CHAP : TÔI SẼ KHÔNG BAO GIỜ THA CHO EM…
(Cảnh báo có cảnh + nhé các bạn)
- Gia Bảo này,anh đem vướt hết đống quần áo này cho em đi…- Nó chỉ vào tủ đồ mới tinh đầy hàng hiệu,có những bộ nó chưa mặt qua bao giờ,cũng có những mẫu thiết kế chưa có trên thị trường hay những thứ được thiết kế riêng…
- Sao thế?nhiều quần áo thế này,vứt hết sao?- Gia bảo ngạt nhiên nhìn nó ngồi trước bàn trang điiểm,nó mặt chiếc áo thun màu đen không tay cổ lọ ôm sát người ngắn cũn hở cả rốn, chiếc váy da màu đen ngắn cũng cỡn kết hợp với vớ da cũng đen nốt,kết hợp với đôi cao cổ hầm hố với gót ưòi mấy centimet,mái tóc vàng nâu uốn xoan tít,trên mặt trang điểm rất đậm,phần đuôi mắt tô đen vẻ dài trong rất sắc xảo…gương mặt lạnh tanh đang tô son môi,trông nó càng lúc càng đáng sợ…
- Quần áo đó,toàn hở ngực…em thế này…mặc được sao?- Nó nói mà vẩn nhìn vào gương,tay vẩn đánh đánh phếch phếch…
- Được thôi…em định đi đâu sao?
- Em định đi shopping,anh xem…trước giờ qun áo em mặt đều hở ngực…bây giờ quảng hết…lấy gì để mặc…- Nó vừa nói vừa đeo đôi bông tai to,kiểu cách…trông nó bây giờ đúng chất của tiểu thư…xấu tính…
- Anh đưa em đi nhá…
- Được thôi…
Thế là nó và Gia Bảo đi shopping mua quần áo,tâm trạng nó bây giờ ngày càng tệ,nó luôn thích quần áo hở hang,cứ thấy những mẫu áo chẻ sâu là nó hào hứng thử ngay,nhưng rồi sực nhớ lại vết sẹo,nó càng buồn bực và tủi thân…thế là nó không cần lựa nữa…lấy tất cả các mẫu áo kín cổ…cần mấy chiếc xe hơi cũng không chở về hết…
- Em cần đi đâu nữa không…mệt chưa…hay anh đưa em về…hay là…muốn đi ăn hay đi chơi…anh chở em đi nhá…?- Gia Bảo ngày lúc cưng chiều,từ ngày về nhà…ngoài giờ học…lúc nào Gia Bảo cũng ở trong phòng nó,chăm sóc,chơi với nó,đi đâu cũng đưa nó theo,nó muốn gì anh cũng cưng chiều…suốt ngày toàn bày ra đủ trò cho nó vui…đưa đi biển,đi khinh khí cầu,bao cả khu vui chơi,dẫn nó đi chơi,đốt pháo hoa,tổ chức tiệc…việc gì cũng làm,mỗi ngày cuộc sống nó là bất ngờ…chăm sóc nó như đứa trẻ…ở nhà,ở trường…lúc nào cũng lo cho nó,không rời khỏi nó bước..như muốn bỏ nó vào túi quần cho rồi…lúc nào cũng nhắc nó uống nước,hỏi nó muốn ăn gì không,trong người có mệt gì không mỗi phút… ngày điện thoại nó có cả ngàn điện thoại và tin nhắn của anh…cả lúc đi vẻ tranh,cũng chở nó đi cùng để…nó làm người mẫu…ngày ngày đều ở cạnh nhau…đêm đêm thì cuồng nhiệt trên giường…từng giờ,từng phút nó như chìm đắm trong những nụ hôn,vòng tay,và sự nhiệt tình của anh…cả phút cũng không rời nhau…cả tháng nay…cuộc sống của anh chỉ có nó…làm nó không có thời gian riêng dánh cho nhau…nó và cậu chỉ lén gặp nhau những lúc Gia Bảo ngủ rồi hay những lúc viện cớ đ gặp Ngọc Lâm để đến căn hộ “vui vẻ” với cậu…nhưng tâm trạng nó cũng không khá lên là mấy…
- Anh về trước đi…em muốn đi gặp Ngọc lâm chút…
- Anh đưa em đi nhá…anh cùng đi với bọn em…em đi mình anh lo lắm…
- Thôi…bọn em nói chuyện của con gái…con trai sao có thể đi theo được…
- Nhưng…anh rất lo…anh chở em đến đó rồi khi nào về…gọi anh đến đón…- Gia Bảo vừa nói vừa ôm nó vào lòng…xoa xoa tóc nó,không cho nó đi…
- Thôi…em đâu phải trẻ con…Ngọc Lâm đánh nhau rất giỏi…có gì cô ấy sẽ bảo vệ em mà…anh đừng lo…
- Nhưng anh vẫn lo…
- Ngoan nào…có gì tối về em…thưởng cho…
CHỤT..
Nói rồi nó hôn nhẹ lên môi anh,chạy nhanh đi sợ anh lằng nhằng mãi,sao anh không lạnh lùng lạnh nhạt với nó…như với những người khác…thì khoẻ biết mấy…nói vậy thôi…được anh chăm sóc,cưng chiều thế này…thật hạnh phúc chết được…
- Cẩn thận đấy…- Gia Bảo nói với theo,trong lòng vẫn không hề yên tâm…
Kẹt…
- Cưng à,em đến rồi đây…- Nó vừa mỏ cửa căn hộ bước vào thì có cánh tay to lớn từ phía sau ôm chầm lấy,đóng cửa lại…hôn tới tấp vào cổ,môi và ngực của nó,tay sờ mó lung tung…
- Sao trể thế…anh nhớ em chết mất…
- Gia Kỳ…hư thật…anh tắm chưa đấy…
- Đương nhiên rồi…anh chuẩn bị xong…chờ em đến…ăn em thôi…- Gia kỳ nó xong cắn lên tai nó cái,làm nó lâng lâng cả người,cậu xoay người nó lại,hôn tới tập vào môi nó,nụ hôn cuồng nhiệt và say đắm rồi kéo nó vào phòng ngủ,đóng cửa lại,trường lên người nó,tuột quần áo cả ra…tới tấp lao vào nó,đói khát…cuồng dã…- cả tuần nay…em biết anh…”thèm” em đến mức nào không…
- Vậy thử xem sau khi bỏ đói tuần…ăn có “ ngon” không…- Thế là nó cũng cuồng nhiệt đáp lại cậu, người quấn lấy nhau,lăn lộn…cháy bỏng…làm cả căn phòng nóng lên…cái giường ẩm ướt rung lên ầm ầm… con người đầy nhiệt tình hoà quyện vào nhau…ở trong nhau mà điên loạn…cứ thế căn phòng đầy tiếng rên rỉ,thở dốc…mất cả buổi sáng…nó mới được trả lại không khí yên tĩnh…khi người mệt lã say giấc nồng trong vòng tay nhau…
- Anh đưa em đi ăn gì đó nhá…- Sau khi người tắm rửa,mặc quần áo,Gia Kỳ và nó ra khỏi căn hộ,bước tới thang máy chuẩn bị đi về nhà…
- Được thôi…- Thế là đứa nó ôm nhau hôn đắm đuối,sờ soạn lẫn nhau trong thang máy…
Ting
~ Cánh cửa mở ra, con người như chết sững nhìn vào con người vẫn còn say sưa quấn lấy nhau trong thang máy…như chết sững vài giây…người đó điên cuồng,ánh mắt rực lửa…chạy đi…trong khi con người chìm đắm kia vẫn không hay biết gì cả.
Sau khi ăn uống no say,nó quay về nhà…nó chạy lên phòng…nó không ngạc nhiên gì khi thấy Gia Bảo đang ngủ say trên giường của mình…vì ngày nào anh cũng đều ở phòng của nó,bây giờ phòng anh chỉ như cái kho chứa đồ thôi,còn lúc nào anh cũng ở bên này…chăm sóc,ngọt ngào với nó…Nó đi lại phía giường hôn lên môi Gia Kỳ cái,anh mở mắt ra nhìn nó,mặt lạnh tanh…
-Ông xã à,em muốn đi tắm…- Nó nói rồi cởi bỏ trang phục,khoác chiếc áo choáng tắm,chuẩn bị bược vào nhà tắm,nhưng anh vẫn nằm yên…ánh mắt lạnh nhạt không thèm nhìn nó cái…Nó thấy rất kì lạ vì ngày nào đến giờ này…Gia Bảo đều nhắc nó đi tắm…hôm nào nó lười anh cũng bồng nó lên bắt nó tắm…đặt biệt đều do anh tắm cho nó…vì anh sợ móng tay nó nhọn sợ vô tình làm trầy vết thương,hay sợ nó lại vụng về ngã trong nhà tắm,hay ngủ quên trong bồn tắm và bị cảm…nên ngày nào,anh dành nữa tiếng chuẩn bị quần áo cho nó,chuẩn bị nước nóng,bọt xà phòng và tự mình pha tinh dầu vào bồn tắm cho nó…rồi tắm giúp nó,thậm chí giúp nó lau mình,mặc quần áo…nhiều lúc nó nghỉ anh coi mình là phế nhân hay sao ấy…nhưng hôm nay…nó tự nói đi tắm sao anh vẫn nằm yên đó…
- Ông xã,anh sao thế…anh không tắm giúp em sao…tối nay em không cho anh đụng vào em đấy…- Nó trường lên nằm hẳn lên người của Gia Bảo,ôm chặc lấy anh,hôn lên môi anh,tay mơn trơn khắp dưới bụng anh…Nhưng bất ngờ anh hất nó ra,ngã ra giương,đứng dậy,mặt lạnh tanh nhìn nó,như người xa lạ…- Anh…anh làm em đau…
- Đừng có dùng đôi tay tửng sờ mó người đàn ông khác chạm vào người tôi,đừng dùng thân xác vừa trườn trên thân thể người đàn ông khác mà quấn lấy người tôi,đừng dùng đôi môi vẫn còn mang mùi vị của người đàn ông khác mà hôn tôi…- Gia Bảo lạnh lùng chậm rãi nhìn vào nó chậm rãi nói…
- Anh làm sao thế…anh làm em sợ đó…- Nó sợ hãi…
- Cô đừng có giả vờ…các người giấu diếm phản bội tôi bao lâu rồi…cô và em trai tôi… người có thể lăng loàng đến thế là cùng…- Gia Bảo bây giờ không kiềm nén được nữa,anh như phát điên lên…nghỉ lại cảnh tượng lúc chiều…anh lo lắng cho nó nên lén đi theo nó,để có thể âm thầm chăm sóc nó,bảo vệ nó khi nó cần…nhưng anh cảm thấy kì lạ là nó không đi gặp Ngọc Lâm mà là về căn hộ của mình,anh đi theo nó vào,nhưng vừa vào căn hộ,nó đóng cửa lại…anh chỉ kịp nghe giọng người con trai…rất quen…anh dứng chờ bên ngoài,nhưng anh vẫn có thể nghe rõ ràng được âm thanh bên trong…những lời nói ngọt ngào,những âm thanh cuồng nhiệt,những tiếng kêu dâm đãng…anh phát điên chỉ muốn xông vào đánh chết người con trai bên trong…anh cứ thế…đứng đó chờ suốt tiếng đồng hồ…để biết người đó là ai…nhưng kết quả thật sự khiến anh không thể tin đây là sự thật…người mà anh không hề nghỉ đến lại là…thì ra tình nhân mà cô giấu diếm bao lâu nay…không ai khác là Gia Kỳ..em trai anh…anh tưởng chừng như phát điên…anh chỉ muốn giết chết thằng nhóc đó…tuy là anh em xưa nay khá lạnh nhạt với nhau,nhưng rất yêu thương nhau…tại sao nó lại lừa gạt anh như vậy,nghỉ tới cảnh người ở trong nhà anh liếc mắt đưa tình,lén lút vụn trộm,ăn nằm với nhau…anh như phát điên…anh em anh từ bé chưa hề sài chung thứ gì…lại có thể cùng sài chung người đàn bà…nhưng dù nó là em trai anh…anh cũng không nhường người con gái này cho cậu…không bao giờ…
- Sao…anh nói gì…thế…- Nó thất kinh khi nghe anh nói vậy…nó sợ vô cùng…
- NÓI… NGƯỜI LỪA DỐI TÔI BAO LÂU RỒI…TỪ KHI NÀO…EM ĂN NẰM VỚI NÓ TỪ BAO GIỜ…CÓ PHẢI TỪ HÔM NÓ VỀ NƯỚC…ĐÊM ĐÓ… NGƯỜI CÙNG BIẾN MẤT… NGƯỜI LÊN GIƯỜNG VỚI NHAU PHẢI KHÔNG?- Gia Bảo phát điên quát lớn…xô ngã nó lên giường,đè lên người nó,đên loạn cởi quần áo nó và bản thân,tay sờ xoạn khắp người nó,cuối xuống bạo hành hôn lên khắp người nó…cổ…ngực…rồi lần xuống vùng kín…lưỡi anh dò thật xâu vào bên trong,làm nó đau vô cùng,bây giờ anh không còn chút lí trí nào…chỉ nghỉ đến con người này vừa nãy trườn qua trườn lại trên thân xác người đàn ông khác…cơ thể này vừa được người đàn ông khác chạm qua,hôn qua…những gì anh làm với nó hàng đêm,người đàn ông khác cũng có thể làm trên người nó…người con gái vừa nắm dưới mình,lại có thể lao vào vòng tay người khác…mà người đó chính là đứa em trai cùng lớm lên với anh…thằng nhóc lạnh lùng,vô cảm,mà anh từng nghỉ là bị bệnh dị ứng phụ nữ…lại là tình nhân bí mật của vợ anh…anh như phát điên…
- Gia Bảo…em xin lỗi anh…là em sai…
- Xin lỗi chữ xin lỗi có thể xoa bỏ tất cả?…tôi sẽ bắt em trả giá vì đã phải bội tôi- Nói xong Gia Bảo lại tiếp tục hành hạ bên dưới người nó,nó khó chịu và đau đớn vô cùng…cuối cùng Gia Bảo tách chân nó ra…đưa dục vọng của mình đi vào trong nó,hông điên loạn cử động,nhanh,mạnh,nhưng không xâu như thường ngày,mà nhịp điệu và ra vào không đều khiến nó cảm thấy như bị treo lơ lửng giữa không trung,cảm giác không được giải thoát,khó chịu vô cùng…nó khóc nất lên van xin…Gia Bảo chỉ nhếch mép cười…tiếp tục hành hạ nó,nó thở dốc khó chịu,không ngừng rên rỉ van xin,nước mắt đầm đìa chãy ra…nhưng Gia Bảo không hề tha cho nó…anh cứ thế hành hạ nó suốt mấy giờ đồng hồ…nó tưởng mình đã chết đi…vì mệt mỏi…Gia Bảo cũng mệt lã…trong lần tấn công cuối cùng…anh đem toàn bộ cái của mình giải phóng trong người nó..nó biết anh muốn gì…dạo này do nó phải uống thuốc kháng sinh nên không thể tiếp tục dùng thuốc ngừa thai,và cách duy nhất là Gia Bảo phải dùng bao,nhưng hôm nay anh không dùng,mà phóng khích bản thân như thế…anh chỉ muốn nó mang thai…muốn ràng buộc nó…nhưng mệt quá,nói không nổi,nên không còn sức phản kháng…cứ thế cho anh hành hạ…nó biết mình là người có lỗi,phải làm người cho anh dày vò…
Nó đang mệt lã,nằm ngủ say sưa thì Gia Bảo lại lần nữa trường lên người nó,nhanh chóng chiếm lấy nó,và cuồng dã đi vào nó,anh lại tiếp tục dày vò thân xác nó thật lâu,vô cùng cuồng dã…nó đau như muốn ngất lịm..toàn thân tê cứng,nhưg nắm chặc tay,cứ để thế cho anh trừng phạt mình,cuồng dã hành động với những cữ chỉ làm tình thô bạo và kì dị,dùng đủ cách,trò chơi kinh khủng,dã man và vô cùng xấu hổ hành hạ trên khắp thân xác nó,làm nó đau đớn,khó chịu vô cùng…cứ thế,anh dùng cả ngày hôm đó dày vò nó…từ chiều đến đêm…đến sáng…nó không biết phải ở bên dưới chịu cơn may mưa…hành hạ của anh bao nhiêu lần…chỉ biết cả đêm anh không để nó nghỉ ngơi …đến sáng…vì bản thân quá mệt anh mới cho nó ngủ yên…bản thânvòng tay qua ôm nó siết cặhc vào lòng,như sợ có ai đó đến cướp đi thứ quý giá nhất của mình…dù dùng cả tính mạng củng không cho ai cướp đi thứ trong vòng tay…anh cuối xuống hôn lên lên môi nó,lần xuống hôn lên bầu ngực trắng nõn căng phồng của nó,rồi môi nhẹ nhàng hôn lên vết sẹo của nó,tay nhẹ nhàng lướt qua,anh xót xa nhìn vào ngực nó,tay vuốt lên vết sẹo…ánh mắt đau đớn vô cùng…
-…Tôi sẽ ngày ngày hành hạ em…bắt em sống không bằng chết…ngày ngày ở cạnh tôi đau khổ…tôi sẽ không cho em thoát khỏi tay mình… chút cũng không rời xa…em phải ở cạnh tôi…tôi không cho bất kì ai cướp em khỏi tôi…là nó hay bất kì người đàn ông nào khác…tôi sẽ giam giữ em trong căn phòng này,trong vòng tay tôi…trong sự cuồng nhiệt của tôi…trong sự đau đớn mà ngày ngày tôi làm với em…em là của tôi…
Đọc tiếp Em đồng ý bán trái tim cho quỷ – chương