- Sau một hồi gọi là xét nhà của A - Long, Vệ Gia một thời là gia tộc mạnh trong ba gia tộc manh nhất của Hoả Viêm Thành, nay đã trở thành một cái ao trống không, bởi vì bị Ám Vệ đào ba thước đất móc đi, thậm chí cả tàng bảo khố dưới đất, cũng bị người đào đi mất, cuối cùng A - Long cùng Cá Vàng và Lam Linh sau một hồi dây dưa liền tới Triệu Thị Đấu Giá Trường,nơi này chính là nơi hôm nay cử hành đại hội đấu giá năm năm, một lần, cũng là hôm nay phải mua nguyệt hồn thảo về cho cái kia Vận Nhi a!
- Đang lúc tiến vào cửa của Triệu Thị,thì bị đại hán tu vi Vương Cấp,giơ tay ngăn chặn, một tên đại hán có biết chút ăn nói, không hề lỗ mãng giống như những tên của Vệ Gia, hắn cũng nhìn ra ba người này bất phàm nói!
“ Các vị xin dừng bước! ”
A - Long cũng không vì thần phận của mình có chút nhạy cảm mà hống hách đi ngang, hắn biết như thế chỉ là khiến mình bị nhiều người ghét mà thôi,hắn ở trái đất bị luật pháp ước chế rất nhiều, hắn cũng không có hứng thú phá luật, chỉ cần luật không quá đáng, đang ở trong phạm vi chịu đựng của hắn, thì hắn sẽ không làm gì đắc tội cả, lúc này thấy ánh mắt của A - Long dưới áo choàng nhìn mình, đại hán vô cùng thông minh nói ra mục đích của mình,cũng rất khôn ngoan, không hề dài dòng,không lo sợ không xiểm nịnh nói với ba người rằng!
“ Các vị thông cảm, tại hạ chỉ làm theo việc của mình mà thôi, quản lý cao nhất của Triệu Thị có lệnh, hôm nay là ngày đặc biệt, người nào muốn vô cửa, phải có thẻ khách quý,hoặc có thể mua ghế lô, hoặc tu vi Hoàng Vương Cấp trở xuống mới được phép tiến vào ”
A - Long cũng không ngạc nhiên cho lắm, đây là cách mà đám họ triệu cần tiền, không cần mạng đó loại bỏ bớt mấy thành phần tạp nham muốn phá hoại bên ngoài vào, lúc này A - Long cũng không muốn nói nhảm hay hỏi thăm khoản mua ghế lô hay khoe ra thực lực Hoàng Cấp vừa là Linh Giả, Chân Hồ Cảnh của Lam Linh ra, chỉ cần tia khí tức cũng đủ để tên Vương Cấp này sợ hãi mà ngất đi rồi, hắn không muốn cao điệu,liền đưa ra lệnh bài khách quý, của Triệu Hoài An trước khi tới kinh thành đã đặc biệt làm cho hắn!
- Khi thấy lệnh bài này, đại hán đồng tử co rút lại, ở triệu gia phường thị chỉ có cái là như thế này ma thôi,mà cái thứ cũng mới được làm, cách đây không lâu,là làm cho đại nhân vật, phong vân một cõi,ngay cả tên của hắn, cũng khiến người ta run sợ, chỉnh là chủ nhân của thành trấn bên cạnh đây, là Hắc Phong Trấn, là kẻ nghe tên hắn, cũng không muốn ai nhắc tới, lúc này tên cầm lệnh bài kia, toàn thân chảy ra vô số mồ hôi lạnh, ướt hết áo từ khi nào không hay, hắn nhìn lệnh bài màu vàng, mặt trước có khắc một chữ Triệu và tộc huy của Triệu Gia,tay hắn run rẩy,nhưng vẫn cố gắng can đảm lật mặt sau, chỉ khắc hai chữ Hắc Ma!
- Nhìn thấy lệnh bài này, tên đại hán đứng không vững, có người còn không tự chủ được, ngã ngược xuống đất, toàn thân tên đặc biệt là khuôn mặt đều không còn chút máu,đây nào còn là phong phạm của Vương Giai cường giả,làm chủ một gia tộc kia chứ, mà giống y như một phàm nhân không một chút lực lượng,còn tên đại hán kia, toàn thân có chút run,hắn được nghe tân nhiệm Triệu Thị Đấu Giá Trường này, nói qua về Hắc Ma này, hắn muốn chắc chắn kẻ này có phải Hắc Ma hay không, hay chỉ là nhân vật được Hắc Ma phái tới, nếu là Hắc Ma tới chắc chắn sẽ có đội quân Ám Vê đi theo hắn bảo vệ, hắn liền mở tinh thần lực dò xét xung quanh, một làn sóng tinh thần lực, như vô vàn sóng biển ập ra quan sát!
- Nhưng đi chưa được vài mét, thì đã bị nghiền nát không còn lại cái gì, tự nhiên không gian vặn vẹo, Ám Vệ như những quái thú vô hình, được mặc khải giáp hiện đại nhất, xuất hiện nhìn chằm chằm vào tên đại hán kia,xong rồi lại trở về trạng thái vô hình, mà người bên cạnh đi bên đường không hề hay biết,chỉ có tên đại hán là nhìn thấy rõ thôi, ý thăm dò của hắn bị Ám Vệ nhìn thấy thấu,ám vệ không phải bị tinh thần lực yếu ớt cỏn con của hắn làm cho bại lộ, mà là Ám Vệ cố tình để cho người hắn thấy, ý nói rất rõ ràng rằng!
“ Ám Vệ chúng ta đang ở đây, đang nhìn chằm chằm vào ngươi đó, đừng có giở trò mà hãy đón tiếp chủ nhân nhà ta cho tốt ”
- Đại hán kia cũng là người thông minh, hắn treo trên môi nụ cười như khóc nói!
“ Hắc Ma công tử, đắc tội rồi ”
A - Long cũng biết Ám Vệ lúc nãy làm gì, hắn biết nhưng không nói, hắn cười cười, vỗ vai tên đại hán kia, sau đó lấy ra một túi kim tệ,đưa cho đại hán kiểm tra lệnh bài kia, hắn cũng thu lại lệnh bài từ trên tay của tên kia, đang lúc đại hán kia nghi hoặc, A - Long ôn tồn nói!
“ Các ngươi vất vả đứng ngoài này canh cửa, có chút tiền coi như ta mời các huynh đệ các ngươi làm li rượu, hẹn hôm khác chúng ta cùng nâng ly nhé ”
A - Long nói thế,làm cho tên đại hán cảm động, tuy tu vi tên chân chính là Vương Cấp, nhưng mà trong triệu gia, cũng không được xem trọng, chỉ là một tên canh cổng mà thôi, ai đi qua cũng khinh thường dè bỉu bọn hắn, không để bọn hắn vào mắt, thậm chí còn khinh thường, mà đại nhân vật như Hắc Ma không hề tức giận hay cao cao tại thượng như mấy nhân vật kia,mà hắn ôn hoà như một cơn gió mát, cũng thấu hiểu sự vất vả của tên, còn cho tiền nói là mời mấy huynh đệ chén rượu, còn hứa hẹn có dịp sẽ cùng uống với bọn hắn, hai mắt bọn hắn đỏ lên, trong lòng có một luồng nước ấm chảy ngang qua,bọn hắn cảm thấy có hảo cảm với A - Long lạ thường
- Tên đại hán kia là người tỉnh lại đầu tiên nói!
“ Đa tạ công tử đã ban thưởng,ta thay mặt các huynh đệ cảm ơn công tử, nếu công tử không phiền, xin chờ ở đây một chút,để ta đi gọi đại trưởng quỹ tới đây đón tiếp người ”
A - Long giơ tay ngăn cản ôn tồn nói!
“ Nàng kia bận trăm công ngàn việc, cứ để nàng làm việc của mình đi, sao ngươi không tự mình dẫn ta đến nơi mà đại trưởng quỹ các ngươi đã chuẩn bị cho ta nhỉ, hẳn là nàng sẽ không tức giận đâu, có gì ta gặp nàng ta sẽ nói lại cho ”
- Bốn tên đại hán thấy A - Long là kẻ dễ nói chuyện như thế, không giống như ma danh bị nhiều người lan tụng thổi phồng như thế,rằng hắn có đầu tay,ăn thịt trẻ con, uống máu người, giết người làm vui thú đâu, lúc này đại hán kia rất khôn ngoan, biết đây là cơ hội trở mình leo lên cây đại thụ Hắc Ma này, không phải Triệu Hoài An cũng vì quen biết Hắc Ma này, một bước lên trời hay sao, hắn nhanh chóng dẫn ba người tiến vào, chỉ còn lại ánh mắt ngưỡng mộ, ghen ghét, đố kỵ với hồng phúc của ba tên đại hán còn lại!
A - Long không vì những tên này là kẻ cấp bậc thấp nhất mà khinh bỉ, đối với hắn kẻ thực tế nhất, muốn đánh giá một cái cây thuộc chủng loại gì, không phải là nhìn thân cây nó như thế nào, thì là nhìn lá cây, hắn muốn moi thông tin đầu mối,thì tìm những tên tôm tép này, tìm hiểu thông tin mình cần, cần nữa gõ đầu mấy tên to đầu cũng chưa muộn mà, trong lúc đi đường,A - Long mới từ từ moi ra thông tin về những đại nhân vật tới đây, nhưng có một hai cái tên là hắn chú ý nhất là Phong Tuyết Ngân Thanh cũng tới đây,thậm chí là hiệp hội luyện đan sư,và một thế lực gia tộc nổi bất nhất, đó là Mộ Dung Gia ở kinh thành, lúc này A - Long trong mắt hàn quang chợt loé, rồi lại tắt đi, cười cười hỏi đại hán!
“ Vị huynh đệ này, Mộ Dung gia, không biết huynh đệ nói là Mộ Dung Gia nào, ở kinh thành hay mộ dung gia ở Đông Bắc Hắc Kim, chúng ta”
- Đại hán kia cũng kinh ngạc khi A - Long nói thế,thấy A - Long hỏi như vậy, thoáng kinh ngạc, sau đó như nghĩ ra cái gì đó, rồi cười cười đầy thâm ý nói rằng!
“ Hắc Ma công tử quả nhiên là nhân vật phong lưu đa tình,tuy tại hạ không biết người Mộ Dung Gia mà công tử hỏi có phải là đám người này hay không, mà tại hạ chỉ biết, nghe lão bản nói, Mộ Dung Gia này, chính là Gia Tộc của đại mỹ nhân đẹp nhất Hắc Kim Quốc chúng ta,là đứng thứ tư trong tuyệt đại mỹ nhân bảng,chỉ sau đại mỹ nhân của Thiên Vũ mà thôi, hình như có tên là Mộ Dung Khuynh Thành thì phải ”
A - Long cười cười nói!
“ Có thể tìm cho ta thông tin về, đám người Mộ Dung Gia kia ở sương phòng nào, và tiếp xúc với thế lực nào ”
- Đại hán kia vẻ mặt khó xử nói!
“ Cái này thật sự làm khó tiểu nhân quá,thật sự quyền hạn tiểu nhân không có, huống hồ gì nhưng gì nhưng điều đó là cấm kỵ,thật sự là..”
A - Long lấy ra một viên Linh Thạch bỏ vào tay của hắn, nở nụ cười mà nam nhân nào cũng hiểu nói với đại hán, tiến lại nói nhỏ bên tai đại hán!
“ Không có việc gì khó,chỉ sợ ngươi chưa cố gắng mà thôi, huynh đệ biết vì sao triệu hoài an,cũng xuất thân ở đây, mà bây giờ vì sao lại có thể nắm giữ / triệu gia rồi chứ, đây là cơ hội của huynh đệ ngươi, ta không có nhiều kiên nhẫn, viên linh thạch, đủ để huynh đệ ngươi đột phá giai hẳn huynh đệ ngươi vừa ý, đó chỉ là thù lao lúc đầu, còn viên nữa khi xong việc, hẳn là một ít thông tin, cũng không làm khó được huynh đệ ngươi đi, có mấy chuyện nhỏ, hẳn là ta sẽ không cần làm nàng Triệu Nhã đại lão bản kia đi ”
- Đại hán kia là kẻ rất thức thời cười, nhận viên Linh Thạch cười nói!
“ Việc công tử giao phó, tại hạ nhất định sẽ làm được, tại hạ tên là Thạch Thanh, mong công tử chiếu cố nhiều hơn ”
A - Long cười cười, trong mắt có chút hàn mang!
“ Thạch Gia sao ”
- Đại hán vẻ mặt cứng lại, hắn cũng nghe người đồn đại về việc A - Long một cái nhìn liền chấn nát tim của Thạch Gia thiếu chủ,trong lòng hắn cũng khá sợ hãi, hắn thật ra đã thoát khỏi thạch gia từ lâu rồi cũng là vì thành danh lợi ích không lại nhất mạch kia, nên mới phải bán mạng cho Triệu Thị này, lúc này hắn khổ sở nói, như sợ A - Long giận chó đánh mèo,phải biết nhân vật trước mặt, vì một cái đồ ma liên minh, mà đem toàn bộ thế lực phía tây có một chút xíu liên quan, nhổ cỏ tận gốc một loạt a,hắn khó khăn nói như phát khóc nói,hắn thật sự không sợ chết, mà sợ người sau lưng chết a!
“ Hắc Ma công tử, mong người đừng hiểu lầm, tại hạ từ lâu, đã không còn là người của thạch gia đối địch với người nữa a,tại hạ chỉ là.. Chỉ là một thủ cửa cỏn con mà thôi ”
- Tên này rất thông minh, cũng không lấy ô dù là Triệu Thị ra trước mắt A - Long,chỉ nói là thủ vệ cỏn con mà thôi, cung kính khép mình tới cực điểm, cũng nói phân rõ giới hạn với Thạch Gia, hòng sợ hắn không vui, chém giết tên Thạch Thanh kia, A - Long gật đầu cười đầy thâm ý,cảm thấy rất hứng thú với tên gọi là Thạch Thanh này, quả nhiên là người biết đưa đẩy,tuy là một tên đểu cáng, nhưng mà biết cách lợi dụng, sẽ là cực kì hữu ích, A - Long giọng có chút cười nói!
“ Ta có hiểu lầm gì đâu, ngươi cần gì giải thích với ta sợ ta như sợ hổ vậy ”
A - Long nói câu này, khiến Thạch Thanh muốn phun ra một ngụm máu tươi, lòng thầm mắng những không giám nói ra!
“ Ngươi không phải hổ,mà là hổ cũng không đáng sợ bằng một góc áo của ngươi, ta mà không nói hay giải thích, ngươi không bẻ cổ ta rơi xuống đất, ta liền không tin a”
- Đây tuy chỉ là những lời trong lòng của Thạch Thanh,nhưng đã hiện hết lên mặt rồi, thấy khuôn mặt lúc trắng lúc xanh của Thạch Thanh, A - Long là loài người gì kia chứ, làm sao không biết tên thạch thanh này muốn nói gì, thậm chí biết hắn ghét thạch gia, đặc biệt là Thạch Gia thiếu chủ khi nãy mới bị hắn chém giết hay sao, lúc này hắn cười cười dội cho Thạch Thanh một gáo nước lạnh, để cái đầu nóng của Thạch Thanh tỉnh lại chút ít!
“ Có vẻ như ngươi không cần viên Linh Thạch còn lại nữa nhỉ ”
- Thạch Thanh như bị một gáo nước lạnh, cắn môi đáp!
“ Tại hạ sẽ đi và tìm những thứ công tử cần cho công tử,còn tiền thưởng viên Linh thạch, có lẽ tai hạ không cần nữa đâu,được phục vụ công tử là vinh hạnh của tiểu nhân ”
- Thạch Thanh đáp rất khôn ngoan, viên linh thạch so với cái mạng nhỏ,thì mạng nhỏ đáng giá hơn nhiều a, A - Long thấy Thạch Thanh khôn ngoan hiểu ý như thế, liền lắc đầu làm cho Thạch Thanh sợ chết khiếp nói!
“ Hắc Ma công tử, ý công tử là... ”
A - Long kéo mũ choàng đầu xuống, để lộ ra khuôn mặt thật của mình, hai mắt rồng kẻ dọc của loài hung thú và như ngọc bích nhìn chằm chằm vào Thạch Thanh nói!
“ Ngươi rất thông minh, nhưng ngươi đã hiểu lầm ý của ta.. Ta chỉ là thấy, một người tài năng biết đưa đẩy như người, không nên nhận hai viêm Linh Thạch và rồi đứng canh cửa, để cho thiên hạ xem các ngươi như chó coi nhà, quả thật không xứng a... ”
- Thạch Thanh sợ mừng lại vừa sợ,biết đây chính là cơ hội của mình, hắn vừa liều mình bước qua quỷ môn quan, cung kính trước mặt A - Long vô cùng hạ thấp điệu nói!
“ Mong công tử chỉ giáo thêm”
A - Long thấy Thạch Thanh như thế cực kì hài lòng, hắn cũng muốn mưu đồ Thạch Gia, thạch gia có một thứ gọi là Điện Hoả Thạch, là thứ gia vị phụ gia chế tạo vũ khí, không thể nào thiếu của luyện khí sư,hắn cũng muốn ôm trọn Thạch Gia vào trong tay,nhưng mà hắn chưa có thời gian, mà bây giờ có người cho hắn sai sử tiện công chế tạo ra một cái bù nhìn, biết đưa đẩy, là kẻ thức thời, hắn có thể sai sử được, hắn nói!
“ Ta thấy ngươi không nên làm quản vệ ở đây nữa, ta thấy vị trí gia chủ Thạch Gia thích hợp hơn với ngươi đó”
- Thạch Thanh nhảy mừng trong long nói!
“ Chỉ cần công tử có thể giúp tại hạ một lần nữa được trở về Thạch Gia, thạch gia nguyện đời đời đi theo Hắc Ma công tử, làm một con chó trung thành với Hắc Ma công tử và Hắc Phong Trấn của người ạ ”
A - Long cực kì tán thưởng nói!
“ Ta không cần một con chó, ta cần một con sói,một con sói sẽ không bao giờ quay lưng lại với bầy đàn của mình, không bao giờ vẫy đuôi với kẻ khác mà cắn lại bầy đàn của mình, đừng như Thạch Gia hiện giờ thấy ai cho cái gì lợi ích, liền vẫy đuôi sủa gâu gâu, làm Hắc Ma ta điếc tai,phiền muốn chết a,ngươi làm được không ”
- Thạch Thanh vui mừng quỳ xuống đáp!
“ Hắc Ma công tử ta nhất định không làm thất vọng sự mong đợi của công tử, chỉ cần ta và gia tộc có thể quay lai thạch gia,một lần nữa nắm quyền, thạch thanh và thạch gia sẽ làm con sói trung thành nhất với Hắc Ma công tử người, người bảo ta đi phía tây, ta tuyệt đối không đi hướng đông, người bảo ta chết ta tuyệt đối không chớp mắt lấy một cái”
A - Long cúi người xuống đỡ Thạch Thanh đứng giậy,ân cần phủi bụi trên người của Thạch Thanh, sau đó đứng ra xa, thể hiện ra khí thế đạp nát sơn hà,nghiền ép vạn địch, hủy diệt mọi thứ trên đường hắn đi mà nói rằng!
“ Ngươi là người rất thức thời, ngươi chỉ cần trung thành tuyệt đối đi theo ta, ta sẽ không bao giờ bạc đãi những kẻ trung tâm với ta,sau này ngươi sẽ thấy quyết định ngày hôm nay của ngươi, chính là sáng suốt nhất cuộc đời của ngươi ”
A - Long dừng lại và nói tiếp!
“ Đừng quyên lúc nãy, ngươi hứa gì với ta, ta không cần một thuộc hạ chỉ biết nói xuông,nội trong thời gian, trước khi đấu giá bắt đầu” hắn nhìn đồng hồ đeo trên tay nói “ Trong vòng phút tức nén hương, đem tới cho ta những thứ ta cần, nhưng điều ta hứa với ngươi, ta sẽ giúp ngươi hoàn thành, còn nếu ngươi không nhanh, không thể đem tới cho ta những thông tin ta cần, ta không cần một thuộc hạ vô năng, ngươi đã thông ”
- Thạch Thanh vui mừng đáp!
“ Đa tạ công tử chỉ điểm, thuộc hạ đã thông”
- Thạch Thanh lúc này xưng là Thuộc hạ, không phải là tiểu nhân, hay tại hạ như trước nữa, ý tận trung đã rất rõ rồi, khi xong việc, hắn nhanh chóng gọi một tên thân tín đứng ở nơi xa xa lại, nói với tên đó!
“ Ngươi mau đem ba vị đại nhân này tới phòng đại khách quý số , không được phép thất lễ,hay làm các vị đại nhân này bực mình,các vị đại nhân cần gì tận tâm mà đáp ứng, nếu không được thì đi tìm đại lão bản, ngươi nghe rõ chưa ”
- Lúc này A - Long đã kéo mũ trùm đầu lên, nhưng mà khí tức từ người hắn, âm thầm để lộ ra, cũng khiến kẻ khác run sợ, còn tên được Thạch Thanh ra lệnh kia, cũng làm lâu trong Triệu Thị, hắn biết phòng đại khách quý là ý gì, dù hắn không được Thạch Thanh căn dặn,cho hắn lá gan,hắn cũng không giám đắc tội nhận vật có thể vô được phòng đại khách quý a, còn Thạch Thanh cười xấu hổ nói!
“ Đại nhân ta đi trước, mong đại nhân thông cảm cho sự thất lễ này của thuộc hạ ”
A - Long không nói gì, chỉ phẩy tay ý bảo ngươi cứ đi đi, ta tự lo được rồi, Thạch Thanh cũng không giám sinh khí, hay có bất kì tâm tư khó chịu nào cả, cúi người thật sâu sau đó rời đi, khi A - Long bước vào đại sảnh dành cho khách quý,lại nghe sau lưng nhị nữ tán thưởng về sự xa hoa ở nơi này, hắn nghe thấy liền cười khổ không thôi, hắn ở kiếp trước cũng không phải chưa từng tới những nơi như thế này, nếu là kiếp trước đọc tiểu thuyết tu chân, trọng sinh đủ kiểu gì đó, thì hắn sẽ không tin huống gì là bay lượn trên trời, không phải dùng máy bay, nhưng mà khi đi qua thế giới này, lại có được loại ký ức pha tạp,dung hợp làm một kia, đối với hắn đây là điều hết sức bình thường, không thể nào bình thường hơn được nữa!
- Sau một hồi đi tới hành lang xa hoa vặn vẹo,cuối cùng hắn cũng được đưa tới một gian sương phòng, cánh cửa được làm bằng vàng, điêu khắc vô số hoa văn tỉ mỉ, khảm lên không ít đá quý, lúc này khi tiểu sai vặt mở cửa ra, đập vào mắt của người là, từ lâu đã ngồi trong đó, một thanh niên mặc đạo bào Âm Dương bát quái,đầu đội mũ đạo sĩ,tay cầm quạt phe phẩy,vô cùng tieu soái cực kì trang bức,chỉ thiếu mỗi tự,cầm một biển hiệu, bói toán nữa, là đủ khắc lên mặt mình hai chữ Thần Côn,mà trong mắt A - Long ai có thể là Thần Côn nữa, ngoại trừ tên Thiên Cơ Âm Dương Gian/ Hoàng Khiếu Thiên, mới gặp lúc sáng kia chứ!
- Lúc này tiểu sai vặt tức giận quát lớn!
“ Ngươi là ai? Tại sao lại ở nơi này, nơi này chỉ dành cho khách quý của bổn Đấu Giá Phường nhanh đi ra nhận lỗi với vị khách quý này rồi đi ra ngoài, bằng không bổn phường khó để người sống mà rời khỏi nơi này”
A - Long không tức giận, mà nhẹ nhàng nói với tiểu sai vặt,đưa cho hắn vài đồng bạc,xem như nhận ý tốt của tên kia,ôn hòa nói!
“ Tiểu huynh đệ, đây là bằng hữu của ta, ngươi không cần tức giận như thế, mọi chuyện còn lại ở đây do ta quản lý được rồi, ngươi cứ làm việc của ngươi đi ”
- Tên sai vặt thấy A - Long nói thế,lại thấy ngân tệ trong tay,bằng lương cả năm cộng lại của hắn, nhanh chóng vui mừng đa tạ rối rít rồi rời đi, A - Long nhìn thấy mặt tên Hoàng Khiếu Thiên Đang cười vô cùng tiêu soái nhìn mình, hắn cười đầy thâm ý nói!
“ Thần Côn! Ngươi còn tỉnh hơn cả ruồi đó, ta đi đến đâu ngươi liền biết tất cả, chờ ta trước nha, ta có nên tiên hạ thủ vi cường,đóng cửa thả chó hay không nhỉ, ta thật sự rất nghi ngờ, thần côn ngươi về câu nói đi tìm trưởng bối của ngươi khi nãy a nhà, hẳn là ngươi không nên nói với ta,trưởng bối của ngươi đang ở gần đây đó nha”
- Hoàng Khiếu Thiên trong lời A - Long nói chính là Thần Côn, hắn biết mình lúc nãy làm trò, bị A - Long nhìn thấu, hắn quả thật không phải hỏi ý kiến trưởng bối gì cả, chỉ là khí thế của A - Long trong lúc vô tình tức giận, làm cho hắn ngộp thở quá,không cách nào suy nghĩ và đưa ra quyết định đúng đắn cả, nên hắn mới kiếm cớ rằng đi hỏi trưởng bối, một lời bị A - Long nói ra như thế,mặt hắn không đỏ,tim hắn không loạn hắn ho khan nói!
“ Công tử hiểu lầm rồi, tại hạ quả là đi hỏi ý kiến trưởng bối, còn quả thật như lời công tử nói, quả thật trưởng bối của tại hạ không có ở đây, còn nếu công tử muốn đóng cửa thả chó, ta tin tưởng nhân phẩm của công tử, sẽ không ở trước mặt hai vị phu nhân làm những chuyện thất đức đó a, không nên không nên a, tiểu đạo chỉ là đi ngang qua, thấy huynh đệ khí thế bất phàm,liền mạn phép vô đây làm ăn mấy quẻ bói,kiếm chút tiền lẻ của quý nhân người, mua ly rượu a”
A - Long không cho mặt mũi nói!
“ Do ngươi miệng lưỡi như thế, nên ta mới gọi ngươi là Thần Côn a ”
Hoàng Khiếu Thiên: "...."!
- Thấy Hoàng Khiếu Thiên ho khan xấu hổ như thế, Cá Vàng là nữ nhân thông minh, ông và cha của nàng để cho nàng ở bên cạnh A - Long là để lịch lãm một phen kiến thức, nhưng mà lúc nãy bước vào đấu giá hội này, và cuộc nói chuyện của A - Long và Thạch Thanh kia, đã khiến nàng chấn động không thôi, nàng không giám tin vào tai mình nữa, nếu người ngoài nghe được cuộc nói chuyện của hai người mà nàng lại biết một ít sự tình, khiến nàng kinh hãi,một gia tộc thế lực mạnh như Thạch Gia, ở Hoả Viêm Thành này, có thể đi ngang, nhưng mà trong lời A - Long nói, như là A, miêu a cẩu,số mệnh của Thạch Gia bị quyết định đơn giản như vậy, đặc biệt là tên nam tử trẻ tuổi trước mặt này, có khi tức vô tình để lộ ra, vô cùng đáng sợ, nhưng mà cũng phải tất cung tất kính với A.- Long, nàng nhìn bóng lưng của hắn, nàng càng lúc càng nhìn không thấu, nàng tự hỏi đây có phải là tiểu nam nhân, hôm nào còn tranh chấp, với nàng dưới chiều mưa rơi, cùng nàng liều mạng hay không!
Kết Chương