A - Long thấy Lã Chính Thiên hỏi như thế, hắn mặt không đổi sắc, giọng không có chút gì là tức giận hay vui buồn gì trong lời nói cả, hắn nói!
“ Ngươi nói đúng, nhưng chỉ một phần ”
- Lã Chính Thiên nghe thấy vậy vừa mừng lại vừa sợ, hắn run giọng hỏi!
“ Xin Hắc Ma Công tử nói rõ,chỉ cần công tử có thể thả cho Lã Gia chúng ta một con đường sống, để cho Lã Gia giữ lại huyết mạch của Lã Thị chúng ta, ta nguyện xin được chết, để công tử tha cho tộc nhân vô tội của Lã Gia ”
A - Long lạnh nhạt, chuẩn bị nói cái gì, thì một cô gái xinh đẹp, tuổi , tuổi, vùng thoát khỏi Ám Vệ, chạy tới giang rộng hai tay,che trước mặt Lã Chính Thiên nàng nói!
“ Ngươi muốn giết thì cứ giết ta, xin ngươi đừng làm hại tới cha của ta,mệnh của ta, ngươi muốn chém muốn giết thì tuỳ ngươi định đoạt, chỉ cần ngươi có thể tha mạng cho cha ta ”
A - Long sắc mặt lạnh lẽo!
« Ở đời này hắn hận nhất là cái loại nữ nhân, luôn tự cho mình là đúng, luôn tự cho mình là vòng xoáy, là trung tâm của vũ trụ, bọn họ luôn vô cùng ích kỷ,không bao giờ quan tâm tới cái gì là đúng hay là sai, chỉ luôn muốn áp đặt ý nghĩ của mình lên người khác, và bắt kẻ khác đi theo đường lối suy nghĩ của mình, nếu người khác không theo ý các nàng,thì sẽ làm thành kẻ địch của nàng, các nàng sẽ làm đủ mọi cách để hãm hại người khác, và người yêu kiếp trước của hắn chính là loại người này»
« Hăn đã bao giờ là nói muốn giết Lã Chính Thiên bao giờ, hắn nói là đồng ý muốn giết Lã Nương Dung bao giờ,nãy giờ là do ả và cha ả tự suy diễn ra mà thôi,,hắn rất tán thưởng việc tự hy sinh thân mình bao bọc gia đình,nếu là hắn thì hắn cũng sẽ làm như thế, nhưng cũng không có nghĩa là cứ mặc quần lót ở ngoài, lưng đeo áo choàng thì sẽ biến thành siêu nhân đâu »
- Nhìn thấy cô gái trước mặt, làm hắn nhớ tới nữ nhân phụ tình,luôn tự cho mình là đúng trước kia của hắn, hắn giọng nói lạnh lùng,đầy sát khí nói!
“ Ngươi tên là gì ”
- Nữ nhân đó, cảm thấy vô cùng đắc ý nói!
“ Ta tên là Lã Nương Dung ”
A - Long nghe thấy thế không thèm tính toán với đàn bà,hắn cũng không vì ả giống người mà hắn yêu ở trái đất của hắn,với lại đây cũng méo phải nữ nhân của hắn, mà tức giận, giận chó đánh mèo, nhưng tâm trạng của hắn lúc này cực kỳ, cực kì xấu hắn nghĩ!
- Dù sao đây cũng là người mà Võ Minh yêu, hắn dù sao cũng phải bán cho Võ Minh tí mặt mũi,hắn vô cùng lạnh nhạt nói!
“ Con nít thì đi chỗ khác chơi, lão tử đang nói chuyện với cha của ngươi, nếu ngươi cứ tiếp tục làm xàm trước mặt ta, ta cũng không phiền giúp ngươi cắt bớt đi vài thứ đâu”
- Lúc này hắn nói xong,khí thế liền ùa ra, tạo ra một ngón núi bằng trọng lực nghiền ép hai người phải quỳ xuống, lúc này không biết từ khi nào,Võ Minh ùa ra quỳ xuống trước mặt A - Long và nói với giọng cầu xin rằng!
“ Xin công tử tha mạng, nàng chỉ là nhất thời lỡ lời, nàng không có ý bất kính với công tử đâu,mong công tử, cho Võ Minh ít mặt mũi, tha mạng cho nàng ”
A - Long lạnh nhạt nói!
“ Hôm nay ta cấp cho ngươi vài phần mặt mũi, tha cho ả ta một mạng, về sau ngươi nên quản nữ nhân của mình cho tốt,đôi khi ta thực sự rất nghi ngờ ánh mắt của ngươi a”
A - Long thu lại khí thế trên người lúc nãy,vì một lúc nhất thời nóng vội, liền tiếp ép ra khi thế cực mạnh, khiến cha con La Chính Thiên xem nữa chết không kịp kêu lấy một tiếng, cũng may mà hắn kịp ngưng lại, A - Long hắn nhìn xung quanh xác chết nằm la liệt dưới đất, mùi máu tanh nồng nặc. Dưới đất loang lổ vết máu, hắn không thấy khó chịu gì với mùi máu ngược lại hưng phấn hơn,mùi này thật là quá,quen thuộc a!
A - Long nói
“ Các ngươi có thể chọn một trong hai điều ”
Thứ Nhất đồng ý đầu hàng quy phục dưới trướng của ta, và Lã Chính Thiên ngươi sẽ là người đại diện thay cho ta, thống lĩnh Lã Gia, tuỳ thời ta sai sử! ”
« Lã Chính Thiên nghe thấy thế, trong lòng run lên, hắn biết A - Long làm như thế là vì Võ Minh, hắn thấy được làm một Gia chủ lại được người có thế lực mạnh như A - Long làm chỗ giựa hắn mừng còn không được ấy chứ, hắn chỉ hận không biết sớm A - Long, nếu không đã nhanh chóng tới ôm chắc cây đại thụ này rồi, nếu không cần gì phải sống khom lưng cúi mình như một con chó, ngay cả nữ nhi của mình cũng bị người ta biến thành công cụ chính trị, dưới sự điều khiển của Lã Vọng kia chứ! »
- Lã Chính Thiên ngay lập tức quỳ xuống nói với chất giọng đầy cung kính nói!
“ Thuộc hạ, Lã Chính Thiên xin ra mặt thiếu gia,từ này về sau cái mạng của thuộc hạ chính là của Thiếu gia, tuỳ thiếu gia ngài sai sử ”
A - Long gật đầu hài lòng nói!
Thứ hai: Nếu các ngươi không muốn quy phục Lã Chính Thiên, thì các ngươi có thể lựa chọn rời đi, từ nay về sau, các ngươi không còn là người Lã Gia nữa,thì đứng qua bên trái,tuỳ các ngươi lựa chọn!
« Thấy A - Long nói ra điều này, khiến mọi người, đặc biệt là những người vô cùng thân tín của A - Long thì trong đầu tràn ngập sương mù, mọi người đặt trong đầu một câu hỏi, tai sao A - Long lại muốn thả hổ về rừng kia chứ»
- Còn đám người Lã Gia,khi nghe được những lời này như được ân xá, khối người do dự không quyết, cuối cùng thì trong đám người còn sót lại của Lã Gia, gia tộc họ Lã có hơn một ngàn người đã có sáu trăm cái lựa chọn rời đi, còn lại hơn bốn trăm người thì im lặng, đứng bên cạnh Lã Chính Thiên, ánh mắt vô cùng kiên quyết, A - Long nhìn thấy vậy cũng có thể đoán ra, đây mới đúng là nhất mạch Lã Gia, không phải người tới từ bên ngoài, bè cánh của Lã Vọng đưa vào!
A - Long lạnh nhạt hỏi!
“ Đây có phải sự lựa chọn của các ngươi, bây giờ ta cho các ngươi cơ hội lựa chọn lại một lần nữa, để sau này khỏi hối hận, Ta không có yêu cầu các ngươi, phải gượng ép, vì sợ hãi mà đưa ra quyết định sai lầm, Không muốn cùng gia tộc hưng vong, có thể lập tức rời khỏi gia tộc, từ nay về sau không còn là người Lã Gia nữa,còn ở lại thì sau này, ta sống các ngươi cùng sống, ta chết các ngươi cũng vong, các ngươi nên suy nghĩ kỹ rằng mình nên rời đi hay ở lại ”
- Đám người Lã Gia nhìn nhau,sau đó một vài người lúc đầu vì sợ hãi A - Long mà chọn bên Lã Chính Thiên, cuối cùng họ cũng cắn răng rời qua bên trái A - Long,bọn họ lựa chọn rời đi, bây giờ Là Chính Thiên chỉ còn lại hơn người mà thôi!
A - Long nhìn qua bên tay trái mình rồi nói!
“ Các ngươi có thể rời đi Hạn cho các ngươi trong nửa nén hương thời gian lập tức rời khỏi gia tộc, vượt qua thời hạn, giết!”
- Một tên thuộc nhất mạch Lã Vọng cho rằng A - Long cố kị thế lực đàng sau Lã Gia,chính là Lưu Vân Tông,, và A - Long là một kẻ nhu nhược hắn nói!
“ Hắc Ma công tử ngươi không thể như vậy, chúng ta cả đời tích súc tất cả ở trong nhà, ngươi đuổi chúng ta rời đi như vậy, chúng ta không phải thành kẻ nghèo hàn rồi sao,huống gì lão tổ nhà ta là Lã Vọng đại nhân đang bị ngươi đóng đinh dưới đất, hiện giờ còn không biết sống chết,ngươi phải trả lại Lão tổ, và bồi thường cho chúng ta?”
- Có không ít người lớn tiếng kêu la, cổ động nhân tâm bắt đầu tranh thủ chỗ tốt,bọn chúng đều nghĩ giống tên kia, rằng A - Long nhu nhược, sợ tội sợ thành chủ, nên không giám ra tay với bọn hắn,nên mới giám nói như thế!
“ Câm miệng, hết cho ta ”
A - Long khẽ quát một tiếng, uy thế lẫn sát ý từ người A - Long phát ra, chấn đắc mỗi người đến tâm linh run rẩy dữ dội, hoảng sợ câm như hến hắn lanh nhạt,mặc kệ đám ruồi bọ kia kêu ca,hắn nhìn qua Lã Chính Thiên hỏi!
“ Người nguyện đi theo ngươi, còn bao nhiêu người ”
Lã Chính Thiên, cười vô cùng chua chát nói!
“ Bẩm Thiếu Gia, chỉ còn lại người thôi a”
A - Long lại hỏi!
“ Bọn họ đủ trung thành, và nguyện chết vì ngươi chứ ”
Lã Chính Thiên xiết chặt tay,nhìn qua thành viên còn lại trong tộc của hắn, đều thấy ánh mắt bọn họ đầy quyết tâm, không có ai là sợ hãi hắn nói!
“ Người Lã Gia, không có kẻ hèn nhát ”
A - Long vô cùng tán thưởng, định nói gì đó với Lã Chính Thiên thì lại nghe đám ruồi nhặng kia nói!
“ Chúng ta muốn trục xuất Lã Chính Thiên ra khỏi gia tộc, bọn chúng có quyền gì mà ở lại kia chứ, bọn chúng chỉ là phân gia thôi, không phải Hắc Ma ngươi vì giúp Võ Minh nên mới tới Lã Gia chúng ta giết ngươi thôi sao,cũng không phải vì một ả Lã Nương Dung thôi sao”
- Rồi một vài tên phụ họa nói!
“Không sai, chúng ta nhiều người, tại sao phải rời đi? Rời khỏi gia tộc hẳn là các ngươi, mau cút ra khỏi Lã gia, đừng đem ngươi tạo hạ nghiệt để cho chúng ta thay ngươi gánh chịu thay,các ngươi bây giờ tuy thắng thế, bộ các ngươi không sợ Lưu Vân Tông và thành chủ trách tội sao ”
Mấy người kia lại bắt đầu cổ động nhân tâm, trong khoảng thời gian ngắn hơn sáu trăm người này kích động, hung ác cực kỳ!
- Một vài tên còn cậy già lên mặt nói!
“Ngươi chỉ là một tiểu tử miệng còn hôi sữa,ngươi tưởng có chút ít quân của gia tộc ngươi cấp cho ngươi là ngon sao,ngươi biết thế lực của Lưu Vân Tông lớn như thế nào không”
- Hắn khinh miệt nói!
“ Lưu Vân Tông chỉ cần một ngón tay,cũng có thể nghiền nát ngươi như một con sâu cái kiến, chỉ cần Lã Nhất trở về, thì ngươi có trốn xuống lớp đất, Lưu Vân Tông cũng sẽ lục ngươi ra ”
« A - Long nghe thấy thế,trong lòng hắn không khỏi cười lạnh, lúc trước thì nhìn thấy ta như nhìn thấy quỷ,bây giờ ta muốn thả cho các ngươi một ngựa, các ngươi lại cho rằng ta sợ các ngươi, còn Lưu Vân Tông đến đây, như thế nào,bộ A - Long hắn ngán Lưu Vân Tông làm sao,sao lúc nãy không gặp bọn họ dũng cảm như vậy, nguyên một đám như con chó! Bây giờ nhìn thấy hắn dễ nói chuyện, thì lại nghĩ rằng, Lão Hổ không phát uy,bọn chúng lại tưởng A - Long hắn là mèo bệnh, thật đúng là không biết sống chết mà!»
- Tay A - Long ngưng kết ra vài cây băng tiễn, ném thẳng vào mồm mấy tên to mồm nhất, “ Uỳnh ” một tiếng, khi đâm xuyên qua đầu mấy tên đó, ngay lập tức nổ tung,ngay lập tức máu lẫn nội tạng văng tung toé khắp nơi, Thanh âm ồn ào lập tức im bặt, tất cả mọi người là trong nội tâm khủng hoảng, bọn họ bây giờ mới nhận ra rằng mình vừa làm một chuyện rất là ngu xuẩn,nói như thế, nhỡ sát tính nổi lên, làm thịt toàn bộ bọn họ,thì bọn họ biết đòi quyền lợi từ ai!
Long Phàm thấy đám kia giám khinh miệt A - Long thế liền hỏi!
“ Bẩm Thiếu Gia có cần..”
A - Long ngăn hắn lại rồi nhìn qua Võ Minh liền hỏi hắn rằng!
“ Võ Minh, theo như giao ước giữa chúng ta,bây giờ ngươi đã trở thành thuộc hạ của ta, ngươi phục chứ ”
- Võ Minh nghe thay thế chỉ biết thở dài, sau đó dưới ánh mắt của bao nhiêu người, lập tức quỳ xuống, thi hành một lễ chủ tớ, A - Long làm chủ Võ Minh làm tớ, A - Long vui vẻ nhận lễ này của hắn,hắn hành lễ xong hắn nói!
“ Thuộc Hạ, Long Thiên xin ra mắt thiếu gia ”
A - Long đợi Võ Minh hành lễ xong,hắn vẫy tay một cái, một đạo kình khí nhu hoà, đỡ Võ Minh Đứng giậy, A - Long tới trước mặt Võ Minh vỗ vai hắn rồi nói!
“ Bây giờ nhiệm vụ đầu tiên của ngươi là trả lời ta một câu hỏi”
- Võ Minh tay run run,cúi đầu sát đất nói!
“ Xin Thiếu gia cứ hỏi ”
A - Long hờ hững nói!
“ Ta nên làm gì với đám người này đây, ”
« ý nói đám người muốn rời đi của Lã Gia»
- Võ Minh vô cùng khó xử, nhìn đám người đó, sau đo lại nhìn quá Lã Nương Dung, rồi lại nhìn A - Long với ánh mắt cầu xin, A - Long cũng đoán ra được nỗi khổ tâm của Võ Minh,nên A - Long cũng không ép,hắn vô cùng hài lòng với Võ Minh, tuy hắn không nói, nhưng hắn cũng đoán ra được đáp án của hắn rồi!
« Võ Minh, nếu nói thả thì thả hổ về rừng, đắc tội A - Long, còn nếu nói giết thì, người hắn yêu là Lã Nương Dung đang ở đây, dù nàng bị tộc nhân khi dễ, nhưng cũng là tộc nhân của nàng, nếu hắn nói giết, vậy sau này Lã Nương Dung, sẽ nghĩ gì về hắn ư, nam nhân của nàng, một thời từng ra lệnh giết hại tộc nhân của nàng, trong chuyện này, Võ Minh ở giữa, hắn vô cùng khó xử, nên tốt nhất là nên im lặng, và xem xét A - Long chủ nhân mới của hắn sẽ ứng xử như thế nào »
A - Long biết nỗi khổ của Võ Minh,hắn mở miệng nói với Long Phàm!
“ Đầu hàng, đồng ý ở lại Lã Gia thì để đó, không chịu theo ta thì giết hết đi ”
- Long Phàm nói!
“ Tuân lệnh,thiếu gia”
- Long Phàm vòng tay, vô số thuộc hạ, như hổ lạc bầy cừu,rút ra vũ khí sắc bén, lao tới đám muốn rời đi của Lã Gia mà chém giết, chẳng mấy chốc, tay chân, máu me lẫn nội tạng văng tung toé, khắp nơi toàn là thi thể và tiếng la hét!
- Thấy như thế, Võ Minh hai mắt sáng lên, hắn phải nhìn lại A - Long một lần nữa, hắn lần này phải đánh giá lại chủ nhân mới của mình, ra tay sát phạt quyết đoán, tàn nhẫn, ra một lệnh,liền giết chết cả mấy trăm người, mà mắt hắn chớp mắt một cái cũng không có, tâm tính trầm ổn,loại người này mởi đúng làm người mà Võ Minh hắn nên theo!
- Trái vợi sự vui mừng của Võ Minh, Lã Chính Thiên, hai chân run rẩy như vô thức lùi xa khỏi A - Long vài bước,A - Long thấy tình cảnh của Lã Chính Thiên như thế, hắn cũng đoán ra vài phần, hắn nói chuyện với Võ Minh,giọng rất to khiến người bên cạnh, không ai không thể nghe thấy, hắn nói chuyện với Võ Minh, nhưng thực ra là nói với Lã Chính Thiên rằng!
“Có phải ngươi cảm thấy ta quá tâm ngoan thủ lạt, quá độc ác ngay cả người muốn rời đi mà ta cũng giết không tha sao”
- Võ Minh cũng hiểu được ý định của A - Long rằng, muốn mượn việc nói chuyện với hắn mà nói cho những người Lã Gia còn lại an tâm mà sinh tồn,mà tin tưởng vao Thiếu Gia hắn,Võ Minh hắn cũng rất biết thời liền giả ngu nói!
“ Thuộc hạ ngu dốt,không thể đoán ra tâm ý của Thiếu Gia, mong thiếu gia chỉ bảo thêm, cho cái đầu ngu dốt của thuộc hạ ”
A - Long cũng không ngạc nhiên vì câu trả lời, giả ngu của Võ Minh hắn nói!
“ Ta biết là ngươi đã có đáp án,nhưng ta không muốn ngươi khó xử, lần này ta bỏ qua,lần sau trước mặt ta,ta muốn nghe lời thật lòng của ngươi. Sau này phải nói thật với ta, ta không hy vọng nghe những lời trái lòng,ta cần một quân sư thay ta lo nghĩ,thay ta gánh vác mọi thứ cùng ta, chứ ta không cần một tên chỉ biết trốn tránh trách nhiệm, ngươi hiểu chứ ”
- Võ Minh âm thầm xoa mồ hôi lạnh, không giám nói gì, lòng thầm nghĩ!
« Thiếu Gia thật đáng sợ, mọi suy nghĩ trong lòng hắn đều bị A - Long nhìn thấu hết, cũng vừa mượn chửi vật để răn người, cũng mượn chuyện này để gõ đầu hắn, tuy lời nói của A - Long rất trầm ổn không nóng không giận,nhưng khi rơi vào tai Võ Minh hắn, cũng như cự thạch ngàn cân, rơi vào lòng hồ yên ả chính là nội tâm của hắn vậy»
Võ Minh vội quỳ xuống nói!
“ Thuộc hạ biết tội”
A - Long không nhìn Võ Minh,mà nhìn vào một phương trời xa xăm,hắn cô đơn nói!
“ Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, Nếu ngươi muốn đứng vững trong thế giới này, thì phải tâm ngoan thủ lạt, nhưng người Lã Gia bị bắt, mà không chịu ở lại, phục vụ dưới trướng của ngươi Lã Gia ta bổ nhiệm, tất nhiên có điều bất mãn với ta,hoặc người của ta Đã có bất mãn, nếu sau này có cơ hội bọn họ sẽ lại chống đối lại ta, Ta tuyệt đối không cho phép Gia đình của ta, có bất cứ kẻ thù ngầm nào chúng ta phải tìm đủ mọi cách giết chết. Nếu chờ đối thủ xông,phản kháng thì khó chặn giết hơn nhiều”
A - Long, vỗ vai Võ Minh, rồi tiến lại nơi Long Nhu đang đứng, nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng rồi nói
“Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc,để tránh cho đông sơn tái khởi, còn những người còn lại,thì đừng bao giờ nhầm lẫn giữa, thảo dược, và cỏ dại,,các ngươi muốn ở lại thì ta sẽ không bạc đãi các ngươi, bay giờ, mọi chuyện của Lã Gia, ta sẽ toàn bộ giao cho Võ Minh và Lã Chính Thiên, mong các ngươi tiếp tục cố gắng, ta không cần các ngươi làm gì nhiều, ta chỉ cần ở các ngươi chữ thôi, Trung Thành Tuyệt Đối, ta chỉ cần như thế thôi, đừng làm ta thất vọng ”
- Nói xong A - Long, nắm lấy tay Long Nhu rời đi, trước khi đi, A - Long lấy từ tay Long Tài mấy cái túi trữ vật, ném cho Lã Chính Thiên nói!
“ Cái này là thứ mà ngươi nên có, ta giao Lã Vọng và xác của tên Ma Tộc lại. Cho ngươi, hẳn là ngươi không cần ta dạy,hẳn người biết nên nói như thế nào với thành chủ đi”
- Khi nghe được lời này, hai người Võ Minh Và Lã Chính Thiên nhìn nhau, như hiểu được điều suy nghĩ trong đầu đối phương, hai người gật đầu đưa ra quyết định, rồi lại nhìn vào tên Ma Tộc lúc đầu bị A - Long một kích giết chết, nay xác hắn đang nằm như một con chó chết bên kia, hai người muốn nói gì đó!
- Không đợi Võ Minh và Lã Chính Thiên. Nói gì thêm A - Long cùng Long Nhu rời đi, để lại một bóng lưng vô cùng kiên cường và vững trãi,dần dần khuất xa, va để lại trong lòng mỗi người của Lã Gia sau này!
Kết Chương