Không một tiếng động từ một chia thành hai, máu tươi đỏ chói đâm vào mắt những người bên dưới, máu tanh nồng đậm tràn ngập bầu trời.
Lâm Bình Nghĩa hai mắt tối sầm, thiếu chút nữa ngất xỉu: Vương tộc Tam Địa, xong rồi!
Vương tộc Tứ Địa, Ngũ Địa, theo sau bị diệt!
Máu chảy thành sông!
Người ứng vận trả thù, tới quá nhanh, quá hung tàn, thật là đáng sợ!
Một Thánh địa, rộng lớn đến mức làm cho người ta không thể tưởng tượng. Vương tộc Tứ Địa, Ngũ Địa có được tin tức từ sớm, dù cố phân tán rất nhiều con cháu Vương tộc đi ra, bảo lưu cho Vương tộc một tia huyết mạch.
Nhưng không thể tránh khỏi, tượng trưng cho Vương tộc...Vương thành của bọn họ, tất cả đều bị phá hủy, trở thành một mảnh vách nát tường xiêu!
Toàn cỏi Thần Vực, một mảnh xôn xao!
Có ủng hộ Tần Lập, cũng có rất nhiều tiếng nói phản đối.
Lý do phản đối, tự nhiên là nói Tần Lập ra tay quá mức tàn nhẫn, Nơi đi qua máu chảy thành sông, quả thật không để lại một chút đường sống!
Đối với chuyện này, Tần Lập chỉ cười nhạt: Ngươi không tới trêu chọc ta, ta làm sao có thể tới tìm ngươi chứ?
Vương tộc ba Thánh địa Lục Thất Bát, hôm nay chuyện may mắn nhất, không phải gia tộc lại xuất hiện một thiên tài lợi hại cỡ nào, mà là năm mươi năm trước, bọn họ không giống như các Thánh địa khác, tham dự hành động diệt sát môn phái Viêm Hoàng, diệt sát người ứng vận!
Tần Lập căn bản không bước lên ba Thánh địa Lục Thất Bát, trực tiếp đi qua truyền tống trận đến Cửu Địa!
Sau năm mươi năm, một lần nữa bước lên trên mặt đất mênh mông nơi Cửu Địa, nhìn phương xa vô tận nơi ngọn núi có Cửu Long bao bọc, trong lòng Tần Lập cảm khái vạn ngàn: Lâm Thông Thiên, ta tới tìm ngươi đây!
Đột nhiên Tần Lập cảm giác tinh thần có chút hoảng hốt.
Ở trong đầu, trực tiếp hiện ra một bộ hình ảnh, một người thân áo xanh, nhưng khuôn mặt mơ hồ, làm cho người ta không nhìn rõ được tướng mạo, nhàn nhạt nhìn Tần Lập hỏi:
- Người thanh niên, thủ đoạn của cậu có chút quá ác liệt đấy!
Tần Lập bất chợt cả kinh, người này dường như hết sức tương tự với người áo xanh mà mình đã từng thấy ở màn ảnh siêu cổ từ trên cánh cửa Thần Miếu năm xưa.
Nhưng tiếp đó, trong lòng Tần Lập tràn lên khó chịu, thủ đoạn ta quá ác liệt?
Dùng thần niệm hồi đáp:
- Lẽ nào chỉ cho phép người khác ức hiếp ta, đè ép ta, trấn trụ ta, nhục nhã ta, muốn luyện hóa ta, muốn tiêu diệt cả nhà ta...Ta cũng chỉ có thể chịu, không thể phản kích?
- Ha ha ha ha!
Người áo xanh phát ra những tiếng cười sang sảng, dường như rất thỏa mãn Tần Lập trả lời:
- Không tệ không tệ, không hổ là truyền nhân của ta! Cũng như thế giới này năm đó, một đám thú loại, suốt ngày đòi đánh đòi giết, ức hiếp Nhân tộc đến mức không thể ngẩng đầu được. Ta chỉ là ngẫu nhiên đi qua nơi này, lại bị một đám cầm thú ngăn cản, muốn ăn ta luyện hoá. Kết quả, thế giới này bị ta đánh tan thành từng mảnh! Ngày đó ta lưu lại một tia thần thức, một phần truyền thừa. Nhiều năm trôi qua, ta rốt cuộc đợi được ngươi, hiện tại thế giới này đã trở thành thiên hạ của Nhân tộc rồi chứ? Người thanh niên, cậu đã có thể cảm ứng được một tia thần thức này của ta vậy đã nói cậu đã thắng cấp đến cảnh giới Đế vương! Ta có một nhiệm vụ giao cho cậu hoàn thành, đem thế giới này tái hợp lại thành một chỗ đi! Coi như nợ cha con trả, ta cũng có thể tính là sư phụ của cậu, năm đó ta hủy đi thế giới này, hôm nay cậu lại xây dựng một lần nữa là được!
Tần Lập ngây ngốc như tượng gổ, nhìn người áo xanh tướng mạo mơ hồ trong đầu mình, khóe miệng kịch liệt co quắp, bị lời người áo xanh này nói làm nghẹn thiếu chút không thở được.
- Hợp lại thế giới một lần nữa? Ngài chính là nói Giới Thượng Giới Hạ, Vực Ngoại Vực Nội, đem những bộ phận thế giới ở các tinh vực khác nhau, một lần nữa hợp thành một thế giới?...
Tần Lập rất muốn kéo cổ áo người áo xanh này nói cho hắn: Đây là chuyện mà người có thể làm được hay sao? Ngươi coi ai cũng giống như ngươi? Lão tử mặc kệ, ngươi thích tìm ai thì tìm.
Đáng tiếc, chính là đối mặt với tôn đại thần này, Tần Lập thật không kéo lên nổi dũng khí kia.
Người mà có thể đánh một thế giới siêu cổ khổng lồ vỡ thành mảnh nhỏ, đem thần thú siêu cổ có thể một vuốt đạp chết Bất Tử Chân Thần nói thành một đám cầm thú, tùy tâm sở dục, giết một đám thu một đám, không phải cảnh giới như hắn bây giờ có thể giải thích được.
- Chuyện này có lẽ có chút khó, chẳng qua cũng tạm được, chỉ là Vực Nội xem chừng có một chút thế lực, có lẽ sẽ ngăn cản ngươi. Chẳng qua, ai dám ngăn cản ngươi cứ giết hắn là được! Tới đây, ta lại truyền thừa cho ngươi chút đồ vật, bằng không thì không chừng trong lòng ngươi đang mắng ta...
Người áo xanh này, nói cho chính xác, hắn là tôn đại thần áo xanh ở thời đại siêu cổ mỉm cười, ở ngay trong đầu Tần Lập, vươn tay, chỉ lên mi tâm Tần Lập một cái.
Tần Lập cảm giác trong đầu mình đột nhiên nhiều thêm vô số thứ gì đó, rất nhiều loại áo nghĩa thiên đạo khó có thể hiểu rõ, trong nháy mắt này liền hoàn toàn lĩnh ngộ!
Hơn nữa, Tần Lập bỗng nhiên phát hiện, chiến Kỳ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn mà mình nắm giữ trước kia, chẳng qua chỉ là một chút bề ngoài mà thôi!
Chiến Kỳ Duy Ngã Độc Tôn chân chính, mạnh đến mức hắn không thể tưởng tượng!
Như là nói Duy Ngã Cửu Kiếm chân chính, tùy tiện một kiếm cũng có oai lực diệt thế!
Còn có Tử Khí Quyết, hấp thu năng lượng tinh thuần nhất trong thiên địa - Tiên Thiên Tử Khí, trước kia đều là trực tiếp đem tồn trữ Tiên Thiên Tử Khí trong đan điền, mà nay lại là trực tiếp đem Tiên Thiên Tử Khí phân giải chuyển hóa thành ngũ hành lực!
Tiểu thế giới ở mi tâm Tần Lập, trong nháy mắt cũng trở nên vững chắc hơn. Lúc tiểu thế giới chậm rãi vận chuyển có thể cung cấp năng lượng duy trì khổng lồ cho Tần Lập.
Thanh Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm trong nhẫn trữ vật Tần Lập, phát ra một tiếng long ngâm cao vút rõ to, trực tiếp bay ra ngoài nhẫn, hóa thành một con Chân Long đỏ đậm!
Uốn lượn vờn quanh, long uy xông thẳng Cửu Tiêu!
Lúc bay trở về tay Tần Lập, đã hoàn toàn thay đổi hình dạng. Ẩm Huyết Kiếm hôm nay, dữ tợn sắc bén, mang theo một cổ khí tức không ai sánh kịp, thân kiếm một mảnh đỏ đậm, tản ra sát khí khủng bố!
Giống như tùy tiện một tia sát khí, cũng có thể dồn người ta vào chỗ chết!
Các nàng Thượng Quan Thi Vũ trong nháy mắt này, tất cả đềụ tránh ra thật xa, dù cảnh giới Đế vương cũng căn bản không thể thừa nhận được áp lực do Ẩm Huyết Kiếm gây ra lên bọn họ.
- Trời ạ, phu quân làm sao vậy?
Triệu Thiên Thiên tràn ngập lo lắng nhìn Tần Lập.
Cơ Ngữ Yên nhìn Tần Lập, khẽ giọng nói:
- Có thể tu vi phu quân, lại có tăng lên!
- Cái gì? Phu quân đã cảnh giới Đế vương thất trọng rồi, lại tăng lên...Trời ạ!
Diệp Tử Kỳ hai mắt mở to, có chút khó tin nhìn Tần Lập.
- Tiểu tử trẻ tuổi kia, lúc này cảm giác thế nào? Mạnh hơn rất nhiều lần so với trước kia chứ? Cường giả chân chính, bất luận hắn ở trên cảnh giới nào, sức chiến đấu của hắn đều phái là cực mạnh!
Người áo xanh giọng nói càng cao lên, hiên ngang nói:
- Sức chiến đấu, chỉ có chiến đấu mới có thể tăng lên nhanh hơn! Cuối cùng, ta cho ngươi một đồ vật, ở chỗ Vực Nội quả thật có một tồn tại rất mạnh rất mạnh, thời gian tồn tại của bọn họ càng lâu hơn cả ngươi tưởng tượng! Nếu như ngươi muốn để cho thế giới này hợp lại lần nữa, hình thành một thế giới khổng lồ, vậy thì nhất định phái chiến thắng bọn họ!
Người áo xanh nói xong, nhấc tay lên, ném một chiếc tháp nhỏ màu đen, chỉ cao ba tấc về phía Tần Lập:
- Đây, chính là Thần Miếu mà cậu từng thấy! Hỏa Long Kiếm, chính là thanh kiếm trong tay cậu, dùng Hằng Kim vũ trụ luyện hóa thành. Chiếc tháp này, cũng là một bảo vật, là dùng Thương Khung Hắc Kim luyện hóa thành, trọng lượng chiếc tháp này ngang với một tiểu thế giới. Ha ha, coi như là một món vũ khí đỉnh cấp đi!
- Ngài...vì sao muốn ta làm những điều này? Thế giới này hình thành một đại thế giới lần nữa, có ích lợi gì? Như bây giờ đây không phải không tốt sao?
Tần Lập tiếp nhận chiếc tháp nhỏ chỉ cỡ ba tấc này, thu vào giữa tinh thần thức hải, ở bên trong tinh thần thức hải, ngoại trừ tiểu thế giới, hiện giờ lại thêm một tòa bảo tháp.Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
- Bởi vì, cậu là người thừa kế của ta, càng là bởi, chúng ta...đều đến từ cùng một nơi!
Người áo xanh trầm mặc một hồi, mới yếu ớt nói:
- Đương nhiên, cậu có thể không cách nào giải thích lời ta nói, bởi vì thế giới cậu biết chỉ có mấy ngàn năm văn minh mà thôi. Nhưng trên thực tế, ta là một người của nền văn minh mấy tỷ năm trước, về phần nói để cho thế giới này khôi phục hình dạng quá khứ lần nữa, đó là bởi vì chỉ có thể thống nhất lần nữa, tương lai Nhân tộc mới có thể đi xa hơn!
Tần Lập không nhịn được hít một hơi lạnh, loại chuyện này thật là không thể tin nổi. Chẳng qua Tần Lập vẫn gật đầu, biểu thị đã hiểu, nhưng không nhịn được hỏi:
- Vậy ta còn có cơ hội trở lại thế giới kia không?
Người áo xanh khẽ thở dài, không trả lời, thân hình dần dần nhạt đi, nói vài câu như nói mở khắc vào nội tâm Tần Lập: Vũ trụ mênh mông, nơi nào là cố hương? Hằng hà sa số, đã không thấy đường về!
Trong lòng Tần Lập ít nhiều có chút buồn bã, mạnh như đại thần áo xanh này cũng không thể tìm được đường về nhà, chính mình, làm sao có thể tìm được chứ?
Nghĩ vậy, bỗng nhiên Tần Lập cười tự giễu. Chính mình vốn là một cô nhi, dù là thời gian ở thế giới này cũng giống như cái thế giới kia, thì sao chứ? Dù trở lại, thế sự xoay vần, lão đạo sĩ cũng không thể nào sống đến hai trăm tuổi, vậy thật là trở thành yêu nghiệt rồi. Đã như vậy, mình ở thế giới kia đã sớm không còn có chuyện gì lưu luyến nữa. Trở lại, vậy thì thế nào chứ?
Tần Lập từ từ mở mắt ra, đập vào mắt trước tiên là Hô Diên Kiêu Dưởng, hắn chỉ nhìn thoáng qua, liền hú lên một tiếng quái dị, thân hình chạy ra xa mấy chục dặm như một tia chớp!
Ngọc Châu liếc nhìn, cảm giác cỏi lòng nháy mắt run lên, cũng vội vàng lui ra sau, cách xa mấy chục dặm mới thở ra một hơi, quả thật là quá đáng sợ.
Trong đôi mắt Tần Lập, phảng phất như ẩn chứa tinh không vũ trụ vô tận, loại thâm thúy này, lực lượng Thần bí kia làm cho người ta run rẩy!
Cũng may Tần Lập hồi thần lại, lập tức thu liễm loại khí tức này. Nắm chặt Ẩm Huyết Kiếm trong tay, tay trái chợt xuất hiện một chiếc tháp nhỏ cao ba tấc đen như mực, nhìn không có gì đặc biệt. Khóe miệng Tần Lập nổi lên một tia ý cười nhàn nhạt, xông lên trời cao Cửu Địa, lớn tiếng quát:
- Lâm Thông Thiên, đi ra đánh một trận!
Tiếng quát của Tần Lập nháy mắt truyền khắp Cửu Địa, tất cả cường giả trốn ở Cửu Địa, toàn bộ cùng lúc mở mắt, hoảng sợ nhìn bầu trời trên đầu.
Trong lòng thầm nghĩ ai có lá gan lớn như vậy? Lại dám to gan tới Cửu Địa, khiêu chiến Thông Thiên Đại Đế?
- Phu quân chàng trở nên mạnh hơn!
Ngọc Châu đã định ra danh phận, nhưng còn chưa thật là phu thê, nhìn Tần Lập oai hùng bừng bừng trên bầu trời, thì thào nói.
- Tiểu bối phương nào cuồng vọng như thế, dám tới Cửu Địa dương oai?
Một tiếng quát lạnh truyền đến từ nơi cực kỳ xa xa, bay vào trong tai mỗi người...