Hắn cắm đầu, vắt chân lên cổ chạy, hắn chạy hết sức khoảng được km thì nghe thấy tiếng vọng lại từ xa
- Long Hạo Vũ ngươi đứng lại cho ta! Hắn nghe thấy thế, linh hồn xém nữa muốn bỏ của của chạy lấy người,hồn lìa khỏi xác a,hắn cười khổ không thôi, " hình như mình trêu nhầm phải con cọp cái rồi " hắn nhìn thấy nơi nào mình đi qua có giấu vết của mình những con Ma Thú + Cây Cối + Vong Linh Khô Lâu bị nàng dùng kiếm khí chém nát như tương, tạo thành một đường dài bằng phẳng, hắn run lên " cmnó nếu để bị bắt, thì con cọp cái này, nhai mình tới khớp xương cũng không còn ấy chứ, chắc nàng bây giờ đang hận mình thấu xương, hắn tự hứa với lòng không được để bị bắt a!
- Hắn không giám giỡn nữa, hắn vận Ảo Ảnh Mê Tung Bộ tới cực hạn chạy thừa sống thiếu chết, hắn chạy không ngừng nghỉ ngày trời hắn mệt mỏi dựa lưng vào một gốc cây đại thụ thở phì phò!
- Ôi giờ ta đã hiểu rõ cái câu, khó tiêu thụ nhất chính là Mỹ Nhân a! Vừa thở ra một hơi, nhìn về phía trước, đồng tử của hắn co rút lại, hắn nhìn thấy cái gì ở phía trước a!
- Một nữ nhân xinh đẹp với người thường, còn với hắn lúc này thì như nhìn thấy ác quỷ! Phải không ai khác chính là nữ nhân mà hắn chạy trốn ngày hôm nay!
- Nàng bây giờ đã ăn mặc một bộ quần áo cung trang hoa lệ màu xanh,quần áo bó sát làm lộ ra những đường cong hoàn hảo của nàng!
- Nàng nhìn thấy bộ mặt không thể tin được của hắn nàng khẽ mỉm cười nói nụ" cười khiến chúng sinh điên đảo,nàng học theo giọng điệu của hắn nói " chao ôi tiểu đệ đệ à, ngươi có thấy ai vừa chạy qua đây không, ta tìm hắn mấy ngày hôm này rồi, nếu ngươi thấy thì chỉ cho tỷ tỷ, tỷ nhất định sẽ hậu đáp" nàng vừa nói vừa cười duyên!
- Nụ cười của nàng tuy rất đẹp, nhưng đối với hắn bây giờ thì thấy nó như ác quỷ! Khiến hắn run lên không thôi!
- Hắn cũng làm liều kêu lên!
- A vị tỷ xinh đẹp này, tỷ tìm ai, nếu ta biết ta sẽ chỉ cho tỷ, còn về báo đáp thì thôi đi, đệ nhìn thấy tỷ là đủ rồi à! Không cần tỷ báo đáp đâu! ( điều này là sự thật theo cả nghĩa den và nghĩa trắng luôn) T.T
- À cái tên đó à, ăn mặc cũng như đệ đệ à, tuổi à, chắc cũng như tuổi đệ à, con hắn tên là Long Hạo Vũ a, à mà tiểu đệ đệ tên là gì để ta biết đường xưng hô" nàng trào phúng nhìn hắn "
- Hắn chỉ biết cười khổ không thôi " bà cô trẻ của tôi ơi, bà lầy lội vừa thôi, tôi sắp bị bà dìm chết rồi nè "hắn vô sỉ đáp!
- A cái tên đó à, hắn chỉ về một hướng và kêu hắn đi qua bên đó a, tỷ mau đi đi may ra còn đuổi kịp hắn! Đệ có việc đệ đi trước đây! hắn nói xong định chuồn đi!thì thấy có một thanh kiếm kề lên cổ hắn!
- Nàng không trào phúng hắn nữa, và mở miệng với chất giọng lạnh lẽo,Long Hạo Vũ ngươi còn tính chạy nữa sao? Ngươi nên biết ngươi đối với ta, ngươi có thêm vài cái chân nữa cũng chạy không thoát, ta để người chạy ngày này, có cảm thấy sướng không?
- Có điều gì muốn nói thì nói đại đi,để ta cho ngươi một cái thống khoái, nàng cười lạnh!
- Hắn nghe được giọng nói của nàng, hắn là ai cơ chứ, làm sao hắn không nghe ra được sự thất vọng và bi thương của nàng trong lời nói hắn thầm nghĩ," Quân tử co được giãn được, chạy trốn là không thể, giết nàng thì không nỡ, ài phải làm tiểu nhân vậy, dùng miệng lưỡi kiếm miếng cơm vậy"hắn nghĩ tới đây liền can đảm thêm nhìn vào đôi mắt Phượng đang bùng lên lửa giận của nàng, nhìn nàng với ánh mắt si mê tràn ngập tình ý!
- Ta Yêu Nàng! Ta Thật Sự Rất Yêu Nàng!
- Nghe hắn nói lời này khiến cho nàng ngẩn người, theo nàng thấy thì tính cách của hắn thì sẽ giảo biện rồi kiếm cớ chạy trốn,nếu hắn chạy thì nàng sẽ cho hắn một kiếm! Nhưng mà giờ lại khác biệt hoàn toàn với những gì nàng nghĩ tới độ!
Ngươi yêu ta? Nàng cười trào phúng,ngươi yêu ta, thế ngươi biết tên ta là gì không? Ngươi yêu ta sau khi cường bạo ta,ngươi chỉ nghĩ tới việc chạy trốn,ngươi muốn giữ cái mạng nên mới nói như thế, ngươi xem ta là tiểu nữ hài sao?
Hắn nghĩ!" (ôi thôi, nát rồi, nàng nói cũng đúng, mình chưa từng hỏi tên nàng!"
Phải ta đúng là không biết tên của nàng, nhưng ta không có cường bạo nàng xong rồi chạy trốn a, nàng nghĩ xem vì sao ta phải chạy trốn, vì sao ta chưa kịp hỏi tên nàng thì đã chạy! Hắn thở dài!
Nàng nghe hắn nói thế, nghĩ lại một hồi nàng không khỏi đỏ mặt xấu hổ! Lòng thầm nghĩ " ngươi tính đủ kế thao thao bất tuyệt đủ thứ, trong lúc đó ngươi không hỏi tên ta được sao? "Dù ta có đe dọa ngươi nhưng chưa từng muốn giết ngươi mà "
Hắn không chờ nàng suy nghĩ thêm hắn nói!
Tuy ta đã cường bạo nàng là ta sai, nhưng ta có nỗi khổ của mình?
Ngươi có nỗi khổ, vậy ta không khổ ư, ngươi nói thế thì dâm tặc trong thiên hạ này đều là người tốt cả! Nàng chĩa kiếm vào người hắn!
Hắn bèn kể rõ vì sao mà hắn lại làm như vậy! " cả việc tu luyện công pháp bị phản phệ, cả việc lần đầu gặp nàng trong tình trạng hấp hối!
nàng nghe xong liền ngẩn người ra, nàng nói, vậy như theo lời ngươi nói, những nội thương trong người của ta,là do hôm đó ta cùng ngươi...... Nàng đỏ mặt không nói tiếp! "
Hắn biết là sắp thành công rồi, tâm của nàng đã lay chuyển, hắn bèn làm liều nói
Ta yêu nàng ngay từ cái nhìn đầu tiên, khi ta gặp nàng nghe tiếng nàng nói, ta không thể nào quên được, nếu ta có một cơ hội để làm lại, ta sẽ không hối hận mà vẫn làm như vậy,ta muốn nàng làm nữ nhân của ta,cùng ta đi suốt cuộc đời này!
Nàng nhìn vào ánh mắt hắn biết hắn không nói dối, nàng nói " ta cho ngươi nhiều cơ hội để nói,nhưng sao ngươi lại không kể ra sự thật để rồi ra tới nông nỗi này! Nàng quay mặt đi xấu hổ vừa hiểu lầm hắn,cũng không giám đối diện với ánh mắt ngập tràn tình ý của hắn nữa! "
Hắn thấy thế liền lấn tới!
Ta rất muốn nói nhưng ta không giám,
Từ khi nhìn thấy nàng, ta biết cả đời này sẽ không yêu ai khác ngoài nàng,ta biết ta xấu xí, võ công thì không bằng nàng, ta biết ta không xứng với nàng,ta biết nàng cũng không thèm để ý tới ta, dù so với người hầu của nàng, ta cũng không bằng, nên ta biết thời gian ở bên nàng trân quý như thế nào, ta không muốn phí từng giây từng phút khi ở bên nàng, ta muốn ghi nhớ tất cả từng tấc da thịt của nàng vào trong đầu, ta biết ta và nàng có duyên mà không có phận,nếu ta nói ra thì nàng sẽ nghĩ ta cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga! Ta chỉ biết nuốt tình cảm của ta vào lòng!
-Nên lúc chạy khỏi sơn động ta đã thề với lòng, nếu ta chạy thoát được, sẽ hảo hảo tu luyện, luyện tới mức có thể đứng ngang hàng với nàng, mạnh hơn nàng, đánh bại hết kẻ địch của nàng, rồi hỏi cưới nàng,đem kiệu người khiêng đón nàng về nhà, để ta hảo hảo chiếu cố cho nàng cả đời, ta sẽ cho nàng một danh phận mà chỉ có nữ nhân của Long Hạo Vũ ta đây mới có!
Nhưng mà trời lại không chiều lòng người, lại bị nàng bắt được, haizz!
- Nàng là nữ nhân đầu tiên của ta,là nữ nhân đầu tiên chiếm giữ trái tim ta, nếu phải chết trong tay nàng ta cũng nguyện ý,
-Nếu yêu nàng là một cái tội, thì ta nguyện cứ phạm tội mãi, là do ta hèn nhát gặp được nàng, lại không giám nói, ta sợ nàng không để trong lòng, ta đành lưu những lời nói đó ở trong tim,cũng vì khí chất và vẻ đẹp của nàng khiến ta không có dũng khí để thổ lộ tình cảm của ta đối với nàng! Hắn cứ thao thao, nhưng lời mà những tiểu thuyết hắn đọc được khi ở trái đất!
Một lúc sau, nàng dịu dàng nói, ngữ khí không còn băng lạ̃nh như trước nữa!
- Ngươi đi đi, tên ta là "Vũ Mị Nương" ngươi không được quên tên của ta nữa!
- Nàng vừa nói đôi vai gầy khẽ run rẩy, nàng đang khóc, nàng biết những điều hắn nói là sự thật, thân phận của nàng và hạn quá khác biệt,dù có muốn hắn ở bên người thì những người xung quanh sẽ để hắn yên sao,nên đành quên đi mối duyên tình này vậy! Nhưng nàng không thể làm giống như lời nàng nói, nàng không thể che giấu cảm xúc thật của mình với tên nam nhân trước mặt kia!
- Hắn nhìn thấy bóng lưng đơn độc, đôi vai gầy đang run rẩy, còn tay ngọc đang che miệng để nàng không phát ra những thanh âm nghẹn ngào,hắn mắng chửi mình không thôi, " cmnó mình thật quá vô sỉ mà nói những lời sến, chỉ có trong tiểu thuyết, rồi làm tâm con gái người ta rung động, rồi lại nói những câu khiến tâm của nàng tan nát,nàng là ai cơ chứ, Nữ Nhân cùng chung chăn gối với ngươi đó "
- Phải quyết định thật nhanh!
- Một: Chạy Trốn nàng sẽ không truy sát ngươi nữa,rồi sống cuộc sống của riêng mình,và xem đây là mộng đẹp hoặc là chiến tích( nhưng lại làm nàng tổn thương, làm sao mình có thể xem nàng như là loại con gái bóc bánh trả tiền được, hôm đó không có nàng mình đã không còn trên đời)
- Hai: Theo nàng,Rồi thượng lên nàng rồi bám lấy nàng như con Sam, ( ôi chắc tốn rất nhiều chất xám đây, thôi vì người vợ tương lai xinh đẹp, vì những hài tử sau này sẽ cùng nàng sản xuất, nhìn vào cặp mông phong mãn của nàng,hắn nuốt nước bọt thầm nghĩ " cặp mông đó nếu ở phía sau rồi thượng nàng thì sẽ như thế nào nhỉ" tng trùng lên não, quên đi việc vừa mới xem chết trong tay nàng, hắn lao tới ôm nàng vào lòng)
- Kết Chương
- Chú Thích: Các bác a,em viết truyện để đọc thôi nhé, em không khuyến khích các bác học theo đâu, nên đọc kỹ hướng dẫn trước khi sử dụng a,nếu có gì
xảy ra do các bác đọc truyện của em,mà đem ra thực hành, thì em không chịu trách nhiệm đâu a ^.^!