt đối không có cơ hội chiến thắng; chỉ đơn thuần dựa vào võ công thì ngay cả chạy trốn cũng chỉ sợ rằng không có chút cơ hội nào.
Cảnh giới võ sư so với đại tông sư còn kém xa rất rất nhiều, người ta có thể dùng một tay mà đánh chết hắn mà không gặp bất cứ trở ngại nào.
Hồng Dịch thực sự không thể tưởng tượng ra, dùng cảnh giới võ sư làm sao có thể đánh bại được đại tông sư đây.
Điều này chẳng khác nào một con heo có thể đánh bại một con hổ cả.
Heo có thể ăn sống nuốt tươi một con hổ, đó chính là hình ảnh của võ sư có thể chiến thắng đại tông sư.
-Được rồi! Nếu như hiểu rõ huyệt cốc thần rồi thì chúng ta trước tiên nên luyện qua Diệu Quang Thể Thuật, rèn luyện qua gân cốt da thịt toàn thân một lần. Chờ đến khi quen thuộc được với lực lượng của sấm sét thì mới có thể luyện được huyệt khiếu cốc thần này!
................
Liên tiếp ba ngày.
Bế quan ba ngày, dưới sự trợ giúp toàn lực của Thiện Ngân Sa, cuối cùng Hồng Dịch cũng hoàn thành chuyến tu luyện huyệt khiếu cốc thần này, dùng một tia lực lượng sấm sét cực nhỏ để kích thích cánh cửa huyệt khiếu này, sinh cơ toàn thân trở nên phơi phới, nội tạng kiên cố, khẩu vị tăng lên.
Ngoài ra cơ bắp, xương cốt, da thịt toàn thân hắn đều vận dụng Điện Quang Diệu Thể Thuật đánh qua một lựơt, theo lôi pháp của Thần Tiêu đạo mà nói thì đây chính là thân thể được rèn luyện một lần.
Hồng Dịch cảm thấy tạp chất toàn thân đều giống như bị luyện hoá hoàn toàn, cả người hơi cử động một chút liền cảm thấy thoải mái vô cùng, lực lượng cuồn cuộn, cơ thịt căng ra, so với sắt thép còn cứng rắn hơn nhiều.
Đến lúc cuối cùng sau khi hoàn thành đợt tu luyện, lớp da của Hồng Dịch hiện ra một loại màu sắc giống như cổ đồng, lại vừa lấp lánh một thứ ánh sáng tinh thuần, trông giống như ở trên lớp cổ đồng có một tầng điện quang bao phủ.
Nhẹ nhàng phát lực một chút, quanh thân liền lập tức nổi lên kình phong cuồn cuộn, khí lưu cuốn lên dữ dội, nhún người một cái, trong chớp mắt đã vượt qua khoảng cách mười bước chân, tốc độ lao đi còn hung mãnh, nhanh nhẹn hơn cả Ô Ma Kỳ Lân mã.
Hiện giờ, khi cả người của Hồng Dịch lao tới phát quyền, trông chẳng khác nào hơn mười kỵ binh của quân đoàn Thiết Phù Đồ cùng lao tới, vô cùng mạnh mẽ và dữ dội.
Dưới sự chuyển động của Hồng Dịch, những thứ lực lượng, tốc độ như nhảy lên bắt lấy chim trời, tay không xé đôi hổ báo đều không thể coi thường được.
Chân võ thánh thể không ngờ lại có tiến bộ, tuy rằng chưa đạt tới đại thành, còn rất lâu mới thi triển được đại sát chiêu giết chết quỷ tiên là Thiên Địa Hồng Lô trong Lôi Ngục đao kinh, thế nhưng sát chiêu thực chiến đẳng cấp đại tông sư Âm Dương Luyện Ngục thì Hồng Dịch có thể thi triển tám lần liên tiếp! Đủ cả tám lần!
Bát Hoang thần kích nặng gấp ba lần Toái Diệt đao trong tay của Hồng Dịch trông chẳng khác nào một cây côn gỗ, lúc múa lên đến cả giọt nước cũng không lọt, ngay cả là ba tầng huyền cương trọng giáp cũng bị đâm nát như đậu hũ.
Mà Quán Hồng thần cung dùng nhuyễn ngọc đạn cương chế thành, lực lượng lên tới bảy thạch, vậy mà trong tay Hồng Dịch, không cần vận chút sức lức nào cũng có thể kéo căng ra thành hình trăng tròn, liên tiếp bắn hơn trăm lần, thậm chí hai cánh tay không hề tê dại chút nào.
Hiện giờ võ đạo của Hồng Dịch đã đạt tới cảnh giới tiên thiên đỉnh cấp, thế nhưng lực chiến đấu thực sự của hắn cũng đã có thể sánh ngang với đại tông sư linh nhục hợp nhất.
Thậm chí bây giờ ngay cả Xích Truy Dương, khi vừa nhìn thấy gân cốt, da thịt của Hồng Dịch lấp lánh ánh sáng, đồng thời chứng kiến khí thế tản ra trên người, liền lập tức nhận ra không phải là đối thủ của hắn.
Còn thân thể của Thiện Ngân Sa cũng đã đạt tới một cảnh giới võ đạo cực kỳ cao thâm.
Nhìn đôi mắt của Thiện Ngân Sa trong lúc nhẹ nhàng chớp động, hít ra thở vào đều ẩn chứa một loại khí tức sắc bén tựa như đao phong, Hồng Dịch biết rằng, nếu như lão cẩu Ngô đại quản gia kia đến, đơn thương đả đấu, thì Thiện Ngân Sa chỉ cần dùng võ lực, không cần đến đạo thuật cũng đủ để thu thập lão ta!
Hai người trải qua ba ngày ba đêm tu luyện, cuối cùng cũng đạt tới một trạng thái hoàn hảo chưa từng có từ trước đến nay.
Thậm chí Hồng Dịch còn cảm thấy trước đây chưa từng nghĩ tới có một ngày mình cường đại như bây giờ.
Thật sự là quá mức cường đại rồi.
Hồng Dịch cảm thấy rằng, không cần đến đạo thuật, chỉ bằng vào võ thuật, bản thân đã có thể bước chân vào thiên hạ rồi.
Bằng vào loại khí thế này, bằng vào thân thể cường hãn này, bất kỳ ai cũng khó tưởng tượng rằng hắn hoàn toàn có được là nhờ vào tu luyện đạo thuật! Không ai có thể ngờ rằng hắn chân chính là một quỷ tiên siêu thoát sinh tử!
Không ai có thể tin rằng một người đạt tới cảnh giới võ đạo như vậy lại là một quỷ tiên.
............
- Hồng Dịch, chúng ta có thể đi Mãng Hoang rồi!
Sau khi đợt tu luyện hoàn thành, trong một gian phòng của viên trang, Thiện Ngân Sa mang theo một bọc hành lý, cầm theo sáu kiện pháp bảo là Hám Thiên cung, Vô Cực tiễn, Tử Mẫu Hoả Luân Phích Lịch kiếm, Thần Mộc Ban Chỉ, Tiên Đô Ngọc Hoàng, Tru Tà Đào Thần kiếm.
Còn Hồng Dịch thì không mang theo bất cứ thứ pháp bảo gì, chỉ cầm theo thanh Toái Diệt đao.
- Lần này đến Mãng Hoang tìm bảo vật, giết chết Hắc Lang Vương, sau khi đoạt được Càn Khôn Bố Đại, lúc trở về có thể dựa vào đống tài vật bên trong của Càn Khôn Bố Đại khiến cho Xuất Vân quốc trở nên cường đại chưa từng có. Ta thi giải chuyển thế vào Xuất Vân quốc, một đời này là công chúa của Xuất Vân quốc, được hưởng không ít chỗ tốt, vì vậy phải báo đáp lại một đoạn duyên phận này. Lúc trở về, ta và chàng tại hoàng cung của Xuất Vân quốc sẽ kết thành đạo lữ, chờ cơ hội cùng độ qua trọng lôi kiếp. Sau đó chúng ta cùng đi đến Đại Kiền, báo thù cho chàng, hoàn thành mọi tâm nguyện, chờ khi tâm nguyện được hoàn thành, có thể dứt bỏ tất cả, cùng nhau tu dương thần đại đạo.
Thiện Ngân Sa nhìn Hồng Dịch, đôi mắt khẽ chớp, tựa như đã hạ quyết tâm đặt lễ đính hôn.
Thực lực cường đại của Hồng Dịch hiện giờ tất nhiên Thiện Ngân Sa có thể nhận ra được. Bất cứ thứ pháp bảo gì hắn cũng tặng cho nàng, từ đó có thể thấy được tâm ý của hắn đối với nàng, hơn nữa trải qua ba ngày cùng tu luyện khiến cho tình cảm đôi bên tăng lên không ít.
Lẽ ra với thân phận của Thiện Ngân Sa, một trong thiên hạ bát đại yêu tiên, tu thành quỷ tiên, không nhập luân hồi, siêu thoát sinh tử, bằng vào thân phận của Hồng Dịch thì hoàn toàn không xứng với nàng.
Thế nhưng hiện giờ Hồng Dịch cũng đã thành quỷ tiên, như vậy hoàn toàn xứng đôi rồi!
Đến giờ đã như nước chảy thành sông lớn rồi!
- Khi trở về chúng ta sẽ kết thành đạo lữ sao? Trong hoàng cung của Xuất Vân quốc, nàng thì có thể bẩm báo với phụ mẫu rồi. Còn ta, tiếc là không có người mai mối.
Hồng Dịch nghe thấy lời này của Thiện Ngân Sa, hắn liền biết rằng khi từ Mãng Hoang trở về, hai người sẽ kết thành đạo lữ, cũng là chuyện hôn nhân trong thế tục. Đây là chuyện lớn cả đời, không thể coi thường được, nhất là kẻ đọc sách lại càng phải có lễ nghĩ đàng hoàng.
Hồng Dịch phải về Đại Kiền thông báo một tiếng. Thiện Ngân Sa là vợ chính thức, ít nhất cũng phải dâng trà lên cho Hồng Huyền Cơ tại hôn lễ. Thế nhưng với tình huống như hiện giờ rõ ràng là chuyện này không có khả năng xảy ra.
Nói cách khác, Thiện Ngân Sa hiện giờ không hề có danh chính ngôn thuận làm vợ Hồng Dịch.
Tuy nhiên hai người cũng đều là quỷ tiên, không cần quan tâm đến những chuyện như thế này.
- À? Hồng Dịch, chúng ta đều là quỷ tiên, đã siêu thoát khỏi luân hồi rồi. Sau khi kết thành đạo lữ, chúng ta cùng nhau tiến thoái, cũng giống như Thiên Xà vương và Huyền Thiên quán chủ vậy, chàng sao phải ngượng nghịu như vậy làm gì?
Thiện Ngân Sa sau khi thu thập xong đồ đạc, nhìn thấy Hồng Dịch ngồi ngây ngốc như vậy, không biết đang suy nghĩ vẩn vơ điều gì, liền không nín được mà cười rộ lên.
Thiện Ngân Sa vốn không phải là người mà là yêu tiên, đối với lễ nghi của loài người hoàn toàn không quan tâm, nàng cũng không nghĩ ra Hồng Dịch lại quan tâm nhiều điều như thế.
- Đi thôi! Sau khi trở về tính tiếp!
Thiện Ngân Sa lại nói.
- Ngân Sa, năm đó ta đoạt Thiên Tẫn Nguyên Châu của nàng, nàng dùng thuỷ lôi đánh ta. Khi đó ta mới chỉ đạt tới cảnh giới hiện hình, so với đạo thuật của nàng thì không đáng là gì, lúc đó nàng chỉ cần nhấc tay một cái là có thể đánh ta thành tro bui. Thế nhưng nàng lại không giết chết ta! Về sau ta núp trong đào thần kiếm, thi triển huỷ diệt minh vương, suýt nữa khiến nàng chịu thiệt thòi. Nàng biết ta có thể làm được như vậy là dựa vào thứ gì không?
Hồng Dịch ngồi bất động, sắc mặt ngưng trọng không biến đổi, ngay cả Thiện Ngân Sa cũng không biết hắn đang suy nghĩ điều gì.
- Chàng sao lại nhắc đến chuyện lần đầu chúng ta gặp nhau như vậy? Lúc đó ta đang muốn giao thủ với Tất Thấp Hoa, khi nhìn thấy Kim Huấn Nhi liền cho rằng tên gia hoả Kim Chu Pháp Vương đang ở gần đó, vì thế mà cẩn thận rút lui. Nếu không cho dù chàng có lợi hại đi chăng nữa cũng không thoát khỏi tay ta đâu.
Thiện Ngân Sa chớp chớp đôi mắt, nhíu nhíu mày rồi nói.
- Trước đây Đại Thiện tự có Minh Vương đường, cũng giống như Phá Hư đường của Huyền Thiên quán. Thứ mà chàng tu luyện chắc hẳn là đạo thuật của Minh Vương đường phải không? Không đúng, nghe nói Huỷ Diệt Minh Vương vô cùng khó khống chế, trừ phi bản thân có lực lượng của quỷ tiên thì mới có thể thi triển ra. Đạo thuật của chàng khi đó không thể nào trấn áp được. Ngoài ra thần hồn của chàng vững chắc đến đáng sợ, trong thiên hạ không có một thứ đạo thuật nào có thể khiến cho thần hồn của chàng vững chắc đến như vậy. Lúc đầu ta còn tưởng do chàng đọc nhiều sách, lĩnh ngộ được thứ đạo lý gì gì đó của nho gia, thế nhưng bây giờ nghĩ lại mới thấy công pháp mà chàng tu luyện khẳng định không đơn giản chút nào? Chẳng lẽ, thứ chàng tu luyện chính là đạo thuật của Thái Thượng đạo sao?
Thiện Ngân Sa suy đoán nói.
- Tất cả đều không phải, thứ ta tu luyện không phải là đạo thuật của Minh Vương đường, vả lại ta cũng không biết Đại Thiện tự có một đường tên là như vậy. Ta cũng không phải là tu luyện đạo thuật của Thái Thượng đạo.
Hồng Dịch lắc đầu, sau đó bắt đầu cởi y phục của mình ra.
- Hồng Dịch? Chàng cởi y phục ra làm gì?
Thiện Ngân Sa kinh ngạc nói.
Hồng Dịch đưa mắt nhìn Thiện Ngân Sa, nhưng không hề quan tâm đến lời nói của nàng, vẫn tiếp tục cởi áo khoác ngoài ra, rồi đến ngân sa giáp, ô kim cà sa cũng cởi nốt, hiện ra một tấm vải bố màu ám kim trông chẳng khác nào một chiếc khăn tay, trên tấm vải này viết chi chít kinh văn.
Sau khi cởi y phục ra, tại thời điểm Quá Khứ kinh xuất hiện, trong lòng Hồng Dịch bỗng nhiên nhớ tới phụ thân Hồng Huyền Cơ của mình, còn có cả mẫu thân Mộng Băng Vân.
- Ai cũng nói cha nào con nấy, thế nhưng ta và Hồng Huyền Cơ hoàn toàn không phải là người đi chung một con đường.
Một khoảnh khắc trước khi cầm lấy Quá Khứ kinh lên, trong lòng Hồng Dịch đã mang bản thân mình so sánh với Hồng Huyền Cơ.
Bàn luận, bàn luận nào