- Mạc Lưu Tô dưới diện sa che mặt, cực kì lạnh băng ánh mắt, nàng trầm giọng,với ngữ khí kiên định nói với Quang Hà rằng!
“ Ta nể mặt các ngươi là người của Quang Minh Giáo Đình, nên ta không muốn ra tay chém giết ba người các ngươi, đừng tưởng cho rằng,các ngươi bám đuôi Quang Minh Giáo Đình là ngon, Giáo Hoàng gặp ta, cũng phải lễ kính ba phần, các ngươi bay giờ cút, ta liền chuyện này bỏ qua, bằng không ta sẽ đích thân đến Quang Minh Điện đòi lại lý lẽ, còn nếu Quang Minh Điện các người, định tiếp tục nhúng tay vào chuyện này, vậy chúng ta sẵn sàng kháng chiến ”
- Mạc Lưu Tô ngữ khí, cực kì chém đinh chặt sắt nói ra, nàng lúc này đã nổi cáu thật rồi, nàng không phải ái ngại Quang Hà,Quang Hiền,Cát Tư kia mà nhún nhường, mà nàng không muốn gây chiến với Quang Minh Giáo Mà thôi,chiến mà không có lợi liền không chiến, nam nhân của nàng từ lúc còn ở con hẻm của Vô Danh Thần Y, hắn đã dạy nàng như thế, chỉ cần nàng muốn nàng bất cứ khi nào cũng có thể chém giết Quang Hà ba thầy trò, nhưng mà bọn chúng không biết điều, nhiều lần xúc phạm nam nhân của nàng, nghi ngờ quyền uy của nàng, nàng đã đạt đến giới hạn rồi!
“ Mạc Quận Chúa,chẳng lẽ người muốn cung chúng ta Quang Minh Giáo Đình là địch hay sao”
- Quang Hà nghe thấy Mạc Lưu Tô nói thế, ngoài mạnh trong yếu, khuôn mặt xấu xí đến cực điểm nói ra, Quang Hiền cùng Cát Tư, có thể không biết Mạc Lưu Tô đằng sau đáng sợ, thứ nâng đỡ nàng cũng phải khiến Quang Minh Giáo Đình uý kỵ,quả như lời nàng nói, Giáo Hoàng gặp nàng, cũng phải cấp ba phần mặt mũi, nhưng mà cũng vì thế, nên mới nhiều lần xúi dục Cát Tư theo đuổi Mạc Lưu Tô,để thế lực sau lưng nàng ủng hộ, nhất mạch Quang Hà hắn, nhưng mà hôm nay nàng đã ý quyết tuyệt như thế, hai bên má giao chiến, liền cùng hai bên cùng trọng thương mà đầu nguồn tội lỗi chính là Quang Hà nhất mạch hắn, có thể Quang Minh Giáo Đình bọn hắn, liền đem nhất mạch Quang Hà hắn ra xử trảm để yên lòng Mạc Lưu Tô!
“ Nếu ta nhất định cùng Quang Minh Giáo là Địch thì như thế nào, chuyện này cũng đâu phải là ta châm ngòi thổi gió, các ngươi làm gì, các ngươi tự rõ ”
- Thấy Mạc Lưu Tô nói thế, Quang Hà bỗng chốc trở nên cực kỳ trầm mặc, lúc này Cát Tư cười tủm tỉm nhưng lòng không cười, trong lòng chỉ có ghen ghét đố kỵ với A - Long đến cực điểm, trong lòng Cát Tư lúc này chỉ muốn lột da rút gân A - Long hành hạ A - Long chết đi sống lại,nhưng hắn có ghe tuông đố kỵ đến nhường nào, cũng không phải thằng ngu, hắn cũng biết bây giờ cương quá sẽ gãy,mà làm lớn chuyện Cát Tư hắn sẽ chịu thiệt nhiều hơn ai hết, chỉ có nuốt mối thù này vào trong bụng, Cát Tư cười nhưng lòng không cười, nhưng mà hắn vẫn treo trên môi nụ cười giả tạo, thấy nụ cười này của Cát Tư, Mạc Lưu Tô trong lòng cảm thấy cực kì ghê tởm,lúc này Cát Tư tự cho là phong lưu phóng khoáng, tiêu soái nhất,nhìn Mạc Lưu Tô mỉm cười nói ra!
“ Mạc Quân Chúa, chúng ta Quang Minh Giáo Đình,là bên đại diện cho công lý cùng lẽ phải, chúng ta không thiên vị bên nào hay vu oan cho ai bao giờ,hôm nay Quận Chúa đã nhất quyết muốn bao bọc Hắc Phong Hầu như vậy,thì Quang Minh Giáo Đình cũng không muốn làm khó người, chúng ta không muốn vì chuyện này mà ảnh hưởng đến mối giao hảo giữa Quang Minh Giáo và Thần Phong,đặc biệt Quận dưới quyền kiểm soát của người ”
“ Ồ Cát Tư Thánh Tử, ngươi là ngươi thông hiểu đạo lý thế sao??? Ta không biết đó ”
- Mạc Lưu Tô cười lạnh nói ra, Cat Tư nghe thấy Mạc Lưu Tô nói thế, bàn tay dưới ống tay áo xiết chặt hắn có gắng làm ra bộ mặt ung dung, trong mắt cô tia tàn nhẫn, hắn thầm thề trong lòng, chỉ cần hôm nay về nhà, liền phải liên hệ các mối quan hệ, phải nhất định dồn Hắc Ma thậm chí cả Mạc Lưu Tô, đôi gian phu dâm phụ này, thân bại danh liệt, chết không có chỗ chôn,nhưng mà hôm nay tuy hắn không hãm hại, thậm chí không ít lần muốn đánh chết Hắc Ma, nhưng mà người sau lưng Hắc Ma,đang nhin chằm chằm vào đám người hắn
- Bọn hắn muốn giết Hắc Ma, cũng không thể muốn giết liền giết được như kẻ bình thường không có thế lực được, mà nếu động thủ,thì người chết sẽ là bọn hắn đến lúc đó chuyện lớn ra, liền khó mà bàn giao với Quang Minh Điện, nhưng mà nếu đến nơi này không có cái gì đem về hắn thật không cam a, đúng lúc này, hắn trong đầu linh quang chợt loé, hắn cũng vờ như không nghe thấy Mạc Lưu Tô ý trào phúng hết sức rộng lượng nói ra!
“ Mạc Quận Chúa đề cao ta rồi, ta chỉ là phụng mệnh hành sự mà thôi, còn những gì ta thực hiện đều là ý muốn của Quang Minh Giáo chúng ta mà thôi, ta không giám nhận mình thông minh tài giỏi, nhưng mà Quang Minh Điện của chúng ta luôn làm việc chính nghĩa ”
- Cát Tư nói ra lời này rất tinh vi,hắn không giám tự cao tự đại như trước nữa, mà đổ hết cho Quang Minh Điện, nơi chấp pháp cao nhất của Quang Minh Giáo đình, cũng như âm thầm đe dọa Mạc Lưu Tô, muốn động thủ,phía sau hắn còn Quang Minh Điện che chở kia, mà nếu Mạc Lưu Tô nhất định ra tay, thì hắn chỉ là người phụng mệnh hành sự ( Thực Ra Không Có) giết hắn liền phải đối đầu với Quang Minh Giáo lửa giận, Mạc Lưu Tô cũng nghe ra ý trong lời nói của Cát Tư, lúc này Mạc Lưu Tô cũng im lặng không nói thêm gì, đúng lúc này một thanh âm cực kì bất cần đời nói ra!
“ Cát Tư à, mày ngụy quân tử, nói nhiều như đàn bà ấy.... Mày có rắm thì mau phóng đi, nói nhiều như thế làm đéo gì, nghe mày nói tao thực sự muốn đi ngủ rồi đây, nói xúc phạm mày,thì nghe mày nói mà tao buồn đánh rắm chứ đéo buồn ngủ nữa rồi ”
- Cát Tư, Quang Hiền, Quang Hà hai tay xiết chặt, khuôn mặt nổi gân xanh,khi nghe những lời chợ búa của A - Long hắn, lúc này bọn chúng chỉ hận, không thể lao lên mà một chưởng chụp chết A - Long, lúc này A - Long biết nên mở miệng đối với địch nhân, hắn không cần để đối phương mặt mũi, hắn muốn một dao đâm xuyên tim kẻ địch, hắn lúc này mặc cổ thần chiến giáp, ngồi xuống đất cực kì tuỳ tiện, dựa lưng vào bụngTiểu Bạch sói trắng to lớn, cũng đang nằm bên cạnh hắn,Tiểu Bạch như một cái ghế dựa của A - Long, lúc này Một bên vai A - Long để Thiên Long Mâu dựa vào vai,, một tay cầm bình rượu, hắn đang qua khe hở nơi miệng của Cổ Thần Giáp, mà vô uống từng ngụm, bộ dáng vô cùng chán trường uống rượu!
- Cát Tư nghe thấy thế, hắn giận tím mặt, trong mắt ánh lên nộ quang nói với Mac Lưu Tô mà rằng!
“ Quân Chúa,chẳng lẽ người muốn để kẻ không rõ thân phận, ngoại lai,muốn nói gì thì nói trong lúc chúng ta nói chuyện hay sao ”
- Mạc Lưu Tô có chút im lặng chưa kịp nói ra, lúc này A - Long ngữ khí muốn ngủ nói ra!
“ Tiểu Mỹ nhân a, có hay không tới đây cùng bổn đại gia, hầu bổn đại gia uống rượu a, nàng không nên nghe tên mặt trắng chỉ biết dựa vào thế lực gia làm gì, bổn đại gia thứ gì cũng thiếu, nhưng thứ không thiếu nhất là tiền, ta cũng da thịt ngăm đen mới là nam nhân, không có như tên mặt trắng kia, tối ngày quang mang thánh khiến, mặc bộ đồ vàng chói, ta đang uống rượu, nhìn bọn chúng, ta cứ tưởng là gà quay kia đó, thật là uống rượu, không có mồi lại tiện có một giai nhân ở đây, nào tiểu mỹ nhân, lại đây cười một cái cho bổn đại gia xem ”
- Nghe thấy thế khuôn mặt Cát Tư tím tái, không ít người nghe ra ý châm chọc trong lời nói của A - Long, có tên giận tím mặt quát lớn!
“ Ngươi nói ai là Gà Quay ”
- Nghe thấy thế A - Long chỉ nhún vai xem thường, không có trả lời, lúc này Mạc Lưu Tô khuôn mặt đỏ bừng, nàng cố gắng nhịn cười, nhưng mà nàng trong lòng không khỏi cực kì ngọt ngào, thấy nam nhân nàng nói như thế, là nam nhân của nàng không giận nàng, mà là che chở cho nàng, không muốn để nàng đấu với những tên kia,hắn muốn ra mặt bảo vệ nàng, nàng treo trên môi nụ cười hạnh phúc, xuất phát từ nội tâm, ngoan ngoãn như người vợ hiền, tiến lại, không ngại thân phận mà ngồi bên cạnh hắn”
“ Tiểu Mỹ Nhân, nàng ngồi đâu vậy, ngồi trong lòng ta đây nè, rượu nồng phải có giai nhân a,nào tới rót rượu cho bổn đại gia ”
A - Long liền ném Thiên Long Mâu qua một bên, vỗ vỗ dùi mình, ý bảo nàng lên đó ngồi, Mạc Lưu Tô cực kì thẹn thùng,khuôn mặt nóng chín, nhưng mà để giữ mặt mũi cho nam nhân của nàng, cũng như nàng không hề có phản cảm,mà ngồi lên lòng hắn, trước sự chứng kiến bao nhiêu người, nàng ngồi trong lòng hắn, ôn nhu lấy ra chén ngọc, tay cầm bình rượu, mà rót từng ly cho hắn hắn một tay thưởng thức Cổ Thần huyết tửu, một tay không hề có kỵ luồn qua eo hông nàng, mà nắn bóp ngọc phong cao vút trước ngực của nàng, Mạc Lưu Tô lúc này, biết tay heo của tên nào đó ăn mặn, nàng xấu hổ vô cùng, trắng mắt lườm hắn một cái, sau đó xấu hổ khuôn mặt rúc vào lồng ngực của hắn,,nhưng nàng không phản kháng nàng ngửi thấy khí tức nam nhân trên người hắn, làm nàng cảm thấy vô cùng yên tâm, nàng mặc kệ hắn muốn ăn bao nhiêu đậu hũ của nàng, dù sao thì nàng có bao nhiêu tiện nghi,đều bị hắn ăn hết rồi còn đâu,nàng biết hắn làm thế, chỉ là thị uy với Cát Tư, tự tôn của nam nhân của mình, điều này nàng vẫn chiều lòng hắn được!
“ Phụt.....”
- Một tiếng, Cát Tư thấy một màn liếc mắt đưa tình này, lúc này cổ họng hắn ngòn ngọt, phụt một cơn mưa máu phun ra, Cát Tư nộ huyết Công Tâm, phun ta một ngụm máu tươi, cũng may có thuộc hạ hắn giữ lại, bằng không hắn đã vì ghen ghét, đố kỵ mà lăn ra chết đương trường rồi, hắn từ lâu đã xem Mạc Lưu Tô là vợ hắn, hắn cũng khoe khoang khắp thuộc hạ của hắn, cũng là vạn cái Quang Minh Kỵ sĩ sau lưng hắn rằng, Mạc Lưu Tô chính là vợ chưa cưới của hắn, nhưng mà trước mặt bao nhiêu người, ngay tại trước mặt hắn, mà nàng lại ngoan ngoãn bước vào lòng của một nam nhân khác, dịu dàng ôn nhu rót rượu, còn để hắn công khai ăn đậu hũ trên ngực của nàng,hôm nay hắn công khai mọc sừng, thử hỏi sau này hắn còn mặt mũi nào mà đi ra đường nữa, hôm nay mặt mũi của hắn mất hết, thử hỏi sau này ai còn phục hắn nữa!
“ Ta phải giết ngươi ”
- Cát Tư trong mắt tràn ngập lửa giận,sát cơ trùng thiên, hắn muốn lao lên liều mạng với A - Long, nhưng mà lại bị sư phụ hắn Quang Hiền ngăn lại,lão biết A - Long đang khích tướng Cát Tư chỉ cần Cát Tư liều mình lao lên, liền bị những cường giả núp phía xa hộ pháp giết ngay tãi chỗ,thấy mình bị sư phụ ngăn lại, Quang Hiền không nói gì chỉ truyền âm an ủi Cát Tư, lúc này Quang Hiền lắc đầu nói với Mạc Lưu Tô rằng!
“ Quận chúa, nhưng điều người làm hôm nay, người có biết hậu quả sẽ là gì hay không,người làm như thế đi lại với kẻ thân phận không rõ ràng như hắn không tốt, ngươi không nên bị kẻ gian hãm hại mà đi theo hắn, hắn không xứng với người, Cát Tư đệ tử ta ta,có gì không tốt sao, mà nhất định phải chọn hắn kia chứ ”
- Quang Minh Kỵ Sĩ ở bên cạnh cung phụ hoạ!
“ Phải Đó, thật là bông hoa nhài cắm bãi phân trâu a, Quận Chúa theo tên Hắc Ma đó quả là không xứng a ”
- Lý Lão một bên, vuốt râu cười vô cùng thâm ý a,Lý Lão biết A - Long là kẻ cực kì tâm cơ,bẫy hắn mà đã làm ra, hố sâu vạn trượng rơi xuống rồi khó lên a, mà Lý Lão thấy Cát Tư bị A - Long một câu nói, làm cho thổ huyết, lão không phục không được a,lão chỉ âm thầm cầu nguyện cho cát tư cùng với may mắn là không đối địch với Hắc Ma, bằng không thì hậu quả thật khó lường, lúc này A - Long vừa thong dong thưởng thức đậu hũ trên ngực của Mạc Lưu Tô, vừa lười biếng,khuôn mặt hắn bên dưới Cổ Thần Chiến Giáp, nhìn Cát Tư đám người một cái ánh mắt cực kì khinh thường mà rằng!
“ Ta bảo thật các ngươi, sao tui bây không kiếm đám phân,rồi đâm đầu vào đó chết quách đi cho đỡ chật đất a, ở đời có ai ngu như các ngươi hay không... Bông hoa nhài không cắm bãi phân trâu, thì chẳng lẽ lấy phân trâu các ngươi, đổ lên bông hoà nhài sao???? Dm tui bây ngu đéo tả được,nếu muốn đổ phân trâu lên hoa, ít nhất các ngươi phải hỏi xem lại mình, rồi hỏi hoa rằng hoa có đồng ý cho các ngươi đổ hay không đã chứ, thật là cứ trát vàng lên mặt không à, cứ cưỡi ngựa trắng, đâu nhất thiết phải là Bạch Mã Hoàng Tử, có khi là Đường Tăng không biết chừng a ”
- Mạc Lưu Tô trong lòng A - Long, khuôn mặt thẹn thùng nóng chín,khi nghe những lời A - Long nói ra, mọi người không khỏi mù mịt với câu nói của A - Long,nhưng mà nàng lại nghe hiểu toàn bộ a, nàng cũng biết Đường Tăng là ai, đó là một nhà sư cùng đồ đệ thanh tâm quả dục,nàng nghe được truyện này, năm đó trong lúc rảnh rỗi, ru ngủ đám trẻ ở cô nhi viện năm đó, hắn hằng đêm kể chuyện cho đám trẻ đó, và ở đó cũng có thính giả hàng đêm đến nghe hắn kể chuyện, trong đó có Mạc Lưu Tô nàng,nàng cười khúc khích, như trăm hoa đua nở,mỹ nhân như nàng, dù là dưới khăn che mặt, nhưng nụ cười của nàng, cũng khiến nàng cũng khiến nam nâm ở đây, không khỏi quên cả thở,mà ngây người nhìn mỹ nhân xinh đẹp, Mạc Lưu Tô mỉm cười nụ cười xinh đẹp, vô cùng tà ác nói ra!
“ Bãi Phân Trâu như ngươi.... Thật là có ý tứ, có ý tứ a....” Nói tới đây nàng dừng lại nói tiếp một câu, khiến cho mọi người ở đây chết lặng! “ Bất quá bản Quận Chúa lại thích ”