Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

chương 202: bỉ ngạn hoa (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Phong Thải Vận đuổi theo sau lưng A - Long nàng nhìn thấy bóng lưng vô cùng cô tịch lẫn tang thương, thứ mà không nên có trên người của một tên thiếu nhiên chưa lớn này, tuy nàng không biết hắn năm nay thực sự bao nhiêu tuổi nhưng mà nàng biết tuổi thật của hắn là bao nhiêu thì nàng có thể đoán ra hắn chưa tới tuổi, lại có thể ghiền nát vô số người thuộc thế hệ trước, Võ Hoàng có thể nói là thống lĩnh một phương, hôm nay cũng bị hắn giết chết hai, hù chết khiếp một, nếu mà so sánh với những tên công tử tự xưng là nhân kiệt, thiên tài tu luyện của các thế gia lớn, thì ngay cả xách dép cho hắn cũng không bằng,mà mỗi khi như thế nàng nhìn hắn lại thật quen thuộc,giống như hai người đã quen biết từ rất lâu rồi vậy!

- Ánh mắt nàng vô cùng phức tạp nhìn chăm chú vào khuôn mặt đang được ẩn dưới một lớp áo choàng đen che phủ đầu này, nàng có thể cảm thấy sự kiến nghị, và không cam lòng muốn cùng thiên hạ tranh phong, được ẩn ẩn hiện ở dưới một thân thể vô cùng yếu ớt và thiếu căn cơ này của hắn, nàng luôn tự hỏi phải như thế nào mới có thể tạo ra một nhân vật, tinh thông thấu hiểu lòng người, có chí tiến thủ sống có nguyên tắc, bình thường sống thì lại vô cùng bất cần đời lười biếng có hạng luôn, nói những lời vô cùng bỉ ổi khiến người ta vô cùng chán ghét,nhưng khi cần hắn ra tay,thì hắn lại vô cùng nghiêm túc, cứ như biến thành con người khác vậy, nàng nhìn thân thể gầy yếu của hắn, nàng cảm thấy vô cùng chua xót và đau lòng!

- Càng nghĩ tới những vết thương hằn sâu lên người hắn mỗi khi hắn cởi ao ra,nàng tự hỏi chuyện gì đã từng xảy ra với hắn, và hắn phải trải qua những chuyện gì để có được những vết sẹo đó, nàng có thể cảm nhận, trên người hắn mỗi một vết sẹo đều ẩn chứa một câu chuyện vô cùng vô cùng quan trọng với hắn, thứ mà làm nên một con người như hắn, tuy hắn nói bề ngoài là tính kế ba huynh đệ Lưu Gia, nhưng mà nàng biết rõ một điều, nhưng nàng lại không hề nói ra, ba huynh đệ nhà này thật lạ giống A - Long cùng chung một loài người, hắn có thể giết người không chớp mắt lòng dạ sắt đá, nhưng đối với huynh đệ người thân của hắn, thì lòng của hắn lại mềm như một sợi bún, hắn không tiếc thứ gì với gia đình của mình!

- Nàng cố gắng lắc lắc đầu cho mọi suy nghĩ trong đầu rơi ra đi, hành động này của nàng cũng lôi đến sự chú ý của A - Long, hắn mỉm cười,vừa đi vừa quay lại hỏi!

“ Vận Nhi, nàng có chuyện gì a”

“ Hừ..! Ngươi chưa ngủ mà đã mơ rồi sao,ta làm sao mà có chuyện gì được kia chứ ”

- Hắn thấy nàng nói thế cũng im lặng không nói gì thêm hắn tiếp tục đi về phía trước, nhưng hắn nào biết trong một khoảnh khắc hắn quay đi, khuôn mặt của Phong Thải Vận khẽ ửng đỏ, lòng nàng thầm mắng cái tên nào đó không hiểu phong tình, « Đi với đại mỹ nhân xinh như hoa như ngọc như các nàng, mà hắn lại y như một khúc gỗ chẳng nói lời nào cả,ít nhất cũng phải an ủi con gái nhà người ta kia chứ, dù sao người ta cũng tới đây để trợ giúp hắn kia mà »

- Phong Thải Vận đi theo hắn im lặng một hồi lâu, nàng liền hỏi!

“ Hắc Ma ”

“ Hử …! ”

“ Không có gì!! ”

“ Ừ!! ”

“ Hắc Ma! ”

“ Hử…!”

“ Ta …! Ta muốn …! ”

- Nàng nói tới đây liền im lặng, hắn cũng dừng bước lại hỏi!

“ Chúng ta có điều gì mà không thể nói nữa sao”

“ Ừ …!! Ta chỉ muốn hỏi, chúng ta trước đây đã từng gặp nhau bao giờ chưa? ”

“ Sao nàng lại nói thế, hẳn là phải có nguyên do chứ nhỉ ”

“ Ta cảm thấy, chúng ta như đã quen nhau từ rất lâu rồi, nhưng ta không nhớ nổi chúng ta gặp nhau ở chỗ nào, nếu ngươi biết thì nói cho ta hay”

A - Long mỉm cười, nụ cười đây ấm áp,đưa bàn tay tràn đầy những vết sẹo vô cùng thô ráp của hắn, nam lấy bàn tay trắng như ngọc, không xương,vô cùng mềm mại và có đôi chút lạnh lẽo, hắn nắm lấy tay nàng, thấy bàn tay nàng lạnh lẽo như thế, hắn kéo đôi bàn tay nàng gần miệng hắn, sau đó thổi một làn hơi ấm vào tay nàng, chỉ một hành động nhỏ như vây thôi, cũng khiến trái tim thiếu nữ của nàng vô cùng ngọt ngào vô cùng ấm áp rồi,tam nô tỳ mà Phong Thải Vận mới thu nhận khi nãy cũng không hề ngăn cản A - Long, bởi vì các nàng biết Phong Thải Vận không hề bài xích A - Long, các nàng là nữ nhân nên cũng có thể cảm nhận tình cảm vô cùng mập mờ giữa hai người,còn Phong Thải Vận lúc này nàng lại nghe hắn nói!

“ Chuyện gì nên biết thì một khi nào đó sẽ biết mà thôi,bây giờ cố gắng cưỡng cầu không tốt với ta và nàng, ta không thể nói với nàng nhiều hơn về câu hỏi này, vì điều đó với ta,ta còn không giám chắc ta chỉ có thể hứa với nàng chỉ cần một ngày ta còn sống trên đời này, ta sẽ mãi mãi nắm lấy đôi bàn tay này của nàng,giữ ấm mãi cho nó, giống như trong một giấc mơ nào đó, một nữ nhân nắm lấy bàn tay của ta, kéo ta ra khỏi đêm tối truyền cho ta những hơi ấm của gia đình, thứ mà ta chưa từng có trước đây ”

“ Nữ nhân đó là ai, sao nghe rất quen thuộc” / Phong Thải Vận cố gặng hỏi A - Long!

A - Long chỉ mỉm cười nói!

“ Một lúc nào đó nàng sẽ biết thôi mà ”

“ Biết Gì!! ”

“ Chúng ta tới rồi ”

- Phong Thải Vận sửng sốt khi nghe A - Long nói thế. Nàng nhìn ra phía trước lúc này trước mặt nàng là Ám Vệ đang đứng nghiêm trang dù có bị thương,máu vẫn đang chảy ra, nhưng vẫn đứng nghiêm chờ đợi lệnh của A - Long, bọn họ đứng đó không một tiếng động, thứ duy nhất động chính là ánh mắt của họ, họ như một thiết thạch đứng đó dù có ngàn năm cũng không phai tán, lúc này Long Thiên báo cáo!

“ Bẩm Thiếu Gia, theo lệnh thiếu gia, Ám Vệ đã tiêu diệt toàn bộ những người còn lại của Lưu Vân Tông, Âm Khôi Tông, và Thiên Công Sơn Trang rồi, trong số đó thuộc hạ thu gom chiến lợi phẩm, phát hiện ra có khoảng thanh Huyền Binh, phẩm chất tốt, trong đó đa số đều là Cương Binh, và thu được hơn cái túi trữ vật, nhưng đồ ở trong đó thuộc hạ chưa kiểm tra, tất cả ở đây mong thiếu gia nhận lấy a ”

A - Long liếc cũng chẳng thèm liếc, mấy cái túi trữ vật này hắn nói!

“ Có huynh đệ nào bị tử thương không ”

“ Bẩm có hơn huynh đệ bị thương tương đối nặng, nhưng may có Quang Minh trị thương thuật vết thương không đáng lo a”

“ Vậy tốt, mà Long Phàm đâu rồi,sao hắn lại không có ở đây vậy kìa ”

“ Bẩm Thiếu Gia, Long Phàm đang đi truy sát đám người muốn lợi dụng chúng ta đánh nhau với người của Tam Tông mà kiếm lợi, nên Long Phàm đã dẫn theo huynh đệ tinh nhuệ nhất đi truy sát bọn chúng rồi a ”

“ Thôi bỏ đi, thỏ ở cùng đường cũng còn biết cắn người, phóng pháo hiệu kêu hắn về đi, nếu không lại rơi vào mai phục của bọn hắn thì phiền lắm, bây giờ chưa phải lúc động tới bọn chúng ”

- Long Thiên nghe thấy vậy, liền ra hiệu Ám Vệ ở phía sau phóng pháo hiệu gọi Long Phàm trở về một lúc sau Long Phàm cùng trăm thuộc hạ không chết một ai trên người đầy máu,mỉm cười trình báo A - Long xong, hắn lại nhìn tứ nữ sau lưng A - Long, tuy hắn là anh vợ tương lai của A - Long, hắn cũng không giám nói gì hơn hỏi nhỏ với A - Long rằng!

“ Tiểu Long, nữ nhân kia là ai, còn nữ nhân xinh đẹp có tên gọi là Lam Linh kia đệ muốn làm gì với ả, ả vẫn một mức đứng chờ ở đó kia ”

- Nói xong Long Phàm liền đánh mắt, Ám Vệ hiểu ý liền tránh ra theo đường ánh mắt của Long Phàm,để lại một nữ nhân nơi cuối con đường đó, A - Long cảm thấy nữ nhân này tâm cơ không tệ, hắn xã giao vài câu với Long Phàm để an ủi tính bênh vực em gái của ông anh vợ tương lai của hắn này, rồi sau đó tiến lại ngồi xuống trước mặt Lam Linh hắn nói!

“ Sao ngươi còn chưa đi ”

- Lam Linh nhìn thẳng vào con mắt vô cùng lạnh nhạt của A - Long mà rằng!

“ Ta đi ngươi liền để ta sống tới giờ sao ”

A - Long không đổi sắc mặt hỏi!

“ Ngươi ở lại làm gì ”

“ Ta muốn một cuộc làm ăn với ngươi ”

“ Ờ, nói nghe xem ”

“ Ta muốn phương thuốc chế tạo Penicillin của ngươi”

“ Đổi lại ta được gì ”

A - Long hờ hững hỏi như thế, thấy ánh mắt vô cùng lạnh lẽo lẫn xem thường nhìn nàng, nàng cắn môi nói!

“ Nếu ngươi giao cho ta phương thuốc đó, ta ta sẽ ta sẽ.. là của ngươi ”

- Lam Linh phải cố gắng hết sức mới có thể nói ra những lời này, nàng cảm thấy vô cùng khuất nhục, một nữ nhân xinh đẹp như nàng,năm tử tuấn kiệt trong thiên hạ xếp hàng dài mà chờ nàng, nàng cũng chẳng để bọn chúng vào mắt, nhưng hôm nay ở trước mặt A - Long, nàng phải chịu cúi cái đầu cao ngạo của nàng xuống, nàng cắn răng phải chịu đựng sự ô nhục này, nàng nói thêm!

“ Chỉ cần, chỉ cần ngươi cho ta phương thuốc đó ta liền là của ngươi ”

A - Long nghe thấy vậy hắn liền như quỷ mị tiến lại gần nàng, tay hắn liền nâng cằm nàng lên, ánh mắt vô cùng chán ghét, lạnh lùng hỏi!

“ Ngươi cho rằng, ngày tại đây, ngày tại lúc này, ngươi có thể chạy thoát khỏi tay ta sao,ngươi không có tư cách ra điều kiện với ta, trong mắt ta ngoại trừ thân thể của ngươi, nói thẳng ra ngươi chỉ có một cái túi da xinh đẹp ngươi cho rằng ta hứng thú sao ”

- Lam Linh hai mắt tràn ngập sương mù nói!

“ Phải, ngoại trừ thân thể ra ta chẳng có thứ gì hết, đánh nhau ta cũng không bằng Lôi Dực Ma Lang, chạy trốn cũng không thế nào thoát, ngươi nói đúng dù ngươi có muốn ta ở ngay tại chỗ này, ta cũng không thể nào chống lại được ngươi, nhưng ta vẫn muốn đánh đổi dù ta biết điều đó rất khó nhưng ta vẫn muốn thử ”

- Lúc này Lam Linh vừa nói vừa nức nở, nàng khóc như lê hoa đái vũ, thấy nữ nhân khóc khiến lòng A - Long lại mềm xuống hắn thở dài nói!

“ Ngươi muốn phương thuốc đó để làm gì,ngươi đâu có bị thương hay là có nhiều thuộc hạ bị bệnh đâu, ngươi có thể tìm ta để mua thuốc kia mà, đâu nhất thiết phải kéo quân tới đây để bắt ta kia chứ ”

“ Ngươi có bán thứ thuốc đó sao,ta mua ngươi liền bán sao”

A - Long lắc đầu,không phải là hắn không muốn bán mà là bây giờ chưa phải lúc xuất ra thứ thuốc này,lúc này hắn thực lực quá yếu, hắn mà bán ra thuốc này liền làm đá cho người kê chân a, tuy Penicillin nó là thứ cứu sinh mệnh của rất nhiều người,cũng thay đổi kết cục của một cuộc chiến lâu dài, và nó cũng là bùa đòi mạng của kẻ nào nắm giữ nó, đó cũng là một cu khoai vô cùng nóng bỏng a, cầm vô liền bỏng tay,Lam Linh thay thế liền cười vô cùng chua chát nói!

“ Để bắt được người, Thiên Công Sơn Trang chúng ta đã phải hạ vốn gốc, có thể lúc nãy ngươi đã nghe hết cuộc nói chuyện của ta và Lưu Hận, hai mẹ con chúng ta để thuê được đám dong binh đoàn này chúng ta đã hạ vốn gốc, ngay cả tông môn chúng ta cũng đã cầm đi đánh bạc cả rồi, nhưng tất cả mọi nỗ lực của ta đều thua trong tay ngươi ”

A - Long, hờ hững nói!

“ Ta đâu có kêu ngươi phải kéo người tới bắt ta đâu, nếu ta không có chuẩn bị trước mà tới, người bi thảm nhất bây giờ lại chính là ta, lúc đó ta biết kêu khóc với ai đây ”

- Lam Linh chua chát nói!

“ Nhưng ít nhất ta không có ý định giết ngươi như Lưu Hận và Á Luân Ba, ta chỉ có ý muốn bắt ngươi về lấy đi phương thuốc,để bù cho sự thiệt thòi của ngươi, chúng ta sẽ giữ ngươi ở lại bên người, bảo vệ ngươi khỏi Lưu Vân Tông,và Âm Khôi Tông thậm chí là Quỷ U Cốc vẫn một mức thèm muốn phương thuốc của ngươi ”

A - Long nghe tới đây, lòng hắn mềm xuống, hắn biết mọi điều Lam Linh nói đều là sự thật, hắn đã sưu hồn của Lưu Hận, Á Luân Ba, thậm chí cả Quỷ U đê tìm về một nữ tử trước mặt hắn đây tên Lam Linh này, hắn cũng biết nàng nói hạ vốn gốc là cái gì, tuy nàng không nói những hắn biết, nàng đã đồng ý hôn sự của mình với Quỷ U Cốc, chính xác hơn hai mẹ con nàng đã đồng ý làm tiểu thiếp cho Thiếu Chủ Quỷ U Cốc, là Quỷ U để Quỷ U tiếp ứng cho nàng sau khi bắt được hắn,mà giúp nàng an toàn rời đi cùng với chiến lợi phẩm là hắn, nàng định sau khi bắt được hắn, liền trở mặt với Quỷ U Cốc, thay vì lấy Quỷ U thì nàng sẽ dùng chính thân thể mình để níu chân hắn lại, để hắn cùng thuộc hạ giúp nàng khôi phục lại Uy danh của Thiên Công Sơn Trang, cũng là sự nghiệp mà tổ tiên nhà nàng đã nhiều đời xây dựng nên!

- Hắn thở dài sâu kín nói!

“ Ta biết những gì ngươi khó xử,nên đó chính là lý do ngươi có thể còn sống tới bây giờ, vậy giờ ta cho ngươi hai sự lựa chọn, ngươi chỉ chọn một hoặc trong hai điều kiện này, ngươi có thể suy nghĩ kỹ trước khi đưa ra quyết định cuối cùng của mình đây là có duyên cũng như thử thách đối với ngươi ”

- Lam Linh choáng váng hỏi lại!

“ Ngươi nói gì cơ”

A - Long không tức giận mà nói lại y như những lời khi nãy, một lúc sau nàng mới hiểu ra, nàng nói với hắn!

“ Khoan hãng nói điều kiện bây giờ đã, bây giờ tốt nhất ngươi nên cùng ta rời khỏi đây trước đã, ngươi của Quỷ U Cốc sắp tới đây rồi ngươi không phải là đối thủ của bọn chúng, dù thực lực ngươi có mạnh nhưng không thể nào đánh lại đám người đó đâu ”

A - Long nghe thấy vậy, trong lòng ấm áp, hắn biết nàng có y tốt muốn bảo vệ hắn, tuy không biết mục đích của nàng là gì, nhưng hắn vẫn vô cùng cảm kích, lúc nãy ra một chiêu Nộ Long Thăng Thiên đó là hắn đã sử dụng một cái phân thân thuật hòng dùng để tự bạo khi chiến đấu với Lôi Dực Ma Lang,còn thân thể hắn thì ẩn thân nơi an toàn, xong rồi tới làm thịt đám người Quỷ U Cốc mà không hề ai hay biết, hắn tuy có mạnh nhưng cũng chưa điên tới mức hăng máu chó lên đánh ngang tay với Ma Thu đâu!

- Hắn làm điều này vô cùng bí mật, hắn tinh thần lực rất mạnh hắn vô cùng tự tin rằng, không ai có thể nhìn ra giấu vết của hắn cả, hắn sử dụng tinh thần lực xoá đi và che giấu rất kỹ sự hiện diện của hắn rồi, hắn thấy Lam Linh nói thế, hắn cũng tin Lam Linh không có đủ thực lực để nhìn thấu ra bí kỹ Ẩn Thân cũng chính là niềm kiêu ngạo của Thần Tộc này, hắn thấy Lam Linh có ý tốt như thế, ân tình này hắn dù có muốn hay không cũng phải lĩnh a, hắn nhàn nhạt nói!

“ Đám người Quỷ U Cốc đã bị giết sạch không còn một ai, và sau đêm nay Quỷ U Cốc cũng bị tiêu diệt hoàn toàn, ngươi không cần phải lo”

- Lam Linh ánh mắt không thể tin được nhìn hắn, nàng vô cùng không tin nói!

“ Ngươi cho rằng người của Quỷ U Cốc là một đám tạp nham như đám Lưu Hận và đám dong binh ta thuê hay sao. Bọn chúng thực lực thấp nhất cũng là Đại Võ Sư, thực lực trung bình là Vương Cấp, Hoàng Cấp cũng có, ngươi cho răng muốn giết bọn chúng liền giết được sao”

A - Long nghe thấy thế hắn cũng lười giải thích, hắn thở dài nói!

“ Tin hay không tuỳ ngươi, ngươi không cần phải dạy ta cái gì là đúng hay sai, ngươi đã hiểu ”

- Lam Linh thấy sắc mặt hắn không đổi sắc, nàng có thể cầm nhạn được mọi thứ trong mắt hắn đều là thứ rất chi là bình thường, hắn vân đạm phong khinh giống như một cao nhân không để chuyện thế sự vào mắt, dù trời có sập hắn vẫn tiếp tục uống trà như bình thường, nàng đang chìm trong suy nghĩ viển vông thì lại nghe hắn nói rằng!

“ Nể mặt ngươi lúc nãy ra tay không toàn lực, không muốn làm tổn thương ta, và ngươi cũng có nỗi khổ trong lòng ta không tính toán với ngươi, sẽ trợ giúp ngươi một phen,ngươi là người thông minh ta cũng lười vòng vo với ngươi ngươi co hai lựa chọn ”

“ Khoan Khoan đã ”/ Lam Linh não chưa kịp hiểu đã bị A - Long nói không cho Lam Linh đưa ra quyết định có nên nghe hay không!

- Điều kiện thứ nhất: Ta sẽ cho các ngươi, chính xác hơn là Thiên Công Sơn Trang một khoản tiền đủ trang trải kinh phí trong năm, chỉ cần người thề rằng sau này sẽ không nhúng tay vào vũng nước đục là ta nữa!

“ Ngươi sẽ cho Thiên Công Sơn Trang chúng ta kinh phí đủ duy trì năm nữa sao,điều này ngươi vừa mới nói là thật hay sao ”

- Lam Linh trợn tròn con mắt hỏi A - Long, hắn cũng không trả lời câu hỏi của nàng hắn nói!

“ Điều kiện thứ hai: Thiên Công Sơn Trang quy hàng ta, từ này sống hay chết trong một ý niệm của của ta,từ nay sẽ được ta bảo hộ, còn riêng ngươi đi theo phục vụ ta năm," Nói xong hắn liền lấy ra một viên đạn dược màu đen này, hắn tiếp tục noi!" Ngươi hãy uống viên độc đan này vô,sau một năm nếu ngươi không làm gì quá đáng ta liền cấp ngươi thuốc giải, hết thời hạn đi hay ở là tuỳ ngươi, lúc đó ta sẽ không cưỡng cầu ngươi, Thiên Công Sơn Trang sẽ không vì quyết định của ngươi mà bị ta vứt bỏ cho dù ngươi có quyết định rời đi ”

- Lam Linh nghe thấy thế, không kịp đắn đo suy nghĩ gì, nàng liền chụp lấy viên thuốc đọc A - Long đang cầm, liền uống viên thuốc A - Long đang cầm trên tay vào bụng không một lời kêu ca,thấy Lam Linh không do dự mà uống như thế, điều này cũng ngoài dự đoán của hắn, hắn liền phải đánh giá khác về nữ nhân này rồi, hắn hứng thú hỏi nàng!

“ Ngươi không sợ ta lừa ngươi sao ”

“ Ta không sợ ”

- Lam Linh mỉm cười đầy thâm ý,hai mắt nàng đang long lanh ngấn lệ,cũng vô cùng tinh ý, và tinh tường nhìn hắn nói!

“ Ngươi đã có rất nhiều cơ hội để giết ta,nhưng ngươi lại không làm như vậy,ngươi để ta uống thuốc độc này, hẳn ngươi sợ ta phản bội ngươi, ta không uống ngươi liền giết ta, nếu ngươi bị Quỷ U Cốc bắt, ngươi liền dùng ta đổi lấy sự tự do cho ngươi ”

A - Long thấy thế liền mỉm cười nâng cằm nàng lên, hôm lên đôi môi ướt át của nàng một cái, nàng xấu hổ chống cự lại hắn, khuôn mặt nàng lúc này đỏ lên, hơn năm cuộc đời nàng, bây giờ nàng mới để cho nam nhân chạm vào người lần đầu, huống gì là hôn lên môi nàng,nàng vừa thẻn vừa giận nói!

“ Ngươi là Đại sắc lang,lão Nương liều mạng với ngươi ”

- Nhưng nàng muốn xông tới đánh cho cái tên vừa mới hôn nàng một trận lại bị bàn tay được Thiên Long Khải bao phủ tràn ngập lân phiến và móng vuốt vô cùng sắc nhọn đè lại nàng không thể nào di chuyển, hàn ý trên móng vượt khiến nàng thanh tịnh lại, nàng run rẩy nàng biết, nàng vừa mới đặt chân một bước vào quỷ môn quan lại nghe hắn nhan nhạt nói!

“ Nữ nhân thông minh là tốt, nhưng nói quá nhiều điều thì lại không nên, lần sau biết được suy nghĩ của ta mà cứ nói ra ngoài, đó không phải là điều sáng suốt đâu, tốt nhất ngươi nên tự hiểu và hoàn thành ý nghĩ của ta một cách tốt nhất, ta không cần người khác dạy ta phải làm điều gì ngươi liền thông”

- Lam Linh ánh mắt vô cùng sợ hãi lẫn không thể nào tin tưởng được, đây là lời nói của một tên nhóc sao, lại nghe A - Long nói tiếp!

“ Từ nay ngươi sẽ trở thành nữ nhân của ta”

“ Ta không muốn ” / Lam Linh yếu ớt phản kháng

“ Ngươi là nữ nhân của ta, ta sẽ không để cho ngươi đem sự tinh ý, và tài năng của ngươi đó phục vụ kẻ khác chống lại ta, ta không hứa sẽ cho ngươi tất cả những thứ ngươi muốn nhưng ta hứa sẽ không ép ngươi phải bán rẻ bản thân mình như ngươi đã tự bán mình cho Thiếu Chủ Quỷ U Cốc vậy,nhưng đừng nghĩ tới chuyện tính kế trên đầu ta,đó là thứ ta cực kỳ ghét”

- Lam Linh nghe thấy thế, lòng nàng run lên, dưới ánh mắt của hắn ở dưới lớp áo choàng phủ kín đầu của hắn, như mọi bí mật trong lòng nàng đều bị hắn nhìn thấu vậy nàng run rẩy hỏi!

“ Ngươi biết hết rồi sao ”

A - Long không nói gì, chỉ ném dưới chân Lam Linh là một lá cờ đẫm máu, trên thêu vài hình ảnh bằng chỉ vàng thêu tiêu chí biểu tượng của Quỷ U Côc, Lam Linh thấy thế trong lòng run lên, nàng không thể nào tin được thốt ra một câu!

“ Ngươi là tên điên, ngươi khôn muốn sống nữa rồi, ngươi dám xuống tay với người của Quỷ U Cốc ư, ngươi có biết nó kinh khủng như thế nào không hả, mà ngươi còn giám ra tay”

A - Long cười trào phúng nói!

“ Chào mừng ngươi gia nhập chiến tuyến của ta. Mà ta quên nói với nàng rằng, Quỷ U đã bị ta giết rồi, hẳn như lời nàng nói khi nãy, hẳn là giao nàng ra cho người của Quỷ U Cốc, hẳn là bọn chúng sẽ vì mặt mũi của nàng liền tha mạng cho ta a ta rất mong chờ a”

“ Ngươi là một tên điên ”

“ Hắc Hắc, ta điên lâu rồi giờ nàng mới biết sao, ta có điên, nhưng ta còn chưa điên bằng bọn giám trêu chọc một thằng điên như ta a,thật là trường giang sóng sau đổ sóng trước a,hồ xuống đồng bằng liền bị chó khinh,lão hổ không phát uy, bọn chúng liền nghĩ ta là mèo bệnh a”

“ Ngươi muốn làm gì ”

“ Đi làm thịt những bọn nào muốn tranh chức người điên như ta a,trên đời này có kẻ muốn chiếm ngôi vua điên của ta a,thật là không biết sống chết mà, Hắc Hắc ”

“ Ngươi... Ngươi …Ngươi ”

- Lam Linh thật sự nghẹn họng không thể nào nói gì về sự không bình thường của tên nam tử trước mặt này, lại thấy Phong Thải Vận bên cạnh cười khúc khích nghĩ thầm!

“ Giết người vì kẻ đó giám tranh chức người điên với ngươi, ta thấy trên đời này, chỉ có Hắc Ma ngươi là một a”

- Nghĩ tới đây, Lam Linh cảm thấy tên Hắc Ma này thật là càng ngày càng thú vị a, nàng cảm thấy rất hứng thú với tên này rồi, rồi nàng bỗng trở nên ảm đạm nàng chỉ biết thở dài đi theo hắn đã tự cho mình là thông minh nay bị hắn lừa cho thật là thảm a!

A - Long đi lại trước mặt Long Phàm, Long Thiên đang im lặng đứng đó chờ lệnh, hắn liền đánh một ánh mắt ra lệnh, ngay lập tức Ám Vệ liền lắp tên vào nỏ,xếp thành hàng, sát khí ngút trời đi theo sau lưng A - Long,

Sát khí.

Sát khí mãnh liệt

Ánh mặt của Kỷ Yên Nhiên và nữ nhân xinh đẹp được gọi là đại nhân đó gắt gao nhìn tới phía trước chỗ mà A - Long cùng Ám Vệ đang từ từ tiến lại, mặc dù vẫn chưa nhìn thấy rõ bóng dáng những người đó, nhưng Kỷ Yên Nhiên và Đại Nhân của nàng, hai hàng mi thon nhíu lại thắt chặt, chưa thấy rõ điều gì, bọn họ đã cảm thấy sát khí chưa từng thấy,ngay cả quân đoàn tinh nhuệ nhất của Thiên Vũ, giết người vô số kể, cũng không thể nào có được sát ý như hoá thành thực chất này, đám người A người A- Lomg chưa tới, sát khí tới trước tất cả đám người Thiên Vũ, từ là người có thân phận cao nhất như đại nhân, hay một binh tốt thấp kém nhất đều tự hỏi trong lòng rằng!

« Rốt cuộc những người này là ai? Bọn họ phải giết bao nhiêu người rồi, mới có thể tạo ra sát khí như thế này »

- Từng tiếng bước chân theo nhịp,bước đều hành quân của đang từ từ tiến lại, từng thanh âm như từng tiếng chuông gõ vào trong lòng của từng người thuộc sư đoàn Thiên Vũ, nhiều tên yếu đuối chưa trải sự đời nhiều đã cảm nhận được sát khí này không kìm được mà chân tay bùn run rẩy đứng không vững!

“ Cộp…!!”

“ Cộp … Cộp …Cộp…!!

- Tiếng bước chân đều nhịp, giống tiếng trống của một người giẫm tới, như tiếng sấm sét nặng nề gõ vào trái tim những thành viên của Sứ Đoàn Thiên Vũ từng người Thiên Vũ nhìn nhau, nỗi khiếp sợ trên mặt từng người ở đây!

- Kỷ Yên Nhiên sắc mặt trắng bệch, nàng rằng ngọc cắn môi xinh đẹp của nàng, quỳ xuống trước mặt nữ nhân xinh đẹp gọi là Đại Nhân kia, nàng liền nói!

“ Khởi bẩm Đại nhân, có cần... ”

- Nữ Nhân kia vùng tay, chỉ một hành động nhỏ như vây thôi cũng khiến nàng vô cùng yêu mị, giống như một con hồ ly tinh quyến rũ chết người không dòi mạng, ngay cả Kỷ Yên Nhiên cũng là nữ nhân vô cùng xinh đẹp cũng phải ngơ ngác ánh mắt vô cùng si mê nhìn nữ nhân đó, nữ nhân mở miệng nói, từng làn hương thơm thổ khí như lan từ miệng nàng, thanh âm của du dương và mềm mại, pha chút mê hoặc,cùng với yếu đuối, với giọng nói nàng có thể khiến mọi nam nhân trên đời này mềm nhũn mọi khớp xương trên người, mà không tự chủ được mà kéo nàng vào lòng mà hảo hảo yêu thương một phen, nếu người ở hoàng cung Thiên Vũ đế quốc mà nhìn thấy nữ nhân che mặt này, hẳn sẽ biết được thân phận thực sự của nàng, nàng là Thiên Vũ Đại Đế: Vũ Mị Nương, nàng thấy câu hỏi của Kỷ Yên Nhiên nàng mỉm cười lắc đầu nói!

“ Đừng manh động, bọn chúng không có sát ý với chúng ta, đó chỉ là khí thế trên người bọn chúng mà thôi, ngươi cứ bình tĩnh mà đón tiếp đám người này, ta muốn biết thủ lĩnh của bọn chúng là người như thế nào ”

“ Vâng thưa đại nhân ”

- Lúc này A - Long đã tiến lại càng gần hơn với Sư Đoàn Thiên Vũ, điều này khiến đám thuộc hạ của Kỷ Yên Nhiên cảm thấy cả kinh trong lòng, đột nhiên, một đám nam giới mặc giáp phục màu đen pha lẫn máu và thịt vụn của con người,trên người còn nồng nặc một mùi máu tanh từ từ đi tới chỗ đám sứ đoàn. Những người này có cả nam lẫn nữ, đàn ông này thân hình cao thấp,nữ nhân thân hình uyển chuyển đủ cả, tuổi tác chênh lệch cũng lớn, nhưng mỗi người lại khí thế hơn người,, bước đi đều nhịp, thiết hài bước trên đất đá đều như một cái búa tạ đập xuống đất vậy, khiên con hẻm núi này chỉ toàn là tiếng bước chân, người tuy bước rất đều, mỗi một nhịp đều như là một bước của cự nhân bước đi vậy, mỗi bước lên trước, áp lực mang tới càng tăng thêm. Vẻ mặt bọn họ nghiêm, ánh mắt sắc như dao, giống tử thần giết chết nghìn vạn người ra từ địa ngục tràn ngập xương trắng ra vậy, dao động này, dẫn tới huyết khí của đám người Thiên Vũ lạnh lẽo đi, như đối diện với một đầu mãnh hổ, còn đám người Thiên Vũ là những đứa trẻ chưa hiểu sự đời vậy!

- Ngay cả thuộc hạ thân tín nhất với Kỷ Yên Nhiên lúc đầu muốn so tài với. A - Long lão cả đời theo nghiệp binh gia, trải qua hàng ngàn trận chiến lớn nhỏ, giết hại vô số người, nhưng mà lão khi đối diện với Đám người A - Long lão cũng cảm thấy mình thật nhỏ bé,chỉ cần một ánh mắt thôi cũng khiến lão cảm thụ được cái chết đang từ từ tới gần, kinh nghiệm lẫn lộn giữa làn sinh tử không cho phép lão chạy trốn, lão liền rút đao ra hòng cùng thuộc hạ xông lên, muốn che giấu sự sợ hãi của mình bằng cách chiến đấu với thứ đó, lão không cho phép hai người ngồi trong kiệu xảy ra bất cứ chuyện gì!

- Khi A - Long tiến tới sứ đoàn Thiên Vũ,đám thuộc hạ của Kỷ Yên Nhiên đồng tử co rút lại, tay liền rút ra vũ khí, vô số đẳng cấp võ giả liền truyền đấu khí vào vũ khí, trên người khởi động hộ thân đấu khí, liền đề phòng bất cứ khi nào cũng có thể xông lên liều mạng bất kỳ lúc nào,lúc này giọng của Kỷ Yên Nhiên vô cùng lãnh đạm vang lên từ trong kiệu!

“ Hắc Ma công tử, xin hãy dừng bước”

A - Long có thể nghe ra từ trong chất giọng lãnh đạm đó của nàng,tuy che giấu rất tinh vi đó cũng có rất nhiều tia sợ hãi,và uý kỵ,hắn thấy thị uy đủ rồi,khí thế nên có cũng đã có rồi, lời nói lúc này của hắn liền có hiệu lực rồi, hắn liền ra lệnh cho Ám Vệ dừng lại, từng tiếng thanh âm dừng chân lại thật kêu, sau đó con hẻm núi này trở nên vô cùng, cứ như một điềm báo của một cơn bão đang im lặng mà hình thành,chỉ cần một tí gió bất kể lúc nào cũng có thể biến thành siêu bão càn quét hết mọi vật, A - Long cũng không để ý tới sự lãnh đạm của Kỷ Yên Nhiên hắn hành lễ với sứ đoàn theo phương thức chào hỏi của Thiên Vũ, điều này cũng khiến sư đoàn Thiên Vũ không hề thả lỏng mà còn căng hơn nữa hắn liền dùng chất giọng trầm ấm đầy uy nghiêm hỏi Kỷ Yên Nhiên rằng!

“ Hắc Ma xin ra mắt Kỷ Yên Nhiên tiểu thư, tiểu thư gọi tôi đứng lại, hẳn là có chuyện gì chăng ”

- Kỷ Yên Nhiên cũng thật sự choáng váng với câu hỏi của A - Long nàng không giám tin vào tai mình, một kẻ đóng giả làm cướp, mà lại biết cách ăn nói như vậy, hẳn là nàng đã quá xem thường hắn rồi, thấy được sự bất ngờ của Kỷ Yên Nhiên, Nữ Nhân đàng sau trong mắt tỏa ra dị sắc không thôi, đưa cho Kỷ Yên Nhiên một cái khăn tay, ném cho nàng một ánh mắt, hai người thầm hiểu ý, sau nửa ngày Kỷ Yên Nhiên mới mở miệng ra mà nói!

“ Hắc Ma công tử là rồng phượng trong loài người, chỉ với người mà có thể xử lý đối thủ mạnh và đông hơn gấp lần,đặc biệt là Công tử có thể một mình đấu với Võ Hoàng Cấp và một ma thú cấp mà không hề rơi xuống hạ phong, thiếp thân Kỷ Yên Nhiên vô cùng bội phục”

A - Long thấy thế liền cười lạnh, hắn nào không nghe ra ý thăm dò của nàng kia chứ hắn nói!

“ Kỷ Yên Nhiên tiểu thư quá đề cao tôi rồi, tôi chỉ là may mắn nên mới có thể thủ thắng mà thôi, tất cả chiến công đều là những huynh đệ bên cạnh tôi góp lại mới có chiến thắng ngày hôm nay, nếu là một mình tôi hẳn sẽ không làm được như thế đâu ”

“ Hi Hi” / Kỷ Yên Nhiên cười khan nói!

“ Công tử quá khiêm tốn rồi, xin hỏi cao danh quý tánh của công tử là gì, tiểu nữ còn chưa biết tên của công tử ”

A - Long không cười, mà lòng lại cười lạnh không thôi, hắn biết thừa đám người Thiên Vũ qua đây để làm cái gì, không phải vật học theo loài sao, đi cùng Lã Nhất ắt hẳn chẳng có ý gì tốt, ban ngày không đi lại đi ban đêm, không nhiên bỗng ân cần không gian ắt là tặc, hắn đề phòng tất cả mọi thứ, để không rơi vào trường hợp bị người bán đi, lại còn giúp người ta đếm tiền, ả này cũng muốn kiếm một chén canh từ vũng nước đục là A - Long hắn đây mà, hắn làm sao không nghe ra ý thăm dò lai lịch của A - Long kia chứ, hắn cười lạnh trong lòng, trên mặt treo nên nụ cười vô cùng giả tạo nói!

“ Tên của ta chỉ có hai chữ Hắc Ma mà thôi, ta vốn là tán tu đi cùng các huynh đệ bươn chải kiếm sống qua ngay, hôm nay gặp cừu gia,vì bảo vệ thân mình nên đã khiến Kỷ Yên Nhiên cô nương kinh sợ, tại hạ đã đắc tội nhiều rồi ”

- Kỷ Yên Nhiên thấy thế liền liên tục tham dò,sau một hồi miệng A - Long kín như bưng,nàng hỏi một câu trên trời, hắn liền trả lời câu dưới đất, toàn không đâu vào với đâu,toàn trả lời những câu trả lời không như đáp án của nàng mong muốn, Kỷ Yên Nhiên biết A - Long khó chơi, nàng liền cười khan nói!

“ Công tử quá lời rồi, tiểu nữ thấy công tử vất vả nhiều rồi, tiểu nữ có chiếc khăn, mong công tử không chê liền sử dụng nó để lau đi những mồ hôi vất vả thường ngày,ít nhất bây giờ cũng có thể giúp công tử lau đi những vết máu ở tren mặt, mong công tử không chê món quà mọn,của một tiểu nữ tử hèn mọn như thiếp ”

- Nói xong liền đưa cho một nữ tỳ thuộc hạ, đem tới chiếc khăn, trên đó có thêu một đóa hoa đỏ thắm, ánh mắt hắn không tự chủ mà nhìn kỹ thêm vài phần một phần là nó rất giống một loài hoa trước đây hắn từng đọc ở trái đất, còn một phần là trên chiếc khăn này có độc, từ lúc A - Long cầm vào, máu trong người A - Long sôi lên sùng sục, không phải hắn nóng giận, mà là chất độc trong người hắn phản ứng với chất độc này, nó khi nhập vào tay hắn liền bị máu độc trong người hắn thôn phệ ngay lập tức, cá lớn nuốt cá bé là điều hiển nhiên!

- Hắn Cũng không tức giận, Kỷ Yên Nhiên làm như thế hẳn có nguyên nhân, Đế Vương tâm hắn hiểu hơn ai hết, ngươi nào không thể dùng liền giết đi, không để kẻ khác có được,chất độc trên khăn này có tác dụng sau vài tháng, nếu hắn không có thuốc giải liền chết, nhưng có một điều Kỷ Yên Nhiên không biết rằng, chất độc này không hề có tác dụng với hắn vừa vào người hắn liền bị chất độc số trong người hắn cắn nuốt hết muốn độc chết hắn, trừ khi có độc nào độc hơn chất độc số trong người hắn, hắn cũng muốn lợi dụng điều này mà lơ là đề phòng của Thiên Vũ, hắn giám chắc chắn phần Thiên Vũ muốn thu lưu hắn,nhưng lại ái ngại thực lực của hắn, bằng không chẳng sử dụng thủ đoạn dùng độc này, Thiên Vũ, đã nhúng chàm, hẳn là mấy nước còn lại kia sẽ không sớm thì muộn tay liền nhúng chàm, thay vì giết hết đám người này, thì ta tương kế tựu kế, trai cò tranh nhau, ngư ông hưởng lợi a,hắn cười lanh!

- Nhưng khi hắn nhìn kỹ bông hoa được thêu trên chiếc khăn tay của nữ nhân đó,hắn liền nhớ tới một chút chuyện xưa khi hắn còn yêu say đắm một người nào đó khi còn ở trái đất, nhớ tới chuyện xưa, lòng hắn chợt quặn lại, cổ họng ngòn ngọt, hắn liền phun ra một ngụm nghịch huyết, máu tươi thấm đẫm chiếc khăn mà Kỷ Yên Nhiên vừa tặng!

- Một hành động này của A - Long như một cái kíp kích nổ quả boom là quân của hai bên, Ám Vệ liền co người lại,như một con báo săn mồi, chuẩn bị tấn công bất cứ lúc nào,Phong Thải Vận nhanh chóng tới đỡ A - Long sợ hắn không chịu nổi mà ngất đi, nàng muốn kiểm tra chiếc khăn tay đó có huyền cơ gì mà khiến một Cổ Thần như A - Long phun ra một máu tươi,nhưng bị hắn ngăn lại không cho nàng cầm vào, nàng biết hắn làm vậy hẳn là có nguyên do,nếu A - Long mà có chuyện gì, dù có phải liều mạng nàng cũng phải giết chết toàn bộ đám người này,ánh mắt Phong Thải Vận tràn ngập hàn ý khiến sư đoàn Thiên Vũ mỗi người nhìn vào đôi mắt nàng cảm thấy như rơi vào một hầm băng vậy, mà ngươi lo lắng nhất chính là Kỷ Yên Nhiên, nàng biết rất rõ ràng rằng trên chiếc khăn tay đó có thứ gì, nàng cố gắng che đi sự sợ hãi, nàng thu lại sự kiêu ngạo nàng thường ngày!

- Nếu là bình thường nàng sẽ lấy uy danh của Thiên Vũ ra hù doạ nói rằng!

“ Chẳng lẽ dương cung bạt kiếm như thế này là cách mà Hắc Kim đón tiếp sứ đoàn Thiên Vũ chúng ta sao”

- Rồi nàng hù doạ thêm vài câu nữa rồi rời đi, nhưng mà sau khi tiếp xúc với người tên là Hắc Ma này, nàng biết nàng không sử dụng chiêu đó được, nàng nói câu đó nàng giám chắc cả phần rằng nàng sẽ bị giết chết, Hắc Ma này không thể nào dùng lý lẽ bình thường để mà nói được, tên này chỉ ưa mềm không ưa cứng, cái chết của Tam Tông vừa giao chiến khi nãy liền là kết quả minh chứng tốt nhất cho suy nghĩ của nàng bây giờ, nàng ân cần hỏi!

“ Hắc Ma Công tử, ngươi không sao chứ, có phải tiểu nữ đã đắc tội gì chăng ”

A - Long liền giơ tay ra lệnh cho Ám Vệ hạ vũ khí xuống, lau đi vết máu trên khoé miệng cười nói!

“ Kỷ Tiểu Thư quá đa tâm rồi, chỉ là ta nhìn bông hoa trên đó làm ta nhớ lại ít chuyện xưa ”

- Hai người Kỷ Yên Nhiên và Đại Nhân của nàng trong ánh mắt trở nên dị sắc không ngừng, hai nàng biết rất rõ lai lịch của loại hoa này, thứ này tren đời này, thật ra trên đại lục này không hề có, và thứ đó cũng chính là Võ Hồn của một người nào đó, hai nàng nghĩ là hắn nói vui, Kỷ Yên muốn thay đổi không khí, lại thấy A - Long để lộ ra điểm sơ hở trong lời nói nàng liền hỏi đểu!

“ Hắc Ma công tử biết tên loài hoa này chăng, thứ này rất nổi tiếng trong thiên vũ chúng ta,hẳn công tử đã được nghe qua ”

- Trong lời nói của Kỷ Yên Nhiên tràn ngập bẫy sập, nghe thấy thế hắn liền cười nó,lúc này ánh mắt hắn vô cùng Hoài niệm và xa xưa nhìn lên ánh trăng đang sáng tỏ ở trên cao vô ý nói ra rằng!

“ Ta không biết ở thiên vũ hay ở thế giới này nó tên là gì, nhưng ta biết nó có một cái tên mà nơi ta từng sinh sống nó có một tên gọi rất đặc biệt, hẳn tiểu thư đã từng nghe cái tên Bỉ Ngạn Hoa chăng ”

- Kỷ Yên Nhiên và nữ nhân trong kiệu nhìn nhau,đều có thể nhận ra điều không thể tin được trong mắt đối phương, không phải là vì A - Long nói dúng tên của loại hoa đó, mà là nó là Võ Hồn của Thiên Vũ Đại Đế, và chưa một ai có thể biết tên thật sự của nó, nhưng điều hai nàng nghe ra và vô cùng kinh ngạc, là ba chữ mà A - Long nói là Thế Giới Này, chứ không phải nơi này, hai người tự hỏi, hắn nói như vậy, vậy hắn ở thế giới nào tới đây, Kỷ Yên Nhiên cố gắng trấn định hỏi lại!

“ Công tử biết lai lịch loài hoa này chăng”

A - Long, nở trên môi nụ cười vô cùng chua chát, hắn làm sao không biết được kia chứ, bởi vì loại hoa này, một câu nói trong lúc vô tình của một cô gái mà hắn yêu, đã khiến hắn không ngừng tranh đấu vì nàng làm tất cả rồi mất tất cả,hắn vừa yêu nàng, lại vô cùng hận nàng kia chứ, hắn chỉ gật đầu khon đáp lại lời Kỷ Yên Nhiên, coi như đây là đáp án của hắn rồi!

Kết Chương

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio