Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

chương 228: bỏ mình tộc diệt!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Cùng nhị nữ Lam Linh,và Thanh Lăng cùng tiến về phía Hoả Viêm Thành, hắn đi được vài bước, quay lại hỏi chư nữ,

“ Nè nè!! ”

- Chư nữ! "__"???

“ Các ngươi có biết tên quên cái gì không, hình như ta thấy thiếu thiếu cái gì đó a ”

- Nhị nữ một lần nữa! (=_=), hai nữ thoáng im lặng,không biết nói gì hơn lòng thầm nghĩ " Chẳng lẽ thiếu gia nhà mình lại bị ngây ngốc, mơ mơ hồ hồ nữa rồi sao" lại nhớ cách đây không lâu,thiếu gia bị ngây ngốc,đang đêm tối kéo Long Nhu qua phòng các nàng nói, "dường lớn cùng ngủ, mới là mỹ sự của nhân gian,chính là chuyện nam nhân nên làm và ao ước nhất cuộc đời" thế là một đêm trái ôm phải ấp, hắn thì ngủ rất ngon, nhưng hắn nào biết lời nói của hắn có bao nhiêu mập mờ kia chứ, kết quả là làm cho tam nữ một đêm mất ngủ sốt sắng,trong lúc ngủ sẽ bị con sói nào đó ăn mất, khớp xương cũng không còn a,nghĩ tới đây, phía dưới diện sa che mặt, nhị nữ da mặt thoáng nóng lên,mặt càng lúc càng đỏ,tai càng hồng rồi,lại nghe hắn nói!

“ Chỗ này trăng thanh gió mát, có nên làm chút đại sự nhân sinh không nhỉ ” Thanh Lăng bình thường mặt lạnh như băng,không có gì có thể lay động được nàng, nhưng bây giờ lòng nàng như con nai nhảy loạn, tâm nàng như muốn nhảy ra khỏi cổ rồi, lòng nàng càng ngày càng sốt sắng không thôi, mặt nàng đã nóng bừng bừng lên rồi, nàng nhìn qua Lam Linh, cũng thấy tình cảnh tương tự, khác với Thanh Lăng, Lam Linh là nô bộc,nô bộc không thể nào không nghe theo chủ nhân a,nàng là một đại tiểu thư làm sao không nghe ra ý của A - Long kia chứ, nàng cố gắng che đi xấu hổ, sốt sắng,và có chút mong đợi khẽ yêu kiều nói!

“ Thiếu gia!! Bây giờ là ban ngày, lấy đâu ra trăng thanh gió mát, mà làm chuyện đại sự kia chứ, ngươi mau đi tới đó sớm rồi về a” Thanh Lăng như được cứu mạng nói " Phải đó, thiếu gia " A - Long làm sao không nhìn ra nhị nữ sợ hắn nổi sắc tâm ở đây ăn tươi nuốt sống các nàng kia chứ, hắn cười tà tiến lại trêu, khoác lên hai vai gầy của các nàng, cười tà nói " Vậy khi nào trăng thanh gió mát, ta sẽ tới tìm hai ngươi a,chúng ta nên hảo hảo, thảo luận nhân sinh,triết lý cuộc sống a" Nhị nữ lúc này, mặt đã đỏ tới mang tai rồi, xấu hổ không thôi,A - Long cười tà,hắn biết các nàng da mặt rất mỏng a, hắn cười nói!

“ Vậy các ngươi biết Sơn Tư Yến là chỗ nào không?? Lão tử không biết a, chẳng lẽ bắt lão tử đi đục tường chun lỗ chó sao?? Các nàng biết chỉ ta ” Nhị nữ nghe thấy vậy, khuôn mặt thoáng hoà hoãn vài phần, cảm thấy may mắn, nhưng cũng không kém phần mất mát trong lòng,Lam Linh trắng mắt lườm A - Long, vô cùng phong tình vạn chủng nói!

“ Hư!! Người cứ làm thiếp thân cứ tưởng...”

“ Nàng tưởng gì..???” A - Long thoáng cắt ngang, nhìn chằm chằm vào bộ ngực có chút yếu đuối của Lam Linh,"tuy đều là nữ nhân, cũng thực lực ngang nhau,nhưng bộ ngực của Lam Linh kém xa Vận nhi a, "hắn tà tà nở nụ cười mà bất kể nam nhân nào khi nhìn vào cũng có thể hiểu a,chư nữ không tự chủ được khi nhớ tới nụ cười này của hắn, cũng chính là lúc hắn tấn công bộ ngực của Phong Thải Vận a,chư nữ thoáng theo bản năng, sợ hãi hai tay che ngực lùi về phía sau, nhung sau lưng các nàng là gốc cây lớn, hắn tiến lại, kéo mạng che mặt của các nàng ra, để lộ ra khuôn mặt thiên kiều bách mị,xinh đẹp vô cùng, một vưu vật tuyệt đỉnh của nhân gian,nâng cằm các nàng lên cười gian hỏi!

“ Nàng tưởng gì nói cho ta biết đi ”

“ Thiếp thân không biết? ”Lam Linh ú ớ nói!

“ Thật không biết thật không ”

-Hắn cười vô cùng tà ác,một tay ôm lấy vòng eo to mềm mại, vô cùng uyển chuyển của Thanh Lăng đang muốn chạy trốn khỏi hắn,Thanh Lăng bây giờ nào còn là Võ Hoàng nữa, một chút sức lực cũng không có, chỉ như con cá nhỏ bị mắc vào lưới tình, nàng vô lực chống lại ma trảo của hắn, hắn cười tà nói!

“ Thật không biết thật không?? ”

“ Thiếp Thân.... Ưm...!!! ”

Lam Linh chưa kịp nói gì, thì đôi môi đã bị khoá chặt, hắn vô cùng thành thục quấn lấy chiếc lưỡi thơm tho, và vô cùng nhút nhát của nàng, hơi thở nàng như lan xộc vào mặt hắn, máu trong người hắn một lần nữa sôi trào, ngay cả hắn cũng không hiểu nguyên nhân như thế nào, mà từ lúc tỉnh lại ở trong mật thất, một khi thấy nữ nhân, là máu trong người hắn lại như nước sôi sùng sục lên,chỉ mỗi lần hắn chiến đấu sinh tử mới thế,nhưng bay giờ trong lòng hắn tự nhiên lại khao khát dục vọng vô cùng mãnh liệt, hắn bị Lam Linh xấu hổ đẩy ra!

- Thanh Lăng đang ở một bên trợn mắt há miệng, không thể nào tin được tình cảnh trước mặt, thiếu gia nhà mình sao tự nhiên hành sử lạ tới như vậy, chưa kịp nghĩ lâu thì đôi môi xinh đẹp của Thanh Lăng bị thất thủ,bị một đôi môi khác, chiếc lưỡi vô cùng xấu xa quấn lấy, bộ ngực nhi nữ, bị một bàn tay vô cùng thành thục, mà luồn qua khe hở trên quần áo các nàng mà tấn công hai đỉnh ngọc phong vô cùng ngạo nhân của các nàng, tuy không bằng Phong Thải Vận, nhưng các nàng đây cũng là lần đầu tiên bị một nam nhân chạm qua thân thể a, bàn tay hắn như có ma lực thôi miên các nàng, làm các nàng không tự chủ được mà từ miệng phát ra những thanh âm rên khẽ yêu kiều!

- Hai nàng đang vừa muốn lại vừa không muốn, bị hắn chiếm tiện nghi,hai nàng toàn thân đã mềm như cọng bún,toàn thân như vô lực mà tựa vào lòng hắn, hai tay hai bộ ngực sữa vô cùng non mềm và đàn hồi,khiến hắn như được bay lên tận mây xanh,tay heo vô cùng không thật thà mà vuốt ve vòng eo thon của các nàng, rồi từ từ lăn xuống bụng bằng phẳng không hề có chút mỡ thừa nào của các nàng, hắn cũng khe khẽ nắn bóp kiều đồn cao chắc nịch, có vài phần đàn hồi, từng làn u hương của xử nữ, một mùi hương nữ nhân trên người các nàng làm hắn, mê mẩn không thôi, lòng thầm nói!

“ Hai tiểu yêu tinh ” Hắn đang muốn làm một bước tiếp theo, cùng các nàng mây trăng gió nước một phen thì, ngay. Lúc này một đạo kiếm phong, xé gió mà chém tới chỗ hắn, ánh kiếm nhanh như chớp tấn công vào đầu hắn, đồng tử hắn co rút lại, ngay lập tức ôm hai nữ đang bị xuân ý làm cho mê mẩn cả hồn lẫn trí,hắn kéo hai nàng vào lòng, sử dụng thân thể của mình che cho nhị nữ, trên người hắn khởi động Thiên Long Khái che chắn cho các nàng, tiếp theo là vô số đạo công kích vô cùng mãnh liệt từ xa đánh tới chỗ ba người đang đứng, Ầm!!! Ầm!!! Âm!!!!, từng đạo công kích như mưa đánh tới, nơi hắn đứng đã bị đánh sâu thành một cái lỗ lớn, cây cối xung quanh bị kiếm khí, đấu khí va chạm, cả ma pháp công kích vô số đánh cho mảng rừng này trở nên tan tác!

- Lúc này bụi mù bị thổi đi, chỗ hắn cùng nhị nữ ve vãn lẫn nhau, không biết từ bao giờ đã xuất hiện lão giả đầu tóc hoa râm,thực lực đều là Võ Vương Nhất trọng tới tam trọng,đều là gia thành phần lão tổ trong gia tộc, trên người người deo trường kiếm,ánh mắt vô cùng đạm bạc, dẫn đầu là một tên nam tử trẻ tuổi vô cùng anh tuấn, mặc trên người một bộ quần áo vàng kim nhạt,tay phe phẩy cái quạt, vóc dáng và khi chất là một kẻ từ nhỏ sống trong nhung lụa vô cùng anh tuấn và tiêu soái, tới chỗ ba người vừa đứng, nay đã trở thành một lỗ lớn trên mặt đất, hắn ánh mắt vô cùng cao ngạo,nhìn người bằng nửa con mắt, tới bên hố cười lạnh nói!

“ Hắc Ma a, hắc ma, tuy Thạch Hổ và Thạch Gia với ngươi tuy không thù không oán,nhưng ai bảo ngươi đắc tội người không nên đắc tội làm gì, ai bảo đầu của ngươi được treo giá tỷ kim tệ kia chứ,hai nữ nhân kia quả là xinh đẹp a” Hắn thu lại vẻ tiếc nuối trên khuôn mặt, sau đó cười tà trào phúng nói " Giết được võ hoàng thì đã làm sao,cũng không phải chết trong tay người Thạch Gia chúng ta sao?? Ai bảo chỗ nào không ve vãn hai con tiện nhân bên cạnh làm gì kia chứ, lại chọn ngay chỗ này, ngay lúc ta đang truy sát ngươi a! Thật đáng tiếc, hai ả này khá xinh đẹp, đem về nhà đùa giỡn cũng không tới nỗi nào" nhưng khi hắn định quay người rời đi, một đạo thanh âm của nữ nhân vang lên,vô cùng sát ý đánh tới người Thạch Hổ rằng!

“ Muốn hãm hại Thiếu Gia, ngươi muốn chết ”

- Một quyền mang cực mạnh đánh thẳng về phía nam tử tự xưng là Thạch Hổ này, lão giả từ lâu vốn đã đề phòng bị đánh lén, bọn họ cũng chẳng muốn dây vô vũng nước dục này đâu, nhưng mà tỷ quả là con số quá lớn làm ngay cả mấy lão tổ trong gia tộc, thường ngày không quản thế sự như bọn họ cũng phải động tâm a,không phải có tin Hắc Ma đã bị thương nặng, thì cho bọn chúng cái lá gan cũng không giám dây dưa vào một tên sát tinh này a,còn bây giờ Thạch Hổ là thiên tài,chính là tương lai của cả gia tộc, người ngay lập phối hợp nhảy ra tạo ra một quang tráo đón đỡ một quyền này!

“ Rắc.... Rắc.... Rầm!!!!!”

- Quang tráo tức tốc bị một quyền này nổ nát, lão giả ngay lập tức miệng phun ra máu tươi, bị đẩy lùi chục bước, lồng ngực bị phạ̉n chấn đau đớn vô cùng, nam tử tên là Thạch Hổ ánh mắt vô cùng ngưng trọng nhìn người vừa mới xuất hiện, là nam hai nữ, nam thì ánh mắt lạnh lùng như ngàn năm không tan,mặc trên người bộ quần áo kỳ lạ, bên cạnh là hai nữ nhân đeo mạng che mặt, vóc dáng thôi cũng đủ thấy các nàng xinh đẹp như thế nào rồi a,hai nữ khuôn mặt ở dưới diện sa vô cùng tức giận, bao nhiêu thẹn thùng, và yêu kiều khi nãy, từ lúc đám người này đánh lén ba người, thì cũng đã khiến các nàng từ xấu hổ thiêu đốt toàn bộ trở thành tức giận không ngớt!

- Thạch Hổ không thể nào tin vào mắt mình nữa, lùi lại ba bước nói!

“ Không thế nào, điều này làm sao có thể!! Ngươi không chết, rõ ràng lúc nãy chúng ta công kích vào đầu ngươi kia mà, chẳng lẽ ngươi không phải là người sao,làm sao một người bị trọng thương như ngươi có thể chịu được liên kích của người chúng ta”

A - Long cười gằn nói!

“ Ta không chết, hẳn ngươi thất vọng lắm nhỉ, mà ai nói với các ngươi rằng ta bị thương” nói xong hắn nhìn qua nhị nữ mỉm cười đây thâm ý nói" ngươi không thấy bên cạnh ta còn có hai vị mỹ nữ xinh như hoa như ngọc thế này sao! Chết bởi sâu kiến có phải chăn là quá lãng phi a”

- Nhị nữ da mặt nóng lên,tức giận yêu kiều liếc hắn một cái, một cái liếc này vừa ý đe doạ vừa là thị uy với hắn a,cuối cùng lại nhìn chằm chằm vào đám người mới vừa đánh lén,thần sắc bất định, một tên lão giả, bộ dạng già nhất trong đó đứng ra lạnh lùng nói!

“ Dù ngươi có không bị thương, chúng ta không tin,với thực lực của người bọn ta không thể nào giết chết được ngươi, không cần phải sợ hãi, chắc hẳn là hắn đang giả bộ đó, mọi người cùng ta xông lên giết chết tặc này ” nói xong lão giả nhanh chóng độn tốc đánh tới, A - Long!

A - Long xoa cam cười tà " Đầu của lão tử giá tỷ sao, bằng / viên không gian ngọc thạch ta bán cho Chu Thị, cũng méo bằng % so với số tiền ta bị đất nước kẻ địch âm thầm treo giải thưởng cho ai lấy được đầu ta a" Nghe thấy những người này muốn làm kho. A - Long, nhị nữ sát khí đã nổi lên rồi, một người muốn bảo vệ chủ,một người thì không muốn chết a,hắn ma chết thì cấm chế trong đầu nàng cũng tự bạo khiến nàng chết theo luôn a,mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng Lam Linh đã dần có cảm tình với A - Long rồi, dù không có cấm chế,nàng cũng không muốn hắn bị làm sao a!

A - Long cười, gian ác,vỗ vỗ cặp mông vô cùng phong mãn còn nhéo một cái lên kiều đồn của các nàng, khiến các nàng xấu hổ không thôi, độ đàn hồi của hai nữ không thể nào không nói là cực phẩm a,nhị nữ tức giận tới nổ phổi đây là lúc nào rồi mà còn thiếu nghiêm túc như vậy, hắn ghé vào tai của nhị nữ nói!

“ Hai vị mỹ nhân xinh đẹp của lòng lão tử,bọn chúng muốn ỷ đông người khi dễ lão tử a,các nàng phải làm chủ cho ta a nha, lão tử bị treo giải thưởng a, để đầu lão tử trên cổ vài năm, cưới vợ sanh vài thằng cu rồi mới chết có được hay không a ” nói xong hắn làm ra bộ dạng vô cùng uy khuất, khiến chư nữ không khỏi bật cười khúc khích, nói tuy nhanh nhưng quyền mang của tên kia đã đánh tới ba người,,hai nữ khuôn mặt lạnh sương hàn, hai người thực lực là Võ Hoàng cấp, một người là được cha truyền thừa cho,còn một người được đích thân A - Long chém giết cái võ hoàng, ngừng kết tỉnh huyết và kinh nghiệm chiến đấu, và lĩnh ngộ của những tên xấu số đó, đập vô số đan dược mà thành, một Thanh Lăng, với thực lực Võ Hoàng ngày hôm nay, bây giờ nàng mới có dịp ra tay, nàng vung tay một cái, hàng chục con khôi lỗi xuất hiện, vô cùng mạnh mẽ mỗi con thực lực thấp nhất cũng Vương Cấp Ngũ Phẩm, chỉ cần một con trong đó cũng có thể đánh giết toàn bộ đám người này rồi!

- Một màn thực lực chênh lệch có thể nhìn thấy rõ, chỉ sau một hồi giao tranh chấn động trên không không ngừng phát ra thanh âm giao tranh, chỉ trong chốc lát người trong đó có Thạch Hổ trên người tràn ngập vết thương, máu me đầy mình bị bắt sống,đan điền bị khóa lại,bị khôi lỗi do Thanh Lăng điều khiển xách bọn chúng như xách một con gà đem về trước mặt A - Long, một màn này cũng khiến những kẻ ẩn nấp khắp nơi cũng không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, A - Long biết có kẻ theo dõi mình, hắn cười lạnh, nhìn lên trời cao gầm một tiếng,sử dụng thiên phú thần thông Long Ngâm,có được khi dung hợp vào Thiên Long Khải! Gaògừ..!! Một tiếng, nhưng kẻ có thực lực thấp chỉ cần là dưới Võ Hoàng cấp liền rơi xuống đất, thất khiếu chảy máu không ngưng, lồm cồm bò dậy!

- Hắn thấy cảnh này nhíu mày thật sâu " thế meo nào lại trở thành như thế này, thế này có phải là mạnh quá rồi không? Ta nhớ rõ là trước đây ta sử dụng chiều nay chỉ hống chết vài tên Võ Linh cấp thôi mà, sao giờ cả Võ Vương cũng rơi rụng thế này nhỉ,Ta chỉ tính mượn cổ thần chi uy hù doạ linh hồn bọn này tí thôi, mà lúc nãy quên dùng chỉ sử dụng âm ba công kích tí thôi, thế méo nào lại có long uy ở đây vậy kìa?"

- Hắn quả thật không nhớ mọi chuyện từ lúc hắn mở ra sinh tử môn, hắn chỉ nhớ rằng mình mở ra sinh tử môn,nhớ mang máng là ra lệnh cho sinh tử môn giết tên còn tên thì bắt sống thôi, rồi khi hắn tỉnh lại là ba ngày sau rồi! Hắn nào biết rằng lúc hắn bất tỉnh hắn bị ý chí được lưu lại trong hỗn độn thần cách, điều khiển thân thể kia chứ, hắn nào biết lúc ký ức chuẩn bị sụp đổ đã chiêu dụ hai đầu hung thú, Phượng Hoàng và Hắc Long vào người kia chứ, Phượng Hoàng thì kết trứng trong đan điền hư hại của hắn, còn rồng thì thay đổi cốt cách của hắn cũng ngủ say trong đan điền của hắn, nhưng là một ngăn khác tron đan điền của hắn mà thôi, nên hắn sử dụng thần thông, Long Ngâm làm sao không mạnh cho được kia chứ!

- Một màn này cũng khiến một vài tên Võ Hoàng đang ở trên cao xa xa quan sát hít vào một hơi lãnh khí, chỉ một chiêu, đánh rơi hơn cái Vương cấp rớt xuống đất, thử hỏi xem bọn chúng có khả năng làm được như thế hay không nữa,tên này muốn giết bọn hắn quả là không khó,vì tỷ đắc tội sát tinh,quả không đáng a,tuy bọn chúng là Võ Hoàng có lĩnh vực bảo vệ nhưng cũng không thể nào tránh khỏi thương thế do một chiêu của A - Long chơi bời đánh ra,ai mà biết hắn còn chiêu nào như vậy nữa không,bọn hắn âm thầm đưa ra quyết định, nhiều tên Võ Hoàng cấp bậc lão tổ, nhanh chóng ra lệnh cho vài tên lâu la bên cạnh, tuy không bị đánh rơi nhưng miệng trào ra tơ máu, vì có mấy võ hoàng cấp bên cạnh,tuy tổn thương rất nặng nhưng cố gắng đứng vững, vẫn trên không trung mà rằng!

“ Truyền lệnh của ta, tất cả môn nhân thuộc hạ không được phép tấn công hay làm khó dễ gì hắn, nếu hắn tới phải dùng lễ khách quý mà tiếp đón,hắn cần gì tận lòng đáp ứng, kẻ nào trái lệnh ta tru diệt cả nhà, còn chuyện tỷ kim tệ kẻ nào muốn chết thì cứ đi, lão phu không quản” đây cũng là lời của vô số kẻ âm thầm quan sát,tuy có vài kẻ không caml long, nhưng cũng phải cắn răng ra lệnh,nói xong liền đi!

- Bọn họ có thể không cam lòng sao,hôm bữa tính cả Vạn Kiếm Tông là người, đối địch Hắc Ma giờ thì sao chết bắt sống , an nguy chưa rõ, chưa tính bên cạnh Hắc Ma còn có hai nữ hộ vệ là Võ Hoàng, ai mà biết lai lịch của một gia tộc như thế nào, mà có thể cấp cho tiểu bối hai thị thiếp là Võ Hoàng kia chứ, xem xét tình hình Hắc Ma quả không bị thương thật, lại còn chua kể hắn làm thịt vài tên Võ hoàng mà không bị tổn thương, ắt là có rất nhiều thủ đoạn bảo mệnh, lại còn tên này tính thù rất giai, nhưng rất an phận a,đặc tội tên này chính là muốn dòi bám trong xương, không chết không thôi,hắn một mình đã đáng sợ rồi, giờ chưa kể gia tộc sau lưng hắn còn chưa rõ, chua tính bọn họ chỉ có tên Võ Hoàng!

- Hắn tên lúc còn không tổn thương bước ra ngoài, trong tên đó, có tên nào không phải nhân vật thành danh của Hắc Kim, tên Võ Hoàng bây giờ muốn đánh chủ ý Hắc Ma,quả là không muốn sống nữa đây mà, bọn họ âm thầm cười cho một lũ gia tộc ngu xuẩn vì tỷ đắc tội một tên điên, một tên cực kì điên a,đi sai một bước chính là bỏ mình tộc diệt a!

Kết Chương

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio