Tiếng nói của anh gợi tình đến mức trái tim Lạc Băng vì thế cũng mềm nhũng chẳng còn ra hình thù gì nữa.
.
Cơ thể cô cũng đang xuất hiện một cổ nóng lạ thường.
.
Cô giơ tay áp lên mặt anh, hơi ngại ngùng.
- Em.
.
em vốn là của anh mà.
.
- Đúng vậy, em là của anh.
An Tử Song cong môi vừa lòng với mục đích đã đạt được.
Không chậm trễ dù chỉ một giây, anh nhanh chóng cúi đầu hôn cô thật sâu.
Lạc Băng khẽ nhắm mắt bắt đầu trầm luân vào sự dịu dàng nóng bỏng anh mang đến!
Trong bóng tối, giác quan của cô càng lại trở nên nhạy cảm hơn bao giờ hết.
Bàn tay to lớn của An Tử Song không hề rảnh rỗi, chu du khắp nơi trên thân thể mềm mại như lụa của vợ mình.
Động tác của anh vừa nhẹ nhàng vừa mơn trớn, quả thực khiến cơ thể Lạc Băng nóng bừng cả lên.
.
Lạc Băng khẽ than nhẹ gọi tên anh.
.
- Tử Song!
Là vì dục vọng đàn ông bị đè nén suốt bao nhiêu năm qua trỗi dậy? Hay nguyên nhân thực sự là bởi vì anh quá khao khát người phụ nữ trong lồng ngực nên hôn thế nào An tử Song vẫn thấy chưa đủ.
.
An Tử Song không hề chậm trễ, anh cởi chiếc áo ngủ còn vướng víu trên người Lạc Băng.
Đây là lần thứ hai An Tử Song tận mắt ngắm cơ thể mĩ miều không bị vải vóc che chắn của cô.
Vợ của anh đẹp đến mức anh không biết dùng từ gì để miêu tả.
An Tử Song yêu thương hôn dọc xuống xương quai xanh, từng nơi anh đi qua đều để lại dấu đỏ rãi rác trên làn da trắng mịn của Lạc Băng.
Hơi thở của anh ngày càng trở nên nặng nề.
.
Anh vừa hôn cô, vừa cởi sạch đồ ngủ của chính mình.
.
Vóc dáng của anh như lúc đầu Lạc Băng từng tưởng tượng quả không sai, đẹp đến nghịch thiên.
Cơ bắp săn chắc, vai rộng eo thon, nhất là đôi chân dài cực phẩm kia.
Còn có! !
Lạc Băng xấu hổ vùi mặt vào chăn, rồi âm thầm nuốt một ngụm nước bọt.
Nơi mạnh mẽ kia to lớn đến thế,chắc chắn một lúc nữa cô sẽ rất đau đây.
.
An Tử Song một lần nữa nằm lên người cô.
Cảm giác da thịt sát sao, tóc mai kề nhau.
.
Khiến An Tử Song anh phải thở dài thỏa mãn.
Hai cơ thể, một da màu đồng mạnh mẽ, một trắng nõn đối lập,kích thích giác quan vô cùng.
.
- Băng! Em thật đẹp.
.
Anh hôn lên ngực cô,chà sát làn môi mỏng như quỷ khát máu vừa hôn vừa cắn trên da thịt noãn nà của Lạc Băng.
.
- Ừm.
.
Mỗi động tác sắc tình của anh đổi lại sự run rẩy của Lạc Băng.
Cô cảm nhận được hơi thở ấm áp, da thịt nóng bỏng cùng ngón tay linh hoạt của anh mơn trớn khắp nơi trên người cô, dần rồi anh trượt xuống.
.
Trời ạ, ngón tay của anh.
.
Lạc Băng mở mắt, đôi môi hé mở nhưng không thể thốt ra bất kỳ thanh âm gì.
Thân thể mềm mại của cô, dưới bàn tay vuốt ve của anh dần dần chuyển từ cứng nhắc sang thả lỏng.
Ngón tay anh càn rỡ giữa hai chân thiếu nữ, đẩy nơi mềm mại, khéo léo xoa nắn nơi yếu ớt đang cần yêu thương.
.
- Ui.
.
đừng mà! Tử Song!.
ừm!
Lạc Băng bắt đầu run rẩy nũng nịu ngăn cảng, không tự chủ được mà thở gấp không dứt.
An Tử Song cúi đầu hôn cô, anh quan sát sắc mặt đã trở nên ửng hồng của vợ.
.
- Ngoan, em thả lỏng! Anh chỉ sờ một chút.
.
Ngón tay thô ráp không ngừng hành hạ cô.
Ngược lại với lời anh nói, được voi đòi tiên, tiếp tục mơn trớn da thịt mềm mại, ngọt ngào,ngón tay không rời đi mà nhẹ nhàng xâm nhập vào bên trong cấm địa trơn chặt.
.