- Lúc này khi nghe thấy Tiểu Bạch hoá ra bộ dạng thật của mình.... Đám người Ám Vệ đặc biệt là Long Phàm... Thanh Lăng cùng một số Ám Vệ khác từ hồi đầu A - Long mới thành lập Hắc Phong Trấn... Cũng là lúc mà bọn họ là nô lệ được mua và tới canh tác ở một mảnh bìa rừng kế bên xa xa Ma Ảo Sâm Lâm kia...bọn họ lúc này nhận ra con sói trắng kia.. Là con sói trắng hôm nào sau cuộc chiến với Lã Bưu... Dẫn đến Hắc Phong Trấn một đàn ma thú...từ đó Ám Vệ bắt đầu có thực lực đầu có thực lực đầu tiên để phản kháng kẻ địch... Lần đó cũng là lần đầu tiên bọn họ được học cách Phong Ấn ma thú vào cơ thể để mượn sức mạnh của nó chiến đấu và sinh tồn!
- Bọn họ biết đây là Ma Thú của A - Long,bọn họ biết A - Long có con Ma Thú là sói trắng này từ lâu... Bọn họ cũng chỉ xem nó là thú sủng của thiếu gia mà thôi... Quả thật không xem trọng nó...nhưng mà bay giờ nó mở miệng ra nói tiếng người... Bọn họ chưa từng nghe qua có Ma Thú nào biết nói tiếng người.... Chẳng lẽ là Linh Thú... Không phải a, Linh Thú trỉ mở Linh Tính trí tuệ như nhân loại.. không phải cái gì cũng có thể nói tiếng người a....hay là!
- Tất cả nhìn nhau... Nhớ tới cuộc nói chuyện hôm nào của A - Long với bọn họ... Ở tông phái kia... Chẳng lẽ đây là con yêu thú sao??? Lúc này các nữ tính Ám Vệ đặc biệt là Lam Linh nàng hôm đó nghe A - Long giải thích rõ ràng về phân chia chủng loại theo đẳng cấp thú vật... Nên ao ước có một con Linh Thú... Nhưng mà lại không có cơ hội... Nay gặp được Tiểu Bạch là Yêu Thú lại là Sói Trắng.... Đẹp...Lớp lông trắng như tuyết không một tia tạp chất... Lại thực lực rất mạnh... Có thể thu to nhỏ lại....thành̀ một con sói nhỏ!
- Đôi mắt nó đen láy, vô cùng linh trí nhìn nàng... Lúc nãy nàng ôm trong lòng càng vuốt ve cái lông trắng như tuyết càng thích,nó cũng vô cùng hưởng thụ, nàng chỉ biết lúc nàng được lệnh rời đi... nó tự nhiên nhảy vào lòng nàng... Nàng lại phải đi ngay... Thấy nó đẹp nàng cực kì thích nàng vuốt ve lông của nó... Vì đây là thú của Thiếu Gia.nó cũng như là Thiếu Gia vậy...cũng bề ngoài đáng yêu của nó.. Làm nàng yêu thích không buông... Nhưng nàng nào biết nó mạnh như thế kia chứ... Ánh mắt nàng lửa nóng mà nhìn tiểu bạch... Nàng thầm quyết định nhất định sẽ bắt Tiểu Bạch ôm thường xuyên!
- Mà Lam Linh nào biết mệnh lệnh... Đi tới đây của A - Long thật ra là đi trợ trận cho Tiểu Bạch, một khi Tiểu Bạch thua cũng có thể sử dụng khôi lỗi, đem Tiểu Bạch toàn mạng trở về... Mà Tiểu Bạch thích Lam Linh vuốt ve... Không phải vì nó thích Lam Linh,mà là nó thích Linh Lực của Lam Linh và bàn tay của nàng.... Võ Hồn của nàng là một đôi bàn tay... Đem đến sự khéo léo cho nàng có thể làm được rất nhiều thứ dù chỉ cần nhìn qua một lần... A - Long không nói ra Võ Hồn của nàng là gì... Bởi vì đôi bàn tay trong đan điền của nàng... Là một cai. Cổ Thần bàn tay...bằng không với tính cách nhổ cỏ tận gốc của A - Long thì, cái hôm mà nàng cùng Lưu Vân Tông cùng Ngự Thú Thành tấn công hắn bị hắn chặn lại... Bắt nàng làm tù binh,thì nàng đã chết không thể nào chết hơn được nữa rồi!
- Tiểu Bạch xuất hiện.. Biến vùng đất sa mạc khô cằn này tràn ngập băng hàn....một vùng đất cằn cỗi trở thành một vùng băng nguyên.... Trên trời dường như vô cùng vô tận gió và tuyết.... Nhưng ma thú thực lực yếu cảm nhận khí tức của Tiểu Bạch ở gần... Lập tức bị phun máu ra từ miệng... Chết ngay tại chỗ... Thú đan vỡ nát...còn số Linh Thú lúc nãy vô cùng hùng hổ khi thấy Ám Vệ...dù thấy khi tức kinh khủng của Độ Kiếp Cảnh Khôi Lỗi... Có lực phá hủy thiên địa cũng không sợ hãi... Nhưng hôm nay bọn chúng phải cúi đầu cao ngạo mà nằm rạp xuống đất... Mà bò lùi về phía sau... Đây là Thú Vương chi tranh...bọn chúng không phải thứ có thể nhúng tay vào!
- Mà khí tức của Tiểu Bạch mặc dù được Thanh Lăng dùng con Khôi Lỗi Độ Kiếp Cảnh mới luyện chế... Ngăn cản lại...rồi hàng hàng tuyến Niết Bàn Cảnh... Rồi Sinh tử cảnh khôi lỗi cũng khiến Ám Vệ toàn thân cứng ngắc không thể nào di chuyển được... Lúc này từ trên đầu Linh Thú khổng lồ bằng một toà nhà tầng...ngồi trên đó là một thanh niên áo trắng... Hắn tóc trắng, khuôn mặt hoàn mỹ đến lạ thường.. Đôi mắt phóng điện...có thể làm điên đảo bất kì lúc nào... Thấy thế tên đó nhếch mép cười lạnh...cực kì kiêu ngạo và xem thường... Giống như không để lời Tiểu Bạch vào tai vậy... Hắn nói ra một câu khiến tất cả Ám Vệ chết lặng nói!
“ Phong Tuyết Thần Thú.... Tên bạn Cổ Thần cộng sinh của ngươi... Có bốn loại huyết mạch của ngươi đâu rồi.... Hắn không đến đây mà để mình ngươi tới đây chịu chết sao ”
- Lúc này trán Tiểu Bạch mở ra một con mắt dọc nữa.. Nó gầm gừ thanh âm... Tràn ngập thú tính nói với tên nam tử kia....cũng chính là Ưng Bằng màu trắng đã kích động thú triều kia nói!
“ Long Ca Ca có việc... Ca Ca của ta có đến hay không.. Không phải việc của ngươi nên lo...việc của ngươi là phải tiếp nhận cuộc chiến này với ta. Cuộc chiến của Thú Vương ”
- Nam Tử kia kinh ngạc... Như thể hắn phát hiện ra đại lục mới vậy,hắn ánh mắt xem thường.. Nhìn cái Tiểu Bạch như món ăn ngon nói,hắn liếc mắt một cái là nhin ra lai lịch của Tiểu Bạch hắn nói có phần trào phúng mà rằng
“ Ngươi rất may mắn... Gặp được một cái Cổ Thần lại là Phong Thần Tộc Tộc Chủ... Mà ngươi lại có xuất thân từ Bạch Lang Nhất Tộc sao... Để ta đoán nha... Ngươi là hậu duệ đời sau... Không thể nào có huyết mạch Thần Lang Huyết Tộc cao như thế được a....ta được biết đã mấy vạn năm nay làm gì có cái Huyết Mạch nào cao cấp có bộ lông màu trắng như ngươi ”
“ Grừuuuu”
- Tiểu Bạch gầm nhé...nhắc tới bộ tộc đã bỏ rơi mình...thậm chí là truy sát no.... Tiểu Bạch làm sao có thể vui được... Thấy thế hoá thân nam tử yêu dị từ đầu Ưng Bằng kia nói tiếp!
“ Có vẻ như ta đoán đúng rồi.. Quả nhiên ngươi gặp có duyên lớn.... Ta nhớ không lầm tộc của ngươi sử dụng Bạch Lang Huyết Tộc.... là Băng Hệ.... Nhưng huyết mạch của ngươi mới được cải hoá không lâu từ đầu Linh Thú đi...”
“ Câm Miệng.... ”
- Tiểu Bạch gầm lên một tiếng vô số đạo Phong Nhận chém tới Ưng Bằng nam tử kia,từng con đao gió chém tới khiến nam tử khẽ híp mắt...hắn không còn bộ dạng của con người nữa...
“ Kécccc”
- Một tiếng chim thật kêu...nó hoá thân thành một con cự Ưng Màu Trắng tràn ngập tuyết... Nó mở miệng không cách nào che giấu sự ghen ghét và đố kỵ với Tiểu Bạch,hắn hai cánh vỗ bay lên cao né tránh công kích, cực kì tức giận nói!
“ Tại sao người gặp được hắn... Không phải là ta...ngươi chỉ là dư nghiệt của một bộ tộc suy tàn mà thôi... Vì sao một con Linh Thú có tí huyết mạch thần thú như ngươi lại gặp được một cái Cổ Thần chân chính mà lại còn là Chủ Tộc của Phong Tộc nữa chứ... Ngươi được hắn.. Dùng máu của Thuần Âm Thần Thể ( Lấy từ thân thể Cá Vàng) thay máu hoàn toàn trở nên có huyết nhục tinh thuần băng hệ.... Lại trong máu đó được pha thêm Cổ Thần Tinh Huyết... Phụ Trợ...lại được tên Cổ Thần đó dùng Cổ Thần Tổ Thạch chúc phúc và ôn dưỡng ngươi trưởng thành tới ngày hôm này, ngươi vượt xa tổ tiên của ngươi... Mà trở thành Thần Thú song hệ... Phong Tuyết hệ... Tại sao.... Tại sao người nhận được những thứ đó là ngươi.... Ngươi có tài đức gì mà nhận được cơ duyên như thế...
- Lúc này hai mắt Ưng Bằng nhìn Tiểu Bạch đầy đố kỵ....nó lúc đầu chỉ biết Tiểu Bạch là thần thú thôi...nhưng khi Tiểu Bạch xuất hiện... Nó lại nhìn ra Tiểu Bạch không phải Thần Thú thuần chủng...mà là cái Thần Thú được người dùng tiền của kinh người đập mà thành thần thú... Lúc này hay mắt Ưng Bằng nộ phóng...cực kì điên cuồng... Căm ghét.. Ước mong.. Cùng đố kỵ,hai cánh vỗ mạnh... Độn tốc... Hai móng vuốt ánh lên ánh kim quang kinh người... Hàn quang chợt loé đánh tới Tiểu Bạch miệng chim không cam lòng mà quát lớn,nó biết hy vọng ăn thịt A - Long là không thể, lúc đầu nó chỉ biết A - Long là cổ thần mà thôi... Nhưng Cổ Thần có Cổ Thần Tổ Thạch,là một cái tộc chủ...nó muốn giết liền giết hay sao...nó chỉ có thể trút hết đố kỵ lên đầu Tiểu Bạch mà thôi!
“ U.uuuuuuu”
- Con Tiểu Bạch miệng tru lên một tiếng... Nó nhanh chóng né qua cái móng vuốt Ưng Trảo sắc bén như dao cạo của của Ưng Bằng....nó mở miệng phun ra một chùm Phong Đạn được ngưng tụ từ Phong Hệ...thấy thế Ưng Bằng vung đôi cánh mạnh mẽ... Né sang một bên..nó dùng đôi cách của mình.... Vẫy mạnh...
“ Véo véo véo ”
- Từng cái Lông Vũ từ cánh của Ưng Bằng được như những mùi tên băng đánh xuống đầu Tiểu Bạch hòng một kích đem Tiểu Bạch đóng đinh dưới đất chết ngay tại chỗ... Tiểu Bạch mở miệng tung ra Phong Đạn dưới sự định vị của con mắt thứ ba trên trán của Tiểu Bạch.. Con mắt này la Tiểu Bạch có được khi nhận được máu của A - Long, nó mở ra được Thiên Nhãn y như A - Long có thể nhìn ra mọi công kích của kẻ địch một cách chậm chạp nhất....
“ Oanh Oanh Oanh ”
- Phong Đạn va chạm với Băng Vũ từ cánh của Ưng Bằng ngay lập tức nổ tung.. Để ra một mảnh trời tràn ngập mảnh vụn và khói băng tràn ngập băng tuyết.... Lúc này Tiểu Bạch con mắt thứ ba mở rộng,nó muốn nhìn xuyên qua khói băng kia...chỉ trong chưa tới .% giây,nó thấy phía sau băng nơi mà Ưng Bằng công kích khi nãy đã biến mất!
“ Xoạc...!! ”
- Một tiếng da thịt bị xé toạc văng ra... Da cổ của Tiểu Bạch bị xé ra một manh....cũng may Tiểu Bạch bình thường vẫn tập phản xạ với A - Long,khi nó thấy đằng sau có tiếng gió...thấy mục tiêu là cổ mình, nó nhanh chóng nhảy sang một bên né tránh....nhưng mà Ưng Bằng quá nhanh, xé đi mất một mảnh da...Tiểu Bạch là sói Da Thịt không có máu dưới da giống y như chó bình thường... Chỉ khi nào chém tới phần thịt mới chảy máu mà thôi... Còn mất một miếng da cũng không là gì cả!
Á...!
- Lúc này Ám Vệ, đặc biệt là Lam Linh thét lên thanh âm kinh hãi... Nàng biết là không phải lúc,nhưng mà khi nàng cảm thấy Tiểu Bạch bị thương nàng trong lòng không tự chủ được mà co rút lai...và đây cũng là ý nghĩ của tất cả hơn trăm Ám Vệ tinh anh nhất ở đây... Đặc biệt là Thanh Lăng nàng nhận chỉ thị từ nam nhân của mình... Sử dụng toàn bộ thủ đoạn... Nếu tranh chức Yêu Vương thất bại... Nếu cần thiết tự bạo Độ Kiếp Cảnh khôi lỗi... Cũng phải bảo vệ được Tiểu Bạch... Sau đó cùng Ám Vệ xé Độn Địa Phù bỏ trốn ngay... Trở về Tây Bắc Thành, cố thủ chờ hắn đến tiếp ứng!
- Lúc này Thanh Lăng vẻ mặt bình tĩnh... Nhưng trong lòng không có thế a...nàng cũng khá bất ngờ về Tiểu Bạch... Tiểu Bạch này bình thường là một con chó nhỏ được các nàng bồng bế tối ngày... Là sủng vật được yêu thích nhất của các nữ vệ trong đội của nàng... Các nàng yêu thích nó vì nó đẹp.... Ngoan cực kì nghe lời... Nhưng mà nó có một điểm mà các nữ vệ không bao giờ muốn nói ra....là nó có khi tức của A - Long... Ôm nó cứ có liên tưởng là ôm thiếu gia nhà mình vậy.... Nghĩ tới đây Thanh Lăng âm thầm đỏ mặt... trong số người ôm đó cũng có nàng a,nhưng lúc này lại thấy Tiểu Bạch không quản vết thương mà điên cuồng lao lên!
“ Sột soạt....ực”
- Một tiếng ăn uống vang lên bên tai mọi người... Lúc này mọi người nhìn thấy, đầu Ưng Bằng kia móng vuốt chụp đi một mảnh da cùng lông trắng ở cổ Tiểu Bạch sau đó, nó nhanh chóng ném miếng thịt vào miệng mình.... Nó thật sự muốn nhanh chóng đánh chết con Phong Tuyết Thần Thú này... Nhưng mà hai bên đều sử dụng Lĩnh Vực của mình... Hai bên không ai ăn được ai cả... Bởi vì Ưng Bằng nó là Băng Phong Hệ...mà Tiểu Bạch cũng như thế... Hai cái Băng Nguyên gặp nhau thì sẽ làm gì... Không phải hoà hợp làm một hay sao....thế nên nó cùng Tiểu Bạch cũng chỉ có thể chiến đấu theo cách hoang dã nhất vậy, nó lúc này nuốt miếng thịt của Tiểu Bạch vào bụng nói!
“ Quả nhiên là Thần Thú có vị rất đặc biệt....”
- Nói tới đây Ưng Bằng vô cùng hưởng thụ tư vị,miếng thịt lúc này nó mở mắt ra, trong mắt chứa đạo tinh mang vô cùng kích thích.. Miệng chim cực kì hưng phấn kêu lên!
“ Ha... Ha....Ha...Ha thương thế của ta,thương thế có chuyển biến.....haha thật không ngờ ăn một miếng da của ngươi... Có thể khiến ta thương thế hành hạ ta chuyển biến %”
- Nói tới đây ánh mắt Ưng Bằng cực kì tham lam mà nhìn Tiểu Bạch, nó thầm uống lượng thịt trên người Tiểu Bạch, nó lúc này ánh mắt, không còn đố kỵ nữa... Mà là thưởng thức một món ăn mỹ vị nhất, nó không để Tiểu Bạch vào mắt mà nói!
“ Ngươi tuy chỉ là Thần Thú cấp cũng có thể đánh ngang với Yêu Thú cấp đang bị thương ta...tuy bây giờ không phải ta toàn lực.... Nhưng chỉ cần ăn thịt ngươi liền có thể hoàn toàn hồi phục thương thế... Tuy ngươi khác mạnh... Nhưng so với ta là kẻ hơn ngươi cảnh giới này, ngươi dù có mạnh đến mấy.... Nhưng trái ngược cảnh giới cũng không phải đối thủ ngày một ngay hai như ngươi có thể cùng ta là địch... Phong Tuyết... Ngươi hãy ngoan ngoãn làm đồ ăn cho ta ngay đi ”
- Tiểu Bạch hung tính của dã thú bộc phát.... Bình thường nó luôn được A - Long dạy cách thu liễm tuyển tập tâm tính...Tiểu Bạch lúc đầu cao ngạo.... Không để ai vào mắt... Nhưng mà sau khi ở với A - Long thu liễm thanh đao sắc bén vào trong vỏ, A - Long trở thành một tên Thiếu Gia bình dị gần gũi... Nhưng ít ai biết đó chỉ là cái vỏ đao bình thường của một thanh tuyệt thế thần binh...một khi ra vỏ liền phải uống máu...thây chất thành núi máu chảy đầy sông với chịu dừng lại...
- Còn Tiểu Bạch từ Linh Thú sau khi được A - Long cho hấp thụ đủ thứ,trở thành Thần Thú mang trong người thần huyết,cũng phải thu liễm bản năng, mà làm một con thú sủng cho chúng nữ cưng chiều.. Có thể nói chuyện nhưng phải im lặng, lúc đầu nó cũng rất bực tức.. Vì sao cao quý như nó lại phải hạ mình đi sống cùng nhân loại, nó nhận A - Long là Ca Ca vì A - Long tốt với nó... A - Long có Yêu Huyết... Của Phượng Hoàng lại có Thần Huyết... Lại có Ma Văn lên Ma Khí cực kì hung bạo,nên nó mới đi theo A - Long, nhưng trở thành thần thú, nó mới nhìn ra lai lịch của A - Long, nó luôn tự hỏi, tại sao A - Long lại ở cùng người thường...
- Nên khi A - Long bắt nó sống cùng chư nữ, dưới tư cách thú sủng một thời gian.... sau này tâm cảnh nó tốt hơn, từ Thần Thú Cấp mới tiến hóa, từ từ trở thành Thần Thú Cấp đỉnh phong chuẩn bị lên , nó đã quen với sự cưng chiều và quan tâm của các nữ, bây giờ nó cất sự ôn hoà dễ gần của mình lại, mà là bộc lộ ra bản tính khát máu, thèm khát chiến tranh và chinh phục,và sự kiêu ngạo của Thần Thú Bạch Lang Tộc này!
“ U.....uuuuuuu”
- Tiểu Bạch nó tru lên một tiếng.....
“ Oanh.....Oanh....Oanh ”
- Trên thân Tiểu Bạch bắt đầu, nỗi lên những dòng điện mang, từng thanh âm đèn đẹt,cộng với bộ lông màu trắng của nó trở nên dựng đứng, thay đổi thành một màu tím mang lôi điện vô cùng kinh khủng... Thấy vậy Ưng Bằng trên không hai mắt híp lại,từng tia lạnh lẽo, mở miệng đả kích y như con người nói!
“ Dù ngươi có thêm thuộc tính Lôi Điện thì như thế nào.... Không phải cuối cùng cũng trở thành con mồi của ta sao??? Ngoan ngoãn chịu chết đi chống cự làm gì cho mất công ”
“ Băng Chi Lĩnh Vực / Băng Ngục ”
- Lúc này Ưng Bằng mở miệng chim, nhả ra một làn Phong mang vô cùng mạnh mẽ, tạo thành một cơn lốc xoáy...quấn thẳng thành vòng xoáy, lấy Tiểu Bạch làm trung tâm mà đánh đến.... Ở dưới mặt đất nơi Tiểu Bạch đang đứng, nổi lên một vòng xoáy như muốn quấn Tiểu Bạch cùng với lĩnh vực của nó vào trong mà cắn nuốt vậy.. Từng tiếng gió rít gào vô cùng đáng sợ, hàn băng khí lạnh lẽo, khiến Ma Thú ở bên cạnh đóng thành băng điêu, cuối cùng bị gió rít hoá thành phong nhận nghiền nát!
- Lúc này xung quanh Tiểu Bạch xuất hiện vô số tường băng dày, dần dần muốn bao phủ lấy nó..... Tiểu Bạch liên tục mở miệng ra những âm phong cầu công kích những bức tường!
“ Oanh... Oanh”
- Từng quả cầu bằng phong thuật, liên tục từng cái lại từng cái đánh nát nhưng bức tường đó... Nhưng mà những bức tường không vì thế mà giảm đi, mỗi lúc một đông...lên bắt đầu vây kín đường đi của Tiểu Bạch, muốn đẩy Tiểu Bạch xuống trung tâm dòng xoáy, muốn vây khốn chết Tiểu Bạch.... Lúc này đầu Ưng Bằng màu trắng bay trên không, ánh mắt cùng lời lẽ châm chọc, nói ra không hề che giấu đố kỵ!
“ Dù ngươi có được Phong Tộc / Tộc Chủ bồi dưỡng thì thế nào.... Lang cũng chỉ là Lang mà thôi, vẫn là động vật ở dưới đất.... Cũng không thế nào so sánh được với bá chủ bầu trời như Ưng Bằng bộ tộc ta được.... Ngươi có tài đức gì mà có tư cách được Phong Tộc bồi dưỡng.... ”
“ Húuuu....!”
- Tiểu Bạch lúc này không nói gì đấu khẩu, để lời lẽ của Ưng Bằng ngoài tai....nó mở miệng không bằng Phong cầu bắn ra nữa,nó hú lên một tiếng... Sóng âm công kích.... Như từng cơn sóng lớn bằng âm thanh đánh tới Ưng Bằng, vì Ưng Bằng nó là Thiên Tài của Ưng Bằng bộ tộc, kiêu ngạo xấc xược đã quen,tuy là Yêu Thú,nhưng không ít lần tấn công lãnh địa của Kim Ô tộc, may mắn mà đem một thân thương thế mà chạy thoát....
- Nó biết Tiểu Bạch là thú sủng của A - Long, là Phong Thần Tộc/ Tộc Chủ,nhưng mà vẫn muốn giết cho bằng được Tiểu Bạch, phải biết rằng nếu là Ưng Bằng bộ tộc hắn,có là kẻ mạnh nhất, nắm giữ một tộc này... Cũng không thể nào giám trêu chọc Phong Thần Tộc, mà tên này vẫn muốn chém giết Tiểu Bạch,muốn dồn Tiểu Bạch vào chỗ chết vì đố kỵ,phải biết Ưng Bằng lòng dạ như thế nào rộng lớn a!
“ Muốn chết... ”
- Ưng Bằng vì sự kiêu ngạo của mình, đã xem Tiểu Bạch là con mồi của mình, nó cực kì kiêu ngạo lẫn đố kỵ với Tiểu Bạch, nó cũng Băng Phong hệ, lại còn phi hành Yêu Thú,nhưng Tiểu Bạch có chỉ là gặp chút cơ duyên, từ Linh Thú hoá thành thần thú,với xuất thân thấp kém như thế, liền không thể nào được xem là đối thủ của nó được.. Nên một tiếng hú công kích bằng sóng âm kia, lại phá nát hết ngục băng của nó, khiến nó ở trên trời đầu óc choáng váng, nó lúc này phải mất giay mới tỉnh người được, nó hét lên một tiếng....... Nó tạo ra vô sô, bia mộ bằng băng, ngay trong lúc Tiểu Bạch ngây người
“ Leng keng...leng keng ”
- Từng tiếng xích sắt vang lên ben tai mọi người, từ những bia mộ kia bay ra vô số xích sắt, xéo một tiếng đánh về Tiểu Bạch.... Như những cái roi liên tục đánh xuống Tiểu Bạch, Còn Tiểu Bạch như một đạo lưu quang,liên tục mở ra tàn ảnh,né tránh công kích của Ưng Bằng!
“Tốc độ không tệ... Đang tiếc ngươi gặp phải ta... Xích Ngục Băng Mộ không bắt được ngươi..... Vậy thì ta liền giết chết ngươi..... Băng Vù Sát tinh trận..... ”
- Từ đôi cánh rộng lớn của Ưng Bằng kia, một lần nữa bay xuống liên tục công kích từ những mũi Băng Vũ cực kì hàn băng sắc bén.... Cũng được gia cường vô số Phong Hệ như xé gió, như những mũi tên bay vút mà đến, Tiểu Bạch thấy thế, dùng Phong Độn thiên phú chạy trốn của nó,liên tục né tránh công kích từ xa của Ưng Bằng...nơi nào qua đi, liền có vô cùng vô tận mũi băng tên găm xuống đất, từng mũi băng tên chỉ hận không thể biến Tiểu Bạch trở thành tổ ong di động, lúc này Ưng Bằng trên không cười lạnh!
“ Chết đi cho ta ”
- Nó vừa nói xong, như mưa công kích không ngừng ném xuống, nó móng vuốt sắc bén hai chân liên tục chớp động....tạo ra những đạo đao mang bằng gió,pha lẫn kim hệ liên tục đánh xuống người Tiểu Bạch!
“ Xoẹt....Xoẹt.... Phập.... Phập...”
- Trên thân Tiểu Bạch, bị vô số vết chém trên thân,máu màu hoàng kim, bắt đầu chảy xuống ướt đẫm một mảnh lông của nó, trên lưng Tiểu Bạch xuất hiện vô số băng tiễn lỗ thủng,hẳn là do bị công kích từ xa chém trúng!
“ Tiểu Bạch cẩn thận ”
- Lúc này Ám Vệ Kinh Hô....nhưng đã muộn.... Trong mắt Ưng Bằn tràn ngập sat cơ,cùng thâm độc ý nghĩ... Đôi cánh nó như đôi bàn tay vô cùng có lực lượng,lúc này Lĩnh Vực của Tiểu Bạch bị Vỡ nát, còn năng lực của Ưng Bằng nay đã trở lại bình thường, trong mắt Ưng Bằng vô cùng oán độc nhìn về phía Tiểu Bạch..., đôi cánh của nó như hai bàn tay triệu tập vô số thứ ở đây lại, ngừng kết thiên địa, vây kín Tiểu Bạch.... Biến nơi Tiểu Bạch đang ở trở thành một quả cầu tuyết, nó muốn bóp nát ghiền xương của Tiểu Bạch, nó tin rằng chỉ cần giết được Tiểu Bạch liền có thể thay thế được Tiểu Bạch trong lòng của A - Long,mà nhận được bồi dưỡng của A - Long như A - Long đối với Tiểu Bạch, bởi vì nó cho rằng thực lực, sẽ nói lên địa vị, giống như bao nhiêu người khác ở thế giới này, nhưng nó đã lầm A - Long cũng chỉ có một phần là người thế giới này mà thôi, mà A - Long cũng không phải cái loại thực lực vi tôn giống bao nhiều người khác như ở trong ý nghĩ của Ưng Bằng!
“ Không........!”
- Còn lúc này hơn trăm cái Ám Vệ đang bay trên bầu trời,bên cạnh là vô số khôi lỗi,thấy màn này không khói nhíu mày, khi nghe thấy một số nữ vệ yêu kiều kêu lên... Thấy thanh âm như mơ như ảo...bởi vì bị thanh âm của gió rít gào hủy diệt, lúc này Thanh Lăng nhìn qua nữ vệ nói!
“ Đây là thú vương chi chiến... Chọn ra Thú Vương chân chính của khi rừng này... Các ngươi không muốn Tiểu Bạch chết thì im lặng đi, đừng làm Tiểu Bạch phân tâm....còn nữa tí nữa cẩn thận để ý... Nếu khi nào ta bảo ra tay thì ra... Ta bảo chạy thì chạy.... Tuyệt đối không được dừng lại hay lao lên....không những các ngươi chết.... Mà là cả chúng ta cũng chôn cùng đó.... Ta tin tưởng Thú Sủng của Thiếu Gia không có yếu đuối dễ chết như vậy đâu...... Các ngươi phải có lòng tin vào ánh mắt của Thiếu Gia chứ ”
- Nói xong Thanh Lăng chỉ xuống dưới chân là một quân đoàn Ma Thú dường như vô tận kia....rồi nói tiếp!
“ Bọn chúng quỳ bái không phải chúng ta....mà là hai con Thú Vương huyết mạch cao quý này...mà là không phải e sợ chúng ta...chúng ta nhúng tay vào thì đám ma thú này nhất định sẽ lấy chúng ta làm đích ngắm chết cũng không có chỗ chôn ”
- Thanh Lăng nói xong, ánh mắt cực kì ngưng trọng nhìn bao vây tứ phía dưới chân họ, là vô số phi hành ma thú mà từng còn có khí tức vô cùng đáng sợ ngay cả bọn họ cũng phải uý kỵ không thôi, lúc này đám nữ vệ cũng biết mình làm sai chuyện gì... Nhìn bên dưới Tiểu Bạch bị vây khốn, lại nhìn Ma Thú xung quanh, bọn họ nhìn nhau nhẹ nhàng đáp!
“ Rõ rồi.. Thưa đội trưởng”
“ Biết thế thì tốt... Các ngươi nên chuẩn bị tinh thần cho tốt vào.... Nếu có biến xảy ra ta sợ lúc đó sẽ rất loạn.... Ta không cam đoan có thể bảo vệ được các ngươi đâu ”
“ Vâng ạ.... Đội trưởng yên tâm... Chúng tôi sẽ tuyệt đối tự có thể lo cho bản thân... Không để đội trưởng người phải lo đâu ạ ”
- Nữ vệ xung quanh, hầu hết đều là thuộc hạ của Thanh Lăng và Lam Linh,trong đó Thanh Lăng nắm giữ Đại Khôi Lỗi thuật.... Còn thuộc hạ của Thanh Lăng nắm giữ Tiểu Khôi Lỗi thuật, phụ trợ cho Thanh Lăng khống chế khôi lỗi mạnh mẽ trơn tru hơn, còn thuộc hạ của Lam Linh là nắm giữ Tiểu Chú Ngữ thuật, chuyên chế tạo, phục vụ công việc sửa chữa, gia cường phụ trợ cho Đại Khôi Lỗi Thuật đây là điều đương nhiên, đay cũng là cấm thuật của Thần Tộc... Thiếu một trong hai liền mất đi tác dụng của nó... Còn Long Phàm với chiến lực kinh người, được trang bị giáp đặc chế là để làm Tanker phòng ngự, bảo vệ đội của Thanh Lăng và Lam Linh!
- Còn Long Thiên cùng một số người khác, toàn quân thì ở Tây Bắc Thành làm ra phương án, chế tạo phòng ngự và các vũ khí, bẫy sập để phòng ngự thú triều đánh tới, bọn họ đang chuẩn bị vô số thứ khiến người Tây Bắc thành, nhìn họ với ánh mắt nghi hoặc không thôi, đúng lúc này, một tiếng sét đánh vang lên!
“ Oanh ”
- Một tiếng sét cực kì to lớn, như muốn chọc thủng màn nhĩ chả tất cả mọi người, khiến mọi người phải không kìm được bịt tai lại!
“ U...uuuuuu”
- Lại một tiếng sói tru vang lên,một tiếng Răng Rắc vang lên, băng ngục do Ưng Bằng tạo ra hoá thành một vết nứt rất nhỏ, một đạo Bạch Quang chợt loé lên....bay ra xa khỏi nơi cạm bẫy muốn câu ke người tiêu hao đi của nó... Lúc này xuất hiện một con Sói màu trắng, bộ mặt vô cùng giữ tợn, trong mắt không hê che giấu hung tính, trên lưng nó mọc ra Lục Dực, đôi cánh như cánh chim bồ câu,đây không phải Tiểu Bạch là ai nữa, lúc này toàn thân tiểu bạch tràn ngập lôi điện một lần nữa độn tốc đánh tới Ưng Bằng,..nó kinh hãi mở miệng chim ra kêu lên!
“ Ngươi có cánh.... Ngươi có thể bay lượn trong lĩnh vực của ta.... Điều này làm sao có thể ”
- Nhưng đáp lại hắn là một giọng nữ, lạnh như băng, lúc này người ta mới nghe ra thanh âm vô cùng trong trẻo phát ra từ miệng Tiểu Bạch, điều này cũng khiến Ám Vệ ngạc nhiên không thôi.... Con sói này là sói cái..... " __ "!, nhưng nhanh chóng lời nói của Tiểu Bạch lại khiến mọi người ở đây có chút chết lặng!
“ Khởi động thân thể làm ấm người xong rồi.... Ngươi đã khởi động xong chưa..... Cũng nên tới lượt ta công kích rồi ”
Ưng Bằng: "....."!
Kết Chương