CHƯƠNG
Cơ thể Tống Hân Nghiên bắt đầu run rẩy không kiểm soát được, mồ hôi lạnh toát ra từng lớp.
Dạ Vũ Đình hôn xong cảm thấy miệng hơi đắng.
Cảm giác này, không tốt chút nào hết.
Hàng lông mày rậm của anh ta cau lại.
“Hân Nghiên …”
Tống Hân Nghiên không trả lời.
Hứng thú của Dạ Vũ Đình hoàn toàn bị phá hủy không sót lại chút nào, vẻ mặt anh ta tối sầm lại.
Anh ta kiềm chế rồi ngẩng đầu nhìn cô: “Qua đêm nay là ổn cả thôi, về sau sẽ không sao nữa.”
Sau đấy cắn răng đè Tống Hân Nghiên xuống chiếc giường mềm mại.
Trời đất quay cuồng.
Tống Hân Nghiên cảm thấy cả thế giới đang xoay vòng vòng.
Cơ thể chuyển từ run rẩy sang co rút, dạ dày cũng không chịu khống chế mà bắt đầu co thắt lại.
Hai mắt cô thừ ra, miệng há ra vừa nôn khan vừa cố gắng hít không khí, cơ thể cũng nhanh chóng nóng đỏ hết lên.
“Hân Nghiên? Tống Hân Nghiên!”
Cuối cùng Dạ Vũ Đình cũng nhận ra có điều gì không ổn.
Anh ta vỗ nhẹ vào mặt Tống Hân Nghiên, sốt sắng gọi cô.
Nhưng không có phản ứng gì hết.
Dường như cô đã bị giới hạn trong một không gian tưởng tượng nào đó, không thể nghe thấy giọng nói của anh ta, cũng không thể nhìn thấy anh ta.
Dạ Vũ Đình bị sốc, vội vàng đứng dậy khỏi giường, gọi điện thoại cho Dạ Nhất rồi lập tức mang cô đến bệnh viện.
…
Bên ngoài phòng cấp cứu.
Bác sĩ đưa ra một chồng danh sách kiểm tra.
Dạ Vũ Đình lập tức chống nạng bước tới: “Bác sĩ, vợ tôi thế nào rồi?”
Bác sĩ khẽ cau mày: “Tình trạng của bệnh nhân là do tâm lý gây ra. Cô ấy mắc chứng sợ sinh lý rất nghiêm trọng. Chắc là trước kia cũng đã từng có rồi nhưng không nghiêm trọng như bây giờ.”
Do dự một lúc, bác sĩ nói thêm: “Cô ấy sợ hãi hoặc phản cảm với… sinh hoạt vợ chồng. Lần sau anh nên thử giao tiếp trước, hoặc thử một số loại thuốc xem có được không.”
Sắc mặt Dạ Vũ Đình đột nhiên trở nên hung tợn, bàn tay trên xe lăn siết chặt.
Sợ hãi sinh hoạt vợ chồng?
Nếu thực sự sợ hãi thì sao trước đây cô có thể mang thai đứa con của Tưởng Tử Hàn được?
Làm sao có thể vụng trộm với Tưởng Tử Hàn trong khách sạn, không coi ai ra gì như thế!
Dạ Vũ Đình nghiến chặt răng, từng đường nét trên gương mặt cũng vì dồn sức quá nên cũng căng chặt hết lên.
Cô sợ hãi phản cảm vì người làm những hành động đó là anh ta!
Áp suất không khí xung quanh giảm mạnh.