Đang ngẩn ngơ trong dòng suy nghĩ, thì một cơn đau nhói tới tận tim ở bên lòng ngực trái làm hắn thanh tỉnh thêm vài phần, hắn vội nhìn xuống chỗ mà cơn đau phát ra! Hắn choáng váng phát hiện ra!
" Cái gì ở đây, nó trèo lên người mình từ lúc nào,sao nó lại đâm vào tim mình được sao mình bị đâm vào mà vẫn còn sống? "
-Hắn hét to!
"Ngươi Là Cái Thứ Gì? Sao Lại Ở Trên Người Của Ta?"
Cái thứ trên ngực trái của A Long,cao khoảng cm, Thân hình y như người, có tay và chân, thân màu đen tuyền,nó không có tóc như người, nhưng trên cái đầu nhỏ trên cái thân chỉ dài khoảng cm của nó, có một chùm lá chính xác hơn là lá cây đại diện cho tóc, còn hai cái thứ ở dưới giống như chân người đó đang gắng sức đạp vào l-ng ngực trái của A-Long, Như muốn chun vào cắm rễ trong lòng ngực của A-Long, điều này khiến hắn không khỏi đổ mồ hôi lạnh không thôi!
"Đúng lúc đó, có một tiếng cười quái dị bên tai của A-Long"
"Khàn Khặc, Hấp Huyết Thụ Ma,Khằng Khặc,Trời Giúp Ta, Cái Rễ Của Hấp Huyết Thụ Ma,Quả Là Trời Giúp Ta,Khằng Khặc,Lại Còn Được Máu Huyết Phượng Hoàng Tinh Thuần Ôn Dưỡng, Chỉ Cần Kết Nối Với Cái Rễ Hấp Huyết Ma Thụ Trong Tim Của Tên Nhân Loại Này, Thì Bất Tử Ma Sâm Ta Đây, Ôn Dưỡng Và Tu Luyện Thêm Trăm Năm Nữa, Ta Có Thể Rời Khỏi Nơi Quỷ Quái Này Được Rồi, Khằng Khặc"
-Lúc này A-Long, thoáng chết lặng người khi nghe được cái tiếng (Hấp Huyết Ma Thụ - Trong Tim - cái Rễ) Giờ hắn mới hiểu được vì sao từ bé, huyết mạch không giống cha mẹ, y như người thường,vì sao lúc Tuổi không thể bắt đầu tu luyện, và cảm nhận Thiên Địa Linh Khí, Mỗi Lần cố gắng thì tim mình lại như người ta bóp vỡ cả vậy!
"Triệu Lôi, Lão súc sinh, kiếp này ta không tận giệt. đời nhà lão, ta không phải là Long Hạo Vũ, ngươi có hận ta thì cho ta một cái thống khoái, còn cắm cái rẽ vào tim ta, chờ ta lớn, hấp thu đủ máu huyết,lão sẽ moi tim ta, để cho thằng súc sinh kia hấp thụ, để chiếm được huyết mạch của ta,Ta Thề Ta Sẽ Moi Gan Của Lão Ra"Để xem gan của lão to như thế nào!
-Nuôi ta năm để làm đỉnh lô!
-Trách Không Được!
Lão và Thằng Khốn ( Phượng Ân) kia lần lượt, muốn dồn ta vào chỗ chết. Lại còn dùng khổ nhục kế,đi cứu thiếu chủ khỏi tay ta, (Vu Oan) để giết ta một cách chính đáng, nhưng tiếc thay, Lão Thiên Gia có mắt để ta té xuống sông, để ta còn sống và dung hợp ký ức với thân thể này hoàn chỉnh, lão thất phu, khi ta rời khỏi đây, lão và triệu gia của lão sẽ chó gà không yên "
-Lúc này lại thêm một cơn đau nhói nơi l-ng ngực nữa lại đến, khiến cho toàn thân của A-Long co giật không ngớt, hắn cắn răng chịu đựng, hắn tự nhủ với lòng
"Phải Chờ,Phải Bình Tĩnh, Sai Một Bước Là Thành Phân Bón Cho Cây Nhân Sâm Kia"
Bình Tĩnh, cắn răng chịu đau đớn sau những lần rẽ của cây nhân sâm kia kết nối với rễ "Hấp Huyết Ma Thụ"trong ngực mình. Sau nửa ngày chịu bao nhiêu sự giày vò, vào khoảnh khắc tinh thần lực của A-Long truyền đến tiếng cười quái dị của cây Nhân Sâm kia!
" Khằng khặc,cuối cùng cũng xong, ta sắp có thể rời khỏi nơi này rồi "
Tiếng cười chưa dứt thì, A-Long dùng hết sức lực toàn thân, sử dụng cánh tay phải chưa bị gãy của hắn, túm thật mạnh kéo cây nhân sâm và cả bộ cái rễ cây trong ngực, được Ma Sâm kết nối làm rễ, dùng hết sức kéo một cái tất cả cùng ra luôn một thể!
Lúc này Ma Sâm hoảng loạn, nhìn về phía A-Long, với vẻ đầy hoảng sợ!
"Sao cái tên nhân loại này còn có thể phản kháng, không phải hắn gần chết rồi sao"
A-Long nghe thấy vậy! Liền chửi một câu
"Chết cái cmm ấy "
Mày muốn tao làm phân bón cho mày,thì mày phải chấp nhận trả giá, mày muốn ăn tao,giờ tới lượt tao ăn thịt mày!
- A-Long như một con thú hoang sổ chuồng, lao vào Ma Sâm đang nằm dưới đất cách đó không xa, điên cuồng cắn xé. Mặc cho Ma Sâm có dùng tinh thần lực truyền vào đai não của A-Long như thế nào đi chăng nữa!
- Ma Sâm càng kêu thì như thêm dầu vào lửa hắn càng điên rồ hơn nữa!
- Hắn vừa ăn vừa ngấu nghiến thật kỹ lưỡng, để phát tiết mối hận trong lòng mình, và cũng để đảm bảo rằng Ma Sâm không sống lại trong bụng của hắn!
- Sau một hồi lâu, Ma Sâm chỉ con mỗi vài cái rễ kết nối với Hấp Huyết Ma Thụ Rễ và còn một chút phần đầu của Ma Sâm, Khuân mặt trên củ Ma Sâm này Đã chết, không thể chết hơn được nữa,nhưng với tính cách, ""cẩn thận dùng thuyền có thể dùng ngàn năm "" của hắn thì hắn cũng chẳng ngu tới mức nuốt hết vào bụng, nó đã thành tinh, biết nói, (Tinh Thần Ngữ) ta chẳng vì ham mê, mà ôm hận, ai mà biết nuốt vào nó sẽ như thế nào trong bụng mình,!
- Một Lúc sau, lúc nay A-Long đang ngồi nghỉ ngơi,sau một hồi những chuyện xảy ra, thì người đàn ông, có bằng thép cũng chẳng thể đứng nổi, huống chi, A-Long lúc này đang tàn phế!
- Bỗng đại não của A-Long OOng lên một cái, cơ thể lúc nóng lúc lạnh, từng đường mạch máu như bị thiêu đốt, máu như bị đông lại, từng khớp xương trên người như bị bẻ nát từng tí từng tí một, một cam giác đau đớn khó tả tới tận linh hồn,mà từ trước đây, tới tận bây giờ, những cơn đau đầu, khi bệnh não kiếp trước tái phát,cũng không thể sánh bằng, hắn đau đến nổi dùng tay đấm lên đầu cũng không có cảm giác, bây giờ những vết thương trên người, nhưng cái xương bị gãy lúc trước nếu mà có thể truyền tới cũng là một thứ xa xi. Cực kỳ xa xỉ đối với hắn!
- Sau một lúc đau đớn, hắn cam giác khó chịu, sắp vượt ra ngoài sự chịu đựng của hắn rồi. Tim của hắn như muốn nổ tung,máu của hắn như muốn đóng băng,từng mạch máu như bị nấu sôi lên, các khớp xương như bị nghiền nát, hắn liền nghĩ ra một cái sự điên rồ!
- Hắn lao mình xuống nước, mong là có thể giảm bớt nỗi đau này. Hắn quả nhiên đã đúng khi nhảy xuống nước để giảm đau,nhưng cũng là sai lầm cực điểm của hắn, hắn nhảy quá xa, nước quá sâu và hắn đang chìm xuống nước! Giờ thì thêm không thể thở được. Hắn đang chìm xuống, càng lúc càng sâu, phổi của hắn càng ngày càng phải chịu áp lực, hắn bây giờ đang bị kẹt bị giam trong chính thân xác của chính mình! "___"
- KETCHUONG