Hi mọi người nhớ tui không? Cả tuần bận quá chưa ra chap mới được, sorry mọi người nha. Nào giờ mình cùng vào truyện thôi nhỉ! À suýt quên, cái lịch đăng trước mọi người bỏ đi ha, giờ chuyện học với thời gian tui rối tung hết lên, mãi mới có thời gian đăng chap mới cho mọi người đọc nè.
Mà tui nói nhiều quá đúng không? Vậy thui nha^^
--------------------------------------------------------------------
Thời gian trôi thật nhanh, đã gần nửa năm từ khi cô gặp anh. Cô và anh vẫn gặp nhau vào buổi sáng rồi bỗng một hôm anh không đến làm cho cô có chút gì đó hơi bâng khuâng trong lòng và chút gì buồn buồn. Nhưng rồi đến hôm sau anh vẫn đến và thỉnh thoảng anh lại biến mất như vậy. Đến một hôm, cô bất giác hỏi anh:
-Dạo này anh đi đâu mà hay vắng mặt vậy?
-À tôi có một số chuyện cần giải quyết ở công ty ấy mà.
-Vậy hả, anh đừng cố gắng quá nha.
-Tôi biết rồi, cảm ơn cô.
Anh thấy cô lo lắng như vậy, anh biết mình đã có một vị trí trong lòng cô rồi. Còn anh vắng mặt là do có cuộc họp vào buổi sáng ở công ty nên anh không thể bỏ lỡ được.
Sau đó cô và anh ngồi kể lại những câu chuyện về cuộc sống của mình. Cô vui vẻ kể lại những câu chuyện ở lớp, những đứa bạn của mình cho anh nghe. Anh nghe cô kể, vừa cười khiến anh nghĩ anh phải bắt cô gái này về làm vợ mới được
-Khi viết xong đơn các em có thể nộp về nha.-Dó là tiếng bà cô chủ nhiệm lớp cô.
-HẢAAAAAAAAAAA-cả lớp cô than trời kêu đất bởi nơi này rất xa. Bỗng những ánh mắt đó đổ về phía cô.- Lớp trưởng, nộp hộ bọn em đi mà...
-Trời không lẽ các cô định bắt lớp trưởng này phải đạp cây để nộp hộ hả? Có ai tình nguyện đưa tôi đi không vậy à
-Đi mà, xin đấy!!!- Những tiếng van xin kêu lên
-Hay để tôi hộ tống lớp trưởng đến đó nha- Nam.
-Ý hay đó Vậy lớp phó đưa lớp trưởng đi còn gì nữa vậy lớp trưởng đi nha.
-Rồi ta sẽ đi là được chứ gì?
-Yahoo lớp trưởng tốt nhất.
-Vậy tui không tốt hả?-Nam
-Có cậu cũng tốt nữa!- Cả lớp nói.
Vậy là Nam chở cô đi. Cô ngồi sau xe đạp, những người khác nhìn cứ tưởng Nam và cô là đôi tình nhân.
Đến nơi.....
-Tụi mình ăn kem đi.-Nam lên tiếng
-Ukm chụp ảnh nữa cho bọn ở nhà thèm chết luôn.
-Ok
Cô và Nam mỗi người một que kem chụp ảnh. Cô làm những điệu bộ thật dễ thương khiến tim Nam lỗi một nhịp. Cô không biết sẽ có chuyện gì tiếp theo.
^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^
Thật ra anh cho người theo dõi cô, nghe tên đó báo cáo, anh thật bực mình mà. Cô đi với thằng con trai khác ngoài anh còn cười nói vui vẻ và thân mật với nhau nữa. Thật là làm cho anh tức nghẹn họng mà, khi lấy được cô rồi anh phải dạy bảo cô mới được.
Vậy đó người khi yêu thật hay nghen tuông mà.
---------------------------------------------------------
Hôm nay một chap thôi nha mọi người. Để hôm khác đăng tiếp nha. Mong mọi người ủng hộ truyện của mình nha,tui muốn mọi người đóng góp để tui còn sửa lỗi của mình và một điều nữa:
CHO TUI COMMET CỦA MỌI NGƯỜI ĐI T^T PLEASE. Tặng mọi người bài hát nha.
Nhiều khi anh mong được một lần nói ra hết tất cả thay vì,
Ngồi lặng im nghe em kể về anh ta bằng đôi mắt lấp lánh
Đôi lúc em tránh ánh mắt của anh
Vì dường như lúc nào em cũng hiểu thấu lòng anh.
Không thể ngắt lời, càng không thể để giọt lệ nào được rơi
[Chorus]
Nên anh lùi bước về sau, để thấy em rõ hơn
Để có thể ngắm em từ xa âu yếm hơn
Cả nguồn sống bỗng chốc thu bé lại vừa bằng một cô gái (bằng một cô gái anh đã từng yêu)
Hay anh vẫn sẽ lặng lẽ kế bên
Dù không nắm tay nhưng đường chung mãi mãi
Và từ ấy ánh mắt anh hồn nhiên, đến lạ.
[Verse ]
Chẳng một ai có thể cản đường trái tim khi đã lỡ yêu rồi
Đừng ai can ngăn tôi khuyên tôi buông xuôi vì yêu không có lỗi
Ai cũng ước muốn, khao khát được yêu,
Được chờ mong tới giờ ai nhắc đưa đón buổi chiều
Mỗi sáng thức dậy, được ngắm một người nằm cạnh ngủ say
Vì sao anh không thể gặp được em sớm hơn.
(Phía sau một cô gái- Soobin Hoàng Sơn)