Mẹ rưng rưng nước mắt.
Hai cậu con trai vỗ về an ủi mẹ.
"Thôi mà bà này, hai con nó mới về. Không để nó ăn đi đã, tâm sự sau..."
Cả nhà cùng ăn uống vui vẻ.
"Em nói chuyện với anh một lát đi" Otis muốn nói chuyện riêng voíe Dương
"Chuyện gì anh" Dương nhìn nhìn xung quoạnh anh, cậu muốn xem thử vết thương trên người anh sao rồi.
"Em về đã gặp anh Nam chưa?" Câu hỏi vào trọng tâm. "Chưa" Em chưa muốn gặp.
"Sao thế, em không nhớ anh ấy" Dương im lặng.
"Anh ấy thì rất nhớ em. Tối nào anh ngủ trong lòng cũng là chiếc gối của em, bộ đồ em mặc. Suốt bao nhiêu năm đều như thế." Otis rưng rưng nước mắt.
" Hai người không bên nhau sao?" Dương già vờ như hỏi vui
"Có chứ, bên nhau nói vài ba câu rồi ai về nhà nấy. Có chứ bên nhau cùng ăn cơm trưa, ăn tối. Nhưng chưa một lần cùng nhau đi chơi, chưa lần hẹn hò,.chưa lần cùng nhau xem phim, bên nhau nhưng chưa lần cùng mhau đi chơi công viên .... Vì Em mới là người anh ấy cần, không phải anh. (Otis đã rất đau khổ khi nói ra những lời đó)
"Anh nói thật sao, anh ấy vẫn chờ em. Yêu như xưa sao?" Dương bật khóc.
"Vậy mà sáng nay anh ấy ôm em, nói nhớ em. Em lại lạnh lùng với anh ấy. Vì em giận anh ý không quan tâm anh, để anh bị Hoàng Yến kia bắt nạt, đều vì anh. Em nghĩ rằng người đã bên nhau, em sợ sẽ làm ảnh hưởng tình cảm hai người." Dương quay mặt chạy đi.
Nam buồn quá, đi quán nhậu mình. Vô tình gặp Hoàng Yến. Hoàng Yến ngồi sát Nam, Nam say rồi nên không hề đuổi cô ta. Nam say quá gục xuống bàn, cô ta đỡ NAM ngồi dựa vào vai mình, rồi chụp hình gửi cho Dương.
Dương nhận được hình, tức giận ném luôn cái điện thoại. Tự phóng xe tới quan rượi, chạy tới nới gặp ả đang chuẩn bị đưa anh đi. Dương tát bả mấy cái,
"Mạy lại đánh tao, mày đã bỏ anh ấy đi mà. Mày nhìn hình không hiểu à, tao và anh ấy bên nhau đấy"
"Người yêu của tao, không phải thứ mày muốn cướp là cướp được đâu. Tao biết rõ trò này của mày. Cút.. Nhanh trước khi tao điên lên. " Dương tức giận lắm. Rồi cậu đưa anh về nhà
. Mọi thứ tring nhà vẫn như cũ, anh vẫn vậy, chỉ có em là thay đổi. Anh đã rất nhớ em phải không? Em cũng nhớ anh lắm, em đã cố gắng quên anh và tập trung vào công việc. Nhưng em lại không thể quên... Anh lại gặp ác mộng, cậu nhẹ nhàng vỗ về cho anh ngủ.....
Để em nấu ít canh giải rượi, tỉnh lại anh uống nhé.
Dương về nhà gặp ba....
Ngày mai tại công ty.
"Võ Đình Nam vào phòng chủ tịch có việc cần trao đổi" thư ký ra báo với Nam
"Com chào bác, bác có gì muốn nói với cháu."
"Ta muốn cậu đồng ý kết hôn với con trai của ta"
Bác ấy muốn mình kết hôn với Otis sao. Nhưng bác ấy biết mình yêu Dương mà..
"Ta sẽ cho cháu thời gian ngày để suy nghĩ. Hoăcc là cưới con trai ta, hoặc là rút khỏi nhóm UNIs."
Tất cả mọi người vào phòng họp. Tổng giám đóc có việc muốn trao đổi.
Thấy Nam bước vào, Dương thẫn thờ nhìn anh: Anh trưởng thành hơn rồi, đẹp trai hơn,..nhưng anh ốm quá...
" Ba đã nói với anh chưa: sao anh buồn thế"
" Tổng giám đốc". Dương giật mình
"Hoáng Yến đâu gọi ra đây".
Bá Vinh đi lôi đầu ả ra.
Dương cầm giấy tờ cmt của khán giả ném mạnh xuống bàn. Cô tự xem đi.
" Là một nghệ sĩ mà ăn nói không tế nhịn, không biết tôn người khac,.... Bi chửi nhục mặt..
" Võ Đình Nam. Các tài khoản mạng xã hội tương tác kém quá. Phải đăng tải hình nhiều lên, để tương tác với fan chứ... Tan họp,Dương bước ra rồi qay lại nhìn Nam cười đểu: Ngốc, anh sẽ chết với em....
Nhà Nam, hôm nay ba mẹ Nam nói đã tìm thấy mẹ ruột của cậu, bà ấy còn sống. Ngược lại Nam không vui xíu nào cả. Chỉ tức giận vì bao năm qua bà không hề tìm anh. Anh nói sẽ không bao giờ nhận bà ấy làm mẹ.
Nam bỏ đi
Dương về nhà gặp mẹ nuôi (Thanh Thanh) biết được rằng anh đẫ biết chuyện mẹ đẻ. Dương bảo mẹ gọi cho hai bác bên đó xem thế nào rồi.
"Hai bác nói cho Nam rồi, nhưng nó không chịu nhận mẹ"
"Giờ nó đâu rồi" "Giờ nó bỏ đi rồi"
Dương nghe xong chạy đi tìm anh. Thấy anh đứng trên sân thuọng trường cấp hai người học. Cậu tường anh muốn tự tử. Dương chạy lai ôm chân Nam
"Võ Đình Nam, anh đừng làm trò dạu dột. Đừng bỏ lại em một mình, Nam anh không được bỏ đi,em còn nhiều chuyện phải nói với anh..."
Nam cốc đâu Dương
"Em cí bị điên không"
"Ai nói anh muốn tự tử."
"Vậy sao anh lên đó đứng, nguy hiểm lắm biet không?"
"Rõ ràng là lo cho anh mà sao lúc sáng lại lạnh lùng với anh thế."
"Ai bảo anh không chăm sóc tốt cho anh trai của em. Để anh ấy bị người ta hành hạ thậm tệ như thế."
ANH xin lỗi, anh hiểu rồi em giận anh cũng đúng. Anh cũng giận chính mình, anh nên có trách nhiệm với em ấy. (Nam nghĩ tới lời đề nghị của chủ tịch)
.. Cả hai đi ăn cá viên chiên xong rồi về..
" Em còn yêu anh không? "
" Chúng ta là ban... (cười trong bụng, ngốc người yêu anh mà anh không hiểu à)"
"Ưm, chúng ta về thôi." Nam muốn chắc chắn la Dương còn yêu mình hay không. Nhưng cậu nhận ra Dương không yêu cậu nữa. Nên cậu đã đồng ý hôn sự của chủ tịch....
Dương về nhà mẹ nuôi.
" Mẹ ngủ chưa"
"Chưa " mẹ đáp
"Mẹ có muốn con ở bên anh Nam không."
"Muốn chứ, đứa con yêu nhau mà. Mẹ không kỳ thị gì cả, mẹ mừng hơn ý. Mà sao con hỏi vậy"
"Con định kết hôn với anh Nam" Dương đáp
"Cái gì, vậy con nói với mọi người chưa?"
"Đây là kế hoạch của con, mẹ chị cần chuẩn bị đồ đê tham dự là được. Con muốn gây bất ngờ cho anh ấy"
"Con quyết định lúc nào"
"Lúc ở Mỹ con đã đặt may đồ cưới rồi. Ao anh ấy màu xanh dương, con ao màu hồng.. Nhẫn cưới khắc tên tụi con. Con đã chuẩn bị nó nếu anh ý còn yêu con, chúng con sẽ kết hôn. Nếu anh ấy yêu người khác, con sẽ dùng những thứ này làm quà cưới. Thật may anh ấy chưa hề ngừng yêu con"
ngày sau
"Con đồng ý, sẽ kết hôn với con trai bác. (Nam nghĩ rằng người minh cưới là Otis.. Ai ngờ)"
"Cậu không cần biết, người cậu cưới là ai sao?"
"Dạ không" Nam đáp, cậu thấy Dương thờ ơ với cậu. Nên nghĩ rằng chủ tịch muốn cậu cưới Otis. Nghĩ tới cảnh Otis bị người ta hãm hiếp chỉ vì cậu, cậu phải có trách nhiệm với chàng trai đó.
"Vậy cậu hãy ký vào đơn này đi, rồi đưa CMNd và sổ hộ khẩu cho ta để ta đi Thái Lan đăng ký kết hôn cho hai đứa"
Nam ký xong đưa giấy tờ cho chủ tịch không một chút do dự.
Ở nhà Chủ tịch
Dương đã nói chuyện muốn kết hôn với Nam và mong sẽ được anh ỷai chúc phúc.
"Em muốn lần này ích kỷ tý, em muốn được hạnh phúc. Anh có thể chúc phúc cho em không? Em biết anh sẽ rất buồn.. Nhưng em không muốn xa anh ấy thêm nữa ..."
"Anh là anh trai em mà, dĩ nhiên anh phải chúc phúc cho em chứ. Em nói với anh Nam chưa?
" Đừng nói với anh ý nha anh, em muốn cho anh ấy bất ngờ lớn..."
ngày sau Dương cầm trên tay Giấy đăng ký kết hôn: Chồng Võ Đình Nam và vợ Đỗ Hoàng Dương.. "Anh Nam ơi là anh Nam, giờ thì anh muốn chạy cũng không thoát đâu. Bị dụ đưa vào tròng mà không biết, tội anh người yêu tui quá. Thôi kệ ai bảo cái tối, không xử ký trà xanh để nó hãi anh của em, anh cũng nên chịu phạt tý chứ (cười nham hiểm)