Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Hai người hàn huyên cái gì?" Sau khi lên xe Lisa quay đầu hỏi Thư Hân.
"Không có gì." Ngu Thư Hân lạnh nhạt nói: "Em cảm thấy Triệu Tiểu Đường điên rồi."
Lisa không có chuẩn bị bị câu nói của nàng làm cho sặc phải ho khan hai tiếng: "Cái gì?"
Ngu Thư Hân nghiêng đầu nhìn cô: "Chị Lisa tập trung lái xe đi."
Lisa nhìn nàng chớp mắt vài cái mới dời tầm mắt đi chẹp miệng tiếng : "Được rồi."
Lisa khởi động xe, xoay vô lăng lái xe ra khỏi gara nhìn qua gương chiếu hậu thì thấy một chiếc xe đi phía sau, là Triệu Tiểu Đường .
Triệu Tiểu Đường gương mặt cau có ánh mắt nặng nề, cô xưa nay đều cũng không có ngờ tới Ngu Thư Hân lại nghĩ như vậy, lại có thể cho rằng cô là bởi vì đứa nhỏ mới cùng em ấy phục hôn. Dù cho điều này trùng hợp xảy ra thế nhưng cô là vì vô tình bắt gặp Lisa ở bệnh viện mới biết Thư Hân mang thai chứ trước đó không hề biết mà, Thư Hân làm sao lại nghĩ là do cô biết chuyện đứa bé trước? Cô cũng không phải có ánh mắt siêu nhiên để mà nhìn em ấy một cái biết Thư Hân có hay không mang thai?
Triệu Tiểu Đường nghĩ mãi mà không ra, hỏi Thư Hân rồi nàng lại khó chịu không lên tiếng cuối cùng để lại một câu: "Đừng có nghĩ dùng mấy lời này lừa gạt em, làm sao biết trong lòng Đường có tính toán gì. Triệu Tiểu Đường em phát hiện Đường vì bé con không chỉ có thể cùng em phục hôn còn học cách nói láo, rất lợi hại."
Ngu Thư Hân biểu cảm phẫn nộ vẫn còn ghi sâu trong đầu cô, Triệu Tiểu Đường cảm thấy đầu đầy dấu chấm hỏi, cô tự thấy mình trí thông minh cũng không thấp làm sao liền không hiểu rõ lời Ngu Thư Hân đây?
Cô diễn cái gì cơ chứ, cô là thành tâm mà?
Triệu Tiểu Đường sau khi lên xe liền theo sát chiếc xe của Thư Hân, cô một tay đặt ở trên tay lái, một tay tựa lên cửa sổ xe một bên, mắt nhìn thẳng vẫn đang suy nghĩ chuyện mới vừa rồi. Từ đầu cho đến cuối câu chuyện ngẫm đi ngẫm lại tổng kết logic lại với nhau vẫn không hiểu Ngu Thư Hân đang nghĩ gì.
Lẽ nào phụ nữ mang thai đều như vậy, nói chuyện không logic muốn sao là vậy tùy hứng á?
Cái kia cô nên giải thích thế nào?
Triệu Tiểu Đường không biết rõ, cô cảm giác mình hiện tại đã tiến vào một ngõ cụt nhất định phải phá tan bức tường ngăn này cô mới có thể làm cho Thư Hân nhìn thấy chân tình của mình.
Triệu Tiểu Đường lái xe về Triệu gia đã hơn giờ, gần đây số lần cô trở về so với trước đây nhiều hơn rất nhiều, Triệu Vân Nhạc mấy ngày đầu còn không quen sau đó cũng kệ Tiểu Đường, chỉ là sẽ không tại trước mặt cô nhắc tới Thư Hân. Trước đây ông nội cầu xin Tiểu Đường trở về nhưng nửa năm không thấy được một lần bóng người cô, hiện tại chuyện ly hôn giải quyết xong thường thường trở về. Như thế vẫn chưa đủ giải thích rõ ràng tình huống sao? Ông già rồi, từng làm chuyện sai lầm đã nhiều lắm rồi, không muốn mắc thêm lỗi lầm nữa, vì lẽ đó Triệu Vân Nhạc ông lại không có trước mặt Tiểu Đường nhắc tên nàng. Nhiều lần Triệu Hy chủ động nói đến cái tên này cũng bị ông nhắc qua chớ nói.
Triệu Tiểu Đường thật ra rất muốn nghe nhiều chuyện về Ngu Thư Hân, làm sao ông nội lại nhận định là cô không thích nghe!? Mỗi lần Triệu Hy nhắc tới ông còn kỳ quái đổi chủ đề, Tiểu Đường muốn hòa vào đều hòa vào không được. Cô có loại cảm giác vô lực, lúc trước Thư Hân yêu thích cô thời điểm mọi người đều tác hợp giúp Thư Hân, hiện tại Tiểu Đường yêu thích nàng mọi người lại phản đối.
Đây rốt cuộc còn có phải là người nhà của cô không ?
Triệu Tiểu Đường trong lòng ấm ức cơm tối cũng không ăn liền lên lầu mới vừa rửa mặt xong xuôi Triệu Hy liền đến gõ cửa.
"Chị, lên mạng xem chưa?" Triệu Hy vô cùng thần bí hỏi, sau đó tự hỏi tự đáp: "À tí quên, chị em không thích dùng Weibo."
Triệu Tiểu Đường đang dùng khăn mặt chà sát tóc ướt nói: "Chuyện gì?"
"Buổi chiều em cùng chị nói đó, đợi lát nữa liền công bố danh sách." Triệu Hy hướng về cô chớp mắt: "Chưa quên đi."
Triệu Tiểu Đường gật đầu: "Chưa quên."
Cô nói xong đi tới bên giường di động màn hình sáng, trong nhóm QQ đã khí thế ngất trời tán gẫu lên.
-- ️Nếu như đợi lát nữa Triệu tổng cùng Hân Hân thành công ghép thành đôi tôi xuống lầu chạy ba vòng!
-- ️Tôi đứng chổng ngược ăn cơm!
-- ️Tôi đi hẹn một họa sĩ có tiếng bậc nhất biên tập liều mạng thuê NDT liền NDT đi, tháng sau tôi ăn mì!
-- ️Tỷ muội, tôi giúp đỡ cô.
Triệu Hy ló đầu: "Chị nhìn cái gì đó?"
Triệu Tiểu Đường gương mặt tươi cười thu liễm lại, khóa màn di động: "Không có chuyện gì, trên mạng tin tức thế nào rồi?"
"Ăn ngay nói thật sao?" Triệu Hy nhíu mày: "Không ra sao hết."
Căn bản không ai nhắc đến tên chị cô cùng chị Hân, chị ấy bây giờ cùng tất cả mọi người ghép thành đôi trên mạng số phiếu rất ít có mấy vạn thôi mà số phiếu này đa số đều nhờ vào về giá trị nhan sắc của chị cô. Chị Thư Hân cùng Hứa Giai Kỳ đã xông lên trước . phiếu, theo sát phía sau chính là chị Thư Hân cùng Tuyết Nhi . phiếu, hai người này đúng là cắn chặt không tha, hai bên fans CP lần này là dốc hết vốn liếng. Hứa Giai Kỳ bên này thuê rất nhiều nhà văn viết truyện tiểu thuyết, mối tình đầu lãng mạn hấp dẫn fans, mà Tuyết Nhi bên kia nhưng là có các biên tập viên cắt ghép phim ngắn hút fan không kém.
Trên mạng hiện tại đại bạo về vấn đề Ngu Thư Hân cuối cùng sẽ cùng ai ghép thành đôi, đêm nay 【 Tuần trăng mật ngày 】 Weibo suýt chút nữa bị đánh sập, cư dân mạng hết sức quan tâm đêm nay ai sẽ ghép cặp với ai tham dự buổi hẹn hò đầu tiên.
Triệu Tiểu Đường nghe vậy ngừng vài giây: "Mấy giờ tung ra?"
" giờ." Triệu Hy ôm điện thoại di động: "Lập tức liền tung ra."
Cái này là tính năng mới của Weibo cho phép cư dân mạng bỏ phiếu tiện lợi, nghệ sĩ cùng khách mời thường đặt ở hai mục khác nhau người dùng chỉ cần thích ai thì tích vào người đó chọn người ghép cặp. Hệ thống làm lựa chọn giờ tự động công bố danh sách cùng với các cuộc bỏ phiếu nhận thưởng có chút tương tự nhưng cái này lại có lỗ hổng để giở trò. Cư dân mạng xem có tất cả mọi người trên thực tế chỉ có mục vote của Ngu Thư Hân và Triệu Tiểu Đường đặc biệt mà thôi cho nên mặc kệ chọn thế nào kết quả chỉ có một Triệu Tiểu Đường và Ngu Thư Hân là một đôi đứng đầu được chọn. Triệu Tiểu Đường nghe vậy gật đầu lạnh nhạt nói :"Ừm."
Triệu Hy miết mắt cô cau mày nói: "Chị hai, chị thật giống như không vui a? Không hài lòng sao?"
Đều giúp tạo cho chị ấy cơ hội còn làm sao thế?
Triệu Tiểu Đường vuốt mắt, cô đem khăn mặt ném vào rổ để đồ dơ, buộc lại áo tắm nói: "Tiểu Hy, em nói xem. . ."
Triệu Hy tha thiết mong chờ nhìn cô: "Nói cái gì?"
Triệu Tiểu Đường lắc đầu: "Không có gì."
Trực giác của Tiểu Hy nhắc nhở chị hai cô có việc, miệng chị ấy như là trai sông căn bản không cạy ra được. Triệu Hy lựa chọn từ bỏ quay đầu xem di động: "Còn có phút liền tung ra kết quả, em làm sao lại kích động quá trời a!"
Triệu Tiểu Đường thở dài một hơi rõ ràng đều biết kết quả vẫn là không nhịn được tim đập tăng nhanh, bình luận của các fans lúc nào cũng biến hóa hầu như muốn quậy banh Weibo 【 Tuần trăng mật ngày 】.
-- Mau mau nhanh ngồi đợi Ngu Thư Hân cùng Hứa thần.
-- Thư Hân cùng Tuyết Nhi lên!
-- Thanh Thanh lên lên lên! Ta muốn xem ngươi nói chuyện yêu đương!
"Chị Lisa nhìn cái gì vậy?" Ngu Thư Hân từ trong phòng tắm đi ra, nàng mặc một bộ đồ ngủ chất bông rộng rãi trước ngực thêu hình con gấu mèo xem ra có mấy phần đáng yêu, Lisa nhìn chằm chằm máy tính: "Danh sách sắp có rồi chị xem một chút em có hay không."
Lần này hẹn hò không phải toàn bộ tham dự, chỉ tuyển một đôi vì lẽ đó Ngu Thư Hân không nhất định sẽ được tuyển chọn, Thư Hân đi tới bên người cô ngồi xuống: "Tung ra chưa ạ?"
"Vẫn chưa đây." Lisa nói: "Có muốn ăn chút gì hay không ? Vừa nãy cơm tối thấy em ăn ít, đợi lát nữa còn phải diễn cảnh đêm không thể để đói bụng được."
"Không thể ăn nhiều." Thư Hân nói nhỏ đi: "Em cảm giác mình mập."
"Nhưng chị lại không thấy như vậy." Lisa cười vỗ bả vai nàng: " Ăn ít không phải biện pháp tốt, chị đã cùng bác sĩ nói qua sẽ lập ra một chế độ ăn dinh dưỡng cho em."
Thư Hân bất đắc dĩ gật đầu: "Vâng."
Lisa thấy nàng như vậy trêu ghẹo nói: "Thư Hân, vạn nhất em cùng Triệu tổng một đôi thì làm sao bây giờ?"
Ngu Thư Hân sững sờ vài giây: "Em sẽ không có xui xẻo đến thế chứ?"
Đồng hồ điểm h, Weibo【 Tuần trăng mật ngày 】phía dưới càng náo nhiệt hơn, tất cả mọi người đều đang đợi một kết quả. Bình luận nhảy lên nhanh chóng một phút liền tăng thêm mấy trăm cái:
-- Làm sao còn chưa công bố ra a.
-- Tôi muốn ăn đường.
-- Tôi kích động quá rồi a!
-- Tôi cũng là thế, hưng phấn muốn chết rồi!
-- Mau lên mau lên! Chúc mừng Ngu Thư Hân cùng Triệu tổng, Triệu Tiểu Đường ? ? ? ? ?
-- Cái gì? Triệu Tiểu Đường ? Là ai vậy? Có người này sao?
Lisa nhìn chằm chằm máy tính chau mày, Ngu Thư Hân gương mặt gần sát Lisa hai người trầm mặc mấy giây vẫn là Lisa thu hồi ánh mắt nhìn Thư Hân nói : "Đi thay quần áo đi, chúng ta cùng đi đoàn phim."
Ngu Thư Hân giống như không có chuyện gì bình thản đứng lên: "Chị không trở về sao?"
"Đưa em đi đến đoàn phim lại trở về."
Ngu Thư Hân gật đầu: "Được."
Nàng nói xong liền trở về phòng của mình, mới vừa khép cửa lại Thư Hân làm vài cái hít sâu, nàng chính là đồ xui xẻo! Nhiều người như vậy một mực liền lựa chọn cùng Triệu Tiểu Đường ? Nàng đây là cái gì vận may kẻ ngốc sao? Tốt lắm!
So với Ngu Thư Hân bên này mọi cách khó chịu một bên khác lại như tết đến, Triệu Hy đắc ý ôm điện thoại di động: "Chị hai thành công."
Triệu Hy đưa điện thoại di động đưa cho Triệu Tiểu Đường : "Có muốn nhìn một chút hay không?"
Triệu Tiểu Đường nhắm hai mắt lại nghe Triệu Hy nói tiếp: "Chị có thể để trống lịch ngày mai không, h mình đi đến văn phòng làm việc của chị."
"Ừ." Triệu Tiểu Đường đáp lại sau đó đối với Triệu Hy nói: "Đi ra ngoài trước đi."
Cô còn có một số việc cần muốn suy nghĩ thật kỹ.
Triệu Hy nhíu mày: "Không thành vấn đề, cái kia chị nghỉ ngơi thật tốt sáng mai thấy."
Triệu Tiểu Đường nhàn nhạt gật đầu.
Chờ đến sau khi Triệu Hy rời đi Tiểu Đường mới ngồi ở bên giường, cô còn đang suy nghĩ đến lời Thư Hân nói nhưng không có một chút đầu mối nào. Hai bên thái dương thình thịch đau nhức cô dùng tay ấn ấn hai bên nằm ở trên giường, nửa giờ sau Tiểu Đường cầm điện thoại di động lên xem... giờ p, cô quyết định đứng dậy đi tìm Thư Hân.
Ngu Thư Hân còn ở đoàn phim, đêm nay có cảnh quay ban đêm gió thổi lạnh lẽo, nàng mặc một thân xiêm y cổ trang, tóc dài phiêu phiêu. Ngu Thư Hân từ phòng thay đồ đi ra liền nghe đến âm thanh trò chuyện của nhân viên đoàn phim nhỏ giọng thầm thì: "Xem hot search chưa, Ngu Thư Hân cùng Triệu tổng ghép thành đôi."
"Nhìn rồi, cũng quá khéo đi tôi còn tưởng rằng Thư Hân cùng Hứa thần đây."
"Ai nói không phải đây, cũng quá kịch tính rồi khéo có sắp xếp trước rồi."
Ngu Thư Hân nghe được mấy người cúi đầu tán gẫu nàng nghĩ đến mới vừa nãy trên đường tới đoàn phim nàng có xem qua phản ứng của cư dân mạng. Cư dân mạng đa phần là cực lực phản đối lúc đầu đến bây giờ cũng đã ít nhiều tiếp nhận nhưng mà đối với những fans CP thì lại không thể tiếp thu, nhóm fans này đang ở dưới phần bình luận trên Weibo nháo loạn mất kiểm soát.
"Thư Hân chuẩn bị xong chưa, bắt đầu quay rồi." Trợ lý đạo diễn đi tới bên người nàng, Thư Hân gật đầu: "Xong rồi."
Nàng đi theo sau trợ lý đi đến hiện trường Cảnh Viên cùng Cố Khả Hinh ngồi ở dưới ống kính, hai người nâng cốc nói chuyện vui vẻ. Cảnh Viên mắt phượng híp lại vẻ mặt quyến rũ đem dáng vẻ hồ ly mê hoặc diễn vô cùng nhuần nhuyễn, đối diện nàng ngồi Cố Khả Hinh hơi dương môi mân một ngụm rượu.
"OK, cảnh kế tiếp chuẩn bị!"
Ngu Thư Hân đi tới.
Triệu Tiểu Đường đi đến phòng khách sạn của Thư Hân bấm chuông cửa nhưng không thấy người lên tiếng. Tiểu Đường ấn ấn bên thái dương lắc đầu một cái cảm giác mình quá thất thường cũng không nghĩ đến xem Thư Hân có ở trong phòng khách sạn hay không lại đột nhiên chạy tới.
Triệu Tiểu Đường đứng trước cửa vài giây sau đó gọi điện thoại Thư Hân, tiếng chuông reo lên một hồi lâu mới có người tiếp.
"Xin chào, cho hỏi ai vậy?" Là giọng nói của Lisa vì Thư Hân không có lưu tên số điện thoại của Triệu Tiểu Đường nên Lisa cũng không biết ai gọi đến.
Triệu Tiểu Đường nói: "Thư Hân đâu."
"Triệu tổng?" Lisa nhận ra giọng nói của cô bèn trả lời: "Chúng tôi đang ở phim trường."
Triệu Tiểu Đường dừng một chút: "Ừ... Tôi tới xem một chút."
Lisa cúp điện thoại thả lại trong túi xách, trên màn hình máy quay Ngu Thư Hân đứng dưới tán cây đối diện với Cảnh Viên nói: "Tiểu thư nên về rồi."
Cảnh Viên một thân y phục sạch sẽ lộ ra khí tức xuất thần tựa như tiên nhân. Đến Côn Luân Sơn sinh hoạt mấy trăm năm nàng hấp thu linh khí nơi này không hề ít hơn nữa Thanh Hàn cùng Linh Nguyệt hai người mấy ngàn năm tu luyện cho nên Thanh Hàn bây giờ hoàn toàn thoát thai hoán cốt, đã sớm không phải phàm nhân. Tiên khí phiêu phiêu bên người Linh Nguyệt, Thanh Hàn rút đi vẻ quyến rũ thần sắc nghiêm túc bi thương nhìn về phía phương xa nói: "Linh Nguyệt, ngươi nói nàng đi lần này còn có thể bình an trở về sao?"
Linh Nguyệt theo nàng ánh mắt nhìn ra ngoài vẻ mặt thất vọng, các nàng đều biết Yến Tướng quân lần này đi quá nửa là không về được. Nàng là ôm quyết tâm quyết tử đi, quân muốn thần chết thần không thể không chết Yến Tướng quân trên dưới ba đời đều là trung thần, nàng làm sao có khả năng vi phạm ý nguyện Hoàng Thượng.
Thế nhưng Linh Nguyệt cũng không dám nói thẳng, nàng thấp giọng nói: "Tiểu thư, Tướng quân sẽ không có chuyện gì."
"Không có chuyện gì?" Thanh Hàn cười ra tiếng, cười đáp mà đáy mắt tràn đầy bọt nước khóe mắt ửng đỏ, nghiêng đầu nói: "Linh Nguyệt, ta mệt mỏi dìu ta đi nghỉ ngơi đi."
Linh Nguyệt đỡ Thanh Hàn đứng lên, hai người hướng phía sau gian phòng đi, Đạo diễn Cố hô một tiếng: "OK, cảnh kế tiếp!"
Cảnh kế tiếp là Linh Nguyệt đi ra khỏi phòng vừa vặn đụng với Triệu Lâm, hai người đã nảy sinh tình ý nhưng người nào cũng không có nói ra. Tại nơi hoang binh mã loạn khắp nơi đều tràn ngập nguy hiểm rình rập không cho phép bọn họ có nhiều tư tình nhi nữ. Nhưng chuyện tình cảm làm sao nói nhẫn là nhẫn được liền, Triệu Lâm từ biên quan sau khi trở lại tâm tâm niệm niệm chính là muốn gặp Linh Nguyệt, gặp mặt rồi tuy rằng cực kỳ gắng sức kiềm chế nhưng vẫn không nhịn được ôm nàng.
Triệu Tiểu Đường đến đoàn phim thì thấy Thư Hân đang được nhân viên trang điểm thêm, mặt mày nàng tươi tỉnh đôi mắt cong hình bán nguyệt nhìn đâu cũng thấy vui vẻ. Trên người mặc một bộ cổ trang màu trắng trong thuần khiết, trên mặt trăng điểm nhạt tóc dài quấn gọn lên dùng hai cái trâm ngọc cố định lại, trâm ngọc đính thêm tua rua Thư Hân đầu chuyển động tua rua liền khẽ nhúc nhích. Triệu Tiểu Đường đi về phía trước bước vài bước chân thì dừng lại, trong lòng những ý nghĩ hỗn độn khi nãy đem quăng đi, trước mắt cô cũng chỉ còn sót lại cách đó không xa dáng người Ngu Thư Hân cười yếu ớt.
Cô phát hiện con đường theo đuổi Ngu Thư Hân tựa hồ là càng chạy càng xa, hiện tại chỉ cần nhìn thấy bóng nàng cô liền thỏa mãn.
"Triệu tổng?" Cố đạo diễn nghe được trợ lý nói cô đến rồi còn không tin vội vã chạy tới xem quả nhiên đến rồi. Triệu tổng tuy rằng thường xuyên đến tham ban nhưng đến vào buổi tối thì chưa có lần nào, Cố đạo diễn còn tưởng rằng xảy ra chuyện gì vội hỏi: "Triệu tổng lại đây là có chuyện gì sao?"
"Không có chuyện gì." Triệu Tiểu Đường nhàn nhạt mở miệng: "Tôi tan tầm tiện đường ghé qua đây nhìn một chút."
Cố đạo diễn tuy rằng muốn nói tiểu tổ tông cô gần đây cũng quá thường xuyên ghé thăm nha nhưng ông ta lại không có gan này, Cố đạo diễn gật đầu: "Vậy tôi cho người đem một chiếc ghế đến cho Triệu tổng ?"
Triệu Tiểu Đường nghiêng đầu: "Không cần, các người tiếp tục quay."
Cố đạo diễn không thể làm gì khác hơn là lắng tai nghe: "Tiếp tục, cảnh kế tiếp."
Triệu Tiểu Đường đến cũng không có có ảnh hưởng đến Ngu Thư Hân, tuy rằng Thư Hân trong lòng không vừa ý thế nhưng trên mặt vẫn giữ nét ôn hòa ấm áp. Trong cảnh quay nàng ánh mắt bình tĩnh từ trong phòng đi ra cúi đầu đi ở hành lang thì bị gọi lại: "Linh Nguyệt."
Phía sau thanh âm của nam nhân khiến Linh Nguyệt thân hình dừng lại, nàng không có quay đầu lại máy auay phóng to dừng tại trên mặt nàng đưa mỗi một chi tiết nhỏ bé trên khuôn mặt đều quay đến rõ ràng, nàng lông mày khẽ động quay đầu nhẹ giọng nói: "Triệu phó tướng."
Triệu Lâm trên cầm một một bó hoa thảo hắn đi về phía trước vài bước chìa tay ra đưa cho Linh Nguyệt: "Cho ngươi."
Linh Nguyệt cúi đầu nhìn bó hoa thảo lại nghĩ đến dưới Côn Luân Sơn có một khách điếm. Triệu Lâm biết nàng nhớ nhung Côn Luân Sơn liền đi phụ cận hái được rất nhiều hoa thảo đặt ở bên trong phòng nàng. Linh Nguyệt nhàn nhạt cười, khóe mắt có ánh lệ: "Cảm ơn."
Chóp mũi chua chua, thanh âm nghẹn ngào, ánh mắt liễm diễm, Triệu Lâm
nhìn vào mắt nàng hắn có chút không khống chế được tiến lên hai bước chuẩn bị ôm lấy nàng.
"Cắt!" Cố đạo diễnhô tạm dừng, ông ấy quay về màn ảnh chỉ vào nói: "Chỗ này biểu cảm chưa đủ, chỗ này thì biểu cảm không đúng lúc."
Ngu Thư Hân cùng nam nghệ sĩ đi tới Cố đạo diễn bên người nghe được ông ấy diễn giải chỉ ra điểm không đúng: "Phản ứng của Ngu Thư Hân cũng không tệ lắm, Hiểu Thần cậu vẻ mặt có chút cứng ngắc còn có thời điểm ôm Ngu Thư Hân nhất định phải dùng sức một chút. Đúng, chính là vẻ mặt mất khống chế dùng sức mạnh như vậy hiểu chưa?"
Triệu Tiểu Đường nghe được đạo diễn nói còn dùng hành động thực tế miêu tả khiến cô cau mày không vui nói: "Cũng không cần mất khống chế chứ?"
Cố đạo diễn giải thích: "Triệu tổng, lời thoại kích động phải dùng thêm hành động mới có chiều sâu đặc tả chi tiết cảnh phim."
Hơn nữa cảnh phim này diễn ra vào ban đêm hai người có tiếp xúc ôm thân mật, sau đó cả hai nhân vật sẽ thường thường nhớ tới cái ôm này mãi đến cuối cùng Triệu Lâm tử trận. Phân đoạn này càng ngọt ngào càng có sức dãn đến thời khắc hắn cận kề cái chết nhớ lại sẽ gây ấn tượng đến với khán giả sự tiếc nuối. Cố đạo diễn giải thích một đống sau nói rằng: "Hoặc là có thể thêm một đoạn cảnh hôn."
Triệu Tiểu Đường sắc mặt ngẩn ra: "Cảnh hôn?"
Vậy thì thà kích động ôm một cái đi.
Cố đạo diễn gật đầu: "Đi gọi Hứa biên kịch tới đây."
Cảm giác không thích trong lòng Tiểu Đường tăng lên: "Các người đều là tùy tiện sửa kịch bản sao?"
Cố đạo diễn há hốc mồm vài giây: "Cũng không phải tùy tiện, chính là có thời điểm muốn cảnh quay có linh cảm tốt hơn."
Thêm cảnh hôn thì có cái gì mà càng tốt hơn quay phim linh cảm? Triệu Tiểu Đường sắc mặt trầm xuống, cô liếc mắt nhìn đạo diễn ánh mắt sắc bén, Cố đạo diễn có chút như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc hỏi cô: "Triệu tổng là có ý kiến gì khác sao?"
"Tôi cảm thấy chiếu theo kịch bản quay phim là tốt rồi, không cần vẽ rắn thêm chân."
Cố đạo diễn bị câu nói của cô làm khó đến quẫn chí vò đầu, vốn là tóc không nhiều bị bàn tay vuốt mấy cái lại rụng xuống mấy sợi tóc, đạo diễn gật đầu đội mũ lên đối với Hiểu Thần nói: "Vậy thì theo kịch bản diễn lại một lần nữa."
Lần này Triệu Tiểu Đường đứng bên cạnh người Cố đạo diễn nhìn chằm chằm màn hình. Ngu Thư Hân đứng dưới ống kính liền nhập tâm vào nhân vật, ngược lại Hiểu Thần diễn thử hai lần mới tìm được cảm giác. Cảnh quay bắt đầu bằng hình ảnh căn phòng ngập tràn hoa thảo của Linh Nguyệt, trong màn ảnh Ngu Thư Hân sắc mặt như thường nhàn nhạt nhưng mà khóe môi ức chế không được vung lên độ cong nhỏ, gò má ửng hồng vẻ mặt xấu hổ. Nàng đem hình ảnh thiếu nữ mới biết tình yêu ngọt ngào đặc tả chi tiết khiến người xem cũng không nhịn được mà nở nụ cười theo, Triệu Tiểu Đường nhìn thấy Thư Hân trên màn hình mím môi cười, cô cũng không nhịn được cúi đầu cười theo.
Loại tâm tình cộng hưởng này trước đây chưa từng có hoặc nói là Triệu Tiểu Đường trước đây không có phát hiện qua, thật sự rất thần kỳ nhìn người kia cao hứng chính mình cũng sẽ không nhịn được cao hứng, dù cho chỉ là cảnh Thư Hân đóng trong phim thôi.
Toàn bộ phân cảnh của Ngu Thư Hân quay xong là h phút đêm. giờ mới hoàn toàn xong việc, Ngu Thư Hân đổi một bộ đồ bình thường đi ra ngoài thì nhân viên đoàn phim vẫn đang thu thập đạo cụ. Nàng cúi đầu cùng mọi người chào hỏi rồi rời đi, bắt gặp Hứa Giai Kỳ gọi tên mình: "Thư Hân."
"Trở về à? Chị Lisa đâu?"
Ngu Thư Hân chỉ vào đồng hồ trên tay : "Không còn sớm, em làm cho chị ấy đi về trước."
"Vậy tôi đưa em về ?"
Cô mới vừa nói xong trợ lý đạo diễn hớt hải chạy tới: "Hứa biên kịch, Cố đạo diễn kêu cô qua một chuyến, nói muốn sửa kịch bản."
Ngu Thư Hân cười: "Đi thôi, em đi về trước."
Hứa Giai Kỳ nhún vai: "Được thôi, em nếu như sợ thì cùng những người khác cùng đi."
Cũng không bao xa, toàn bộ con đường về khách sạn đều có đèn đường làm sao có khả năng sẽ sợ. Chỉ là Ngu Thư Hân vốn dĩ cũng không muốn cùng về với Hứa Giai Kỳ, nàng biết Triệu Tiểu Đường khẳng định đang chờ nàng. Quả nhiên ra bên ngoài đoàn phim Thư Hân nhìn thấy dưới ánh đèn đường có một người đang đứng, Triệu Tiểu Đường mặc áo khoác màu đen đứng dưới cột đèn đường. Buổi tối cô không có mặc một thân tây trang công sở cũng không đi giày cao gót mà đơn giản khoác áo lông da beo, bên trong là một cái áo kim tuyến mỏng, mặc chiếc quần ống rộng chân đi giày thể thao. Ngu Thư Hân đi đến bên người cô nghe được cô nói hai tiếng: "Hân Hân."
Ngu Thư Hân cũng không quay đầu lại: "Có việc gì trở về rồi nói."
Nơi này nói chuyện sợ không phải chán sống đi, coi như không có cẩu tử chỉ có nhân viên đoàn phim tới tới đi đi cũng đủ để nàng giải thích chừng mấy ngày. Triệu Tiểu đường gật đầu đồng ý đi theo phía sau Thư Hân còn duy trì một khoảng cách nhất định sợ người khác sinh nghi. Ngu Thư Hân vừa đi đến ven đường di động vang lên nàng lấy ra mở thông báo vừa gửi đên. Trên mạng vấn đề liên quan giữa Thư Hân cùng Triệu Tiểu Đường ghép đôi hẹn hò vẫn chưa kết thúc thậm chí bởi vì khoảng thời gian này lên men càng ngày càng nhiều người quan tâm đến. Cũng không phải tất cả đều kháng nghị, fans CP tuy rằng lần này không cao hứng với kết quả vote nhưng dù sao cũng là hệ thống tổng kết cho nên bọn họ cũng hết cách rồi chỉ có thể tiếp thu đồng thời càng thêm ra sức tuyên truyền CP của Ngu Thư Hân cùng Hứa Giai Kỳ, Tuyết Nhi.
Một bên khác cư dân mạng ban đầu nhận định cả hai không thích hợp đến về sau lại chuyển ý cảm thấy cũng không tệ lắm, có thể thử nghiệm tiếp thu nhìn xem sao. Ngu Thư Hân cùng Triệu Tiểu Đường không có chung một là tác phẩm hay tiết mục nổi bật, một bên lại không có tiếng tăm gì như vậy tham gia ghi hình không tránh được xung đột. Cư dân mạng đều nói muốn nhìn một chút xem hai người một đôi sẽ mang đến hiệu quả ra sao cho nên cũng không hoàn toàn là phản bác quá lớn. Ngu Thư Hân nhìn vào màn hình điện thoại có chút không vui rầu rĩ còn không bằng tất cả đều phản đối đây, ít nhất nàng có thể dựa thế cùng tổ chương trình nói một chút mình với Triệu Tiểu Đường một đôi sẽ gây ra bất hòa với fans CP khác. Hiện tại cơ dân mạng phần lớn đồng tình nàng lại đi nói như vậy liền có vẻ không có lý.
Hai người một trước một sau đã đến khách sạn, đi bên người Ngu Thư Hân còn có mấy nhân viên công tác khác, các nàng châu đầu ghé tai: "Triệu tổng làm sao cũng tới khách sạn?"
"Triệu tổng cũng ở khách sạn này cô đã quên rồi sao?"
"Cái kia chuyện làm ăn vẫn chưa kết thúc ah."
"Nghe nói là một vụ làm ăn lớn."
Ngu Thư Hân nghe được các nàng đối thoại ấn xuống thang máy, bên trong đã có mấy người Thư Hân lui về phía sau hai bước: "Các cô đi vào trước đi."
Nhân viên công tác có chút xấu hổ: "Thư Hân cô đi lên trước đi bọn tôi một hồi đi sau."
Ngu Thư Hân cười: "Không cần, các cô đi lên trước đi tôi đi mua chút đồ dùng."
Nàng vừa nói vừa hướng về bên cạnh đi đến, những nhân viên làm việc khác không thể làm gì khác hơn là vào thang máy. Ngu Thư Hân sau khi đi ra bên ngoài khách sạn gửi cho Triệu Tiểu Đường một tin nhắn nói cho cô biết nàng đang ở bên ngoài, Tiểu Đường vốn dĩ chưa có về đến khách sạn do đi cách Thư Hân một khoảng. Nhận được tin nhắn của Thư Hân cô liền hướng bên kia đi đến chỗ nàng nói, không có mấy phút cô nhìn thấy Ngu Thư Hân ngồi ở bên bồn hoa.
Chỗ này là phía sau khách sạn vốn là không ai đến nơi này huống chi hiện tại là đêm khuya càng thanh vắng. Triệu Tiểu Đường đứng cách đó không xa nhìn Thư Hân đang ngồi ở chỗ bồn hoa, em ấy mặc áo măng tô màu xanh, đội mũ len màu trắng chân đi giày bệt, đôi môi đỏ bừng, Tiểu Đường bình tĩnh xem vài giây mới đi tới.
"Hân Hân."
Ngu Thư Hân nghe được âm thanh quay đầu: "Triệu tổng." Nàng duỗi hai tay ra hà hơi, lòng bàn tay ấm một điểm nàng xoa xoa hai tay nói: "Tìm em có chuyện gì?"
Triệu Tiểu Đường ngồi ở bên người nàng nhuận nhuận môi nói: "Thư Hân, tôi vốn dĩ lại đây tìm em là muốn hỏi em một vấn đề."
Cô muốn biết tại sao Ngu Thư Hân nhận định cô đã biết trước việc em ấy mang thai nhưng là hiện tại Tiểu Đường cảm giác mình giải thích quá nhiều mà Ngu Thư Hân cũng sẽ không tin tưởng, dùng IQ giải thích không bằng tìm chút chứng cứ chứng minh.
Ngu Thư Hân gật đầu: "Vấn đề gì?"
Triệu Tiểu Đường nói: "Hiện mấu chốt nằm ở cái vấn đề kia cứ tạm bỏ qua tôi không dự định hỏi em, tôi hiện tại chỉ muốn nhìn em một chút thôi."
Ngu Thư Hân vầng trán khẽ nhăn lại, nàng nghiêng đầu nhìn Triệu Tiểu Đường ánh mắt sâu xa nói: "Triệu tổng, chị xem em giống bác sĩ hay sao?"
Triệu Tiểu Đường nghi hoặc: "Không giống."
Ngu Thư Hân thở dài: "Vậy làm phiền chị lần sau sinh bệnh trực tiếp đi bệnh viện đừng tới tìm em được không?"
Mái tóc Tiểu Đường bị gió thôi tung bay sắc mặt cô không rõ: "Sinh bệnh?"
Ngu Thư Hân ngữ khí bất đắc dĩ: "Em cảm thấy chị hiện tại mắc phải một loại bệnh liên quan đến hệ thống thần kinh ngoại biên dẫn đến thường xuyên có hành động khác người dễ nổi giận cũng dễ nguôi."
Triệu Tiểu Đường nhíu lông mày: "Bệnh gì?"
Ngu Thư Hân đứng lên phủi mông một cái nhẹ cát bụi theo đó hòa vào không trung, âm thanh nhẹ nhàng: "Bệnh thần kinh."
Triệu Tiểu Đường: . . .