" Cô gái này, bổn thiếu gia đã để ý trước, ông có thể nhường lại cho ta được không?"
"Vâng, thiếu gia thích thì cứ việc lấy, tôi nào dám nhường". Mặc dù bị ép buộc phải chấp nhận bởi vì anh ta là Vương thiếu gia mà.
Tử Lục đi lại và đứng trước mặt Tiểu Cửu
" Đi theo ta"
Cô sợ sệt đi theo anh, sợ anh sẽ làm gì cô, cô không muốn như vậy....
Tới trước cửa căn phòng VIP
"Vào đi"
"....."
Cả bước vào, anh nằm xuống ghế sofa.
"Ngồi đi, tôi không phải loại hám dục nên cô không cần sợ."
Tiểu Cửu ngồi xuống.
"Cô tên gì?"
"Trịnh Tiểu Cửu". Cô rụt rè trả lời
" Bao nhiêu tuổi?"
"t"
"Làm ở đây bao lâu rồi?"
" ngày"
"Tại sao lại làm ở nơi này, vì tiền à, hay là vì dục..."
"Tại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh?"
"Vậy cô muốn ông già đấy làm gì cô hay là muốn tôi không làm gì cô? Nếu vậy thì thành thật trả lời câu hỏi của tôi đi"
"ừm...m..tại vì bà ngoại tôi bị bệnh nên tôi phải kiếm tiền chữa bệnh cho bà". Cô cúi đầu xuống trả lời, bây giờ cô lại nghĩ tới bà ngoại đang nằm liệt giường mà muốn khóc.
" Vậy bố mẹ cô không la sao?"
"Bố mẹ bỏ tôi từ lúc tôi vừa ra đời."
"......"
Anh ngồi dậy ôm cô vào lòng, anh tội nghiệp vì hoàn cảnh của cô, kể cả sự ngây thơ của Tiểu Cửu.
Tiểu Cửu ngại ngùng bật dậy
"Anh làm gì vậy?"
"Ôm chứ làm gì?"
"Tôi có crush trong lòng rồi, anh đừng làm bậy"
Thú vị thật, anh nghĩ
"Yêu đơn phương à?" Anh nói
"À...ùm...."
Trong khi cô không biết trả lời sao thì anh đã khoá miệng cô lại bằng một nụ hôn, tay anh cầm chặt tay cô lại rồi bế cô vào giường.
Anh đè cô xuống, cô không thể chống cự bởi lực của anh rất mạnh, anh bắt đầu lấy tay xoa eo cô, anh không thể cưỡng nổi bởi sự xinh đẹp mà ngây thơ của cô, cứ thế mà dục vọng dâng lên, làm cho cơ thể Tiểu Cửu cũng nóng lên.
Trong lúc anh sơ ý, cô liền đẩy anh ra.
"Tôi chưa đủ tuổi đâu đấy, anh đừng làm bậy"
"À ha...cô chưa , tôi nào dám chứ"
Anh ngồi dậy chỉnh sửa quần áo, không phải anh không dám mà anh muốn cho "con mèo con" này một con đường sống.
Cô gái này làm cho anh cảm thấy rất hứng thú.