“ Đây là bí thuật năm đó ta dùng để phong ấn con gái ta lại vào trong băng, cậu xem đi đây là thứ cậu muốn, cậu xem có phương pháp nào an toàn nhất cứu con gái của ta....Mọi chuyện nhờ cậu cả rồi ”
- Lý Lão nói đến đây lão hạ thấp tư thái vô cùng thấp, lúc này A - Long cũng không phải người thích lòng vòng, hắn không để ý thấy Lý Lão hạ thấp tư thế, hắn mở quyển trục ra xem, đây là một quận giấy da, làm từ da của Linh Thú, hải âu khổng lồ, ở vùng biển bắc, nhưng quận giấy đã ố vàng bên trên nghi lại chữ đã gần như muốn bay màu, hắn càng xem càng nhíu mày thật sâu hắn cảm nhận được một luồng linh hồn lực, ẩn giấu sau miếng da Linh Thú này, càng lúc khuôn mặt hắn càng trở nên trầm trọng,thấy thế Lý Lão lấy ra một quyển trục nữa nói!
“ Có thể quyển trục này do thời gian lâu, nên hơi mờ, cũng may mà nào đó ta để đề phòng bất trắc, ta có sai Tiểu Hiên chép lại một bản khác.... Cậu có thể xem ”
- Nói xong Lý Lão đưa cho A - Long một quyển trục bằng da thú nữa, A - Long nhíu mày càng sâu, liền không nói gì, tiếp tục cầm quyển trục tiếp theo, nhìn chữ viết cùng hoa văn đồ án trong đó, mặt mũi hắn ngưng trọng vô cùng, hắn mở tinh thần lực ra,quét thấy trong nhà tre có một cỗ Hàn Băng Quan Tài, bên canh là hai người Lý Hiên cùng Vương Lâm, thấy A - Long hắn nhíu mày như thế, Lý Lão hoài nghi!
“ Quyển trục có gì không ổn sao”
- Lý lão là lão quái vật thành tinh lâu năm, lão nhìn sắc mặt khó coi của A - Long, cũng biết có điều gì đó không ổn, lão cũng không giám hỏi là chữa được hay không, mà lão hỏi quyển trục có điều gì không ổn, lão nhắc khéo A - Long, mà A - Long cũng là hạng người sống hai kiếp, làm sao có cái chuyện không nhận ra ý tứ bên trong câu hỏi của Lý Lão kia chứ,hắn mở miệng nói!
“ Lão lấy quyển trục này ở đâu ra ”
- Lý Lão có chút hoài nghi, cũng nói!
“ Năm đó, trong lúc nóng vội, ta tấn công vào phong tuyết ngân thành, tiêu diệt không ít quân địch, ta cũng phải trả giá không nhỏ, trong số chiến, lợi phẩm của ta, liền có quyển trục này, còn ở đâu có, thì ta lại không hay ”
A - Long nghe thấy thế, nhíu mày hỏi tiếp!
“ Thế người năm đó thi triển bí thuật trên quyển trục này còn sống hay đã chết ”
- Lý Lão, trong mắt có tia tàn nhẫn sắc nói!
“ Sau khi xong việc, ta đã..... ”
- Nói tới đây, Lý Lão trong mắt sát cơ,tay hình đao chém xuống, ý bảo người thi triển thuật này, cũng đã bị lão chém giết rồi, vì để bảo toàn sự bí mật năm đó, tất cả người không lien quan, không quan trong đều bị lão giết chết hết toàn bộ, nghe thấy vậy A - Long thở phào nhe nhõm,thấy thế Lý Lão mới kinh ngạc hỏi!
“ Có chuyện gì sao....!!! ”
A - Long gật đầu đáp!
“ Không những có chuyện, mà còn chuyện rất lớn, cũng may năm đó lão ra tay tàn nhẫn, bằng không hậu hoạ sẽ không thể nào lường được ”
“ Ý cậu là sao...??? Ta xin rửa tai lắng nghe, ta hoàn toàn tin,nhưng gì cậu nói ”
- Lý Lão lấy ra từ nội tâm mà cung kính, muốn thỉnh giáo A - Long, thấy thế A - Long cũng không ngăn cản mà nói!
“ Đây không phải là bí thuật phong ấn người,để mà bảo tồn sự sống gì cả.....quyển trục này là để chế tạo băng khôi”
“ Băng Khôi Lỗi Ư”
- Lý Lão cả kinh hỏi lại A - Long,hắn cũng không ngạc nhiên cho lắm, hắn thong dong nói!
“ Thủ đoạn chế tạo Băng Khôi này rất độc ác.... Đầu tiên phải có Băng Hệ Linh Giả, chứ không phải Thủy Hệ tiến giai làm Băng Hệ, mà không là cần cái Băng Hệ chân chính, sau đó đóng băng kẻ muốn chế tạo băng khôi vào trong băng đá, sau đó sử dụng, x đạo trú thuật phong ấn kẻ này lại, mà để sử dụng chế tạo Băng Khôi này cần có một Quyển Chú Thuật cao cấp dùng để nhốt linh hồn kẻ đó lại, giam cầm kẻ đó lại, tới khi Chú Thuật cao cấp ăn mòn Linh Hồn kẻ đó, thì quyển trục sẽ trở nên cũ kỹ, cuối cùng tan biến vào trong thiên địa, và kẻ chế tạo ra Quyển Chú Thuật này sẽ khống chế người bị chế tạo làm Băng Khôi, người đó vẫn sống như người bình thường nhưng chịu sự khống chế của kẻ khác,linh hồn bị giam cầm trong chính cơ thể của mình, đời đời không được siêu sinh”
- Nói xong A - Long cầm trên tay quyển trục cũ kỹ kia đưa lại cho Lý Lão!
“ Lão nếu có Linh Giả nào có Thiên Nhãn, lão để hắn nhìn thử vào trong là biết ta có nói thật hay là giả a ”
- Lý Lão nghe thấy thế, tay run run, cầm lấy quyển trục đã cũ kỹ của A - Long đưa lại cho lão
“ Theo ý của cậu rằng,linh hồn con gái ta Ly Như Hồng đang bị nhấ
- Lúc này lão mới quay qua hỏi A - Long,hắn chỉ gật đầu không nói gì thêm!
- Lão biết người như A - Long không cần phải nói dối lão làm cái gì,có thể lúc trước A - Long nói lời này có thể lão sẽ nghi ngờ một hai, nhưng mà hôm nay lão thấy, Quận Chúa Thần Phong / Mạc Lưu Tô cũng chỉ nhận là nữ nhân của hắn, phải biết rằng đừng nhìn Mạc Lưu Tô chỉ như một tiểu tức phụ thế kia,nhưng lão biết, mà nàng nào có phải là kẻ tầm thường, nàng không tranh vương vị với ai, nhưng mà thế lực của nàng, đủ hủy diệt cả Thần Phong, đừng nói gì là Hắc Kim nhỏ nhoi kia,nàng mà là thiện nam tín nữ thì đã không sống được trong gia đình đế vương rồi,mà tuy lão tiếp xúc Hắc Ma không nhiều!
- ́
- Nhưng lão lại biết Hắc Ma không phải kẻ tuỳ tiện, nhưng cũng là người khiến cho Mạc Lưu Tô tâm cao khí ngạo kia, cúi đầu thuần phục, như một tiểu tức phụ uy khuất, lẽo đẽo theo đuôi hắn, thì như thế A - Long không phải kẻ tầm thường, chỉ cần một lời của hắn, Mạc Lưu Tô liền đem Hắc Kim diệt, không cần chơi thủ đoạn ly dán, đả kích,hay nói lừa lão làm cái gì cả!
- Lão lúc này cầm trên tay quyển trục,phong ấn Linh Hồn con gái mình,lão như già đi chục tuổi, nào là còn cái bộ dạng Đại Tướng Quân uy phong một thời nữa, mà chỉ còn là một lão nhân đau khổ chống đỡ lấy sinh mệnh cho con gái lão từng giây,lão có chết cũng không thể nào ngờ được, vì năm đó một phút nhất thời, đem con gái đẩy vào trong hiểm cảnh, bây giờ rơi vào cảnh sống không bằng chết thế này, lão thật là ân hận a!
“ Tiểu Long à.. Cậu có cách nào cứu tính mạng con gái của ta hay không.... Chỉ cần lão có thể làm được... Ngay cả cậu muốn tính mạng của ta, ta cũng có thể đưa nó cho cậu, chỉ cần cậu chịu cứu lấy con gái của ta ”
A - Long thấy Lý Lão như già đi chục tuổi, đang có xu thế muốn quỳ xuống cầu xin hắn, hắn nhanh chóng cúi người xuống đỡ Lý Lão dậy sau đo mới mở miệng nói!
“ Không phải ta không muốn cứu.... Mà là cứu bây giờ sẽ làm tổn thương đến con gái lão.... phải đợi vài hôm nữa ta kiếm thêm một ít dược liệu nữa mới có thể đảm bảo chữa trị bệnh cho con gái ông hoàn hảo.... Bây giờ mà dùng không đúng cách đánh thức con gái lão... Thì sẽ nguy hiểm vô cùng sẽ tạo nên di chứng không thể xoá bỏ với con gái lão, nhẹ thì mất trí, nặng thì bị điên không thể nào phục hồi, hẳn lão không muốn nhìn thấy cảnh đó chứ ”
- Lý Lão khuôn mặt tái nhợt,lão run giọng hỏi!
“ Vậy cậu có cần ta giúp cái gì không.... Dù là điều nhỏ nhất cũng được ”
A - Long trầm ngâm nói thầm!
“ Dược Thảo lão không có, dù ta có nói lão cũng tìm không ra...mà có tìm ra bán cả gia tộc thậm chí là Hắc Kim đi cũng không mua được, vì nó quá trân quý,chú thuật sư ta có,giờ chỉ còn thiếu một thứ đó là..... ”
- Nghe thấy A - Long nói thế, Lý Lão ngồi bệt xuống đất cực kì tuyệt vọng, lúc này một thanh âm vô cùng âm dương quái khiếu từ xa xa phát ra, cực kì kiêu ngạo cùng xem thường nói!
“ Ta cứ tưởng Hắc Ma là nhân vật như thế nào...Làm cho đại lão dược cốc chúng ta cảm thấy uý kỵ phải điều động đến ta... Hoá ra cũng chỉ là loại con kiến hôi.....thần côn bặt toán, lừa người khác kiếm chút tiền mưu sinh thôi sao...??? ”
- Một giọng khác vô cùng âm u,, cũng không che được sự ngông cuồng bá đạo, cùng trào phúng!
“ Băng Khôi Thuật ta chưa từng nghe qua.... Ngươi đừng làm trò lừa gạt người nữa.... Hay là ngươi đến Dược Cốc ta làm cho ta một con chó.... Cũng may Được Đế ta đang thiếu một con chó đắc lực...ta thấy ngươi có vẻ phù hợp với yêu cầu đó của ta đó, Bây giờ quỳ xuống dập đầu nhận sai, may ra chúng ta đổi ý tha cho ngươi một mạng ”
- Lúc này thanh âm này truyền tới, ở bên ngoài có tiếng thu vệ kêu!
“ Các ngươi là ai...!! Đây là phủ tư mật của một đai nhân vật.... Các ngươi không thể xông vào ”
“ Á.......Á......Á......”
- Sau đó là từng tiếng hét thảm vang lên, nhưng ngay sau đó là tiếng binh khí ra khỏi vỏ, rồi cực kì vang dội vài tiếng hét thảm vang lên.... Rồi một mùi máu tanh tràn ngập trong gió, phảng phất như đến tràn ngập nơi này vậy, nghe thấy tiếng hét thảm này, Lý Lão sắc mặt cực kì âm trầm, lão biết thanh âm này của ai, đây là thanh âm kêu thảm của thuộc hạ của lão, còn A - Long nghe thấy lời này, hai mắt hắn híp lại, hắn là người cực kì phân minh, tuy hắn có ngông cuồng, có bá đạo, nhưng mà hắn cũng không phải là cái loại vô giáo dưỡng tự cao tự đại, nhảy vào lời người khác đang nói để mà châm biếm nói theo đâu, hắn nghe thấy kẻ đến xưng là Dược Đế, hắn hai mắt có phát ra tia sáng lanh lẽo, hắn đang muốn tìm dược cốc kiếm chuyện, nào ngờ Dược Cốc lại muốn tìm hắn xúi quẩy!
“ Kẻ nào giám trái phép xâm nhập vào đây.... Lập tức giết không tha ”
- Lúc này một tiếng hét cực kì tức giận của một nam tử trung niên vang lên, đi ra từ trong nhà trúc cùng với, vô số Hắc Y Nhân, đó là Lý Hiên cùng Vương Lâm, Lý Hiên cũng là người vừa mới mở miệng ra quát tháo, còn Vương Lâm ở một bên, sắc mặt cực kì xấu xí, hắn trong mắt hàn quang chợt ẩn rồi lại hiện, lúc này từ xa xa vang tới thanh âm, vô cùng kiêu ngạo, nghe giọng tuổi vô cùng trẻ, nói một giọng chuẩn ngôn ngữ Hắc Kim ở kinh thành nói!
“ Ồ hoá ra là Vương Lâm tể tướng, cùng quân sư, cùng với Lý Du Nhiên đại tướng quân, thất kính thất kính... là Phượng Kinh Thiên ta đường đột, đến đây không hỏi ý kiến hai người... Đắc tội dac tội rồi ”
- Lúc này từ cửa cổng trang viện toàn là trúc này, xuất hiện một đám người, vẻ mặt kiêu căng đến các điểm,người dẫn đầu bên trên ngực áo của từng tên có huy hiệu cái lô thuốc luyện đan, bên dưới có ngôi sao, thân phận đại diện cho Tam Chuyển Luyện Dược Sư...!!! Mà người vừa nói, là tên nam tử đi bên cạnh mái tóc màu hoả hồng, trên áo luyện dược có in Sao, có nghĩa là Nhị Chuyển Luyện Đan Sư,lúc này đi theo bọn chúng là vô số người tới, nhìn là biết ở đây có ngữ khí lai giả bất thiện rồi!
- Nam tử lúc nãy nói tuy cung kính với Lý Lão cùng Vương Lâm, còn không để Lý Hiên vào mắt, tên này nói thì khách sáo lễ độ,nhưng ngữ khí không hề có như thế chút nào là để Lý Lão cùng Vương Lâm vào mắt cả, giọng điệu kiêu ngạo, hống hách đến cực điểm, lúc này hắn vẻ mặt cao cao tại thượng, đi đến bàn của A - Long đang ngồi thong dong uống trà nói!
“ Ngươi có phải là Hắc Ma trong lời đồn sao??? Sao ta thấy ngươi không có điểm nào là giống như ba đầu sáu tay trong lời đồn cả ”
- Tên này là tên là Phượng Kinh Thiên, cũng được gọi là Thiên Tài luyện dược của Phượng Gia... Tên là Phượng Kinh Thiên... Cũng là anh em họ xa của A - Long hắn, nhưng có thiên phú luyện dược, nên được Dược Cốc thu nhận làm môn hạ đệ tử,là một cái nhị chuyển luyện đan sư, năm này tuổi nhưng mà vẫn giữ được tuổi trẻ, bởi vì hắn là một cái Linh Giả,mà A - Long cũng không lạ gì tên này cả, tên này không ít lần dùng A - Long hắn đem đi thử thuốc, cũng sử dụng bí thuật rút đi linh hồn lực của A - Long, hỏi Phượng Gia, hắn thống hận nhất ai, thì A - Long sẽ trả lời ngay là Phượng Kinh Thiên này!
- Thấy câu hỏi của Phượng Kinh Thiên, A - Long liếc mắt cũng chẳng thèm liếc,tại vì trong mắt A - Long Phượng Kinh Thiên này, đã là một người chết, ngươi sẽ hứng thú cùng người chết nói nhiều sao?? Tất nhiên là không rồi, hắn không nói gì cứ tiếp tục thong dong uống trà, mặc kệ một bên Lý Lão,Vương Lâm sắc mặt khó coi đến cực điểm kia, lúc này Lý Lão đứng ra lạnh lùng nói với nam tử được gọi là Phượng Kinh Thiên kia mà rằng!
“ Phượng Kinh Thiên.... Ngươi tự tiện xông vào đây... Đả thương thuộc hạ của ta ( Đánh Chết) bây giờ lại sỉ nhục khách nhân của ta là có ý gì ”
- Phượng Kinh Thiên thấy Lý Lão nói bảo vệ A - Long như thế thoáng chút kinh ngạc, sau đó hắn cười lạnh, nhìn A - Long, trong mắt có tia tàn nhẫn nói!
“ Ồ ta không biết Hắc Ma là khách nhân của Lý Đại Tướng Quân đó.... Thật không biết thật đắc tội.... Chỉ có điều là, có một vị đại nhân vật trong cốc nơi ta tu luyện, muốn gặp Hắc Ma công tử nói chút chuyện làm ăn, hẳn Lý Lão không phiền chúng ta và Hắc Ma công tử nói ít chuyện riêng chứ ”
- Lý Lão nào không nghe ra ý châm chọc trong lời Phượng Kinh Thiên kia chứ, lúc này khuôn mặt lão cực kì âm trầm, chuẩn bị mở miệng ra nói, thì lại bị Vương Lâm ngăn cản lại, lúc này hắn bỏ hết hiềm khích với Hắc Ma, mà lần đầu tiên đứng ra bênh vực A - Long mà nói!
“ Hắc Ma công tử bây giờ là làm khách ở nơi này của chúng ta...muốn bàn chuyện vậy thì chờ Hắc Ma công tử rảnh rỗi rồi ngươi hãng đến... Bây giờ Hắc Ma công tử bận rồi.... Mời ngươi đi cho...chuyên ngươi xuống tay với thuộc hạ của ta... Ta có thể xem như không thấy gì ”
- Nghe thấy thế Phượng Kinh Thiên cười lạnh trong lòng, bên ngoài nở một cái nụ cười quỷ dị,tràn ngập âm lạnh cùng lãnh ý, nhìn A - Long đang thong thả thưởng thức trà nói!
“ Ta tới đây không phải là để hỏi y kiến Vương Lâm ngươi, ta nể mặt ngươi là tể tướng trong triều cho ngươi ba phần mặt mũi, ngươi tưởng có tí màu sắc... Ngươi liền tự tin mở phường nhuộm sao.... Quỳ xuống cho ta ”
- Nói xong, một luồng uy áp đè xuống người Vương Lâm, như một luồng trọng lực vô hình, như ngàn ngon núi đè xuống đầu Vương Lâm, khí thế của Bán Bộ / Chân Hồ Cảnh không hề che giấu phát xuất ra...Vương Lâm hai hàm răng cắn chặt, không kêu lấy một tiếng... Mà kiên trì đứng vững, mặc dù xương khớp đã bắt đầu có hiện tượng muốn sụp đổ, từng khớp xương bắt đầu kêu lách cách, khoé miệng Vương Lâm bắt đầu chảy ra từng tia máu tươi, thấy thế lúc này ánh mắt Phượng Kinh Thiên hắn cực kì trào phúng nhìn qua A - Long nói!
“ Hắc Ma công tử.... Ngươi không nói gì sao??? Ngươi mà không nói gì thì ta sợ.... Vương Lâm tể tướng sẽ không chịu nổi uy áp của ta mà chết.... Đến lúc đó người khó mà bàn giao với nữ nhi của hắn đó.... Mà thanh danh của người cùng không giữ vững được lâu a....sau này ta sợ rằng ma danh của Hắc Ma công tử, có khả năng cùng dược Cốc ta là địch người sẽ cho là hư danh... Ngay cả nhạc phụ tương lai của mình....bị giết ngay trước mặt mình mà một cái rắm cũng không giám phóng... Thật là mất mặt a”
- Lý Lão lúc này muốn đứng giậy,lão tuy không phải là Linh Giả,nhưng là cái chân chính lâu năm Hoàng Cấp Võ Giả,có Linh Vực,muốn cùng Bán Bộ /Chân Hồ Cảnh một trận chiến cứu người an toàn rời đi, cũng không phải chuyện khó, ngày lúc Lý Lão, cùng Lý Hiên muốn đứng ra đánh một trận, thì một lực lượng huyền bí giữ hai người lại, không hề làm ảnh hưởng đến hai người cùng đám thuộc hạ bên cạnh,nguồn lực lượng này không phải A - Long thì là ai, còn đám dược cốc thì không rảnh hơi đến như thế!
“ Cạch....! ”
Lúc này A - Long nhẹ nhàng bỏ Ly Trà trong tay mình xuống bàn, nhẹ nhàng nói như không có chuyện gì xảy ra, nhìn vào khuôn mặt tên cha vợ tương lai vô cùng kiến nghị của mình, hắn gật đầu trong lòng không thôi, cha vợ kiên định như thế này, hắn thích.... A - Long ném cho Vương Lâm một ánh mắt tin tưởng, thấy ánh mắt này Vương Lâm trong lòng nổi lên tia khác thường, lão không biết A - Long có ý gì nữa, nhưng mà thấy ánh mắt này, hắn cảm thấy tin tưởng, dù trời sập xuống thì cũng sẽ có thằng con rể trời đánh thánh vật này, gánh cho lão, hôm nay lão không phải chết, lúc này A - Long lần đầu tiên mở miệng ra nói!
“ Phượng Kinh Thiên đúng không.... Ngươi nói muốn giết người trước mặt ta....vậy ngươi giết hắn trước mặt cho ta xem...ta muốn xem trước mặt ta...ngươi giết hắn kiểu gì ”
- Nghe thấy thế Phượng Kinh Thiên trong mắt ánh lên tia quang mang tàn nhẫn, Phượng Kinh Thiên hắn đang lo không có cơ hội ra tay, lấy lòng đại nhân vật sau lưng hắn, được gọi là Dược Đế kia, Phượng Kinh Thiên bề ngoài phong quang, nhưng thực ra bên trong dược cốc,hắn chỉ là một tiểu lâu la không đáng nhắc đến... Hôm nay có cơ hội ra mặt, hắn ngại gì không ra tay giáo huấn kẻ đối địch với Phượng Gia hắn là Lý Du Nhiên này một bài học nhớ đời, hắn mượn công trả thù tư,ai bảo Vương Lâm năm đó cướp hết phong quang của hắn để làm gì, để hôm nay kết xuống tử thù, bởi vì năm đó tranh nhau chức tướng quân, mà đánh nhau kết quả Vương Lâm thắng cuộc... Còn Phượng Kinh Thiên bị phế đi khả năng dẫn quân, phải về gia tộc tu luyện thuật luyện đan, hắn đến đây bên ngoài là để hạ nhục A - Long nhưng thực ra là để mượn chuyện này đánh chết Vương Lâm,đổ hết tội cho A - Long, và Dược Cốc, ở Hắc Kim hắn có thể đi ngang!
- Hắn ngông cuồng tự đại không xem ai ra gì, là do đi cùng hắn có đại nhân vật chống lưng, mà dù hắn có ra tay giết Vương Lâm, thậm chí Lý Du Nhiên, với sự nhu nhược cùng đa nghi hay đố kỵ, lại sợ chết hay dính líu rắc rối của Dạ Ưng làm sao có thể dám hy hoe trước mặt thế lực khổng lồ như Dược Cốc được, hắn giết ba người này, thậm chí không tội còn được ban thưởng, lúc này Phượng Kinh Thiên cười lạnh, nói thì lâu, nhưng làm thì nhanh, hắn cực kì vô sỉ mà ra tay trước khi nói, muốn dùng khi thế, uy áp mà chấn chết Vương Lâm, một luồng khí thế áp lực, như ngàn ngọn núi đánh ập xuống đầu Vương Lâm, trong mắt Phượng Kinh Thiên ánh lên tia quang mang tàn nhẫn!
“ Hắc Ma.... Cái này là do ngươi thách thức ta giết hắn.... Hắn có chết cũng là do ngươi không bảo vệ được hắn.... Mà chết.... Không phải do Phượng Kinh Thiên ta......Vương Lâm... Chết đi cho ta.... ”
Kết Chương