Editor: Nguyetmai
Anh khẽ đảo mắt, biếng nhác ngả người lên xô-pha, sau đó bắt đầu nghĩ cách biện hộ cho mình: "Anh ta muốn bảo vệ em nên mới nói như vậy."
"Vậy cũng đâu cần bảo vệ kiểu này chứ! Cho dù có không vừa ý lời của fan Kiều Ôn Noãn đến đâu đi nữa, người đó cũng không nên nói như vậy."
Cảnh Hảo Hảo đặt di động xuống, quay sang nhìn Lương Thần, "Lẽ nào anh không biết, trong giới showbiz có một câu, một fan bằng mười anti-fan à?"
"Có sao?"
"Có đấy, nghệ sĩ sợ nhất là gặp phải loại fan như thế. Có lúc, đối với một số fan hâm mộ, họ rất thích ngôi sao này, không cho phép người khác nói xấu người đó dù chỉ là một chút nên cứ thế nổi giận công kích người ta, đến cuối cùng lại thành cãi nhau to, người chịu thiệt hại không phải fan mà chính là nghệ sĩ. Cho nên, mọi người đều nói, thà gặp một anti-fan cao cấp còn hơn có một fan não tàn."
Trước là bị ghét bỏ, sau lại bị mắng là não tàn, nét mặt của Lương Thần tức khắc đông cứng lại.
Phát giác ra sự khác thường của anh, Cảnh Hảo Hảo nhíu mày hỏi: "Anh sao vậy?"
Từ nhỏ đến lớn, Lương Thần chưa từng bị ai mắng là não tàn đâu đấy!
Bây giờ, anh bị người ta thản nhiên mắng thẳng vào mặt là não tàn cũng thôi đi, nhưng điều quan trọng hơn cả là, anh không được quyền nổi nóng!
Anh tuyệt đối sẽ không để Cảnh Hảo Hảo biết mình đã theo dõi weibo của cô, thấy cô bị mắng nên mới tức giận giúp cô mắng lại!
Thế nên, sau khi cô hỏi, anh cố gắng đè nén cảm giác khó chịu chết tiệt trong lòng xuống, thầm hít thở sâu rồi mới nhếch môi đáp: "Không có gì."
Nghe vậy, Cảnh Hảo Hảo mới quay lại cầm di động lên, mở weibo.
"Em làm gì vậy?"
"Xóa bài viết."
Cô vừa nói vừa ấn phím xóa, "Tiếp tục thế này, chắc chắn bài viết sẽ nổi khắp weibo, đến lúc đó Kiều Ôn Noãn sẽ mượn cơ hội này để lăng xê bản thân, nói không chừng qua vài hôm nữa cô ta sẽ được lên trang đầu nhờ chuyện này. Cảnh Hảo Hảo tôi ở trong giới showbiz không dựa dẫm ai để đi lên, tất nhiên cũng sẽ không để bất cứ ai có cơ hội đạp lên tôi để tạo danh tiếng!"
Cô yên lặng một chút, lại thở phào nhẹ nhõm: "May mà phát hiện sớm, nếu không tôi sẽ bị fan não tàn này hại chết thật đấy!"
Lương Thần lại bị mắng là "não tàn" lần nữa, sắc mặt vốn đã dịu xuống, nghe đến đây lại như muốn nổi bão, nhưng phải cố gắng hết sức dằn cơn giận xuống.
Cứ tiếp tục thế này, có khi cơ mặt anh sẽ bị chuột rút mất!
Anh dứt khoát đứng dậy, không nói tiếng nào ra khỏi phòng ngủ.
Cảnh Hảo Hảo ngồi trên xô-pha, vẻ khó hiểu nhìn về phía anh: Lương Thần bị gì thế nhỉ? Mới mấy giây trước còn có tâm trạng cùng cô xem weibo, giây tiếp theo đã im thin thít bỏ đi rồi!
Truyện convert hay : Giám Bảo Kim Đồng