Nữ nhân liếc nhìn hắn một cái ghét bỏ nhưng biết mình không đủ sức chống lại nên đành nhẫn nhịn, cô lẳng lặng đứng dậy, cài lại cúc khuy chiếc áo đã tả tơi bên cạnh.
Tình Nhu chỉnh chang cơ thể xong thì đứng dậy, bàn tay Nhâm Cảnh Thâm khi ấy còn với ra bóp mạnh vào bên mông tròn chả vật nhỏ, vẻ mặt mới đắc thắng làm sao
Tình Nhu sau cùng luống cuống vào phòng tắm, chỉ dám lẩm bẩm:
- Tên biến thái
Cả hai rồi cũng chuẩn bị xong xuôi, trời se lạnh nên Tình Nhu được Cảnh Thâm đặc biệt chăm sóc, hắn ra tủ đồ, tự tay chọn quần áo cho em gái, chỉ đạo:
- Rồi, mặc vào đi...!Quấn thêm khăn nữa nhé Tình Nhu
Cô thở dài rồi cũng chịu mặc, nhiều áo mỏng và chiếc áo dạ bên ngoài.
Nữ nhân mặc xong hết mới cảm thấy cơn đau ưng ức bên dưới ngực truyền lên, nhất là hai đầu viên hồng ngọc.
Cô xoa nhẹ quanh thớ da khuôn ngực, thầm nghĩ chắc do ban nãy Cảnh Thâm cắn mút quá mạnh
Cả hai dành cả buổi chiều đến tối tham quan thành phố Waterloo, đi ăn rồi đi bảo tàng là chiếm phần lớn thời gian, bấy giờ còn đang là ngày hội của Thành phố nên không khí tấp nập hơn hẳn.
Nhâm Cảnh Thâm cùng vật nhỏ đi dạo trên quãng đường chuẩn bị về tới khách sạn, hắn nói:
- Đến Canada hay US mà không tới ngắm nhìn thác Niagara thì quả là phí...!Ngày mai tới đó nhé, Tình Nhu?
Nữ nhân nghe đến thế thì vui vẻ chấp nhận, bông đùa lại:
- Tại sai không nhỉ? Đang là đi chơi du lịch thì chúng ta hoàn toàn tự do
Những lúc này hai người mới dành cho nhau sự dịu dàng hết mức, Cảnh Thâm thì nói chuyện nghiêm túc, nhẹ nhàng mà tinh tế, Tình Nhu cũng đằm thắm, khôn khéo đáp lời.
Chỉ vài câu thoại đơn giản, không biết Tình Nhu cảm thấy ra sao nhưng với Nhâm Cảnh Thâm, những lúc này thật đáng trân trọng
Đêm đó, cả hai không còn nằm chia giường vì sẽ vô dụng khi nữ nhân ngủ say rồi lại ngang ngược chiếm chỗ.
Nhâm Cảnh Thâm thẳng thắn kéo cô vào trong lòng, o ép ôm chặt rồi ra lệnh:
- Nào...!Em ngủ đi, chúng ta sẽ nằm ngủ như này...!Vừa ấm mà tôi vẫn có thể ngăn em lại "tra tấn" giấc ngủ người khác
Tình Nhu không phản pháo, đi cả ngày đã thấm mệt, cô bĩu môi một cái rồi chìm vào giấc ngủ, rất nhanh thôi đã ngủ say.
Nhâm Cảnh Thâm nhìn vật nhỏ lọt thỏm trong vòng tay hắn, nằm ngủ êm ái, có thể mềm mại được ấp ủ cẩn thận, hắn bộc bạch:
- Tình Nhu...!Em phải thuộc về tôi, chỉ của mình tôi.
Sẽ không có thằng đàn ông nào được ve vãn hay tổn hại em cả.
Nam nhân sau cùng tối mắt lại, giọng cũng thâm trầm hẳn đi:
- Tôi ngóng chờ em biết bao nhiêu...!Tôi đã dành tấm thân mình "sạch sẽ" nhất để xứng với em
Hắn rờ tay xuống cánh môi mọng của vật nhỏ đang hờ hững, khuôn mặt cô ngủ say cũng không biết gì.
Nam nhân vạch nhẹ môi ra, ẩn vào chiếc lưỡi mềm oặt bên trong rồi nghịch ngợm.
Nhâm Cảnh Thâm trông cô như món đồ chơi của riêng mình, nghịch ngợm như đứa trẻ nhưng cũng hết sức nâng niu
Một thời gian sau
Nhâm Cảnh Thâm cẩn thận xếp đồ vào tủ, khoang phòng đựng đồ được thiết kế rộng rãi hơn, chats liệu gỗ từ các kệ tủ mới bóng loáng làm sao.
Hắn xếp từng chiếc đồng hồ, thắt lưng hay phụ kiện đúng ngăn.
Xong xuôi lại quay sang từng khoang tủ xếp mấy bộ quần áo, vest, sơ mi, quần âu, giày,...!của bản thân
Bên ngoài giọng Tình Nhu lanh lảnh:
- Anh hai...!Nhanh lên
Nam nhân cười cười, ngoái ra:
- Ừ, em cứ xuống trước với ba mẹ đi
Nhâm Cảnh Thâm và Tình Nhu hôm nay chuyển về nhà mới, căn nhà được hắn khởi công xây dựng từ năm trước và đến giờ thì hoàn thành mọi thứ, từ nội thất bên trong đến cảnh quan bên ngoài.
Lí do cả hai ra ngoài ở thì cũng nằm trong toan tính của nam nhân cả, hắn trình bày với ba mẹ:
- Tình Nhu sắp lên Đại học rồi...!Con nghĩ sẽ cần một nơi ở mới để em ấy thuận tiện trong học tập hơn
Bà Thanh đang xúc nĩa cũng ngưng lại, hỏi:
- Nhà mình có vấn đề gì sao con? Căn nhà rộng rãi thế này có bất tiện gì đâu nhỉ?
Nhâm Cảnh Thâm cẩn trọng đáp lại:
- Ý con là trong việc đi lại, con bé ngày nào đi học trên trường, đi học thêm dù có tan sớm thì về đến nhà cũng thành muộn...!Phải đi phút mới tới nếu đường bình thường, đường vắng thì - phút còn nếu tắc đường thì đúngaf p - tiếng
Nhâm Thế Thành vừa ăn vừa ngẫm nghĩ, căn biệt phủ này phải đi sâu vào mới thấy, bên ngoài còn vòng canh gác nữa rồi mới vào cổng lớn.
Ông trầm mặc nghĩ ngợi rồi quyết định:
- Thôi, hãy để Tình Nhu lựa chọn, dù gì con bé là mối quan tâm của chúng ta...!Hỏi xem ý Tình Nhu ra sao không phải nhanh hơn ư?
Tình Nhu chỉ đơn giản nghe ở nhà mới thì thoải mái đồng ý, lại còn thuận tiện cho việc đi lại học tập thì cô càng không có ý kiến.
Điều duy nhất nữ nhân băn khoăn là có cô và tên ác ma kia ở riêng, hắn sẽ chăm coi cô thay ông bà Nhâm, Tình Nhu phải đề cao cảnh giác nhưng một hồi Nhâm Cảnh Thâm thuyết phục ra sao mà nữ nhân lại đồng ý ở nhà mới ngay.
Việc dọn chuyển cũng rất nhanh, tuần sau đó đã xong xuôi
P/s: thả tim, tặng điểm quà và phiếu vote choa truyện nhà mọi người ơi????.