Edit: Sơ Hằng
Beta: Sơ Tư
Mục Vân Tu sờ sờ mặt của mình, lại nhìn em gái trắng nhỏ nộn nộn liền sâu sắc cảm nhận được ác ý đến từ làn da cùng độ tuổi.
Nếu lại tiếp tục trì hoãn không xuống, nói không chừng người khác lại nói hắn xem thường người ta.
Vì hứng thú nhất thời mà giá trị gương mặt chịu tổn thất thì không đáng.
Nghĩ như vậy xong, người nào đó vừa chịu đả kích rốt cuộc cũng chịu dịu xuống, thầm quyết định làm xong việc thật nhanh rồi rời khỏi cái địa phương quỷ quái này.
Kỳ thật, phần diễn của Mục Vân Tu không nhiều, vì phim này hắn không phải vai chính mà chỉ là nhân vật phản diện không quan trọng, đây cũng là nguyên nhân đạo diễn chịu đựng hắn làm việc không đàng hoàng.
Sở dĩ hắn nhận bộ này, chủ yếu bởi vì nhân vật này đặc biệt thu hút tâm người xem, ngoài ra còn yêu cầu giá trị nhan sắc đặc biệt cao.
Ở giới nghệ sĩ người có giá trị nhan sắc cao nhất không ngoài hắn thì còn có thể là ai!
Hắn vỗ vỗ cái đầu nhỏ của Y Y, "Chờ chút nữa nhị ca thể hiện sự đẹp trai này cho em xem."
Y Y nhéo nắm tay nhỏ gật gật đầu.
"Cố lên, cố lên, Nhị ca cố lên!"
Có lẽ vì để tăng cường khí thế nên sắc mặt của người bạn nhỏ rất nghiêm túc, tay chân còn khua khoắng.
Quần chúng đi ngắm trộm:....... rất muốn cười làm sao bây giờ.
Nhìn ánh mắt vừa lòng của người họ Mục nào đó, Chu Đồ cực kì hoài nghi, họ Mục kia mang tiểu gia hỏa đến chính là vì muốn cho tiểu gia hỏa xem hắn đóng phim đẹp thế nào, ngoài ra phần nhiều là muốn có người cổ vũ.
Chu Lâm Hiên vốn là công tử thế gia văn võ song toàn, ngoại hình cực đẹp, mọi người đều nói là công tử mỹ mạo đứng đầu. Cuộc sống hết sức thuận buồm xuôi gió nhưng không nghĩ tới có ngày mình bị kẻ gian mưu hại, mà hoàng đế ngu ngốc tin vào lời gièm pha liền hạ chỉ diệt môn Chu gia.
Gia tộc tan biến, thân nhân đều chết, Chu Lâm Hiên may mắn tránh thoát một kiếp đến quan ngoại, về sau đã thu nạp được không ít cao thủ giang hồ, hàng năm đều cùng triều đình đối nghịch.
Vai ác Chu Lâm Hiên lần đầu tiên lên sân khấu là ở bên trong sa mạc.
Cát vàng bay đầy trời, một tá giả dã tính mang dung mạo tuyệt trần cùng với loan đao sáng như ánh trăng, đã từng là một công tử ôn nhu dịu dàng mà hiện giờ trong mắt toát lên vẻ lạnh lẽo, môi mỉm cười tràn lan tà khí.
"Thật đúng là khách ít đến, cẩu hoàng đế phái ngươi tới xem ra là muốn lấy tính mạng ta, chẳng lẽ cẩu hoàng đế cho rằng ta niệm tình cũ mà tha cho ngươi?"
Lập tức trên người nam nhân tràn đầy lệ khí, nam chính thần sắc bừng tỉnh đột nhiên nhớ tới quá khứ đã qua.
Vốn là một thân trang phục tràn đầy sức sống bừng bừng khí thế, tiền đồ vô lượng.
Nam chính cùng Chu Lâm Hiên đã từng là bạn thân của nhau, đối phương thiếu chút nữa thành em rể của mình. Nhưng thế sự khó lường, Chu gia diệt tộc, bạn tốt mất tích, em gái cũng buồn ưu sinh bệnh nửa năm liền đi.
Hiện tại, hai người gặp lại thì lại là địch nhân.
Nam chính điều chỉnh lại sắc mặt, không nhìn ra nửa điểm lơ đãng.
"Năm đó kẻ gian đã sớm đền tội, ngươi...."
"Nhưng tên cẩu hoàng đế không chết! Chu gia đã mất trăm mạng người, oan hồn không được yên ổn, họa ập đến còn không kịp trở mình, há có thể nói bỏ liền bỏ. Không nhiều lời nữa, mạng của cẩu hoàng đế ta muốn, hoàng tộc Tạ thị một người ta cũng không bỏ qua!" Gặp lại bạn tốt nhiều năm trước, mối hận thù nhiều năm giống như đã có chỗ để phát tiết.
Tròng mắt của Chu Lâm Hiên phiếm hồng, có thể thể thấy hận ý trong lòng có bao nhiêu mãnh liệt.
Nghĩ đến chính mình năm đó có thể trốn thoát đều do bạn tốt giúp đỡ, lửa giận trong Chu Lâm Hiên cũng tiêu tan đi phần nào, trên mặt bình tĩnh tay cầm loan đao chỉ thẳng vào người nam chính:
"Nể tình ngươi ngày xưa cùng ta có quan hệ, hôm nay liền tha cho ngươi một con đường sống, lần sau còn gặp lại không phải người chết thì ta mất mạng!"
Chu Lâm Hiên quay ngựa lại mang theo thuộc hạ thúc ngựa rời đi. Bóng dáng thẳng tắp không lùi bước cùng sự cố chấp ác liệt.
Y Y từ đầu đến cuối mắt đều luôn sáng lấp lánh.
"Nhị ca, thật là lợi hại! Quá đẹp trai!".