Edit: Sơ Ngọc.
Beta: Sơ Bạch, Sơ Nặc.
Không đành lòng cự tuyệt Tứ ca, kết cục chính là Y Y bị một người cả thân hỗn hợp nước mắt nước mũi bao lấy.
Tiểu gia hỏa vẻ mặt vừa bất đắc dĩ vừa bao dung, Tứ ca thật làm người ta nhọc lòng.
Không biết có phải Y Y đột nhiên đứng lên giữa mọi người ở đây an ủi có tác dụng lớn nhất hay không, người khác nói thế nào cũng không được, cũng chỉ có Y Y lên tiếng, Mục Vân Phong mới miễn cưỡng nghe một chút.
Y Y thật vất vả mới đem tứ ca dỗ dành cho thật tốt, sau đó lại đem người an ủi cho đi nghỉ ngơi.
Y Y thành công trở về, ôm móng vuốt nhỏ nhấp lên một đôi lúm đồng tiền, nghiêm túc mà nghĩ.
[ mình cũng vì cái nhà này mà trả giá đó. ]
Thu phục được em trai ngốc không khiến người khác bớt lo, Mục Vân Tu nhẹ nhàng thở ra, đảo mắt nhìn quần áo Y Y, trên mặt mười phần ghét bỏ, không biết là ghét bỏ em trai hay là ghét bỏ đống nước mũi của em trai mình.
Tiểu gia hỏa trong lòng chính là vì muốn dung nhập vào cái nhà này, nên mới làm việc cao hứng đầu tiên, thình lình liền thấy được ánh mắt nhị ca tràn đầy ghét bỏ.
Nói thực ra, chính Y Y cũng khó chịu, nói với mọi người trong nhà một chút, bản thân chạy về phòng thay quần áo.
Mà Mục Vân Chu, từ khi hắn phát hiện Y Y thành công trấn an tiểu tứ, liền vẫn luôn duy trì trầm mặc, cũng không ở trước mặt người nhà nói thêm cái gì.
Mục Vân Chu đưa mắt nhìn lại quản gia, quản gia Giang bá gật đầu lại lắc đầu, Mục Vân Chu nhíu mày.
Hắn cảm thấy tiểu tứ hẳn là biết cái gì, cô gái kia không mở miệng, cũng không sử dụng những thủ đoạn quá khích không thích hợp hay hỏi han, như vậy, từ trong miệng tiểu Tứ lấy được tin tức là con đường tốt nhất.
Chỉ là, nhìn vào tình huống hiện tại của tiểu Tứ, em ấy nên nghỉ ngơi thật bình yên vào.
Trừ bỏ tình huống của Kiều Hân một lòng lo lắng cho con trai, Mục Đông Dương, Mục Vân Xuyên còn có Mục Vân Tu ba cha con đồng thời nhìn về phía Mục Vân Chu.
“Vừa rồi cô gái kia rốt cuộc sao lại thế này?”
Mục Vân Chu cũng không chuẩn bị dấu diếm cái này.
“Đi thư phòng nói.”
Kiều Hân cũng không nặng lòng chuyện này, cho nên, cũng không có dự định đi bàn tính.
“Đi thôi đi thôi, tôi ở chỗ này ngồi một lát, vạn nhất tiểu tứ đột nhiên tỉnh lại làm ầm ĩ thì làm sao bây giờ, tôi phải đi nhìn chút.”
Y Y đem bộ đồ hình con mèo đã mặc cả ngày cởi ra, thuận tiện lấy khăn lông xoa xoa chỗ bị nước mắt của Tứ ca làm ướt, lúc chọn quần áo nhìn tới nhìn lui, vẫn là chọn cái áo choàng nhỏ trước kia cô vẫn luôn mặc.
Mẹ mua cho cô rất nhiều quần áo, cô đều rất thích.
Nhưng cô vẫn là thích cái áo choàng nhỏ này nhất.
Nói không rõ là cái cảm giác gì, tóm lại chính là cảm thấy an tâm.
Lúc nãy khi bác quản gia chế trụ dì kia, đã cảm nhận được hơi thở không thoải mái trên người.
Hiện tại theo bản năng liền muốn đem áo choàng nhỏ mặc vào.
Y Y ra phòng, lại phát hiện trừ bỏ mẹ ra, những người khác đều không ở đây.
Cô lộc cộc mà chạy tới chỗ mẹ.
“Mẹ, ba cùng các anh trai đâu?”
Kiều Hân ôn nhu mà sờ sờ đầu nhỏ tiến đến trước mặt bà, “Bọn họ à, đều ở thư phòng của ba con, bảo bảo có mệt hay không? Muốn nghỉ ngơi trước hay không?”
“Không mệt.” Y Y lắc đầu.
“Vậy muốn xem TV hay không?”
“Không muốn xem.” Y Y như cũ lắc đầu.
Thấy tiểu gia hỏa thường xuyên mà nhìn về phía thư phòng, tò mò trong mắt giấu cũng không giấu được, Kiều Hân bất đắc dĩ mà cười cười.
“Muốn đi thì đi đi, đợi chút nếu nhàm chán không muốn nữa, lại đến tìm mẹ.”
Ánh mắt Y Y sáng lên, người hiểu mình nhất chính là mẹ.
Y Y rụt rè mà nhéo nhéo móng vuốt nhỏ, nghiêm túc gật gật đầu, rốt cuộc hạ một quyết định.
Cô nhanh chóng hôn mẹ một ngụm, một bên chạy một bên xua tay về phía sau.
“Mẹ, con đi đây.”
Kiều Hân sờ sờ chỗ được con gái hôn, ánh mắt mềm mại, trên mặt cười đến vui vẻ lại đắc ý.
Người đầu tiên bảo bảo hôn chính là bà.
Bảo bảo quả nhiên thích bà nhất.
Tiểu đại so ra cũng kém hơn!
Mình nói: mỗi chương truyện khi edit ra mình đều không nắm chắc có đúng hoàn toàn hay không, mình cũng không đảm bảo là ý nghĩa biểu thị của nó giống với bản gốc của tác giả.
Nhưng mình chắc chắn tụi mình sẽ làm hết khả năng, trước khi hoàn truyện này tụi mình sẽ không làm thêm truyện nào khác.
Mình nói là sẽ có khả năng một ngày nào đó mình sẽ thông báo drop, vì vậy, nếu bạn nào/team nào thấy tụi mình ra lâu quá, chậm quá, thì cứ việc làm chen mình không ý kiến và sẽ ủng hộ mọi người.
Cảm ơn tất cả những độc giả đã đồng hành cùng truyện.
(Chưa drop đâu các độc giả