Em Đồng Ý Bán Trái Tim Cho Quỷ

chương 24

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHAP : CÔ…KHÔNG ĐẤU NỔI TÔI ĐÂU…

Nói bảo tới,có lẽ bảo tới ngay,Sau khi qua đêm trên bãi biễn,sáng hôm sau Gia Bảo và nó về sớm để sửa soạn đi học…

- Về đến nhà,không được nói với ai là anh đưa em đi chơi,đặc biệt là Vũ Bội nghe chưa?- Gia Bảo lại trở nên lạnh lùng với nó

- Sao thế? – Nó nói xong vòng tay qua cổ anh,hôn nhẹ lên má anh,âu yếm…

-…Em cứ làm thế đi…ai mà biết là chết với anh…- Gia Bảo vẫn tập trung lái xe,thật không thể tin được người dịu dàng hôm qua,người cuồng nhiệt lúc tối và tảng băng bây giờ là cùng người…

-…Đáng ghét…- Nó nũng nịu vùi mặt vào cổ Gia Bảo, tay vuốt ve lồng ngực anh…

-…Này…em xích ra chút đi…anh đang lái xe…- Gia Bảo lạnh nhạt,gở tay nó ra,khó chịu nhìn nó…

-…Hừ…tức chết thôi…ăn người ta xong rồi…vứt sang bên à…không thèm anh nữa…- Nó cũng mặt kệ Gia Bảo,đứng lên cỡi chiếc khăn quàng cổ ra,nhảy múa,la hét trên xe…

-…NÀY NÀY,NGỒI XUỐNG…VĂNG RA KHỎI XE BÂY GIỜ…NGUY HIỂM…- Gia Bảo kéo tay nó ngồi xuống…làm nó mất cả hứng…

-…Này anh lo cho em à…

-…Anh sợ mất mặt thôi…với lại anh không muốn làm kẻ quá vợ chỉ mới tháng kết hôn…

-…Hứ…em mà chết anh sẽ tìm cô khác ngay…- Nó tỏ ra giận dỗi…

- Hừ…biết vậy thì ngồi im…

-…Đồ khúc gổ…đáng ghét…-Nói xong nó véo mũi Gia Bảo như cái cách anh vẫn làm với nó,tựa đầu vào vai Gia Bảo ngủ…- Này,khi nào đến nơi thì gọi em dậy nhé…

Khi bọn nó về đến nơi là h sáng,ngoài người làm thì mọi người trong nhà đều chưa dậy,bọn nó nhanh chóng chạy lên phòng tắm rửa đi học không hề để lại dấu vết của cuộc đào tẩu hôm qua…Sáng sớm thứ ,sau khi ăn chơi phải đến trường đúng là cực hình của tất cả mọi học sinh…

-Chị Thuần này,túi của chị đẹp quá,mẫu mới của gucci đúng không…? Ôi chỉ có chị mới hợp thôi…?

-…Tên chị dâu là để ày gọi hả?

-…Ai là chị dâu của mày,tao mới là em dâu của chỉ…

-…Ê mạy…tao xí trước rồi…mày biến đi chổ khác…

-…Này máy người có thôi đi không…phiền phức chết được…- Thực là bực bội quá đi,kể từ ngày nó trở thành vợ Gia Bảo, con nhỏ Uyễn Nhi và Tiểu Nhuyễn cứ bám lấy nó,lấy lòng,nịnh nọt,hỏi hang đủ thứ về Gia Ky,nào là ,, ,,,, nó thấy thực nực cười, Bọn họ đấu đá lẫn nhau,nghi ngờ tùm lum,nhưng lại đi nịnh nọt nó…tình địch thực sự của họ…

- À này,hình như khi nãy chị em bảo muốn hẹn chị ra chơi lên sân thượng trường nói chuyện,thì phải…

-…Này chị đừng đi,Chị em nhà họ Lý đều rất đáng sợ…

-…Này,Lâm Uyễn Nhi,mày muốn ăn đập à…

-…Thôi,chị sẽ đi…- Nó quay đi,khẻ nhếch mép cười -…Cô rơi vào bẫy của tôi rồi…

Sau giờ hẹn, mình nó chạy lên sân thượng tìm Lý Lập Ngân,nó vừa mở cữa ra,nó không hề ngạc nhiên mà vẻ mặt vô cùng thản nhiên,tự tin mặc dù trước mắt nó,không phải là mình con ả mà còn thêm con nhỏ ăn mặt diêm dúa,hình xăm đầy mình…nhìn là biết không phải kiểu vừa…Nó nhếch mép cười…

-Gọi tao lên đây có việc gì?…

-…Mày không nhìn ra sao?

-…Định xử tao sao?- Nó vẫn thản nhiên,tay vẫn mân mê cái dũa móng tay…

-…Thông minh lắm…

-…Tao vốn thế…

-…Mày dẹp ngay cái thái độ đáng ghét đó đi…đừng có giả vờ…- Con nhỏ đầu đỏ hét lên…làm những con bên cạnh cũng lên tiếng

-…Đúng vậy,bọn tao ghét thái độ kênh kiệu của mày từ lâu lắm rồi…

-…Đúng rồi,van xin bọn tao đi…bọn tao tha cho…

-…hừ…- Nó khẻ nhếch mép cười,ánh mắt khinh thường lướt qua bọn chúng…

-…Vẻ mặt của mày là có ý gì…đừng ỷ là đại công chúa là có thể coi thường người khác…

- Mục đích của tụi bây là gì? –Nó dựa người vào tường,tay vẫn chăm chú vào cây dũa móng

-…Tất cả bọn tao ở đây…bạn trai bọn tao…mày đều đã ngủ qua…bọn con trai khốn…chỉ vì câu nói của mày…có thể đá văng bọn tao…tình nguyện quỳ lại dưới chân mày…- con nhỏ tóc đỏ giận dữ hét lên…

-…Vậy sao,vậy sao này tìm bạn trai xấu xấu mà yêu…thì không lo tao giựt…

-…Con láo…mày…mày…- Mấy con nhỏ đó tức muốn phộc máu…

-…Còn tao,sao mày không hỏi?- Lý Lập Ngân từ nãy giờ vẫn im lặng,bất giác lên tiếng…

-Không cần,chỉ có lí do…chồng tao…là thứ mày muốn…- Nó nói mà mặt không nhìn vào mặt con nhỏ cái…

-…Đúng vậy,nếu không có mày…Gia Bảo đã không huỷ hôn ước với tao…tao đã sớm là vợ cậu ấy rồi…tao từng ghen với Vũ Bội,nhưng tao càng hận mày hơn…ích ra trong trận chiến cô ta còn ló mặt…còn mày…đột nhiên xuất hiện…không chiến đấu…mà có được…nhưng tao nói ày biết…mày mãi không có được trái tim Gia Bảo…cả tao lẫn mày…không thể thắng được Hoàng Vũ Bội đâu…

-…Vậy sao…nếu tao nói tao có được thì sao…

-…Mày nói dối…đáng ghét…trân tráo…xử nó cho tao…

Trong lúc đó, tiết học đã qua mà nó không hề quay lại,làm ai cũng lo lắng…

-…Gia Kỳ này,em có thấy chị lên lớp không – Gia Bảo thấp thỏm không yên chịu không nổi nữa quay xuống hỏi…

-…Em không biết nữa,khi sáng có học,nhưng từ lúc ra chơi thì không thấy mặt đâu…- Gia Kỳ còn lo lắng hơn,trong lòng cậu như lửa đốt,chỉ cần giây không cảm nhận thấy nhịp thở của nó,tim cậu như ngừng đập…

-…Anh đừng lo,chắc không sao đâu,chị thường xuyên cúp tiết như vậy mà…- Không hiểu sao nhìn thấy thái độ Gia Bảo lo lắng cho nó,Vũ Bội thấy khó chịu vô cùng…

-…Anh mong thế…

-…Chuyện gì vậy- Ngọc Lâm cũng sốt ruột nói với lên…

-Thuần Thuần không thấy đâu nữa…

-…Cái gì,hèn gì tôi cứ cảm thấy không yên,như có chuyện gì chẳng lành…- Ngọc Lâm càng làm tình hình thêm căng thẳng…

- Thuần Thuần à,lúc nãy tôi nghe Tiểu Nhuyễn nói chị cô ta muốn gặp Thuần Thuần trên sân thượng…- Văn Minh đã biết có chuyên nhưng không nói,chỉ đơn giản cậu ta muốn có kịch vui để xem,cậu cảm thấy con nhỏ Thuần Thuần này không phải loại đơn giản…

- Sao Cậu không nói sớm…

-…Chết tiệc…

-…Tiểu Thuần mà có chuyện gì,Ngọc Lâm này thề,bóp nát đầu cô ta…

Nói xong cả bọn lo lắng chạy như bay ra khỏi lớp,trong sự ngỡ ngàng của bà cô giáo Quốc Ngữ.Trong lòng Gia Kỳ và Gia Bảo lúc này vô cùng lo lắng,nếu nó có chuyện gì…thật sự bọn họ không biết làm sao…

Tại sân thượng,

-…Lại đây…-nó khoanh tay trước ngực,nhếch mép đầy khêu khích…

-….Mày chết chắc…

RẦM…RẦM…RẦM…RẦM…RẦM…

tiếng vang lên, con nhỏ ngã lăn quay chỏng gọng ra đất…thì ra nó đã mặc kệ việc mặc váy…bay lên…đá mỗi đứa cú thật mạnh vào bụng…muốn phọc maú…nó bước lại giẫm lân mặt con nhỏ tóc đỏ nói…

-…Lần sau phải tìm hiểu đối thủ là ai trước khi ra tay…- Nói xong con nhỏ hoảng sợ chạy lại nấp sau lưng Lập Ngân,bọn ngốc này không biết từ bé nó đã học nhu đạo,cũng tại lớp nhu đạo nó gặp được Ngọc Lâm,con nhỏ cũng đánh nhau số

-… lũ ăn hại…còn tao nữa…con khốn…- Nói xong con nhỏ Lập Ngân nhào lại định tát nó…

CHÁT…CHÁT…CHÁT…

Chưa kịp đụng vào nó,con nhỏ đã bị nó tát liền cái nãy lửa vào mặt,làm cái bản mặt sưng vù lên…

-…Mày…mày…

-…THUẦN THUẦN À,EM CÓ ĐÓ KHÔNG…

-…CHỊ THUẦN THUẦN…LÀ EM…GIA KỲ ĐÂY…CHỊ CÓ NGHE KHÔNG…

Nó vừa nghe tiếng gọi của Gia Kỳ và Gia Bảo,nó liền nhếch mép cười,lôi con nhỏ Lập Ngân đứng dậy giúp con nhỏ phủi quần áo và đầu tóc,hành động của nó làm con nhỏ vô cùng ngạc nhiên…

- Tôi nói cho cô biết…các người không đấu lại tôi đâu…cô,Vũ Bội,hay bất cứ ai…đều không giành được của tôi…tôi sẽ loại từng người …đầu tiên…là cô…- Nói xong nó tiến sát lại gần con nhỏ trong sự bất ngờ của con nhỏ và đứa còn lại…

-…Mày…mày muốn làm gì…- Nhưng đều khiến bọn nó bất ngờ là nó không làm gì con nhỏ hết mà…xé toạc váy chính mình ra,vò đầu tóc mình đến rối bù lên,bứt hết cái nút áo…và tự tát cái tát thật mạnh vào…chính mặt mình…đến khoé môi chảy xuống dòng máu…nó quỳ xuống…ánh mắt đang sắt bén đột nhiên trở nên hết sức bi thương và tội nghiệp…nước mắt đột nhiên chảy xuống như mưa(chị này đi làm diễn viên là vừa)…đáng buồn cười hơn là nó…kéo bên tóc mình đặt vào tay con nhỏ…con nhỏ ngạc nhiên nên đứng chết trân cho nó tự biên tự diễn…(giờ thì đi làm đạo diễn luôn đi chị)

RẦM…

Cánh cửa sân thượng bổng bật tung ra…

- Tớ van cậu…đừng đánh nữa…tớ đau quá…- Nó khóc thét lên…

-…Cô làm cái quái gì vậy…

-…Lập Ngân tôi giết chị…- Gia Bảo và Gia Kỳ phát điên lên khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt,nó quỳ dưới đất van xin,trên mặt in hằn rất nhìu dấu tay,khoé miệng chảy máu,quần áo bị xé nát,đáng giận hơn,bên cạnh Lập Ngân là con nhỏ du côn,họ nghĩ nó chắc đã bị đánh rất nhìu…

-…Mày chết với tao…- Ngọc Lâm chạy lại đá cú vào mặt con nhỏ làm con nhỏ ngã lăn ra đất,nhỏ còn định đạp thêm vài cái vào mặt con nhỏ đang nằm ôm mặt dười đất thì bị Văn minh lôi lại…- Anh làm gì vậy,em phải đánh nó…dám đụng vào bạn tao hả…

-…Thôi em,mình coi Thuần Thuần có sao không…

-…Em có sao không?sao không gọi cho anh…cô ta đánh em vào chổ nào…ngoài mặt ra em còn đau ở đâu không…là anh không tốt…nói anh xem nào…ở đây…ờ đây…còn chổ này nữa…có đau không…- Gia Bảo lo lắng chạy lại ôm chầm lấy nó,đặt nó lên người mình,sờ khắp người nó,lo lắng hỏi…

-…Không…không sao…em…không…-Nó nói xong rồi giả vờ ngất đi trong sự lo lắng của Gia Bảo…

-…Thuần Thuần…em sao thế…em tỉnh lại đi…anh đưa em đi bệnh viện…- Nói xong Gia Bảo vội bồng nó chạy như bay xuống lầu…trong sự tò mó và ganh tị của toàn trường…vì bây giờ là giờ chuyễn tiết…

-…TÔI NÓI CHO CHỊ BIẾT…CHỊ ẤY MÀ CÓ CHUYỆN GÌ…TÔI SẼ BÓP NÁT CHỊ…SAU NÀY CHỊ MÀ ĐỤNG ĐẾN CHỊ ẤY DÙ MÓNG TAY…TÔI SẼ KHIẾN CHO CẢ NHÀ CHỊ ĐỀU XUỐNG ĐỊA NGỤC…THỀ CÓ CHÚA…- Gia Kỳ như phát điên,cậu bây giờ như con quỷ dữ,ánh mắt như ngàn mủi dao, tay cậu bóp lấy cổ con ả nâng lên,từng lời cảnh cáo…

RẦM…

Nói xong Gia Kỳ ném con ả ngã lăn quay vào người đồng bọn rồi chạy đi tìm nó,cậu bây giờ hết sức lo lắng,nhìn thấy nó đau,cậu thà rằng mình chết đi,bản thân chảy hết máu cũng không muốn nó mất dù chỉ giọt máu…Sau khi cậu chạy đi,Lập Ngân mới từ từ bò dậy,không từ ngữ nào có thể diễn tả sự thê thảm của cô ta lúc này…cô ta gào thét lên…khóc ầm lên…

-Cô…cô…thật là con quỷ…tự làm tổn thương mình để hại người…thật đáng sợ…

Đọc tiếp Em đồng ý bán trái tim cho quỷ – chương

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio