Tôi được lay tỉnh một cách phủ phàn từ một giấc mơ vô cùng đẹp. Hannad ngồi bó gối ngay chân tôi, miệng ngậm một miếng sanwich lớn khiến miệng em có vẻ phồng phồng. Mái tóc cột lệch có lẽ sẽ khiến khuông mặt em trông dễ thương hơn nếu không phải em đang làm một chuyện vô cùng thất đức - đánh thức giấc ngủ ngon ngàn vàng khó mua được của tôi trong thời gian gần đây một cách vô cùng phũ phàn. Hannad kéo kéo chân tôi, khều nhẹ lòng bàn chân của tôi làm tôi rùng mình, vừa khều vừa lẩm bẩm “Dậy đi nào, dậy đi nào, không là chân chị sẽ có dấu bầm đó”
Tôi ngồi dậy trong đống chăn, xoa xoa mái đầu rối bù, bực mình cầm chiếc gối trắng bên cạnh ném thẳng vào nó, rống “Cút ra ngoài cho chị ngủ, nhanh”
Nó bỏ miếng bánh ra, rống lại “Chị dậy nhanh, mọi người bảo em gọi chị dậy mới được ăn sáng, người gì đâu ngủ đến tận giờ rồi mà còn chưa chịu dậy nữa”
Ai cha, giờ…
Với với chiếc đồng hồ điện tử ở đầu giường, tôi vò đầu bất lực. Đồng hồ rõ ràng hiện lên số giờ . Rõ quái, tối hôm qua tôi nhớ rõ ràng là tôi đã đạt báo thức lúc giờ rồi mà???
Tôi bò lên đầu giường, lật gối lên, nhanh chóng vớ lấy chiếc điện thoại. Quái quỷ, hết pin rồi...
Tôi nhanh chóng bò dậy, qua lại nói với Hannad “Em ra ngoài trước đi, chị ra liền đây”
Nhỏ nhìn tôi chằm chằm “Không phải đuổi em ra để ngủ thêm đó chớ???”
Tôi nổi điên ném cái gối của tôi va vào cửa làm bịch một cái, trong tai vẫn nghe rõ mồn một tiếng cười đáng ghét của con bé…Hứ…
Tôi làm vệ sinh cá nhân một cách nhanh chóng rồi mở cửa ra khỏi phòng, đi dọc theo hành lang để vào bếp. Lối kiếm trúc màu trắng phối hợp với cây xanh giúp cho tôi cảm thấy thoải mái, vừa chạy vừa hát khe khẽ một bài nhạc Âu Mỹ khá thịnh hành…
Tôi nhanh nhẹn bước vào bếp, Vui vẻ chào buổi sáng mọi người rồi ngồi xuống chiếc ghế cuối bàn. Mọi người đã tập trung đông đủ, thấy tôi ngồi xuống thì mỉm cười chào buổi sáng với tôi rồi cuối xuống bắt đầu ăn. Wendy va Jenny ngồi đối diện tôi, cười híp mắt “Chào buổi sáng, chị White, trông chị sáng nay thật xinh đó”
Tôi bỏ ly nước lọc trên tay xuống, xoa đầu hai đứa “Có chuyện gì nữa đây??”
Wendy cười bẽn lẽn “Chị thật hiểu tụi em đó”. Jenny ôm chặt lấy tay tôi, hưng phấn xin xỏ “Chị White, chị Alida, tí nữa hai chị và mọi người đi tắm biển nhớ biểu diễn Flyboard và Jetski cho tụi em xem nghen “
Wendy gọi với lên đầu bàn “Anh Kai, anh Dylan, anh Ryan, Edward, anh Avery nhớ biểu diễn lướt sóng nha”
Mọi người nhao nhao tán dương, Kai búng tay “OK, hôm nay sẽ cho mọi người được mãn nhãn”
Mọi người nõi cười vui vẻ rồi ăn nốt số thức ăn còn lại. Mọi người không ai ăn quá no vì sợ khi đi tắm sẽ bị mệt nên bữa sáng kết thúc rất nhanh. Mọi người nhanh chóng túc về phòng để thay đồ tắm. Dylan kéo tôi lại, nói nhỏ vào tai tôi “Anh mới được thông báo, hội nghị ở Italy mới vừa xong, bố mẹ đang đáp máy bay qua đây đó”
Tôi kêu lên, chán nản “Sao em không thể nào chạy trốn được hai người đó nhỉ?? Aizzz…”
Dylan xoa xoa đầu tôi, ra vẻ thông cảm rồi bỏ đi một nước, vừa đi còn vừa huýt sáo nữa chớ. Aizz, thật đúng là vui vẻ trên nỗi đau của người khác mà
Tôi đang đứng trên mặt biển với độ cao m..
Phải, đúng vậy, là m với một chiếc mũ bảo hộ trên đầu..
Tôi đang chơi một trò chơi khá phổ biến ở nước ngoài tên là Flyboard, là một trò chơi dạng thủy lực. Người chơi sẽ được đội một chiếc mũ bảo hộ và mang vào một đôi giày được gắn bộ phản lực bằng sức nước là có thể trình diễn nhiều động tác rất đẹp. Trong nhà thì tôi chơi giỏi môn này nhất vì tôi ngày xưa đã thường được bố tôi đưa ra biển và tập luyện rất nhiều lần. Tôi xoay tròn vài vòng trên không trung để làm quen rồi hỏi vọng xuống “Wendy, Jenny, muốn xem gì nào??”
Hai cô bé đang ngồi trên Jetski của Ảnh, bắt tay thành hình cái loa hét vọng lên “Gì cũng được nhưng phải đẹp đó”
Tôi ra dấu tay ra hiệu ok, cơ thể khẽ thả lỏng rồi biểu diễn một vài động tác xoay vòng đơn giản. Càng về sau các động tác càng đòi hỏi kĩ thuật cao hơn. Từ độ cao m, tôi chúi thẳng xuống mặt nước với một vận tốc khá lớn rồi từ dưới nước trồi lên lại một cách nhanh chóng, trình diễn động tác “cá heo” một cách hoàn mỹ. Tôi thoải mái nhào lộn trong không trung, như thao túng không gian rồi tà tà hạ độ cao xuống, đáp thẳng xuống biển. Mọi người trên thuyền khẽ giơ ngón cái lên với tôi, biểu lộ ý khen thưởng. Tôi cười híp mắt, vuốt nước biển trên mặt xuống rồi vui vẻ hỏi hai đứa nhóc “Muốn xem gì nữa nào”
Wendy chống cằm “Em muốn xem lướt sóng” Jenny đứng bên gật đầu lia lịa
Dylan vuốt tóc Jenny, mỉm cười “Gió quá nhẹ, không có sóng”
Mặt của hai đứa nhóc lập tức trở thành một đống. Ảnh vỗ tay một cái thật mạnh, tập trung lực chú ý của mọi người “Có ai có hứng thú đua Jetski không, lâu quá không đua, ngứa nghề quá”
Mặt hai đứa lập tức thay đổi, chúng nhao nhao “À quên à quên, còn chị Alida nữa mà, tụi em cũng muốn đua”
Ảnh cười híp mắt, búng tay một cái rồi đi thuê Jetsky..
Chú thích:
() Jetsky là một trò chơi môtô nước tích hợp phương tiện di chuyển khi ở trên biển. Xét về cấu tạo và hình thức thì nó khá giống Ca-nô ở nước ta
() Ý tưởng thiết kế Flyboard là từ môtô nước (Jetski), sử dụng một động cơ phản lực mạnh mẽ hút nước qua một ống dài phía dưới và đẩy ra với áp suất lớn. Thiết bị này gồm ống đẩy chính nối vào thiết bị giống như một miếng ván trượt tuyết gắn dưới chân người điều khiển. Trên tấm ván có ống xả chính, tạo lực đẩy mạnh giúp người chơi bay lên không trung từ đến m, hoặc nhào lộn nhiều lần rồi lao xuống nước. Từ đường ống chính có đường ống phụ nhỏ hơn giúp người chơi giữ thăng bằng và điều chỉnh hướng bay.
Chơi Flyboard giống như chơi tổng thể các môn thể thao moto nước, lướt ván, lặn và nhào lộn. Và cũng như nhiều môn thể thao trên biển khác, Flyboard đòi hỏi người chơi phải có sức khỏe cùng kĩ thuật tốt mới có thể thực hiện các động tác nhào lộn trên không, dưới nước.