CHAP : EM SẼ KHÔNG THAY LÒNG…EM THỀ ( +)
Khi nó trở về,mọi người trong nhà đang ăn sáng,không ai quan tâm tới nó,chắc mọi người đều nghĩ nó lại qua đêm bên ngoài, việc hết sức thường tình ở nhà này,chỉ riêng có Gia Bảo…anh khẻ lườm nó cái,ánh mắt hết sức lãnh đạm,rồi lại quay sang đưa li sữa cho Vũ Bội,trong ánh mắt toàn là yêu thương chăm sóc…không hiểu sao trong lòng nó thấy vô cùng nhức nhói,nó thật sự muốn bóp chết con bé đó…
-Thuần Thuần,con lại đây dùng bữa đi – Không hiểu sao,ở gia đình này,bố chồng nó Hoàng Gia Minh là người yêu thương,quan tâm nó nhất…
-Vâng ạ – người hầu gái kéo ghế cho nó,nó ngồi xuống cạnh bố chồng,đối diện với Gia Bảo,vì chổ của nó,cạnh anh,Vũ Bội đã ngồi rồi…
-…Cô không cần đánh răng ah?…-Đáng ghét,mụ dì ghẻ của Gia Bảo và Gia Kỳ,Mẹ của Vũ Bội,luôn tìm cách làm bẽ mặt nó
-Không sao,tối qua con không ngủ,nên không cần…-Nó cười cợt trả lời
-…Đúng vậy,hiếm khi được ăn sáng cùng đại thiếu phu nhân,nên càng phải trân trong…-mụ đàn bà này thật đáng ghét,bà ta và Vũ Bội,tuy là mẹ con sao khác nhau quá vậy…
-…Cám ơn mẹ đã…xem trọng con…mẹ “HAI” ạ…
-…CÔ…CÔ…-Bà ta vô cùng tức giận,nó biết bà ta ghét nhất ai gọi mình là bà” hai”
-…Bà im lặng ăn đi…-Bố chồng lại bênh nó,nạt bà ta,rồi quay sang nhìn nó cách dịu dàng,như thể xuyên qua nó để tìm kiếm thứ gì đó…
-…CON VỀ RỒI Ạ…-Gia Kỳ giờ này cũng về đến nhà
-…Sáng sớm con đi đâu thế?-Mụ đàng bà lại giã vờ dịu dàng vơíi…con chồng…
-…đi tập thể dục…-Cậu lạnh nhạt đáp,rối liếc nhìn sang nó,khẻ cười…nó và cậu không cần phải nói hay làm gì,chỉ cần trái tim là có thể cảm nhận được suy nghĩ và cảm xúc của đối phương…
-…Vậy mà anh tưởng đêm qua em qua đệm bên ngoài…-Gia Bảo trêu người em trai,anh em họ giống nhau thật,tuy rất lạnh lùng nhưng lại luôn biết cách chế giễu người khác…
-…Có thể là vậy…-cậu trả lời rồi lại nhìn sang nó
-…Có bạn gái rồi sao?dẫn về đây cho bố…anh con đã kết hôn rồi…con cũng nên tìm người…nếu được bố cho đứa đính hôn…-Hoàng Gia Minh dịu dàng nói với cậu con trai
-…Yêu…con có yêu người…chỉ người…rất yêu…nhưng …kết hôn thì không được…cô ấy là hoa đã có chủ…-Gia Kỳ lại nhìn nó,cười mìm,đáp
-…Gái có chồng?…-mụ phù thuỷ lại lên tiếng…-Cô gái ra sao mà có thể khiến cho hoàng tử lãnh đạm nhà ta bất chấp tất cả để yêu thế này…
-… cô gái…rất xấu xa…-Cậu nhìn nó không chớp mắt…-con đùa thôi,con làm gì có ai…
-….-Gia Bảo cũng cảm thấy kỳ lạ,đứa em trai luôn sống trầm lặng trong thế giới của riêng mình,không coi con gái ra gì…sao lại…
-Con đi tắm đây…-Gia Kỳ để lại câu rồi chạy nhanh lên lầu
-…Con no rồi,con cũng xin phép…-Nó cũng xin phép lên lầu tắm,cả người nó đầy mồ hôi,rất khó chịu và nó rất mệt,muốn nghỉ ngơi vì…cả đêm không ngủ…nó tắm xong, liền bước ra lan can phía sau nhìn ra vườn hoa hồng bạch,hít thở không khí trong lành,bổng cánh tay từ phía sau ôm chầm lấy nó,tựa đầu vào cổ nó…- Chưa gì,anh đã nhớ em kinh khủng…
-…Gia Kỳ…sao anh ở đây-nó hốt hoảng vì sao Gia Kỳ lại ở trong phòng nó thì ra lan can phòng cậu cạnh lan can phòng nó,cậu có thể dễ dàng leo sang,nó lo lắng nhìn quanh sợ có người phát hiện…- Người ta nhìn thấy thì sao?
-…Anh mặc kệ…anh lại muốn em…đến phát điên…-Gia Kỳ quay người nó lại,mặt sát mặt nó,cười cười nói,rồi cuối xuống hôn môi nó cuồng nhiệt,nó cũng say đắm đáp lại nụ hôn đó,họ hôn nhau rất lâu rất lâu…
KÉT…
-Có người vào phòng…anh về nhanh đi…cẩn thận đấy…-Gia Kỳ luyến tiếc rời môi nó,nhanh chóng nhảy về phòng mình…
- Em chỉ yêu mình anh chứ…?- Gia Kỳ đứng ở lan can phòng mình nói vọng qua…
-…Là Gia Bảo đó…Là Gia Bảo…anh vào phòng nhanh đi…- nó hốt hoảng…
-…-Gia Kỳ vẫn bình tĩnh nhìn nó…
-…Em thề…em thề…
-Em đang nói chuyện với ai thế…?- Gia Bảo đột nhiên bước về phía nó hỏi
-…Không…không có…-nó hốt hoảng nhìn sang,thật may Gia Kỳ đã vào phòng lúc nào rồi
-…Vậy em làm gì ở đây?
-…em hóng mát…-Nó nhanh chóng trả lời không giám nhìn thẳng vào mặt anh…-…ah…- Nó kêu lên,cảm thấy bụng dưới và phần hông đau nhói,có lẻ là do…tối qua…
-…em sao thế?…
-…Không sao,chỉ hơi mệt…
Gia Bảo chống tay vào lan can tạo nên vóc dáng rất đẹp,kết hợp với chiếc áo somi màu tím chỉ cài vài nút,chiếc quần bò bạc phết,thời trang,mái tóc màu hạt dẻ nhạt màu tung bay trong gió,ánh sáng mặt trời buổi sớm càng làm sáng lên làn da đã vốn hồng hào,trắng mịn của anh,đôi mắt màu cà phê nhìn về phía xa xăm nào đó…thật cảnh tượng làm mê lòng người…
-Tối qua em đi đâu…? – Nó đang mê mẫn thì bị Gia Bảo kéo về thực tại…anh hỏi bằng giọng hết sức lạnh nhạt
- Em …chỉ lái xe vòng vòng thôi?…mà sao?…anh quan tâm em à?…
-…Sau khi ân ái xong…vợ mình bỏ đi mất lúc mình đang ngủ…em nghỉ anh không được quyền hỏi sao?…-Gia Bảo khinh khỉnh trả lời nhưng mắt vẫn không thèm nhìn nó cái…
-…Cám ơn anh đã quan tâm…em đi ngủ đây…anh có thể về phòng…-nó cảm thấy khó chịu với thái độ lạnh nhạt của Gia Bảo…
-…em nghỉ anh để em đi ngủ như vậy sao?…-Gia Bảo vừa nói đẩy nó vào thành lan can hôn đắm đuối lên môi nó,lưỡi luồng vào,dò xét khắp miệng nó, tay sờ xoạng khắp người nó,áp sát cái dục vọng đang cương cứng vào người nó…
-…á…á…Gia Bảo…làm gì thế? – Nó hốt hoảng vì bổng nhiên Gia Bảo nhất bổng nó lên,ngồi hẳn trên thành lan can,theo bản năng vì sợ ngã,nó với tay ôm chặc lấy cổ Gia Bảo,Gia Bảo bây giờ tay ôm chặc lưng nó, tay kéo lớp áo của nó,để lộ bầu ngực ra ngoài,anh di chuyển đôi môi nãy giờ vẫn say sưa hôn nó nhẹ nhàng ngậm lấy ngực nó,mút lấy mút để…theo bản năng,nó túm chặc lấy đầu anh…khẻ rên rỉ…
-…Gia Bảo…đang ở bên ngoài đấy…mọi người sẽ thấy đấy…ư…ư….
-Vậy vào trong nhé…anh hết chịu nổi rồi…-Nói xong Gia Bảo nhanh chóng kéo nó,để nó vòng chân qua hông anh,tay ôm chặc cổ anh…anh nhất bổng nó lên,đi vào trong,miệng thì vẫn…ở trên ngực nó…
-…Gia Bảo…kéo cửa vào đã…-Gia Bảo không kịp nghe đã đặt nó lên giường,nhanh chóng cởi bỏ hết quần áo của mình,và giúp nó cởi quần áo,nó chưa kịp phản kháng anh đã bỏ qua bước dạo đầu,nhanh chóng đi vào trong nó rồi nhẹ nhàng cử động hông…- Hôm nay em sao thế,bình thường em cuồng nhiệt lắm mà…
- Em mệt…tối qua mới làm mà…-nó rên rỉ trả lời,phần thân dưới nó giờ tê liệt,Gia Bảo có làm gì,nó cũng không cảm giác được gì
-…Bình thường vẫn thế mà…có lúc làm cả ngày…em còn bảo chưa đủ nữa kia mà…cũng có lúc từ chối anh cơ đấy…- Anh khẻ rên rỉ nói không thành tiếng,đang làm…trán đầy mồ hôi…phần thân dưới vẫn không ngừng cử động…tiếng nói luôn kèm tiếng thở dốc… nhưng anh cũng không bỏ được cái thói chế giễu người khác…
-…em thật sự mệt lắm…không đáp ứng anh nổi đâu…
-…Không sao…- Gia Bảo nghe thế liền đẩy hông mạnh hơn,nhịp điệu ngày càng nhanh,càng sâu…nó không chịu nổi được cảm giác vừa ẩm ướt vừa khô rát này nữa…
-…Dừng lại…thôi đi…dừng lại ngay Gia Bảo…em đang rất khó chịu…
-…Em nghĩ ham muốn của con trai…nói dừng là dừng được sao? – Gia Bảo vẫn tiếp tục,cử động lúc điên loạn…
-…Em chỉ là vật phát tiết cho các người thôi sao? – nó hét lớn,bật khóc
-…Các người…?- Gia Bảo đột nhiên dừng lại,cả người như chết cứng trên người nó,ngước lên nhìn nó…nó thừa cơ hội đẩy hông Gia Bảo,làm anh rút ra khỏi người nó…rồi xô anh …chạy nhanh vào phòng tắm…đóng chặc cửa…
-…Anh mặc quần áo vào…về phòng đi…-Nó thét lên với Gia Bảo rồi mở nước,xả lên người mình,để dòng nước mang đi mồ hôi và mùi nước hoa của Gia Bảo…
-…Gia Bảo…anh…- sau khi tắm xong nó muốn ra ngoài xin lỗi anh vì đã cáu với anh,nhưng anh đã đi mất rồi…cả phòng anh cũng không thấy…
- Cô thấy Gia Bảo thiếu gia đâu không…?-nó hỏi cô hầu gái…
-…Thiếu Gia tắm xong đã đến trường thì phải…
Đọc tiếp Em đồng ý bán trái tim cho quỷ – chương