Giống như tên chương đã nói, hôm nay sẽ có sóng gió sảy ra. Vậy sóng gió đó là gì?
Hôm nay không biết có chuyện gì mà tụi nó vui như Tết, tụi nó đi vào trường vừa đi vừa hát trông rất vui vẻ nhưng đâu ngờ rằng sắp có chuyện chẳng lành sảy ra.
Tụi nó vào lớp ngồi được một lúc thì tiếng trống trường báo vào lớp, không lâu sau thì cô giáo bước vào, thằng trưởng đứng dậy hô to:
- Nghiêm, chào cô
- Các em ngồi xuống - cô giáo nói - Hôm nay tâm trạng cô rất vui nên....
- Được nghỉ một tiết phải không cô? - Thằng Phong Vũ lanh chanh
- Không, các em lấy giấy ra kiểm tra ' - câu nói của cô làm cho cả lớp đứng hình, sau vài giây đơ do sốc thì các bạn học sinh dễ thương đã nghĩ ra một chiêu để không bị kiểm tra đó là chiêu “ lên hoàn khóc “:
- Cô ơi hôm nay cô đẹp lắm nên đừng có vì canh tụi em quay bài mà bị hao mòn nhan sắc ạ - một bạn nam sinh nói
- Cô biết cô đẹp rồi, không cần em nói - cô tự tin nói
- Cô ơi đừng có kiểm tra mà - một bạn nữ sinh nói
Ôi vân vân và vân vân, các bạn học sinh trong lớp dùng mọi kế để xin cô không kiểm tra, và sau vài phút bị tra tấn lỗ tai cô cũng đã đồng ý là sẽ không cho làm kiểm tra, mấy bạn trong lớp nghe vậy thì vui như ông nội chết vừa mới sống dậy.
- Nhưng - cô nói - Các em phải về ôn lại tất cả các bài học để chuẩn bị kiểm tra học kì
Lại một lần nữa câu nói của cô làm các bạn học sinh đứng hình. Sóng gió đã đến rồi.
Tụi nó cũng không tránh khỏi tình trạng bị đơ như con nai vàng ngơ ngác đạp chết bác thợ săn. Sau khi hồn vía đã hoàn lại thì tụi nó mới phản ứng lại câu nói của cô, đứa thì la như bị bỏ tù, đứa thì ngồi lảm nhảm như tự kĩ, đứa thì lo tìm sách ngồi học...vân vân và vân vân.
Vừa nghe tiếng trống ra về tụi nó lập tức xách cặp bay với tốc độ bàn thờ về nhà, tót lên phòng học bài. Thấy nó vừa về đến nhà không thay đồ gì cả mà ngồi ôm cuốn sách học bài hắn nói:
- Mày siêng thế
- Tao mà lúc nào chả siêng - nó tự hào nói
- Mày nghĩ mày siêng thật à? - hắn hỏi
- Ừ - nó vẫn tự hào nói
- Vậy đi dọn đống đồ trong tủ của mày đi - hắn nói
Nó bị nói trúng tim đen thì im luôn, chả dám hó hé lời nào. Còn hắn thì đứng đó chọc nó làm cho ai kia tức muốn điên lên nhưng không dám bay lại đánh hắn. Lỡ hắn có chuyện gì thì người đau lòng nhất chính là nó với lại nếu đánh hắn rồi hắn đâm ra thù nó rồi đi nói cho mọi người nó là một người làm biếng, ở dơ..., nghĩ tới đây nó cảm thấy run sợ.
- Nín, bà cắt lưỡi à - nó dọa
- Dám không - hắn bước lại gần nó
- Mày mà dám bước thêm bước nào là tao chặt chân mày à - nó hoảng hốt nói. Nhìn gương mặt gian tà của hắn bây giờ thật là giống mấy ông dê cụ mà.
- Sao không dám - hắn nhăn mặt.
Hắn đã ở trước mặt nó, hắn khom người xuống, bây giờ khoảng cách giữa khuôn mặt là cm, cm, cm, cm và cuối cùng là môi chạm mỏ. Hắn từ từ hưởng thụ vị ngọt của môi nó, lúc đầu nó khá bất ngờ nhưng sau đó lại từ từ nhắm mắt lại mà hưởng thụ. Một lúc sau hắn cũng chịu buông tha cho nó, nhìn khuôn mặt nó bây giờ rất là đỏ hắn bất giác bật cười, một nụ cười tỏa nắng ( nhưng bây giờ cũng là trưa nắng mà)
- Mày cưỡng hôn tao - nó chu mỏ
- Muốn nữa không - hắn cười nham hiểm. Nó bặm môi lại ôm đồ chạy vào phòng tắm, hắn đứng ở ngoài nhịn cười vì cái hành động quá đỗi dễ thương của nó. Xem ra hắn đã yêu nó rồi.
Và sau tuần ôn tập thì tụi nó cũng đã có tinh thần để chống chọi với kì thi lần này. Kì thi lần này quyết định việc đứa tụi nó sẽ ở Việt Nam hay là bị mấy ông lão đại kia tống cổ ra nước ngoài, khó nói lắm.
Và sau kì thi ọc kì ai cũng thấy nhẹ nhõm và tụi nó cũng không bị mấy ông ba vĩ đại của tụi nó tống cổ ra nước ngoài nữa nhưng nó vẫn rất giận bởi vì nó lại đứng hạng sau hắn. Còn hắn thì ngu ngơ như con bò đeo nơ chả biết cái gì hết. Được hạng là tốt lắm rồi chứ anh Phong Vũ nhà ta hạng chót đấy anh Vũ có nói gì đâu bởi vì anh ấy đã bị ba mẹ chửi cho cấm khẩu luôn rồi.
Tụi nó đang ở nhà ăn cơm thì nghe ba nó gọi ba nó nói sẽ thưởng cho tụi nó một chuyến đi chơi ở nước ngoài đó là nước Pháp.Nhỏ nghe ba nó nói vậy vui mừng nói:
- Yeah! Mình sẽ qua Pháp thăm tượng nữ thần tự do ( Ôi em khâm phục chị thật)
Câu nói của nhỏ làm cho mấy người kia bị sặc cơm luôn.
- Ngu - nó vỗ đầu nhỏ làm nhỏ đau điếng tí nữa là bật khóc
- Có sao không? - anh ân cần hỏi
- Mày nghĩ với sức của con này đánh coi có sao không - nhỏ nhăn nhó, nó thì ngồi cười hì hì
- Lát tao thoa thuốc cho - anh nói
- Ồ - mấy người còn lại đồng thanh. Ghê à nha, đây sẽ là tin hót hòn họt nếu bị tung lên mạng nha. Nó lấy điện thoại ra bấm bấm gì đó xong rồi cười cười. Thì ra là nó tường thật lại câu nói của anh cho các vị phụ huynh nghe, nó có tạo một nhóm gồm gia đình nó,nhỏ, nàng, hắn, anh, chàng và Phong Vũ. Khi nó nhắn câu đó lên các vị phụ huynh đều vui mừng đặc biệt là ba mẹ nhỏ và ba mẹ anh. Xem như là nó vừa làm việc tốt đi nhưng mà làm việc tốt không đúng chỗ rồi.
( Còn tiếp)
-------
Các bạn cho mình ý kiến đê
Ai đọc chương này đầu tiên nè.