Nam nhìn mọi người một lúc rồi cũng từ từ nhắm mắt lại,từ từ nhớ lại những kỉ niệm ngày nào với người con gái mà anh vừa hận lại có chút yêu thương.....
năm trước...
Trong một khu vườn xanh tốt,không khí chan hòa,thanh nhã,nơi đó,có bảy con người có bộ dạng trông vô cùng đẹp mắt đang chơi đùa ở đó.
người,đương nhiên không ai khác là anh nhà mình rồi,còn người còn lại,là một cô gái. Cô gái này trông khá xinh,điểm đẹp nhất trong khuôn mặt của cô,chính là đôi môi.Đôi môi của cô thiệt sự rất cuốn hút,đỏ mọng,nhỏ nhắn, người khác nhìn vào chỉ muốn cắn một ngụm. Thiệt sự là một đôi môi hiếm gặp nha..
Cô gái này chính là người khiến anh yêu da diết,yêu không lối thoát.Cô ta tên là Triệu Viên Vân.
------
GTNV: ( nữ phụ độc ác sẽ xuất hiện sau)
Triệu Viên Vân. tuổi,người yêu cũ của ảnh,người đã từng,đã từng thôi nhé,khiến cho trái tim của anh trở nên điên đảo.Cũng gọi là khá xinh,diễn kịch là sở trường của cô ta ,cực kỳ tham tiền. Lúc trước từng làm gái bar. ( đây là người con gái mà anh T.Anh nói câu xin lỗi đầu tiên nè)
---------
- Không biết đâu, anh T.anh,trả lại cho em, anh Nhật,anh nhìn kìa,anh ý cứ trêu em suốt a!- Vân nũng nịu với Nhật .
-T.anh,trả lại chiếc kẹo mút đó cho Vân đi! Không em ý sẽ giận mày đấy.- Nhật xoa đầu Vân rồi nói với T.anh. T.anh rất không tình nguyện đem trả lại chiếc kẹo cho Vân,bĩu môi nói.
-Trêu có chút thôi mà, em đừng có giận anh nha!! Anh xin lỗi!!
- Ok,em không giận anh đâu mà,với lại anh cũng đã trả lại kẹo cho em rồi mà,hì hì..- Vân cười hì hì,đậm chất trẻ con nhưng trong lòng cô lại có một suy nghĩ trái ngược..
“ con người này đã yêu mình như vậy rồi,sớm muộn gia sản to đùng kia cũng về tay mình thôi, lúc ấy số phận của bọn họ mình cũng chẳng cần thiết phải quan tâm”- Vân gian xảo nghĩ.
- Vân ơi,em vô đây xem nè,anh vừa làm mấy món,em xem có ngon không?- Lòng hớn hở chạy ra chỗ Vân đang ngồi rồi kéo tay cô. người còn lại cũng đi theo,họ cùng vào bếp...
-Wa...anh Long,anh giỏi thiệt nha,món nào nhìn cũng hấp dẫn hết đó!- Vẫn nhìn thèm thuồng,giờ cô ta chỉ muốn nhảy vào xơi hết chỗ đồ ăn ngon lành trước mắt này,nhưng cô vẫn phải nhịn để cố giữ hình tượng của mình trong mắt anh ( Hime-ka: hứ,đồ giả tạo)
-Hì, mọi người cũng ngồi xuống ăn đi!- Long cười thật tươi.
Thế là mọi người cùng nhau ngồi xuống bàn ăn,bữa ăn ngập tràn trong cảm giác ấm áp,hạnh phúc. Sáu anh bồi hồi nhớ lại quãng thời gian gặp Vân, thời gian định mệnh...
--- Dải phân văn cách hồi tưởng-------
Trong đêm khuya tĩnh mịch, một chiếc Limo đang phóng trên con đường heo hút, vắng vẻ,bỗng...
Kít..
Chiếc xe phanh gấp lại.Vì sao? Vì trước chiếc xe đó có một cô gái trông lấm lép,mặc quần áo còn có chút hở hang. Một chàng trai ở trong xe bực mình ngó đầu ra,lớn tiếng nói.Đó là...T.Anh
-Ai đó? Mắt để ở sau lưng à? Đi với đứng kiểu gì thế? Muốn chết à?
Cô gái từ dưới đất ngồi dậy,chạy lại về phía T.Anh,mặt cô trông có vẻ khá là xanh xao..
-Xin anh,xin anh,làm ơn cứu tôi với,có một đám người muốn bắt tôi,tôi...
Rồi cô gái lâm vào trạng thái bất tỉnh nhân sự luôn.T.Anh nhíu mày nhìn người con gái đó,khó chịu bế vào trong xe,một phần là người cô ta trông có vẻ..ừm,không sạch sẽ cho lắm, thứ hai là anh không muốn rước một của nợ về nhà.Nhưng anh đã không để ý một chi tiết quan trọng,khi anh bế cô vào,trên môi cô đã nở một nụ cười trông vô cùng gian ác.Cô gái này chính là Vân.
Lúc đưa cô về đến nhà,T.Anh bị đôi mắt nhìn chằm chằm..
-Ách,không phải tao muốn đưa về đâu,mà là gặp ngoài đường,ngất thế là tao có lòng tốt đưa về.-T.Anh biện hộ trước.
-Sao hôm nay tự nhiên anh lại tốt dữ,bình thường đối xử với em còn không được vậy a~- Nam bĩu môi nói
- Anh đưa về làm người giúp việc ,không được sao? Đằng nào thì biệt thự này cũng đang tuyển người làm mà.-T.Anh nhún nhún vai.
phút sau...
Sau khi đã được người giúp việc và mặc quần áo,Vân được đưa ra nằm ở ghế sofa. anh nhìn rồi đánh giá Vân là một người khá là xinh,quyến rũ,đặc biệt là đôi môi của cô,khiến ai nhìn vào cũng phải say đắm. Nam có cảm giác vô cùng lạ khi nhìn vào đôi môi đó,anh có chút quen quen nhưng không nhớ ra...
Bông,Vân từ từ mở đôi mắt đen láy của mình ra,nhìn thấy mấy anh, cô quả thực vô cùng bất ngờ,cứ tưởng vừa nãy mình xin vào xe của một thằng già khú,nhưng ngờ đâu lại là một ổ soái ca. Nhất định cô sẽ làm cho bọn họ phải yêu cô.
Nghĩ đến đây,cô nhìn thẳng lại vào sáu anh,cười kiểu trẻ con,tinh nghịch
(Hime-ka: ôi má ơi, Hime tưởng chị xỉu sao cười nhanh vợi?)
-Cám ơn mấy anh nha!
Nhìn thấy nụ cười tinh nghịch từ đôi môi cuốn hút kia,sáu anh cảm tưởng như họ cũng bị cuốn theo.Tim đập thật mạnh.Chưa bao giờ,chưa một ai,có thể almf tim bọn anh đập mạnh như vậy. vào thời điểm đó,họ biết họ đã yêu cô gái này rồi....
Sau đó,bọn anh đã giữ cô lại và họ bắt đầu sống với nhau từ đấy..
( Hime-ka: Hime cho anh ý yêu hơn sớm a)
------------------
Sáu anh nhớ lại,ngước mắt lên,nhẹ nhàng nhìn Vân.Linh Như nhìn thấy cảnh tượng như vậy,càng thêm đố kị. Tại sao? Tại sao lại như vậy? Cô mới là người xứng đáng với mấy anh ý chứ không phải là con đàn bà giả tạo kia. Cô nhất định sẽ khiến cho ả phải lò ra bộ mặt thật.
Như bắt đầu cho người đi theo dõi và điều tra về quá khứ của Vân.
Theo như dữ liệu có được thì ả Vân là con nhà nghèo,túng thiếu quá nên đi làm gái bar. Nghe nói,ở bar,cô ta đã có quan hệ với vô số thằng đàn ông rồi,mà còn không nói về độ tuổi,già ,trẻ,cô ta cũng đã có quan hệ hết rồi. Hơn nữa,hiện tại ở bar, ả đang là người hot nhất, được cánh mày râu để ý nhiều nhất.
Hôm mà ả gặp anh T.Anh, lúc đó ả bị một đám đàn ông ngoài đường đụng độ, đó toàn là những kẻ nghiện ma túy,nghiện rượu... Sợ quá ả mới chạy đi,sau đó gặp được anh T.Anh. Như chắc chắn rằng mấy anh kia chưa có xem qua mấy dữ liệu về quá khứ đáng ghê tởm của cô ta. Nếu không chắc chắn họ sẽ không bao giờ giữ lại một con đàn bà bẩn thỉu như vậy. Chẳng lẽ,họ lại tin tưởng ả,yêu ả đến mức như vậy ư?
Được rồi,vậy thì cô sẽ cho họ thấy được ả là một con đàn bà thối nát tới mức nào....
Như bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình, và cuối cùng đến một ngày...
Vân cầm một đống đồ mình vừa mới đi shopping mua về,hớn hở đi vào biệt thự. Vào trong nhà bỗng cô cảm thấy rùng mình với không khí vô cùng âm u này. Đó là vẻ mặt vô cùng trầm lặng và đáng sợ của anh và còn một khuôn mặt cười đắc ý của Như khi nhìn cô.Vân nghi ngờ nhìn rồi lại nhảy vào trong lòng Bảo,làm nũng nói.
-Các anh có chuyện gì vậy? Khuôn mặt này làm Vân sợ muốn chết a~
Bịch....
Bảo hất văng Vân từ trên lòng mình xuống dưới sàn nhà,lạnh lùng nhìn cô rồi cất giọng băng giá.
-Cô nói đi! Đây là cái gì?- Bảo nhìn cô gái ngồi bệt ở dưới sàn,anh rất đau lòng nhưng anh bắt buộc phải làm vậy....
-------------Hết C-------------------