Trên tay Cảnh Thần ôm mấy quyển sách, vai đeo một bao lô cùng một cô gái da trắng rất xinh đẹp vừa nói vừa cười đi trên con đường rậm tạp trong khuôn viên trường.
“Sally Celeste, thầy của cậu đã xác nhận chưa?” Cô gái tóc vàng mặc quần bò hỏi Cảnh Thần, nét mặt mang theo vài phần hâm mộ, vài phần bối rối.
“Ừ, đã xác nhận rồi.” Cảnh Thần mỉm cười, “Còn cậu, Catherine?”
Sally Celeste là tên tiếng anh của Cảnh Thần, Celeste, người hạnh phúc nhất, Cảnh Thần cảm thấy tên này rất hợp với cô, cho nên trong những cái tên đông đảo Phong Tế cung cấp, cô không chút do dự chọn cái tên này.
Cảnh Thần bây giờ thực sự rất hạnh phúc. Rõ ràng đã sống một kiếp, còn có thể sống thêm lần nữa, lại có Phong Tế bầu bạn bên cạnh. Đời này hai người cứ bên nhau như vậy cả đời, thuận tiện học một vài thứ bản thân cảm thấy hứng thú, cũng là một lựa chọn không tồi.
Học vị của nước Mỹ và trong nước không giống nhau, nghiên cứu sinh thạc sĩ chỉ là học vị chuyển tiếp một năm mà thôi, chuẩn bị cho nghiên cứu sinh tiến sĩ.
Đến Mỹ đã hơn một năm, Cảnh Thần sống vô cùng phong phú. Nạp điện cho mình nỗ lực đi học, kết bạn, sống thật tốt với Phong Tế.
Tuy kiếp trước hai người là vợ chồng, nhưng bây giờ hai người chỉ có quan hệ người yêu, nhưng hai người đã sớm ở chung như đôi vợ chồng già.
Cảnh Thần là con gái độc nhất của Cảnh gia, nếu vừa hủy hôn với Đường Dương mà đã kết hôn thì sẽ ảnh hưởng tới danh dự của Cảnh Thần và Cảnh gia. Tuy Phong Tế rất không tình nguyện, nhưng cũng không làm trái ý nguyện của Cảnh Thần, hai người trở thành ‘đôi tình nhân bí mật’.
Kì thật nhà họ Cảnh đã sớm biết người ở chung với nhau, về phía Phong gia, Phong Tế chỉ nói cho ông Phong. Ban đầu khi từ chức Phong Tế đã nói với ông nội mình, anh muốn đi theo Cảnh Thần đến Mỹ theo đuổi vợ.
Tuy ông Phong biết người Phong Tế thích là Cảnh Thần vừa hủy hôn với Đường gia, nhưng cũng không ngăn cản anh. Chỉ là một scandal nhỏ thôi, hơn nữa trong chuyện này cũng không phải lỗi của Cảnh Thần, ngược lại cô là người bị hại.
Ông Phong cũng hiểu rất rõ đứa cháu trai nhỏ nhất này, scandal của cậu út nhà họ Đường lộ ra ánh sáng nếu không có Phong Tế tham gia thì mới là lạ! Vả lại một khi Phong Tế đã quyết định, chẳng có bất kỳ ai có thể khiến anh đổi ý.
Năm Phong Tế tuổi sau khi bị tai nạn xe tỉnh lại liền kiên trì muốn xuất ngoại khởi nghiệp, ông Phong biết, đứa cháu nhỏ nhất này trưởng thành rồi. Đáng tiếc Phong Tế đã quyết định không thừa kế toàn bộ Phong gia, nếu không, giao Phong gia cho anh, ông tuyệt đối yên tâm.
Sau khi Cảnh Thần và Phong Tế đi Mỹ, vì người lớn hai nhà nên không có cách nào trắng trợn ở chung với Cảnh Thần, mà sắp xếp cho mình ở sát vách cô. Bất quá cũng là ngụy trang với người ngoài thôi, hai ngôi nhà đã sớm bị Phong Tế cho người làm thông, trên thực tế hai người ở chung với nhau lâu lắm rồi.
Cảnh Thần và Phong Tế đã làm vợ chồng hai kiếp, lãng mạn đối với họ mà nói không quan trọng, họ càng yêu quý mỗi phút giây bên nhau hơn.
Cho dù hai người chỉ tựa vào nhau đọc sách hoặc làm chuyện khác, bầu không khí xung quanh hai người cũng sẽ hoàn toàn khác nhau. Sự điềm tĩnh và ấm áp quanh quẩn bên cạnh hai người, khiến người ta cảm thấy hai người là một thể, không ai có thể xen vào thế giới thuộc về hai người họ.
Đối với Cảnh Thần và Phong Tế mà nói, chỉ cần mở mắt liền có thể nhìn thấy nhau, đó là việc hạnh phúc nhất.
Đương nhiên vì hai người còn trẻ nên trên phương diện nào đó cũng có nhu cầu. Hai vợ chồng già cũng không kiểu cách, nên làm thì sẽ làm, chẳng qua Phong Tế luôn cẩn thận làm tốt công tác bảo vệ, bởi vì hiện tại không thích hợp để Cảnh Thần có thai.
Hơn một năm nay điều khiến Cảnh Thần tuyệt đối rất hạnh phúc là, nếu cuộc sống có thể cứ tiếp tục thế này thì tốt biết mấy.
Nụ cười của Cảnh Thần rất xinh đẹp, làm mọi người chú ý nhưng không ai tới gần. Vì mọi người đều biết cô gái phương Đông thông minh xinh đẹp này là hoa đã có chủ.
Cô gái tóc vàng Catherine đi bên cạnh Cảnh Thần thấy nụ cười của Cảnh Thần, khẽ bĩu miệng, mang theo vài phần nũng nịu, “Sao mình có thể so với cậu, từ giảng viên thực tập lên thẳng nghiên cứu sinh tiến sĩ, mình còn phải tham gia thi đấy. Hiện tại còn chưa có kết quả thi nè, mình cũng không có cách nào liên hệ với giáo sư. Còn nữa, cậu đừng cười như vậy, cậu không thấy ánh mắt những người đó đều phải nhìn thẳng sao.”
Catherine nghiêng đầu theo trêu đùa, “Cậu nói xem nếu mình nhuộm tóc đen, có thể đẹp hơn tí không? Nói không chừng mình còn có thêm rất nhiều kẻ theo đuổi đấy.”
Cảnh Thần thoáng bất đắc dĩ nói: “Catherine không phải cậu có bạn trai rồi ư, hơn nữa tình cảm của hai người không phải rất tốt à?”
“Đừng nhắc tới cái tên Eide đó nữa, nhắc tới mình lại càng hâm mộ cậu! Quả nhiên tên cậu tốt lành hơn! Ở mặt học tập không cần lo âu, bạn trai đối với cậu cũng vâng lời răm rắp, à, mình chỉ cần tên Eide ngốc nghếch kia bằng / vị kia nhà cậu, thì mình cảm ơn thượng đế rồi!” Catherine nói xong, bày bộ dáng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
“Catherine, cậu đừng so sánh như vậy.” Cảnh Thần có chút dở khóc dở cười.
Phong Tế làm công tác phòng ‘sói’ rất tốt. Hiện tại cả trường đều biết đóa hoa Đông phương của Học viện Thương mại có một người bạn trai hoàn mỹ, khiến đám ruồi nhặng khác trong trường chẳng dám có ý với cô.
Ai có thể so được với Phong Tế?
Bề ngoài anh anh tuấn phong độ, gia thế tốt, lại dịu dàng săn sóc Cảnh Thần.
Làm đám con gái trong trường hâm mộ Cảnh Thần không thôi, sao cô tìm được bạn trai tốt thế?
Về phần những nam sinh khác đều biết khó mà lui, không quấy rầy cô. Cảnh Thần cũng không miệt mài theo đuổi nguyên nhân, vì dù sao có Phong Tế rồi, cô chẳng cần nghĩ gì nữa, chỉ cần vui vẻ hạnh phúc mỗi ngày là được.
“Tế nhà mình hơn rồi, Eide nhà cậu so với anh ấy chỉ là trẻ con, Catherine à. Hơn nữa không phải hắn cũng rất cố gắng sao, cậu cũng đừng yêu cầu cao quá.”
Catherine nghĩ đến biểu hiện gần đây của Eide, cười ngọt ngào gật đầu, “Cũng đúng. Nhưng cậu và bạn trai cậu xứng đôi ghê, luôn cho người ta cảm giác chín chắn. Mỗi lần ở cùng Sally Celeste cậu, mình đều cảm thấy bản thân như trẻ con, mất mặt quá.”
“Có khoa trương như vậy không?” Cảnh Thần cười khổ, có một số thứ không phải có thể che giấu hoàn toàn.
Hơn năm kinh nghiệm ở kiếp trước ảnh hưởng rất lớn đến cô, cũng may chỉ khiến người ta có cảm giác chín chắn thôi, chứ không phải thấy cô như một bà già.
“Nhiều người muốn bản thân trở nên chín chắn cũng không thể, cậu lại ghét bỏ?” Catherine chợt đẩy Cảnh Thần một cách, ý bảo cô nhìn phía cổng trưởng, “Nhìn kìa, bạn trai cậu lại đến đón cậu tan học. Anh ấy nhớ kĩ thời khóa biểu của cậu, còn Eide thì toàn phải đợi mình nhắc hắn đi học! Quả nhiên không thể so sánh, nếu không một ngày nào đó mình sẽ đánh Eide một trận.”
“Catherine…” Trán Cảnh Thần đầy vạch đen, bất đắc dĩ kêu tên cô.
“Cậu không cần phải nói, mình biết cậu muốn nói gì. Bạn trai cậu chín chắn nam tính, bạn trai mình chỉ là đứa trẻ to xác không có kinh nghiệm.” Catherine rất tự nhiên nhún vai cười nói, “Tuy tình cảm giữa mình và Eide rất tốt, mình cũng rất yêu hắn, nhưng nhìn cách bạn trai cậu đối với cậu, mình hâm mộ quá. Không nói nữa, mình đi trước đây, tuần sau gặp lại. Sally Celeste, bye.”
Vẫy vẫy tay với Cảnh Thần xong, cô gái tóc vàng Catherine sải bước ra khỏi cổng trường. Cuối tuần rồi, cô phải về nhà ăn một bữa no nê thôi!
Cảnh Thần lắc đầu, mỉm cười với Phong Tế đang đến trước mặt mình. Phong Tế rất tự nhiên cầm ba lô và sách trên tay cô, sau đó mở cửa xe, đặt ở ghế sau.
Hai người ngồi trên xe, trên ghế phụ, Cảnh Thần nhíu mày nhìn Phong Tế, hôm nay anh có vẻ rất vui: “Có tin tốt gì sao, vui vẻ thế?”
Phong Tế nghiêng người thắt dây an toàn cho cô, hôn lên môi cô một cái mới dịu dàng nói, “Tiểu Thần nhà anh rất hiểu anh.”
“Tế, chúng ta là vợ chồng bao nhiêu năm, em còn không hiểu anh sao.” Cảnh Thần giơ tay lên nâng gương mặt điển trai của anh: “Nói đi, chuyện gì làm anh vui vẻ vậy.”
“Thật ra cũng không phải chuyện lớn gì, Đường Dương và Bạch Yến Vũ kết hôn rồi.”
Nói xong không để Cảnh Thần kịp phản ứng, Phong Tế cúi đầu chiếm đôi môi đỏ mọng của cô, đầu lưỡi bá đạo dò xét trong miệng cô, để lưỡi cô phải cuốn theo anh. Một lát sau, Phong Tế ngẩng đầu, nhìn môi Cảnh Thần bị anh hôn hơi sưng đỏ, lại cúi đầu hôn vài cái mới kết thúc nụ hôn này.
Hai má Cảnh Thần đỏ ửng, thở hổn hển cho Phong Tế một ánh mắt xem thường: “Tế, đừng nói đến bây giờ anh vẫn còn ghen với Đường Dương nha?”
“Tiểu Thần là vợ anh.” Phong Tế dùng giọng nói ôn hòa tao nhã nói một cách bá đạo.
Tuy trước kia người đó không phải tiểu Thần của anh, nhưng Đường Dương chiếm danh hiệu vị hôn phu của cô lâu vậy, trong lòng Phong Tế vẫn không thoải mái.
Cảnh Thần nở nụ cười, ngẩng đầu hôn lên mặt Phong Tế, trấn an, “Em mãi mãi là vợ anh mà. Bất quá, Tế ơi, em đói bụng.”
Phong Tế ngồi về chỗ điều khiển, khởi động xe: “Muốn ăn gì nè?”
“Muốn ăn bánh trẻo Tế gói ấy.”
“Vậy đi siêu thị mua nguyên liệu, thuận tiện mua thêm ít đồ lót bụng cho em trước.” Phong Tế nhíu mày, nói. Anh gói bánh trẻo mất một ít thời gian, chờ làm xong chắc Cảnh Thần đã đói không chịu nổi rồi.
“Em muốn ăn bánh đậu đỏ nữa!” Cảnh Thần cười đến mức mặt mày cong cong, sau đó nghĩ tới tin tức làm tâm tình Phong Tế vui vẻ kia, bèn hỏi, “Đường Dương và Bạch Yến Vũ kết hôn, chuyện gì xảy ra thế?”
Kết hôn với Bạch Yến Vũ không mang lại bất kỳ lợi ích nào cho Đường Dương, sao hắn có thể làm vậy?
Phong Tế nhếch môi, rất nhẹ nhàng nói, “Tiểu Thần à, hai người họ là ‘tình yêu đích thực’ mà. Người hữu tình sẽ thành thân thuộc thôi, chẳng phải kết quả này rất tốt sao?”