“ Âm..!! Ầm..!!! Ầm!!!!!”
- Lúc này hộ tráo bảo vệ của Vạn Kiếm Sơn, nơi đó đang cư ngụ vô số bảo vật, không biết là của Vạn Kiếm Tông hay bất cứ ai, A - Long hắn lúc này cũng chẳng thèm quan tâm,lúc này hộ tráo bị một nhát chém của Phệ Hồn Đao cắt nát, một cột sáng thẳng thẳng phản chiếu thành một cây trụ anh sáng vô cùng to lớn chiếu thẳng lên trời!
- Đúng lúc này, vô số đạo ánh sáng như chúng tinh củng nguyệt, từng đốm sáng như tia chớp mà bay đi, hòng tẩu thoát khỏi cái thứ đã giam cầm chúng nó thật lâu, “Véo... Véo... Véo..!!! ”, đúng lúc này vô số Pháp Khí, Pháp Bảo muốn chạy trốn mà rời đi, lúc này tất cả ám vệ ngay từ đầu đã được lệnh của A - Long, tùy theo hệ của mình mà nhắm rõ mục tiêu của mình, người nhắm chuẩn kiện vũ khí bay lơ lửng trên đó,một màn Pháp Khí bay ra như thê này khiến người rung động không thôi!
- Ở nơi xa xa, vài tên đăng mưu đồ bất chính đang độn tốc mà tới, hòng nhân lúc loạn, kiếm một ít chỗ tốt, Ám Vệ đã cầm trên tay vô số kiện Hồn Binh này, nhưng hồn binh này hầu hết đều là không có hình dáng, chỉ như một đám bùn nhão bằng kim loại, có thể biến thành hình dáng gì tuỳ thích, mọi tên Ám Vệ đều sử dụng Hồn Binh, theo phương pháp của A - Long đã chỉ dạy,còn Pháp Bảo, Pháp Khi là bắt chước từ Hồn Binh mà thành,nhưng lại là vật bất chính không có cách nào cùng Hồn Binh mà đánh đồng cả, huống gì lại có vô số chú pháp ở trong đó cấu tạo nên mà thành!
- Trái với sự vội vàng trong lòng tất cả mọi người ở đây, hiện tại A - Long hai tay bắt sau lưng, hắn vân đạm phong đạm đứng ở đó, tinh tế thưởng thức phong quang của việc thuộc hạ hắn thành danh đánh nhau với Pháp Khí, Pháp Bảo này,
“ Hắc Ma nhận ta một đao,tiểu tử người hãy đền mạng cho đệ tử của ta”
- Khi giọng hét to của một tên chém ra một đao này, khí thế ngút trời, tràn ngập sát cơ, thì A - Long nhìn không thèm nhìn lấy một cái,chỉ tập trung nhìn thuộc hạ của mình đang thể hiện như thế nào, hắn muốn biết thành quả huấn luyện mấy trăm năm của hắn có thể ngấm cho thuộc hạ được mấy thành kinh nghiệm này, hắn không nói câu nào, chỉ ngắm phong cảnh ở nơi đây, từng màn vũ khí va chạm toé lửa này! Thời điểm này có không ít người nhìn thấy cảnh này thì ngừng thở, vì sự khinh cuồng của A - Long, nhiều tên thấy cảnh này trong lòng bất mãn cười lạnh " Hừ cứ tưởng Hắc Ma là cái nhân vật thế nào lớn, hoá ra là một tên tiểu tử khinh cuồng mà thôi!
- Một đao đang chém xuống này, với cái khí thế bài sơn đảo hải này chém tới A - Long, thấy thế Lam Linh trong mắt phát lạnh, hàn quang loè loè, nàng sát cơ chợt hiện, cũng chẳng cần đợi A - Long ra lệnh, nàng vung tay một cái lấy từ trong người nàng một kiện hồn binh, như bùn mà không phải bùn, như kim loại cũng chẳng phải kim loại, nàng cầm nó trên tay, ngay lập tức biến thành một thanh kiếm vô cùng sắc bén, hàn quan khiến người tâm không khỏi lạnh lẽo!
- Sát cơ trong mắt Lam Linh càng lúc càng thịnh, nàng một kiếm vung ra, chém ra một đạo kiếm quang, trong chớp mắt kiếm quang và đao mang va chạm, khiến nơi này trở nên vô cùng tĩnh lặng, hai đạo kiếm quang va chạm với nhau, kiếm quang của Lam Linh chém xuyên qua đao mang, trước sự không thể tin được của tên đánh lén kia, một kiếm này không bị va chạm với nhau mà hủy diệt, mà là tiếp tục con đường sát phạt của nó, một kiếm như thiểm điện này khiến tên kia đồng tử co rút lại, hắn lúc này có một cảm giác chết không thế nào nghi ngờ, cảm giác cái chết hơn bất cứ lúc nào ùa tới hắn, hắn muốn độn tốc né qua đạo kiếm quang này,nhưng mà đã muộn mất rồi " Xoẹt một tiếng " tên kia bị kiếm quang cắt làm hai nửa, chẻ từ đỉnh đầu xuống giữa hai chân, kết quả một đời đệ tử kiếm hoàng ra đi, thân thể chia làm hai,mỗi bên mỗi nửa mà rơi xuống đất!
“ Hít...!!!”
- Mọi người ở đây, thấy cảnh sát phạt cua Lam Linh, một kích tất sát, chém cho một tên bán bộ Võ Hoàng cấp chỉ còn một bước nữa là Võ Hoàng rồi, dù Lam Linh có là Võ Hoàng nhưng không phải muốn chém giết Bán Bộ Võ Hoàng lliền chém được đâu, huống hồ gì đó chỉ là một kiếm bình thường thôi đó, nàng còn chưa ra tay toàn lực, còn chưa mở ra lĩnh vực, Lam Linh, tú mục ngưng tụ, trong nháy mắt lóe ra hai đạo sát mang ánh mắt như kiếm nhìn chằm chằm vào đám người ở đây,một cái nhìn của nàng cũng khiến không ít kẻ động rung, ngay cả những Võ Hoàng là những lão quái vật sống lâu, khi nhìn thấy ánh mắt này của nàng cũng không khỏi nội tâm rét run!
- Lam Linh nói cũng chẳng thèm nói, một kiếm nàng chém ra, kiếm này ngưng tụ vô số chú văn bí thuật mà A - Long đã dạy cho nàng!
“ Xoẹt..!!! ”
- Ở nơi này,không gian bỗng nhiên tràn ngập hỏa điện quang mang, nàng một lần nữa lại xuất thủ nàng lần này không lưu tay,nàng muốn đại khai sát giới rồi, không có ai biết nàng xuất kiếm như thế nào, một kiếm ra, sát ý kinh thiên, tất cả mọi người nhìn thấy, chỉ là một đạo kiếm mang chém ra, hoá thành vô vàn đạo kiếm khác nhau, một kiếm hoá vạn kiếm, một đạo kiếm mang, cái này đã đủ, kiếm ra vô địch! Sát ý đáng sợ làm cho tất cả mọi người đều run rẩy một chút,không biết tên nào hét lớn!
“ Mọi người cùng nhau xuất thủ,bằng không chúng ta không có cách nào báo thù cho những tuổi trẻ tài tuấn của tông môn chúng ta đã chết dưới tay Hắc Ma đâu ” đây là một tên lão tổ của một trong những Thiên Tài mà bị A - Long giết chết tại Sơn Tư Yến hôm nọ,cũng bởi vì nghe lời khích bát thích gây sự, muốn dùng đầu của hắn làm rạng danh thiên tài nên kéo hội muốn truy sát hắn, A - Long liếc mắt nhìn tên này, trong mắt hắn sát cơ chợt hiện,tên kia không nói ra thì thôi, nhưng mà đã nói ra, hắn lại nhớ tới cái cảnh mẹ nuôi của hắn bị bắt làm con tin,thì A - Long không cách nào che giấu tức giận!
A - Long cười híp mắt, Lam Linh thấy thế trong lòng sợ hãi không thôi,nụ cười này không ai rõ hơn nàng nụ cười này của hắn, chính là hắn đã tràn ngập sát cơ rồi, hắn nở nụ cười này chính là có kẻ sắp gặp vận xui rồi, hắn cười cười nói!
“ Tiểu Linh Tử, từ từ mà chơi, ta muốn biết Thiên Tài trong lời bọn chúng, với cái mạng chó của bọn chúng cái nào đáng giá hơn ” Lam Linh, cùng ám vệ vô cùng hiểu ý đáp!
“ Tuân Lệnh..!!! ”
- Nghe thấy vậy, tất cả mọi người ở đây cảm giác toàn thân lạnh lẽo,như rớt xuống một hố băng lại bị con quái vật khác nhìn chằm chằm vào vậy, ""sưu sưu""" Lam Linh tay cầm kiếm, đang ngưng tụ thiên địa linh khí, chuẩn bị chém ra một kiếm, trên cổ lạnh như băng, tựa như có một cơn sóng thần tràn ngập máu tươi dâng trào,ập đến,mà bọn họ là những con thuyền lênh đênh trên biển, thậm chí còn không phải, chỉ là một mảnh gỗ nhỏ phù du,tại thời khắc này, tất cả mọi người cảm thấy một kiếm kia tuy chưa rút ra, mà là chém ở trên cổ của mình, nhiều người đã lẫn lộn trong huyết hải quen rồi, cũng không khỏi gan bé đi, mà trở thành người nhát gan,lúc này không ít kẻ càng là, đặt mông ngồi trên mặt đất, bị sát ý đáng sợ này dọa cho linh hồn điên đảo cận kề cái chết, một cám giác gần kề cái chết, khiến người ta mồ hôi đã lạnh toàn thân!!
- Một tên hét to, kêu gọi tinh thần mọi người giúp uy chấn lại tâm tư sợ hãi rằng " mọi người đừng sợ tà thuật của ả,tất cả chỉ là giả,mọi người cùng nhau xông lên, ta không tin một kiếm của ả có thể chém giết hết toàn bộ chúng ta" một tên khác đồng thanh phụ hoạ" Tốt chúng ta cùng xông lên " mọi người nghe thấy thế,cũng áp chế sự sợ hãi vài phần, trong mắt sát cơ loè loè như hoá thành thực chất, khoá chặt Lam Linh và A - Long!
“ Keng.Keng....Keng!!!.....!!!” vô số thanh âm chặt chém vang lên, từng tiếng la hô đâm chém nhau, từng đợt chiêu thức vang lêm, kích động cả một mảnh đất trời, một màn chiến đấu này khiến cho thiên địa biến sắc, mặt đất như muốn bị đánh rơi lún sâu xuống đất, tổng cộng là cái thực lực không tệ từ Võ Hoàng nhất tới lục giai đánh tới Ám Vệ, còn Võ Vương cấp thì không có trong cuộc giao tranh này, bởi vì Võ Hoàng giao chiến Vương Cấp chết không thể nào nghi ngờ, bên A - Long chỉ có cái Võ Hoàng ma thôi, mà phải đấu với cái Hoàng Cấp, còn Vương Cấp của A - Long vì có được những kiện khải giáp được A - Long đích thâ. Luyện chế bằng không cũng không chịu nổi cuộc giao tranh này, bọn họ biết thực lực mình không cao, liền né ra chiến trường, chỉ tập trung vào thu phục Pháp Bảo, Pháp Khí mà thôi!
- Nhưng mà nếu là Lam Linh trước đây, trước khi gặp được A - Long thì hẳn sẽ nhượng bước lui binh một hai, nhưng sau khi ở trong thức hải của A - Long lịch luyện mấy trăm năm, bò qua sinh tử, ở trong đó có vô số cuộc chiến, mà không ai biết tới, nhưng kẻ địch của nàng đều là Linh Giả, Linh Thú, mỗi một con đều là Thần Thông đầy người vô cùng khó chơi, bây giờ đối mặt với mấy chục tên sâu kiến ngay cả Linh Giả Khai Mạch Cảnh cũng chưa tới, nàng giết cũng lười bẩn này, nàng rút ra một kiếm sát ý, như vô địch, một kiếm này chém ra, không hề sắc bén, mà chứa vô số đạo chú văn,một kiếm chém xuống, khiến người người kinh hãi,tất cả đều tung ra thủ đoạn phòng hộ của mình, tế ra pháp bảo đủ loại thủ đoạn bảo mệnh, đang trong lúc những tên kia lo lắng sẽ chết dưới một kiếm này, vậy mà bọn họ không chút tổn hại nào!
- Một màn này khiến khuôn mặt A - Long có chút co giật nhìn qua Lam Linh nói!
“ Dùng dao mổ trâu để giết gà.!!! ”
- Nghe thấy thế khuôn mặt Lam Linh thoáng đỏ lên nói! " Chỉ là Nhân Gia không muốn giết bọn chúng mà thôi, để cho Ám Vệ có đá mài dao vậy, giết chúng rồi lấy gì mài dũa đám kia " nghe thấy vậy, A - Long xoa xoa cái trán nói, " ta rất tình nghi, ta có phải đã truyền nhầm công pháp cho nàng hay không nữa nha "
" Hi hì..!! Thiếu Gia người không truyền nhầm đâu a,nhân gia rất thích a, thiếu gia người yên tâm, nhân gia sẽ không đem bọn họ chơi chết đâu a"
“ Không chơi chết, mà là gần chết thôi chứ gì ”
“ Hì.Hi thiếu gia anh minh nha”
A - Long thầm xoa cái trán ánh mắt thương hại nhìn tên kia,, trong lòng có cảm giác thỏ tử hồ bi a,hắn có cảm giác như đã thả nhầm dã thú ra khỏi lồng a,Cái Lam Linh này rất thông minh thích sáng tạo, đặc biệt là đem những thứ khác ra làm chuột bạch a, hẳn nàng dùng chiêu này với những tên này, hẳn là có trò mới cần vật thí nghiệm đây,đúng lúc này nhưng tên kia cố gắng phòng ngự một kiếm của Lam Linh, thấy Lam Linh xuất ra một kiếm, mà bọn họ không sao, chỉ là trầy xước ít da thịt, liền thở ra một hơi, sau đó bọn họ không còn cố kỵ gì mà đánh tới chỗ hai người, thấy một màn này Lam Linh thu lại nụ cười xinh đẹp trên mặt, ánh mắt Phát Lạnh, chiếc miệng xinh đẹp với chất giọng dịu dàng thoát ra vài câu nói!
“ Đai Chú Ngữ Thuật / Khốn Ngục ”
- Đúng lúc này, sau một lời nói của Lam Linh, từ những vết thương ngoài da, tưởng chừng như vô hại, của Lam Linh gây ra, bắt đầu phát huy huy lực của nó, từ vết thương bắt đầu lan truyền ra vô số đạo phù văn kì lạ, ẩn nấp dưới da, bề ngoài có thể nhìn thấy nó từ vết thương di chuyển như những sinh vật sống bắt đầu nhanh chóng lan tràn khắp người, lúc này mấy tên bị Lam Linh chém tới khuôn mặt ứng dụng đắc thắng bắt đầu trở nên biến sác, một tên het lớn, không hề che giấu sự kinh hãi!
“ Đây là thứ gì sao lại bò khắp người ta ”
“ Á á áa á...!!!! ” trên trời bắt đầu rơi xuống không ít người," Rầm..!!! Rầm...!!! " từng tên từng tên trên người tràn ngập máu tươi, lúc này điểm đấu khi hay Pháp Lực cũng không cách nào di chuyển nữa, chỉ như một nguồn tin bình thường đau đớn ôm lấy vết thương, nhiều kẻ đang cố gắng bò ra khỏi hố sâu do mình rơi xuống tạo ra!
- Khốn Ngục là chiêu thức bắt giữ trong Đại Chú Thuật, thuật này rất mạnh, chỉ cần người nắm giữ Đại Chú Thuật thì giống như nguyền rửa chi thuật, có khi lại hơn nữa, chỉ cần gây ra một vết thương trên da thịt, thì sẽ như dòi bám trong xương, ngấm vào trong máu mà âm chết kẻ địch, hoặc có thể sinh sinh biến người sống thành con rối, và có thể làm nhiều thứ nữa theo ý chủ nhân của Đại Chú Thuật, nên A - Long mới nói dùng dao mổ trâu để giết ga,với thực lực của Lam Linh chỉ cần nàng thực sự nghiêm túc thì nàng một chém có thể đem gần tên đánh lén này chém ra thành nhiều khúc, mà nàng chỉa lệnh cho Chú Văn vây khốn chứ không giết, hẳn là như lời nàng nói là để cho Ám Vệ,nhưng trước khi đó nàng phải thí nghiệm a!
- Một tên trong đám dính phải Đại Chú Thuật của Lam Linh, bò ra từ hố. Miệng rụng mấy cái răng, phun ra búng máu nói " Yêu Nữ ” Lam Linh nghe thấy thế,khuôn mặt của nàng cười càng tươi hơn nữa, hì hì đáp " Các ngươi gọi ta là Yêu Nữ, vậy để ta cho các ngươi biết cách hành sự của yêu nữ nhu thế nào nhé ” rồi từng tiếng la hét thảm thiết vang lên, A - Long thì lưng toát hết mồ hôi lạnh a, một nhà khoa học một khi đã thí nghiệm trên vật thể sống thì đừng hỏi vì sao hoa hồng lại đỏ a!
- Thấy một màn này Ám Vệ đang đánh nhau tranh giành Pháp Khí, Pháp Bảo cũng phải ngừng lại, đừng nói là A - Long, mà ngay cả Ám Vệ cũng không giám chọc nhà khoa học này, một khi bị nàng để ý tới thì nàng sẽ thí nghiệm ngay lập tức, mỗi một tên không biết sống chết trêu chọc nàng, đều bị nàng giáo huấn cho rất thảm a, từng tên Ám Vệ nhìn thấy Lam Linh như nhìn thấy hồng hoang hung thú,lúc này nàng nhìn qua đám Ám Vệ,trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng,nàng nở một nụ cười hoa nhường nguyệt thẹn rạng rỡ vô cùng, khiến chúng tán tu ở đây ngây ngẩn bởi sự xinh đẹp của nàng!
- Trái với sự si mê của đám Tán Tu, thì một bên Ám Vệ nhìn thấy Lam Linh cười như thế, không giám si mê mà là sợ hãi a,đây là nữ nhân bình thường rất dịu dàng, nhưng một khi nàng nóng lên thì chỉ có thiếu gia mới kiềm chế được nàng mà thôi,nàng được thiếu gia cho phép, ngay cả ma thú cấp cao cũng bị nàng hù dọa cho sợ, nàng nở nụ cười này chính là nàng đang tức giận, cực kì tức giận, có kẻ sắp gặp rắc rối rồi a,Ám Vệ toàn thân lanh lẽo,Lam Linh cười tươi, giọng nói vô cùng dịu dàng nói!
“ Tụi bây còn muốn câu giờ tới bao giờ nữa hả! Còn không mau nhanh cướp lấy vũ khí, không cướp được thì hủy đi,không nhanh lão nương liền nghiền xương đám nữ nhân vô dụng các ngươi, chỉ có mấy kiện pháp khí người không ứng phó được sao ”
- Nghe thấy Lam Linh nói như thế, Ám Vệ đều không phải kẻ ngu,quả nhiên là bọn họ đã câu kéo không ít thời gian rồi, người bắt không xong kiện bào vật, mặc dù nãy giờ mọi chuyện xảy ra chưa tới phút, nhưng như thế là quá lâu rồi, lại còn ứng phó với hơn tên vây công nữa chứ, Thiếu Gia không nói, nhưng quả nhiên là bọn họ đang làm tôn thời gian rất nhiều ở đây rồi, Ám Vệ tâm không khỏi trầm xuống, liên tục tế ra Hồn Binh đủ loại hình dáng, bắt đầu toàn lực công kích những kiện bảo vật ở đây, cuối cùng sau phút, chỉ hơn kiện Pháp Khí Và Pháp Bảo hoàn toàn bị thu phục, còn kiện khác kiện bị đánh nát do nhiều lý do như tranh giành, hay Ám Vệ quá tay,có thể là nó quá điên cuồng không chịu thu phục, còn kiện bị kẻ gian nhân lúc loạn cướp đi!
- Ám Vệ tính đuổi theo truy bắt những tên còn sót lại đã cuỗm đi pháp binh mà trốn đi mất, nhưng lại bị A - Long ngăn lại,lúc này ánh mắt hắn lạnh đi nói!
“ Các vị ẩn nấp đủ sâu, bộ tính cả đời này không ra ngoài sao, hay muốn ở đó làm con rùa rụt đầu sao ” Nghe được lời này Ám Vệ bỗng nội tâm căng thẳng, thoắt biến một cái, ngay lập tức lấy A - Long cùng Lam Linh làm trung tâm vây làm hình tròn,xếp theo trận pháp phối hợp, khi cầm trên tay,sát khí lăng lệ,ánh mắt như kiếm, khóa mọi điểm mù, mà bảo vệ hai người tới mức một con ruồi bay cũng không lọt, đúng lúc này một đạo thanh âm sang sảng vang lên bên tai mọi người, điều này khiến tâm mọi người ở đây chấn động không thôi!
“ Hắc Ma huynh đệ quả là tuệ nhãn sáng như đuốc, ta ẩn náu kỹ như thế, mà cũng không qua mắt được Hắc Ma huynh đệ a ”
A - Long ánh mắt phát lạnh nói!
“ Có rắm mau phóng,không phóng liền cút cho ta, ngươi cản đường ta,dù ngươi là Thiên Vương Lão Tử cũng chỉ có con đường... Chết...!!! ”
Kết Chương