Duy Ngã Độc Tôn

chương 854: có được thiên lệ thủy!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trên người Tần Lập chậm rãi tản mát ra một cỗ đạo vận, chặn những hàn khí này ở bên ngoài. Đạo vận dần dần lan về phía Diệp Từ Kỳ, hàn khí ác liệt trong không khí gặp phải cỗ đạo vận này, như nước mưa rơi trên miếng sắt nóng đỏ, phát ra tiếng xèo xèo. sau đó liền biến mất!

Lão đầu Ôn Thương nhìn mà âm thầm kinh hãi, trong lòng không nhịn được lại suy diễn một phen, vẻ kinh hãi trong mắt càng thêm nồng đậm. Ánh mắt nhìn về phía Tần Lập. từ sợ hãi trước đó đã biến thành kính sợ!

- Đúng là một người thanh niên còn thần kỳ hơn cả Thông Thiên Đại Đế nữa. Nếu như tiếp tục trưởng thành, sợ rằng dù Thông Thiên Đại Đế không phá Giới phi thăng, sớm muộn gì cũng có ngày bị hắn lật đổ!

Thiên Lệ Thủy không ngừng hóa giải hàn độc trong cơ thể Diệp Tử Kỳ, bức những hàn độc này ra khỏi cơ thể. Diệp Tử Kỳ đã không còn hàn độc trói buộc, lực lực tăng vọt ngày đi ngàn dặm. Đặc biệt mấy ngày nay thường tiến vào cảnh giới không linh, có chỗ tốt cực lớn đến việc tăng lên cảnh giới của nàng.

Bởi vậy, trong nháy mắt toàn bộ hàn độc được giải thoát, cảnh giới công chúa Lục Địa ầm ầm đột phá, trên người bùng lên một đoàn ánh sáng xanh thẳm, một cổ thần lực lao ra từ trên đầu. Nếu không phải nơi này thần thức không xuyên thấu được, sợ rằng cổ thần lực này có thể trực tiếp xông lên trời cao!

Diệp Tử Kỳ chậm rãi mở mắt ra, đôi mắt đẹp dừng trên mặt Tần Lập chốc lát. Vị Thần Vương mới thắng cấp này bồng nhịp tim tăng vọt, sắc mặt không khỏi hồng lên, tình cảm kích với Tần cũng đã tới mức tột đỉnh.

- Chúc mừng, đột phá bình cảnh, cuối cùng đạt thành cường giả cảnh giới Thần Vương!

Tần Lập mỉm cười nói.

Linh Nhi cùng Ôn Thương đều ngây người, nhìn trong hồ ngọc bích còn thật nhiều Thiên Lệ Thủy, con mắt sắp lọt vào trong đó. Khó mà tưởng tượng nổi, một ly nhỏ Thiên Lệ Thủy, lại có thể để một người cảnh giới Thánh Chủ đại viên mãn xông vào cảnh giới Thần Vương!

Tần Lập thấy thế, cười cười bất đắc dĩ, nói:

- Hai người này, đừng tưởng rằng đây là công hiệu của nước hồ kia. Nếu như không phải vì hàn độc, công chúa Tử Kỳ đã sớm đột phá đến cảnh giới Thần Vương rồi. Nếu các ngươi không tin vậy mỗi người uống thử một chút xem.

Nghe Tần Lập nói thế, Linh Nhi liền không còn hứng thú. Ngược lại lão đầu Ôn Thương lấy ra một chiếc ly ngọc, dùng một ngón tay khống chế từ xa múc đầy một ly Thiên Lệ Thủy, ngửa đầu uống xuống. Quả nhiên, sau khi uống xong, cảm giác không tệ, uống ngon hơn nước suối bình thường rất nhiều.

Nhưng ngoại trừ điều này, không có tác dụng gì đặc biệt cả, có thể tu luyện đến cảnh giới Thánh Chủ, tạp chất trong cơ thể gần như đã sớm thanh trừ sạch sẽ, cho nên một ly Thiên Lệ Thủy cũng không có khả năng tinh lọc thân thể lần nữa.

Tần Lập nhìn còn lại rất nhiều Thiên Lệ Thủy, trong lòng mừng như điên, nhưng hắn không muốn biểu hiện ra trước mặt nhiều người. Tiểu thế giới, là một bí mật lớn nhất trên người hắn, mặc dù trước đó hắn dùng tiểu thế giới chưa thành hình đối địch mấy lần, nhưng khi đó vừa lúc tiểu thế giới chưa thành hình, cho nên dù có người thấy được, cũng chỉ cho rằng Tần Lập tu luyện một loại bí thuật thần thông, căn bản không nghĩ tới tiểu thế giới kia lại là chân thật!

Cho nên, Tần Lập dù rất vội vàng bù đắp đủ ngũ hành nguyên tố trong cơ thể, cũng sẽ không nóng lòng ngay Lập tức,

- Chiếc đài ngọc này, ta muốn!

Tần Lập nói rồi, vung tay lên, chiếc hồ ngọc bích liền bị Tần Lập thu vào trong nhẫn trữ vật.

Diệp Tử Kỳ cùng Linh Nhi cũng không cảm thấý gì. Ôn Thương nuốt nước bọt, trong lòng biết căn bản không tranh giành được với Tần Lập, dứt khoát làm bộ không thấy gì.

Sau khi Tần Lập thu hồi chiếc hồ ngọc bích kia, những giọt nước trên vách tường cong liền như ngược dòng co rút lại, nhanh chóng thu vào trong, nhanh đến nỗi Tần Lập cũng phải trợn mắt há mồm.

Ôn Thương ở một bên cảm thán:

- Đúng là kỳ vật trong thiên địa, mở mang kiến thức mà!

Không chỉ lão, ba người Tần Lập sao không nghĩ như thế. Tạo hóa thật là thần kỳ, linh vật thiên địa không thể dùng lẽ thường để hình dung.

Ba người đi theo con đường này, bắt đầu đi lên trên. Tốc độ trở lên nhanh hơn nhiều lắm, chuyến đi này chỉ có Linh Nhi không hề có thu hoạch gì, nhưng nàng cũng không thất vọng. Đối với nàng, không rơi vào hố lửa Tam Địa, đã là chuyện hạnh phúc nhất trên đời rồi, càng hạnh phúc hơn nữa là có thể đi theo cạnh Tần Lập.

Lão đầu Ôn Thương lấy được thần vật siêu cổ, tự nhiên muốn nhanh chóng tìm nơi tham ngộ tu luyện, để cảnh giới của mình càng tăng lên cao.

Diệp Tử Kỳ vội quay về Vương tộc Lục Địa, đánh vào mặt đám Thái thượng trưởng lão, giành lại những thứ vốn thuộc về nàng. Còn Tần Lập, kỳ thật cũng vội luyện hóa Thiên Lệ Thủy, để cho công pháp ngũ hành của mình tăng lên một cảnh giới mới.

Cho nên, mỗi người ôm tâm sự riêng, bọn họ ra ngoài với tốc độ cực nhanh, Lúc tới trên cùng, bị một chỗ tối đen ngăn cản Tần Lập tiện tay chỉ ra, hô:

- Mở!

Đoàn bóng tối liền hóa thành một cánh cửa ánh sáng, mọi người nối đuôi bước ra.

Trong lòng Ôn Thương một lần nữa cảm khái: Chiêu này của Tần Lập đã không thể dùng thực lực cảnh giới giải thích được nữa, đây là thuộc một loại đạo thuật. Hắn, đã thật sự tìm ra được đạo thuộc riêng mình.

Trong lòng nghĩ thế, Ôn Thương quay sang Tần Lập nói:

- Tiểu ca, chúng ta chia tay ở đây thôi. Cửu Địa này không an toàn, ta sẽ dốc hết toàn lực, cũng chỉ có thể che giấu thiên cơ cho tiểu ca hai ngày thôi. Ba ngày sau, số mệnh trên người Tiểu ca xông thẳng Cửu Tiêu, không ai có thể che đậy được, ở trong mắt lão tổ tông gia tộc Thần Toán, giống như hải đãng trong đêm đen, trừ khi...

Ôn Thương do dự một chút, vẫn nói ra:

- Trừ khi Tiểu ca có thể thắng cấp đến cảnh giới Đế vương, siêu việt lão tổ gia tộc Thần Toán. Khi đó, dù là số mệnh tiểu ca có mạnh mẽ thế nào, thì hắn ta cũng không có cách nào suy diễn được nữa! Ôi, ta nói những lời này, chỉ hy vọng Tiểu ca có một ngày gặp lão tổ gia tộc Thần Toán, thì có thể tha cho hắn một mạng. Hắn cũng chỉ bị bức bất đắc dĩ, oai Đại Đế không ai chống cự được, lão tổ suy diễn thiên cơ trên người tiểu ca, phải tổn hại rất nhiều số mệnh, bản thân phải chịu giảm thọ, nhân quả quá nặng. Chỉ mong tiểu ca có thể hạ thủ lưu tình!

Tần Lập nhàn nhạt nói:

- Chỉ cần hắn không cố ý muốn hại ta, ta tự nhiên sẽ không giết hắn. Chỉ là, nếu hắn có sát tâm đối với ta vậy chỉ có thể nói xin lỗi vậy!

Ôn Thương thở dài một tiếng, khoát khoát tay, lướt bay đi. Trên thực tế, Ôn Thương sao không muốn nói nhiều chuyện hơn với Tần Lập, đặc biệt là đạo vận trên người Tần Lập, càng làm cho lão biết đi theo cạnh người thanh niên này, sẽ có chỗ tốt vô cùng.

Chỉ tiếc số mệnh bản thân Tần Lập quá mạnh mẽ, vô tình sẽ ảnh hưởng tới những người bên cạnh, trán áp số mệnh người khác, nói tới thì điều đó cũng không sao, nhưng cũng với người ứng vận, sẽ phát sinh rất nhiều nhân quả, luôn có một ngày sẽ tìm đến tận cửa. Hôm nay lão đã lấy được thần vật toán thuật môn, cần phải làm là tìm một chỗ, chuyên tâm tĩnh tu mà thôi!

Diệp Từ Kỳ muốn chia tay với Tần Lập, nhưng muốn nói lại thôi, Tần Lập chủ động nói:

- Công chúa muốn nói lại thôi vừa thắng cấp cảnh giới Thần Vương, giải được hàn độc trong cơ thể, hẳn nên quay về Vương tộc Lục Địa giao phó chứ?

Diệp Tử Kỳ khẽ cúi chiếc đầu nhỏ, ánh mắt hiện ra vẻ không bỏ được, khẽ giọng hỏi:

- Tần công tử, sau này chúng ta còn có thể gặp lại, phải không?

Tần Lập cười, gật đầu nói:

- Chỉ hy vọng lần gặp mặt sau này, không phải quan hệ đối địch là tốt rồi!

- Sao lại như thế!

Diệp Tử Kỳ nóng nảy, nói:

- Dù toàn thế giới là địch thù với Tần công tử. Tử Kỳ...Tử Kỳ cũng sẽ không làm như vậy!

- Ha ha! Nói đùa với muội thôi, không cần nghiêm túc như vậy.Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Tần Lập vừa nói, nhìn thoáng qua phương xa. Lúc này, mặt đất truyền ra một chấn động rất nhỏ, Tần Lập có chút kinh ngạc quay đâu nhìn lại khối đá lớn hiện trên bề mặt, đã bắt đầu chậm rãi chìm xuống dưới!

Lẽ nào, đây là bởi mình lấy đi chiếc hồ ngọc bích? Trong lòng Tần Lập nghi hoặc, nhưng không nói ra, phất tay từ biệt Diệp Từ Kỳ, nhìn theo bóng người Diệp Tử Kỳ biến mất ở chân trời mênh mông.

Giữa thảo nguyên mênh mông, chỉ còn lại hai người Tần Lập cùng Linh Nhi. Lúc này, Linh Nhi mới chính thức vui vẻ, bởi vì bên cạnh Tần Lập chỉ còn lại một mình nàng.

- Tần Lập, bây giờ chúng ta đi đâu?

Linh Nhi tràn ngập hưng phấn hỏi, dù là Tần Lập nói cho nàng: chúng ta phải lưu lạc chân trời, lúc đó Linh Nhi cũng sẽ không chút do dự đi theo phía sau Tần Lập.

- Chúng ta...Quay về Nhất Địa!

Tần Lập nói ra một nơi mà Linh Nhi không muốn nghĩ tới nhất.

- Cái gì? Quay về Nhất Địa?

Linh Nhi vốn tươi cười đẩy mặt, lập tức biến mất, nàng nhìn vào Tần Lập, giọng phát run hỏi:

- Quay về...để làm gì?

Tần Lập không nhịn được cười to, tuy rằng Linh Nhi bị Thú Vương tổn thương rất sâu, nhưng nàng cuối cùng là Thú tộc, vẫn còn rất có cảm tình với Thú tộc, luôn không hy vọng nhìn thấy Thú tộc bị xâm hại.

- Đồng bạn của huynh còn đang ở Nhất Địa, căn cơ của huynh cũng ở Nhất Địa. Không trở về Nhất Địa, chúng ta còn có thể đi đâu?

Tần Lập giải thích, để cho tâm tình Linh Nhi thoải mái hơn nhiều. Nhất là, Tần Lập là người chưa bao giờ muốn giải thích với người khác, lúc này lại lên tiếng giải thích cho nàng, điều này làm cho Linh Nhi có một loại cảm giác rất hạnh phúc.

- Là Tử Long cổ Khoáng phải không?

Linh Nhi hỏi.

Tần Lập gật đầu, nói:

- Đúng thế, cũng chỉ có nơi đó, dù là lão tổ gia tộc Thần Toán suy tính ra vị trí cụ thể của huynh bọn họ cũng không dám tùy tiện tiến vào được?

Linh Nhi sinh ra ở Nhất Địa, đã sớm biết rõ ràng về khu cấm địa Tử Long cổ Khoáng, biết Tần Lập cũng không nói quá đáng, ở nơi đó, dù Thông Thiên Đại Đế đích thân tới, cũng không dám tùy ý chạy loạn.

Truyền tống trận Cửu Địa cũng không phong bế, làm Thánh địa chỗ ở của Đại Đế, truyền tống trận Cửu Địa gần như chưa bao giờ đóng lại. Bởi vì, nó gần như Đại Bỉểu cho vấn đề mặt mũi của Đại Đế.

Tần Lập dẫn theo Linh Nhi, hai người cứ nghênh ngang đi tới, đặt ra tọa độ đến Nhất Địa, từ truyền tống trận Cửu Địa hư không hoành độ đi tới Nhất Địa.

Lúc này, Thông Thiên Đại Đế đang ngồi chung với lão tổ gia tộc Thần Toán. Lão tổ gia tộc Thần Toán lấy ra một số vỏ sò xa xưa bày trên bàn, nhắm mắt ngưng thần, đã ngồi suốt một canh giờ, không chút nhúc nhích.

Thông Thiên Đại Đế cũng không gấp, ngồi ở đó nhắm mắt dưỡng thần, bình tĩnh như mặt hồ sâu.

Lại qua nửa canh giờ, lão tổ gia tộc Thần Toán, vị Lão già thường ngày diện mạo hiền lành, tiên phong đạo cốt, chậm rãi mở mắt, khẽ giọng nói một câu:

- Nghiệp chướng này!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio