Edit: TrangQA830810
Hôm nay haianhemlên giường rất sớm, Phương Hân Ngữ tỏ vẻ ngoan ngoãn quỳ gối úp sấp người xuống vểnh cái mông nhỏ hướng về phíaanhtrai. Phương Tử Ngôn cách lớp vải vỗ nhẹ cặp mông Hân Ngữ, trêu đùa nói
" Quả nhiên làemgáingoan củaanh, biếtanhhai thích nhất tư thế nào, ai ya, tự đemváy vén lên đi "
Phương Hân Ngữ quay đầu liếc nhìnanhtraimột cái, vẫn rất nghe lời cởi quần áo ngủ trên người mình, lộ ra thân thể nhỏ trần trụi.
Cả người Phương Tử Ngôn lập tức ập đến, thân thể cao lớn bao phủ toàn bộ cơ thể nho nhỏ củaemgái, thuần phục tìm xuống khe huyệt bí động, lấy tay đẩy ra hai cánh hoa trắng trẻo mập mạp thúc quy đầu tiến thẳng vào trong.
"Anhhai, thật là mạnh a, ừm..."
Phương Hân Ngữ bị kích thích, lầm bầm rên rỉ trong miệng, có thể cảm nhận đượcanhtraiđang chọc vào rút ra, đemđộng nhỏ nhét căng đầy, luôn đâm tới điểm mẫn cảm nhất của mình, mỗi một bộ phận trên cơ thể đều trở nên tê dại.
Cái mông nhỏ của cô bịanhtrainắm chặt, khi cơ thể hai người va chạm kết hợp, hai trái đào sẫm màu theo lực đẩy lần lượt đụng vào xương muemgái, phát ra âm thanh bạch bạch gợi tình, hai luồng ngực phía trước nẩy lên liên hồi.
"Anhhai làmemthích không? " Phương Tử Ngôn một bên dùng lực thúc mạnh, một bên dùng ngôn ngữ kích thích cô.
" Ừm..a ôi,anhhư, rất căng rồi ..." Phương Hân Ngữ giọng nói hàm chứa nức nở ôi ôi đáp lại.
Phương Tử Ngôn cố ý để cô nhìn vào bụng nhỏ của mình" Bụngemnhỏ quá, có cảm giác được hình dáng lúc nó ở trong hay không "
Phương Hân Ngữ nghe lờianhtrainói không khỏi kích thích run rẩy, u cốc co quắt rút lại, kẹp chặt cự vật bên trong, cũng làm Phương Tử Ngôn đạt cao trào khoái cảm, từng trận từng trận phun trào.
Phương Hân Ngữ mệt mỏi xoay người nằm xuống, khe huyệt theo cử động của cô chảy ra dịch trắng, một đường rơi vào drap giường. Phương Tử Ngôn tách hai bắp đùi Hân Ngữ, thưởng thức mỹ cảnh trước mắt,anhdùng ngón tay vuốt ve dọc theo nụ hoa, lại nhìn thấy một lỗ nhỏ xíu, ánh mắt nhìn chằm chằm.
" Cúc huyệt củaemthật nhỏ,anhhai thử vào một chút "Phương Tử Ngôn dùng câu khẳng định để nói vớiemgái.
Phương Hân Ngữ đang mơ màng, trong phút chốc ngẩng đầu lên, liều mạng lùi về phía sau " Chỗ đó chỉ dùng để thải ra, rất dơ,anhhai không nên đụng "
Phương Tử Ngôn lần thứ hai ôm lấyemgái, đemquy đầu cứng rắn chỉa vào vùng kín Hân Ngữ nói" Bên trongemkhông bẩn,anhthích nhất cơ thể củaem"
" Nhưng mà..." Phương Hân Ngữ vẫn cảm thấy băn khoăn không thôi.
Phương Tử Ngôn lại dụ dỗ nói tiếp" Rất đau, nênanhchỉ vào một chút nhỏ thôi "
Phương Hân Ngữ cũng kỳ kèo vớianhtrai" Được rồi,anhhai có thể động phía sau, nhưng sáng ngày mai không được phép làm nữa,emcòn muốn đến trường đó "
" Đồng ý, một lời đã định " Phương Tử Ngôn quan sát cúc huyệt nhỏ xíu của Hân Ngữ, cân nhắc một chút liền mở ngăn kéo lấy ra hộp dầu bôi trơn.
Phương Hân Ngữ tò mò hỏi" Đây là cái gì vậy? "
" Dầu bôi trơn, thoa lên một chút sẽ không đau nhức "
" Thì raanhđã sớm chuẩn bị xong,anhhai thật gian xảo "
Phương Tử Ngôn hé miệng cười khẽ, lấy một ít hỗn hợp bôi trơn xoa lên cúc huyệt phía dưới, lại cảm thấy chưa đủ, bèn trét thêm một lớp, ngay cả khe huyệt cũng bôi vào.
"Anhhai tiến vào " Phương Tử Ngôn lên giọng kêu lên, nhắm thẳng cúc huyệt bé xíu, lấy dũng khí xông vào.
" Á á ...anhhai...đau quá...đi ra ngoài ..."
Cúc huyệt Hân Ngữ bị dị vật to lớn xâm nhập, cảm xúc đau đớn ập tới, hai chân trắng nhỏ không ngừng hướnganhtraiđạp tới, muốn tốnganhrời khỏi cơ thể mình .
Cúc huyệt so với động nhỏ càng chật hẹp, căng đầy, đối với Phương Tử Ngôn đây là một trải nghiệm thật mới mẻ, cúc huyệt căng mềm kép chặt quy đầu củaanh, kích thíchanhmuốn buông súng đầu hàng.
Nhưng Phương Tử Ngôn là người ý chí cường đại,anhđè lại hai chân Hân Ngữ,dịudàngtrấn an nói"Anhhai chỉ tiến vào một chút, chớ khẩn trương, ngoan, thả lỏng nào, liền sẽ thoải mái thôi "
" Ô ô ..." Phương Hân Ngữ sợ hãi đau nhức hu hu khóc ròng, nhưng cũng không giãy giụa nữa.
Phương Tử Ngôn cúi đầu hôn lên nước mắt Hân Ngữ, nhẹ nhàng an ủi thân thể cô, phát hiện khuôn mặt cô không còn vẻ thống khổ, mới dùng lực đemcây gậy thịt chen từ từ, thẳng đến khi toàn bộ nhét vào trong .
Truyện convert hay : Giả Hôn Chân Ái, Phó Thiếu Đầu Quả Tim Sủng Nhi!