h
Này tên kia, sao còn đứng ngay ra đó." Nam đế phẫn nộ
" Người đâu, mau vào đây"
Tướng quân Thanh Tùng kính cẩn chạy vào.
"Dạ Hoàng thượng có gì mà cho gọi thần ạ"
Chỉ tay về hướng Hoàng Dương đang nằm trong bồn tắm của người.
Tướng quân lôi cậu ra khỏi bồn, nhìn bộ đồ cậu mặc.
Cả hai người không khỏi thắc mắc.
Tướng quân trố mắt nhìn Nam đế vương
"Hoàng Thượng cậu ta là ai vậy?"
"Ngươi hỏi trẫm, trẫm hỏi ai."
"Cách ăn mặc này lạ quá, thần không biết y là người nơi nào, nước nào, bộ tộc nào"
"Chắc là thích khách muốn vào hành thích trẫm đấy.
Đem ra ngoài xử trảm đi"
"Cũng phải để cậu ta tỉnh lại, rồi biết điều tra lý do cậu ta vào đây là gì chứ.
Không thể vô duyên vô cớ giết người được đâu Hoàng thượng."
Nam đế kinh ngạc nhìn tướng quân.
"Hắn ta xâm phạm vào bồn tắm của trẫm, chưa đủ tội chết à"
Tướng quân vẫn nói như đinh đóng cột "Hoàng Thượng như vậy là ngang ngược đấy"
Nam đế chỉ tay về phía Tướng quân.
"Ngươi gan càng ngày càng to đấy, người nghĩ ngươi là thân tín của ta thì thích nói gì nói hả?"
Thanh Tùng tướng quân chắp tay kính cẩn.
"Dạ thần không dám ạ"
Hoàng Dương dụi dụi mắt tỉnh lại.
Khung cảnh trước mắt cậu đẹp như tranh vẽ.
Một người đàn ông khuôn mặt đẹp trai.
Cơ thể trần trụi, body múi chuẩn men.
Những giọt nước trên cổ rơi xuống bụng rồi tiếp tục lăn xuống dưới.
Hoàng Dương nhìn chằm chằm body đó của Nam đế, bất ngờ nuốt nước miếng ực.
Thấy cậu tỉnh lại, Nam đế cũng bước lên khỏi hồ tắm.
Ngồi dựa lưng vào ghế.
Nam đế quấn chiếc khăn tắm che phần thân dưới lại.
Nam đế ra hiệu cho tướng quân cho cậu ta ngồi dậy trả lời thẩm vấn.
"Ngươi là ai? Đột nhập vào tẩm cung của trẫm có mục đích gì?"
Hoàng Dương đơ người vì những cậu hỏi khùng điên của người đàn ông trước mặt.
Cậu cố gắng tiến lại gần nhìn kỹ mặt Nam đế.
"Thái tử Nhật Nam,hazz Xuống âm phủ cũng gặp anh, đúng là nghiệt duyên mà"
Hoàng thượng ngồi im không nói gì.
Gương mặt của Hoàng Dương bây giờ cách anh chưa đầy cm.
Trước giờ chưa có ai cả gan tiến lại gần sát anh như thế ngoài cậu.
Tướng quân lo cậu sẽ bị xử phạt nên lại đẩy cậu ra.
"Này cậu kia sao dám nhìn mặt Hoành thượng như thế"
Hoàng Dương cười ồ lên.
"Ghê vậy, xuống âm phủ được làm Hoàng thượng luôn.
À đúng rồi, thái tử thì lên ngôi vua mà.
Ngồi ôm bụng cười ha ha."
Nam đế tức sôi máu khi bị một tên ranh con chế giễu.
"Người quỳ xuống cho ta, nhanh lên" Nam đế chỉ tay vào Hoàng Dương.
Cậu vẫn ngồi cười chưa hiểu rõ sự tình nghiêm trọng như nào.
Nam đế hét lớn lên, chưa bao giờ tướng quân thấy Hoàng thượng tức giận như vậy.
"Đưa hắn ra xử trảm cho trẫm"
"Này Nhật Nam bây giờ ở dưới âm phủ rồi, em chẳng có sợ ai đâu nhé.
Anh khỏi hù dọa, dù sao cũng làm ma rồi còn gì"
Tướng quân Thanh Tùng thấy Hoàng Dương ngây thơ sợ sẽ bị chết oan.
"Mau quỳ xuống xin lỗi Hoàng thượng đi"
"Anh ta là Nhật Nam chứ hoàng thượng gì"
"Cậu bị gì vậy, ở đây không có ai tên đó hết.
Kia là Nam đế vương là vua thứ mười ba của triều đại này."
Cậu giật mình khi nghe tướng quân giải thích.
Cậu chạy xung quoang nhìn, tất cả đều là đồ cổ đại.
Đây là đâu, cậu là ai, tại sao lại ở đây.
Cậu soi mặt mình xuống nước, ủa vết sẹo đâu, mụn đâu, tàn nhang đâu.
Sao khuôn mặt mình lại trắng hồng đáng yêu thế này..
." Bộ đồ này là mình mặc lúc mình tự sát sao.
Không lẽ là xuyên không, giống những truyện mình từng đọc.
Nếu ông trời đã ban cho mình thân xác này.
Khuôn mặt này mình nhất định phải trân trọng nó, không được để chết oan vậy được.
Dù sao ở đây cũng tốt hơn.
"
Cậu quỳ gối lết tới dập đầu trước Nam đế.
" Hoàng thượng à, hoàng thượng ơi.
Em có mắt mà không thấy núi Thái Sơn, nên lỡ mạo phạm tới người, người đại nhân đại đức tha cho em một mạng đi.
Sau này em sẽ làm trâu, làm ngựa đền đáp ơn ngài.
"
Tướng quân lắc đầu.
"Cậu ta nói chuyện kiểu gì vậy nhỉ.
Sao xưng hô lạ quá."
Không ngờ cách xưng hô lạ lùng như vậy lại khiến Nam đế tò mò.
"Được ta tha cho ngươi một mạng.
Tự giờ hãy làm cận vệ cho ta
Cậu đứng dậy khoác vai Nam đế.
" Dạ, nhưng Hoàng thượng ơi, em không biết võ công.
Nếu lỡ có thích khách, thì người bảo vệ em nha"
Nam đế và Tướng quấn trợn tròn con mắt nhìn cậu.
Nam đế lắc đầu đi vào trong.l vì sự ngôvs ngếch của cậu.
.
Tướng quân tự hiểu giờ mình phải dậy dỗ lại cho Hoàng Dương rồi.
Phải dậy từ những cứ chỉ đầu tiên, hazz chắc sẽ lâu đây.
... ...
Cần lời thật lòng về truyện kiểu này của tất cả các bạn..