Em Dám Nói Em Không Tính Phúc

chương 14: tiểu bạch thỏ bị vấy bẩn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Linh tinh lung tung

Lộ Hiểu Vụ vừa đến văn phòng, liền thấy Giản Ngọc Đình cùng Dương Mị Nhi dùng ánh mắt cực kì ái muội nhìn mình, hoàn toàn trắng trợn lõa lồ mà muốn cô nhớ lại một hồi kinh tâm động phách.

Lộ Hiểu Vụ cố nén tức giận trong lòng, đem huyết áp không chế không được tăng, không thể lại chịu ảnh hưởng của bọn họ được.

Quản lí chốc lát đi vào, thẳng tắp hướng đến vị trí của nàng, “Lộ Hiểu Vụ, ngày mai bộ phận tiêu thụ có hoạt động, muốn mượn cô đi qua vài ngày.”

Lộ Hiểu Vụ giật mình, nâng mắt nhìn quản lí, thật là nghi hoặc, sao lại là cô?

“Quản lí, Lộ Hiểu Vụ đối với nghiệp vụ không quen, tôi sợ cô ấy làm không được, không bằng tôi đi cho.” Dương Mị Nhi vừa nghe, chủ động xin đi giết giặc.

“Quản lí, tôi cũng có thể a.” Giản Ngọc Đình cũng đứng lên .

Lộ Hiểu Vụ nhìn hai người, trong lòng sáng tỏ, bọn họ sẽ không bỏ qua cơ hội để được tiếp xúc thân mật với những người đàn ông độc thân trong công ty. Ngành nghiệp vụ đều là những người trẻ tuổi, hơn nữa nghe nói gần đây cấp trên trực tiếp phái người mới xuống, làm nơi trọng điểm bồi dưỡng nghiệp vụ công ty.

Chỗ làm của Lộ Hiểu Vụ là một công ty trực thuộc trung ương thuộc sở hữu nhà nước sau cải chế lại thành công ty cổ phần. Rất nhiều quản lý cấp cao phụ thuộc mong đợi vào cấp cán bộ, bình thường không trực tiếp nhận người, đều là được bên trên trực tiếp điều người xuống.

Lộ Hiểu Vụ cũng là dựa vào mối quan hệ Mạnh Dịch Nam mới được an bài vào đây, chủ yếu vì phúc lời cao, công việc lại thoải mái.

Lộ Hiểu Vụ chậm rãi đứng lên, “Quản lí, tôi cũng nghĩ mình không thích hợp.”

Quản lí nhìn lướt qua Giản Ngọc Đình cùng Dương Mị Nhi, rồi chuyển hướng sang Lộ Hiểu Vụ, “Cô có vẻ thích hợp hơn, trong ngành chúng ta chỉ có cô cùng tiểu Vương đã kết hôn, tiểu Vương đang phải làm báo cáo, chỉ có cô đi được. Buổi chiều sắp xếp một chút, ngày mai đến bộ nghiệp vụ đưa tin.” Nói xong, quản lí bước đi ra khỏi văn phòng.

Lộ Hiểu Vụ trong lòng thoải mái nhìn Giản Ngọc Đình cùng Dương Mị Nhi phấn khích vạn phần, quản lí thật sự là anh minh thần võ a! Ngay cả việc này hắn đều biết hết.

Trong những sắc nữ chưa kết hôn Giản Ngọc Đình cùng Dương Mị Nhi là cực phẩm nhất, các cô đi ra ngoài cùng với các ngành khác kết hợp hoạt động, đều quấy nam nhân đến thần hồn điên đảo. Mỗi lần kết thúc hoạt động, quản lí ngành khác đều hướng quản lí các cô oán giận, rõ ràng nam nữ phối hợp, làm việc không biết mệt, nhưng động đến bọn họ ở cùng một chỗ, liền sai hết!

Giản Ngọc Đình cùng Dương Mị Nhi lắc lắc trừng hướng Lộ Hiểu Vụ, mỗi người một bên ôm cổ cô, “Lộ Hiểu Vụ, cô làm chi đoạt cơ hội của chúng tôi.”

Lộ Hiểu Vụ khẽ nuốt, thông lại giọng nói mới từ từ mở miệng, “Không chừng lần này đều là thứ phẩm, quản lí không đành lòng nhìn các cô chịu đả kích, cho nên để cây bắp cải là tôi đi thay a.” Tôi là đã kết hôn, biết không? Đã kết hôn liền đại biểu cho sự vô hại!

Hai sắc nữ buồn bực trở về vị trí, Lộ Hiểu Vụ ngồi lại, trong lòng cười nhẹ. Cho xin đi, các người muốn nam nhân cũng không thể mỗi ngày viết lên mặt thế, ngay cả quản lí cũng đã nhìn ra, không cần nói thanh niên trẻ tuổi, không chừng ngay cả phụ nam đàng hoàng cũng sẽ thành quỷ kiến sầu .

Mạnh Dịch Nam về đến nhà, liền nhìn thấy Lộ Hiểu Vụ đang trong bếp bận việc.

Hắn đem cặp đến thư phòng, vào phòng vệ sinh rửa mặt, đổi một bộ quần áo rồi thoải mái đi ra, ngồi trên sô pha đọc báo.

“Anh đã về.” Lộ Hiểu Vụ hướng hắn cười.

Mạnh Dịch Nam buông tờ báo, đi vào phòng bếp. Lộ Hiểu Vụ thấy hắn định vào, vội gọi lại, “Một lúc nữa có thể ăn, nơi này nhiều dầu khói, đừng đứng ở đây.”

Mạnh Dịch Nam tựa vào cửa nhìn bóng dáng bận rộn của Lộ Hiểu Vụ, trong lòng đột nhiên cảm động, kỳ thật hắn thực hạnh phúc, tuy rằng Lộ Lộ ở phương diện khác thật bảo thủ ngoan cố, nhưng là làm vợ, cô chiếu cố hắn rất tốt.

“Hôm nay có món gì ngon?” Mạnh Dịch Nam tiến lên, từ phía sau ôm Lộ Hiểu Vụ, tựa vào đầu vai cô hỏi.

Lộ Hiểu Vụ thân thể cứng đờ, không thể động đậy, hắn…… làm chi đột nhiên ôm lấy cô? Chẳng lẽ……hắn đói bụng? Là cái loại đói kia……

“Cá…… Em làm cá rán.” Lộ Hiểu Vụ khó khăn dời đầu đi, môi hắn lại đụng vành tai cô .

“Được.” Mạnh Dịch Nam thanh âm chậm rãi, ở sau tai cô khẽ hôn, “Hôm nay việc không vội?”

Lộ Hiểu Vụ cứng ngắc, thanh âm run run bay ra, “Việc……” Làm ơn, trăm ngàn lần hôm nay đừng hỏi cô làm cái gì, cô đến quá trưa mà chẳng làm được việc gì, chỉ cần Giản Ngọc Đình cùng Dương Mị Nhi nhất thời bay qua bên cô, trong đầu sẽ toát ra hình ảnh này, đáng chết, vì cái gì không có loại thuốc có thể giải độc đầu óc, đầu của cô không cẩn thận bị ô nhiễm rồi!

Mạnh Dịch Nam nhìn biểu tình cứng ngắc của cô, cảm thấy kỳ quái, Lộ Lộ có chút không bình thường a. Mặt của cô, cùng bên tai toàn màu đỏ, tựa như vừa ở trên giường bị hắn hoan ái, thật mê người.

“Lộ Lộ ~” Mạnh Dịch Nam nâng cằm cô lên, cô có việc gạt hắn.

“Ách…… Dịch Nam, anh có thích thêm mặn không? Dấm đường thêm hai thìa hẳn là đủ, ân, hương vị nhất định rất ngon……” Lộ Hiểu Vụ kích động như gà mắc tóc, tay chân luống cuống cho thêm vào nồi.

Mạnh Dịch Nam thấy cô khẩn trương như vậy, trong lòng càng chắc chắc, cô trong lòng có chuyện, hơn nữa chuyện này cô xấu hổ không mở miệng. Mạnh Dịch Nam quyết định trước sẽ buông tha cho cô, sẽ bức cô nói sau, để cô tiếp tục như thế này đến lúc đó cơm chiều có khi bị nhỡ.

“Tùy em, ăn ngon là được.” Nói xong, Mạnh Dịch Nam đã đi ra khỏi phòng bếp.

Lộ Hiểu Vụ nhìn hắn rời đi, trong lòng khẩn trương nhất thời buông lỏng, cô…… thiếu chút nữa khẩn trương đến phát điên. Lộ Hiểu Vụ dùng sức lắc đầu, cố gắng đem hình ảnh đáng sợ trong đầu ném đi, nếu làm cho Mạnh Dịch Nam biết, chẳng phải là xong rồi sao, cô……cô bị đồng hóa .

Cơm nước xong, Mạnh Dịch Nam đến thư phòng, mang công việc của hắn theo.

Lộ Hiểu Vụ cầm chén trà ngồi trên sô pha xem TV. Kênh giải trí mới là một chương trình chỉ chuyên về âm nhạc, bình thường Lộ Hiểu Vụ thích nghe nhạc nên rất hay xem chương trình này.

Hôm nay phát hành album của một ca sĩ người Anh, trong MTV đều là vị soái ca này, vừa mới bắt đầu thì tốt, sau đó Lộ Hiểu Vụ có chút……rối loạn.

Trong MTV nhân vật nam chính “Trên cơ thể, cơ bắp rắn chắc mạnh mẽ, thân dưới mặc quần bò, lái một chiếc xe Mercedes-Benz trên cánh đồng bát ngát, chỉ chốc lát, trên hình ảnh xuất hiện một mỹ nữ nóng bỏng gợi cảm, vây quanh cơ thể nam chính chơi đùa. Ánh mắt ái muội, môi khẽ mở, nhẹ nhàng xoa tay”, tất cả đều khiêu chiến suy nghĩ của Lộ Hiểu Vụ. Người đàn ông kia rất hưởng thụ……

Lộ Hiểu Vụ trong lòng tê rần, hình ảnh giữa trưa lại nhảy vào đầu, vô vô luận cô lảng tránh thế nào, vẫn là nhớ rõ hình ảnh tư thế của hai nam một nữ, nha, cô……hết thuốc chữa, hoàn toàn bị thất bại. Cô ngay cả biểu tình trên mặt nữ nhân kia đều nhớ rõ ràng. (LTLT: thế mới thấy câu gần mực thì đen chuẩn thế nào =))) )

Ô ô ô, cô muốn giải độc, giải độc! Lộ Hiểu Vụ vung tay lên, đụng đến chén trà trên bàn, rơi xuống đất, vỡ nát.

Lộ Hiểu Vụ hốt hoảng nhanh chóng ngồi xuống thu dọn, trong lúc cả kinh, tay bị vụn chén cứa vào, a, Lộ Hiểu Vụ đau đớn rụt tay lại.

Mạnh Dịch Nam nghe thấy tiếng vang, vội vàng đi ra, thấy Lộ Hiểu Vụ ngồi xổm giữa một đống mảnh nhỏ, lo lắng đi đến, một tay ôm cô đến sô pha ngồi, nhíu mày nhìn chằm chằm tay bị chảy máu của cô, cúi đầu mút đầu ngón tay của cô.

Lộ Hiểu Vụ ngây dại, mắt thẳng tắp nhìn Mạnh Dịch Nam đang cúi đầu mút, hắn……hắn mút ngón tay cô.

“Sao lại không cẩn thận như vậy, còn có chỗ nào bị thương không?” Mạnh Dịch Nam buông miệng, nâng mắt nhìn, tay nhẹ vuốt mặt cô.

Lộ Hiểu Vụ ngơ ngác lắc đầu, Mạnh Dịch Nam rất nhanh buông cô ra, “Ngồi im đừng nhúc nhích.” Đứng dậy vào phòng ngủ.

Chỉ chốc lát, Mạnh Dịch Nam cầm một miếng băng cá nhân đi ra, ngồi vào bên người cô, nhẹ nhàng dán vào vết thương của cô.

Lộ Hiểu Vụ liền như vậy ngẩn ngơ nhìn Mạnh Dịch Nam, quên phản ứng, hắn như vậy…… thật ôn nhu.

Mạnh Dịch Nam vừa ngẩng lên nhìn thấy mặt Lộ Hiểu Vụ ngẩn ngơ như vậy, khóe miệng nói một câu, “Còn nhìn như vậy, anh liền ăn em luôn.”

Lộ Hiểu Vụ sợ tới mức vội vàng nhắm mắt lại, không dám thở mạnh, Mạnh Dịch Nam nhìn biểu tình khẩn trương của cô, không khỏi cười thoải mái, ngượng ngùng khiến hắn liên tưởng đến một câu quảng cáo.

“Vượng vượng có vẻ uống được.” Mạnh Dịch Nam vừa nói, một bên đứng dậy rời đi.

Lộ Hiểu Vụ chậm rãi mở mắt ra, đầu óc lòng vòng, rốt cục hiểu được hắn đang nói cái gì, mặt chậm rãi đỏ lên, cô còn tưởng hắn muốn nhào lên.

Ai tới cứu cô a, trong đầu cô chỉ cần hiện lên hình ảnh thân mật sẽ cảm thấy không hay, thậm chí mắt Mạnh Dịch Nam chỉ cần nhìn một cái, cô cảm thấy như là đang ám chỉ.

Kỳ thật, Mạnh Dịch Nam cũng hiểu được hôm nay Lộ Hiểu Vụ có điểm lạ, chỉ cần ánh mắt giao nhau, cô liền nhanh chóng chuyển khai, thậm chí tới gần một chút, cô khẩn trương rụt cổ. Vật nhỏ này hôm nay ăn nhầm cái gì sao ?

Trên giường, Mạnh Dịch Nam rốt cục hiểu được. Lộ Hiểu Vụ chịu kích thích.

Hắn mới nhẹ nhành ôm, mà cô đã bắt đầu phản ứng, cư nhiên so với lần say rượu ngày đó còn mẫn cảm hơn, xem ra kích thích này cũng là một con đường?

Khi Lộ Hiểu Vụ bị Mạnh Dịch Nam gắt gao đặt dưới thân, ký ức thống khổ trong đầu đều tự động thay đổi, tư thế ái muội, tiếng người rên rỉ, tất cả đều biến hóa thành Mạnh Dịch Nam.

Cô thật sự sa đọa, cư nhiên thích Mạnh Dịch Nam đem hôn đến nóng lên, không còn nghĩ đến những hình ảnh đáng sợ kia nữa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio