- Lúc này A - Long ở trên trời,sau lưng cốt dực ngừng kết thành một cái cánh lớn loạn vung, hắn đứng trên đám mây lạnh lùng nhìn phía cách đó không xa, nơi đó là Hắc Phong Trấn của hắn, lúc này trên cao Hắc Phong Trấn đang bị người tới phách lối khiêu khích, nói trắng ra là bọn chúng đang công kích Thiên Mệnh Cảnh giới trận pháp thủ hộ của Hắc Phong Trấn!
A - Long cầm trên tay một cái thẻ ngọc đặc biệt, bên trong chuyên ghi chép báo cáo về cuộc xung đột ở Tây Bắc Thành, lúc này A - Long đọc được bên trong ghi lại thông tin, hắn sắc cực kì âm trầm, hắn lạnh lùng tay xiết chặt, đặt một tay lên thái dương, bắt đầu truyền âm với ma thú kêt khế ước của mình!
“ Tiểu Bạch.....”
- im lặng......
A - Long: "...."! Thấy không trả lời, hắn có chút im lặng rồi hắn tiếp tục gọi!
“ Tiểu Bạch..... Tiểu Bạch muội có nghe Long Ca Ca nói gì không.... Trả lời đi....Tiểu Bạch.. ”
- Nhưng Tiểu Bạch vẫn im lặng, ngay sau A - Long tiếp tục sử dụng Linh Hồn lực, câu thông với ma thú khế ước của mình, dù vạn dặm vẫn có thể nghe thấy, lúc này A - Long đã gọi không tới chục lần, nhưng đáp lại là tiếng nói uể oải buồn ngủ của Tiểu Bạch...!!
Tiểu Bạch: Long Ca Ca, muội đang ngủ.... Long Ca Ca để muội ngủ tí đi mà!
A - Long: "....."!
- Hắn có chút câm nín rồi, hắn đọc trong báo cáo của Long Thiên cùng Thanh Lăng gửi đến cho hắn, thì Tiểu Bạch đã thắng Ưng Bằng, thậm chí là còn giết thịt được con hàng kia,khi nhận được tin này A - Long không khỏi mừng rỡ, lúc trước hắn thay vì bắt sống toàn bộ đám người kia, đem về luyện chế khôi lỗi,một phút nóng máu đem bọn chúng tiêu diệt, nghĩ lại may, nếu lúc đó hắn dây dưa,mà Tiểu Bạch đánh không lại Ưng Bằng kia, hắn không xuất hiện, Thanh Lăng đám người khó thoát khỏi cảnh vạn kiếp bất phục, hắn biết Tiểu Bạch bị thương, hắn muốn hỏi thăm xem Tiểu Bạch thế nào, hắn cũng thật câm nín khi biết, Tiểu Bạch bị thương, thế mà vẫn ngủ được kia đó, Hắn thật hoài nghi làm thú hay làm người là tốt đây,biết thế hắn vẫn hỏi Tiểu Bạch cho an tâm!
A - Long: Tiểu Bạch muội ổn chứ... Thương thế thế nào rồi!
Tiểu Bạch: Muội không sao.. Long ca ca yên tâm, muội đang được các đại tẩu chăm sóc rất tốt, Long Ca Ca không cần phải lo cho muội!
A - Long một lần nữa đen mặt rồi, hắn từ khi nào có nhiều nữ nhân thế kia,hắn nhớ không lầm là ở đó chỉ có Thanh Lăng, đã là nữ nhân của hắn, Lam Linh thì chưa tính là nữ nhân của hắn, nhưng mà tương lai cũng sẽ trở thành người của hắn như thế, mà Tiểu Bạch nói các đại tẩu,ý là ở đó không phải có một người, mà là rất nhiều người, không phải Tiểu Bạch lầm nữ vệ,với nữ nhân của hắn đó đấy chứ!
A - Long hoài nghi vậy cũng đúng thôi, bởi vì Tiểu Bạch như thú cưng được các nữ vệ cực kì cưng chiều, tối ngày ôm ấp như con nít, ai bảo Tiểu Bạch có bộ lông bồng bềnh mềm mượt màu trắng kia chứ, với Tiểu Bạch rất thông minh, với hai con ngươi đen láy vô cùng linh trí, lúc này A - Long nghi ngờ như thế cũng đúng thôi, nhưng mà A - Long nào biết, Tiểu Bạch không ở chiến trường, mà là ở một nơi khác, cùng các nữ oanh oanh yến yến, vây quanh lấy lòng một người, nhưng ngay cả A - Long có chết cũng không ngờ tới!
A - Long: Muội không sao là tốt rồi... Muội vẫn còn ở đó chứ!
Tiểu Bạch: Ân......muội đang nghe đây!
A - Long: Muội thay Long Ca Ca ra lệnh cho đàn ma thú của Ưng Bằng kia, thay vì rút lui về rừng như dự định lúc đầu, muội hãy ra lệnh chia thành nhóm, để một nhóm yếu nhất, ngày đêm ở lại công phá Tây Bắc Thành, còn nhóm còn lại, chực hưởng Phong Tuyết Ngân Thành mà đánh đến, khi đến nơi sẽ có người trợ giúp mở cửa thành, để mặc đám ma thú đó muốn làm gì thì làm, để bọn chúng thoải mái tàn sát!
Tiểu Bạch nghi hoặc hỏi: Long Ca Ca, muội có điều không hiểu....tấn công Phong Tuyết Ngân Thành thì muội hiểu, nhưng mà tấn công Tây Bắc Thành... Ở đó không phải là quân đội của Long Ca Ca ở đó sao, / ma thú quân đoàn,cũng không phải là ít đâu Long Ca Ca, đó là Vạn Ma Thú đó, muội sợ Quân đội của Long Ca Ca chịu không nổi đả kích này, mà bị tiêu diệt toàn bộ!
A - Long kiến nghị đáp: Mọi chuyện đã có Long Ca Ca lo rồi, muội cứ yên tâm, long ca ca biết mình đang làm cái gì...muội cứ ra lệnh đi!
- Tiểu Bạch: Ân... Một tiếng ra lệnh cho đám ma thú kia bắt đầu phân chia đều thành nhóm như lời A - Long nói, còn nhóm yếu nhất bắt đầu điên cuồng từ xa chạy tới tấn công toàn diện đến Tây Bắc Thành!
- Nửa tiếng sau!
- Một thanh âm hớt hải của Long Thiên truyền đến thẻ ngọc dùng để liên lạc của A - Long, lúc này Long Thiên giọng cực kì lo lắng nói!
“ Thiếu Gia....Tây Bắc Thành bị ma thú tấn công.... Có chuyện không ổn rồi.... Thuộc hạ liên lạc với hai vị Thiếu Phu Nhân cũng không được, mong thiếu gia cho mệnh lệnh, thuộc hạ liền đem các huynh đệ lao vào thú triều tìm kiếm hai vị Thiếu Phu Nhân ”
A - Long tán thưởng, nhưng giọng vẫn lạnh nói!
“ Ngươi không phải lo lắng.... Các nàng ta đã có an bài cả rồi.... Long Thiên theo thời gian kích nổ trận pháp là bao nhiêu lâu ”
Long Thiên: Bẩm Thiếu Gia là ngày giờ nữa trận pháp mới hoàn thành kích hoạt, cũng như dự kiến rút đi toàn bộ người của Tây Bắc Gia ạ!
A - Long: Người Tây Bắc gia ngươi giải quyết nhu thế nào rồi!
Long Thiên: Bẩm Thiếu Gia, thuộc hạ đã cho ám vệ chém giết toàn bộ lũ râu ria,còn thành phần đầu não liền bị thuộc hạ bắt lại, trong đó thuộc hạ vẫn để đám kích hoạt trận pháp còn sống, mà không biết gì, mà vẫn tiếp tục làm nhiệm vụ của mình ạ!
A - Long nói: Ngươi làm tốt lắm... Ta cũng cần một kẻ chịu trách nhiệm cho chuyện này,ngươi cũng đừng quên nhân lúc loạn, âm thầm trừ khử đi những gián điệp mà kẻ khác cài vào Ám Vệ, Thanh Lăng đã đưa bản danh sách mấy trăm người đó cho ngươi chưa!
Long Thiên ở bên kia cung kính giọng nói!
“ Bẩm thiếu gia,Thiếu Phu nhân đã tự lâu đưa cho thuộc hạ bản danh sách đó,thuộc hạ đã sớm ra phương pháp âm thầm trừ khử đám sâu mọt này, xin người yên tâm người giao cho Long Thiên mệnh lệnh này, người có thể an tâm, thuộc hạ sẽ không làm mất mặt người đâu ạ ”
A - Long nói: Như vây thì tốt..... Cẩn thận hành sự đừng để lật thuyền trong mương, tình huống xấu nhất, tráng sĩ chặt tay thì mệt lắm!
- Long Thiên: Vâng ạ, Thuộc hạ biết rồi ạ!,thiếu gia người còn gì căn dặn nữa không ạ!
A - Long: Việc của chú mày bây giờ....cố thủ ở Tây Bắc Thành ngày tiếng, để Ám Vệ chống lại thú triều giúp bọn chúng mài dũa lưỡi dao của mình đi, trong hai ngày đó,ngày đầu tiên chú mày liền kiếm chuyện chém toàn bộ kẻ bỏ trốn hay gây chuyện hoặc thế lực bố láo trong Tây Bắc Thành, sau đó lấy toàn bộ tiền của cả thành, phân phát đều cho những người ở lại trấn an lòng dân.... Ngày thứ hai chú mày nói cố thủ sắp không được, chú mày bắt đầu cho người trong thành di tản,để người dân theo nhiều đường mòn đã chỉ định,mà đi để bọn chúng đến Hắc Phong Trấn!
- Long Thiên: Vâng Ạ...!!! Long Thiên nghi hoặc hỏi, thưa thiếu thiếu gia, chẳng lẽ chúng ta bỏ đi rồi, Tây Bắc Thành sẽ như thế nào ạ..!! Con nhưng.........
A - Long tiếp tục nói:Ta hiểu ý ngươi, ngươi muốn hỏi còn đám di dân thì giải quyết như thế nào, ngươi cứ yên tâm, ta đã bộ trí nơi nghỉ ngoi tốt cho nhỏ ở Hắc Phong Trấn rồi, ở đó Long Tài sẽ đón tiếp bọn chúng, còn chuyện tiếp theo ngươi không cần quan tâm nữa,tới khi người dân đi hết rồi, nếu không đi mặc kệ bọn chúng, ngươi cùng Am Vệ cùng với những người có nhiệt huyết,nguyện ở lại chiến đấu đến cùng với ma thú,những người có huyết tinh nam nhân như thế, ta rất cần, bắt bọn chúng đi cùng các ngươi,uy bức lợi dụ,nhẹ nhàng thôi, nếu chúng không đi cũng phải gô cổ chúng nó đi cùng đừng để chúng nó chết,nhớ phải âm thầm bí mật, sau ba ngày nữa, ta muốn cá thể giới này biết Ám Vệ toàn bộ đã gần như bị tuyệt diệt, ngươi hiểu ý ta nói sao!
A - Long đầu có Hắc Tuyến nói: Bộ ngươi quên cái trận pháp tự bạo dưới Tây Bắc Thành rồi à, chú mày muốn lên nóc tủ, ngắm gà khoả thân à,hít khói thay cơm sao... Chú mày muốn ở lại cứ việc, anh đây không tiễn nhé!
- Long Thiên: "....."
- Hắn trong lúc nhất thời, suy nghĩ tiền căn hậu quả, và những mệnh lệnh tưởng như vô cùng vô dụng, những mà lại mang ý nghĩa quyết định sống còn này, mà quên mất dưới chân hắn đang đặt lên trên một quả boom, nghĩ tới đây hắn toát hết mồ hôi lạnh, lúc này Long Thiên mới nhớ ra điều gì nói!
“ Bẩm Thiếu Gia..... Thuộc hạ nghe Ám Vệ chuyên tin tức điều tra nói.... Phượng Gia Phu Nhân Tộc Trưởng/ Đông Phương Lan Lan hình như có điều gì đó không ổn a ”
- Nghe thấy vậy A - Long thoáng im lặng một hồi lâu mới nói!
“ Có chuyện gì.... Nói ta nghe ”
Long Thiên cung kính đáp: Đông Phương Lan Lan theo một tinh báo đáng tin...có một thứ lúc huyền bí... Đang muốn làm khó dễ Phượng Gia...nghe nói đâu là bọn chúng cần niết bàn tinh huyết để cứu chưa cho một người.... Nhiều lần đến phượng gia làm khó,thậm chí là uy bức khiến Hắc Kim Đế / Dạ Ưng phải ra mặt, nhưng mà Phượng Gia không giao ra, lấy lý do là không có... Thế lực kia bọn chúng e ngại cái gì đó, nên không giám trực tiếp ra tay,mà bọn chúng đang lên kế hoạch bắt Đông Phương / Phượng Phu Nhân làm con tin để đổi lấy Niết Bàn Tinh huyết!
A " Long khuôn mặt cực kì xấu xí nói: Chuyện này xảy ra lâu chưa.... Làm sao ta không nhận được báo cáo gì vậy... Tin tức này có xác thực hay không... Ngươi mà ăn nói lung tung ta liền đem ngươi ném đi tới mỏ khoáng cho ngươi đi đào mỏ năm!
- Long Thiên càng cung kính hơn nói: Tin tức này hoàn toàn chính xác ạ.... Tin tức này thuộc hạ lấy được từ một mật thám chúng ta cài ở bên người Dạ Ưng và người chúng ta cài vào thế lực đối địch Phượng Gia kia của chúng ta báo ra tin này, tin này thật đến %, thuộc hạ có thể đảm bảo tin tức này!
A - Long lạnh lùng nói!
“ Là thế lực nào... Ngươi biết rõ sao...?! ”
Long Thiên đáp: Là Mộc Tây Gia Tôc ở Thần Phong Quốc,thể lực có Thiên Mệnh cảnh, mà người bình thường, là lão tổ của tộc này, nghe nói là đột phá Sinh / Tử cảnh thất bại, bị tử khi làm tổn thương, nên chỉ mảnh treo chuông nên cần Niết Bàn Tinh Huyết của Phượng Gia ạ, và cũng là gia tộc của tên Mộc Tây Á mấy hôm trước bị người bắt sống kia,thuộc hạ theo lệnh của người, cho người tinh thông dịch dung thuật, trà trộn vào trong Mộc Tây Gia tộc, đi cùng với kẻ được Thiếu Gia người cho trở về báo đòi tiền chuộc Mộc Tây Á cho Mộc Tây Gia Tộc kia ạ!
A - Long khuôn mặt cực kì xấu xí, hắn tuy không ưa gì Phượng Gia, trong lòng không có một tí gì gọi là hảo cảm với mẹ của hắn Đông Phương Lan Lan cả,nữ nhân mà ngay cả con mình sống trước mặt mình còn nhận không ra năm đó lại có thể ra tay tàn nhẫn, với một đứa trẻ bằng tuổi con mình, không dựng nổi một tia phản kháng mà nghe lời kẻ khác hủy hắn một con mắt, hắn làm sao có hảo cảm cho được, nhưng dù sao đó cũng là người đã mang hắn trong lòng tháng ngày, hắn tuyệt đối không bao giờ để kẻ khác làm tổn thương nữ nhân này cả!
A - Long khuôn mặt lạnh lùng, giọng nói lạnh như băng khiến bên kia Long Thiên toàn thân co giật một cái kinh hãi mà nghe A - Long nói!
“ Mộc Tây Gia Tộc đem đến bao nhiêu người để bắt Đông Phương Lan Lan ”
A - Long gọi thẳng tên thật của mẹ hắn, chứ không gọi là mẹ ta,đủ để nói trong lòng hắn ra không xem Đông Phương Lan Lan là mẹ của mình, tuy A - Long như thế, nhưng vẫn âm thầm phái người quan tâm chiếu cố sự an toàn của Nàng và Phượng Kinh Lôi,lúc này mặc dù Long Thiên cùng A - Long ngây người mấy trăm năm, cũng biết tính cách của A - Long, người không liên quan A - Long hắn cũng lười quan tâm, tuy A - Long không nói mình quan hệ như thế nào với Phượng Gia, nhưng Long Thiên là kẻ thông minh, không thông minh sao giam là kẻ A - Long chiêu dụ về làm mưu sĩ kia chứ, hắn đoán ra được phần, nhưng mà hắn biết điều gì nên nói, điều gì không nên nói, kẻo chủ tử nhà mình nổi giận, liền đem hắn chi chém giết thì khổ!
- Long Thiên đáp: Thiên Mệnh, Chân Hồ cùng vô số vỏ giả khác, số lượng lên tới hơn trăm ạ!
A - Long nhíu mày thật chặt nói!
“ Bắt một một người... Cần phái ra Thiên Mệnh Cảnh cường giả,lại là nữ nhân thực lực Vương Cấp Võ Giả,có cần phải mạnh tay như vậy hay không... Mà làm sao không có Trúc Linh Cảnh ra mặt, hay là bọn chúng có âm mưu gì ”
- Long Thiên nghe thấy cái này không khỏi toát hết mồ hôi lạnh, chỉ một câu nói báo cáo của hắn, liền bị A - Long nhìn thấu vô số thứ, Long Thiên lúc này không giám giấu nữa nói!
“ Thuộc hạ nghe nói lần này Thiên Mệnh Cảnh/ Tây Bắc Gia phái ra ba người, hơn cái Trúc Linh Cảnh đi cùng, thuộc hạ chỉ tìm được tung tích của đám muốn tấn công Phượng Phu Nhân mà thôi... Còn những tên khác... Theo thuộc hạ suy đoán, bọn chúng vì người mà tới ”
A - Long treo trên môi nụ cười lạnh!
“ Vì ta mà tới...!! Tốt...tốt...tôt ” Ba tiếng tốt này vang lên, khiến Long Thiên toàn thân phát lạnh,trên thân không khỏi run khẽ một cái,hắn tuy không thấy được bộ dạng của A - Long bây giờ, nhưng mà một bên thẻ ngọc, cũng cảm nhận được sự băng lạnh của A - Long,nếu bây giờ ở ngay bên cạnh thì đáng sợ đến cỡ nào, lúc này giọng A - Long bên kia vang lên!
“ Việc ra giao chú mày làm rất tốt.... Khi về anh có thưởng.... Bây giờ chú mày cố gắng sống sót lịch luyện chém giết khói lửa cùng ma thú vài hôm đi sẽ tốt cho chú lắm đó... Chú mày là mưu sĩ,chú muốn bảo vệ người khác chú phải tự bảo vệ mình trước đã... Chú mày đừng chết đó nhé.... Chú mà chết rồi, anh đây cũng chẳng còn tên nào mưu sĩ, thay anh nghĩ ra mấy cái quỷ kế âm người khác như chú mày nữa a...thôi việc chú mày cố gắng sống sót nhé, đây chỉ là ma thú yếu nhất thôi... Chú mà chết anh liền đem Tiểu Xuân của chú đem đi gả cho người khác mất đó... Phải sống mà về nhà, nàng đang chờ chú đem nàng đẩy ngã,rồi ném lên dường đó ”
- Long Thiên một bên khuôn mặt đen lại, hoá ra hắn trong mắt A - Long là cái tên chuyện nghĩ quỷ kê đi âm người khác, tuy như vậy thôi, nhưng trong lòng ấm áp lên vài phần!
“ Vâng ạ... Thuộc hạ biết rồi ạ ”
A - Long căn dặn Long Thiên một hồi, y như trưởng bối quan tâm vãn bối của mình vậy, tuy Long Thiên hơn tuổi hắn, nhưng mà nếu so về thời gian lịch lãm kiếp làm người, cùng với ký ức chém giết của bao nhiêu người bị hắn giết sau đó sưu hồn, cùng với đoạn ký ức nhiều vô số kể kia, thì Long Thiên cũng còn chưa xứng làm tiểu bối của hắn, khi hắn căn dặn Long Thiên xong, hắn quay qua cái Phong Thần Tộc, được dẫn đầu là Lạc Ảnh, bọn họ đang cúi thấp đầu xuống không giám đối diện với A - Long, bọn họ trong lòng cực kì xấu hổ!
A - Long thấy thế, trong lòng nổi lên cỗ thất vọng không tên, cái này là những gì con lại của Phong Tộc một thời kiêu hùng hay sao? Đây là hậu duệ của Phong Tộc một thời đứng bên cạnh Quân,cùng nhau chém giết dị ma, một thời khi nghe thấy tên, liền hù cho không ít chủng tộc nghe tên đã sợ, ngày không giám ăn, đem không giám ngủ, vì sợ Phong Tộc cùng hắn tới tiêu diệt đây sao??? Chính xác năm đó Phong Tộc hùng mạnh đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại biến mất, chỉ còn để lại một bộ tộc yếu tàn đến mức này!
- Thấy ánh mắt của A - Long nhìn đến Lạc Ảnh cúi cái đầu cao ngạo của mình, nàng đứng ra thay thuộc hạ nói!
“ Lạc Ảnh có tội, mong chủ tộc trừng phạt một mình Lạc Ảnh, đừng trút giận lên đầu của những Phong Tộc vô tội ”
“ Cộp......! ”
- Lúc này tên Phong Tộc kia cực kì sợ hãi cúi đầu cầu xin cho Lạc Ảnh nói!
“ Là lỗi của những thuộc hạ, là thuộc hạ vô năng không bảo vệ tốt chủ tộc, mong chủ tộc chỉ trừng phạt mình thuộc hạ thôi, đừng trừng phạt Tộc Trưởng”
“ Thuộc hạ nữa... Thuộc hạ nữa ”
- tên Phong Thần Tộc luôn mở miệng cầu xin, thấy thế A - Long càng bực mình hơn nữa, lũ này còn là Phong Tộc kiêu ngạo sao?? Đây rõ ràng là một lũ dòi bọ đang dập đầu mà, lấy gì là Thần Tộc nữa, hắn lạnh lùng nhìn qua Lạc Ảnh!
“ Ngươi đang diễn xiếc cho ta xem đó à ”
Lạc Ảnh kinh hãi: Lạc Ảnh không giám!
A - Long tức giận không bộc lộ ra khuôn mặt giọng nói không cho phép ai cự tuyệt: Ngươi xem tộc nhân của ngươi, hơi tí đã quỳ ngươi xem bọn chúng nhu nhược đến mức nào kia, đó là tộc nhân của ngươi sao?? Đó là Phong Tộc kiêu ngạo sao??? Sao ta không thấy,ta chỉ thấy các ngươi giống như một đám nô lệ cầu xin chủ nhân của mình ban phát thức ăn, về nhà xem lại cách giáo dục lại tộc nhân của ngươi!
- Lạc Ảnh cúi thấp đầu không giam cãi lời
A - Long lấy một câu, lúc này thấy đám phong thần tộc run rẩy, không giám nhìn hắn, trong mắt hắn tràn ngập thất vọng, nhưng hắn nào biết Phong Thần Tộc không có bạc nhược như lời hắn nói,chỉ là trong lúc đầu óc hắn cực kì phức tạp về vụ của Đông Phương Lan Lan, làm cho hắn cảm xúc lẫn lộn, vô tình trong lúc mắng chửi mất khống chế, liền mở ra uy áp huyết mạch,cổ thần chân chính cũng không chịu nổi uy áp này, đừng nói là bọn chúng là một cái ngụy thần bậc thâp mà thôi!
A - Long lúc này, đối với thuộc hạ, cũng dễ giận và cũng dễ quên,hắn hit sâu một hơi để điều áp lại cảm xúc trong người, hắn nhìn đám Phong Thần Tộc quỳ xuống không trung, run rẩy hắn lười nói nhiều nói!
“ Tội của các ngươi, không phải là không dùng thân mình đỡ Quang Minh Thánh Tiễn kia, thứ đó mà bắn ra, Cổ Thần Tộc Trưởng như các ngươi đang còn cũng không né được, ta không trách các ngươi.... Nhưng mà tội của các ngươi là để tên kia lắp cung cài tên mà chĩa về phía ta...thế mà các ngươi không ngăn cản hắn lại, ta còn cần các ngươi bên cạnh làm cái gì, chi bằng ta đi đơn độc thì hơn, nói tới đây mà để các ngươi rút lại kinh nghiêm”
A - Long thấy Phong Thần Tộc khuôn mặt xấu hổ đến cực điểm, hắn lửa giận trong lòng cũng nguôi ngoai, hắn nghiêm giọng nói!
“ Bây giơ là hình phạt dành cho các ngươi, tên các ngươi quá kém cỏi, bây giờ ta lệnh các ngươi, không được sử dụng Thần Thông để công kích,các ngươi đến phía Đông Bắc, ở đó sẽ có một đạo quân hùng mạnh tổng cộng là vạn quân chính quy, vạn quân hỗ trợ phía sau, nhiệm vụ của các ngươi là sử dụng man lực thân thể, chém tận giết tuyệt vạn quân kia cho ta, sau đó đem đầu của bọn chúng về đây, tốt nhất là đừng để kẻ nào biết về sự tồn tại của Phong Tộc các ngươi, thiếu một cái đầu nào, ta liền bẻ đầu của các ngươi,mà nhớ cướp sạch đồ trên người bọn chúng cho ta, đó là mệnh lệnh cũng là trừng phạt dành cho các ngươi, các ngươi có phục hay không ”
“ Thuộc hạ phục ạ ”
A - Long gật đầu nói: Bây giờ Lạc Ảnh theo ta... tên các ngươi chấp nhận hinh phạt nhanh chóng thi hành, không làm xong đem đầu các ngươi về gặp ta...Thiên Mệnh Cảnh mà như bao cỏ, thật là.....!
- Lúc này tên Phong Thần Tộc hoá thành đạo độn quang, bay thẳng về phía Đông Bắc theo lời mà A - Long đã căn dặn, tìm đám Phong Tuyết Ngân Thành quân đội xúi quẩy một phen,còn Lạc Ảnh một bên lo lắng nói!
“ Thưa Chủ Tộc.... Làm như thế có ổn, bọn chúng chỉ có người, đối đầu hơn . người liệu có quá bất công ”
A - Long khuôn mặt có chút không vui nói!
“ Thiên Mệnh Cảnh là củ cải trắng bán ngoài chợ có thể mua được hay sao??? Thân thể Thiên Mệnh Cảnh cũng là Trúc Linh Cảnh sơ kỳ pháp khí, muốn đánh vỡ được Pháp Khí Trúc Linh Cảnh, nói thì dễ hơn làm.... Ngươi cho rằng ta ném bọn chúng vào chỗ chết sao..?? Ta đây là cho bọn chúng cơ hội lịch luyện chém giết.... Để bọn chúng biết cách phối hợp không, hoa ở trong nhà kính tuy đẹp, nhưng mà vô dụng nếu ở ngoài trời, nó sẽ nhanh chóng úa tàn mà thôi ”
- Lạc Ảnh nghe lời cua của A - Long liền hiểu ý trong mắt nàng có ánh lên những tia vui mừng, lúc này nàng không hỏi thêm chuyện này nữa, nàng cung kính hỏi A - Long!
“ Tộc Chủ.... Bây giờ chúng ta đi đâu ”
A - Long nhìn lại về phía Hắc Phong Trấn nói!
“ Thu lại cánh của ngươi..... Sau đó cùng ta về Hắc Phong Trấn, ở đó có kẻ giám đến trước mặt nhảy lên đầu ta diễu Võ Dương Oai!”
- Nghe thấy lời này, Lạc Ảnh không cãi lời, mà ngoan ngoãn ẩn đi đôi cánh tràn ngập Phong Hệ của nàng lại, nàng lúc này mất đi đôi cánh Phong Hệ to rộng, che phủ thân hình nóng bỏng của nàng, lúc này A - Long nhìn thấy Lạc Ảnh khuôn mặt xinh đẹp, vóc người có lồi có lõm, khuôn mặt thiên sứ, vóc người ma quỷ như thế này, hắn tự nhận mình không phải sắc lang, nhưng mà thấy Lạc Ảnh quyến rũ như thế này, hắn trong lòng có xung động,muốn ném nàng lên dường,ăn cho nàng khớp xương cũng chẳng còn, nàng lúc này là một cái phong tao hồ ly tinh, câu dẫn người chết không đền mạng mà!
- Thấy A - Long ánh mắt si mê nhìn mình, Lạc Ảnh hai má không khỏi nóng lên, nàng cúi đầu thẹn thùng nói!
“ Chủ Tộc người muốn Lạc Ảnh sao!! ”
A - Long tinh thần có chút thất thủ nói!
“ Muốn.. Ah không.... Ý ta là ngươi thu lại đôi cánh ngươi có vẻ đẹp khác.... Rất thu hút người khác phạm tội ”
- Lạc Ảnh nghe A - Long nói thế xấu hổ vô cùng, thẹn thùng vô giới hạn nói "
“ Chủ Tộc muốn Lạc Ảnh giữ hình thái như thế này...hay là.... ”
A - Long ho khan nói,cực kì vô liêm sỉ,nghĩa chính ngôn từ nói ra!
“ Khụ khụ......Ta thấy ngươi để hình thái như thế này.... Khu khụ....ta rất thích... Ý ta là ngươi để đôi cánh sau lưng ngươi khác tưởng ngươi là điểu nhân....ta không muốn đôi cánh Phong Thần Tộc cao quý của ngươi bị người ta hiểu lầm, trừ lúc chiến đấu ra, bình thường ngươi cứ thu lại cánh để lại thân thể như thế này,.... Ta nghĩ rất hợp với ngươi a”
- Lạc Ảnh thấy đôi mắt như lửa, nhìn chằm chằm vào các bộ vị mẫn cảm trên người nàng của A -Long, bởi vì thường ngày nàng để đôi cánh của nàng che đi những bộ vị đó,phía trước sử dụng Phong Thuộc Tính che phủ đi toàn bộ, trừ khi là chiến đấu ra, thì bình thường chỉ có đầu và chân là lộ ra ngoài mà thôi... Lúc này thấy ánh mắt lửa nóng của A - Long, nàng lúc này mới biết thêm một điều, không phải chủ tộc không thích nữ nhân Ngụy Thần Tộc, mà là Tộc Chủ không nhìn thấy cái đẹp nào cả, nàng lúc này trong lòng không khỏi cảm thấy vui mừng, giọng nàng thẹn thùng lý nhí như muỗi kêu nói!
“ Nếu chủ tộc muốn, thì để Lạc Ảnh giữ bộ dạng này luôn ạ ”
A - Long thấy hai tay nàng xấu hổ che lấy vùng ngực ma quỷ của nàng, hai tay trắng trong như ngọc ép hai gò bồng đảo mê người kia, hắn không tự chủ được mà nuốt nước bọt đánh ực một cái nói thầm!
“ Đạo tại tâm không phải do người.... Ta như thế này vì là sinh lý đòi hỏi mà thôi....lão tử quyết định rồi... Lão tử phải nhanh chóng về nhà, nhìn lại thân thể Vận Nhi nắn bóp vài cái, cho thân thể nó điều hòa hợp với Thiên Đạo mới được, như vậy A - Long ta không chết vì dục vọng, cũng chết vì bị Lạc Ảnh câu dẫn a ”
Hắc Phong Trấn!
Lúc này trên bầu trời Hắc Phong Trấn, có không dưới mấy chục người, đang hư không phi hành đứng trên những đám mây cao cao,một bên vô số cường giả đang không ngừng công kích hộ tráo bảo vệ của Hắc Phong Trấn, từng tiếng công kích Oanh Oanh như tiếng sấm trên từng cái bầu trời trong xanh vậy, lúc này từ trời vang lên thanh âm của một đại hán trung niên!
“ Hắc Ma..... Mau lăn ra đây trao trả tộc nhân Mộc Tây Gia Tộc ta là Mộc Tây Á ra đây, dập đầu tạ tội sau đó, nhận lấy cái chết..... Bằng không khi chúng ta phá hủy được Trận Pháp nơi này, mọi người trong Hắc Phong Trấn chúng ta sẽ giết chết toàn bộ để rửa đi nỗi sỉ nhục mà ngươi đã đem đến cho Mộc Tây Gia tộc ta ”
Kết Chương