Đã tuần kể từ ngày hắn mất tích, nó thì lúc nào mặt cũng lạnh nhưng mà trong lòng nó buồn rười rượi. Nó không biết là vì lý do gì mà hắn đi không một lời từ biệt. Bây giờ đã là giờ đêm nhưng không biết tại sao nó lại không thể nào mà ngủ được cả, trong đầu nó bây giờ ngàn vạn câu hỏi: tại sao hắn lại mất tích? tại sao nó lại không thể gọi điện thoại được cho nó.........Nó đành dẹp bớt phiền muộn chui đầu vào chăn mà ngủ. Sáng thứ như mọi ngày, nó vẫn đi học bình thường như không có gì, anh nó không biết lại đi đâu mà từ hôm nọ đến nay vẫn chưa thấy về, nó hận không thể đem người này nấu cao khô hoặc là đem đi băm nhuyển làm thịt nấu canh (ghê quá). Vừa mới vô lớp mặt nó không thể nào mà tốt hơn nhìn y như cái bánh bao ngâm nước, quăng cặp xuống bàn, xong lại ụp mặt xuống bàn mà giấu tiếng thở dài, Nhỏ và Huyền thấy nó tới, nên cũng lon ton đi qua tám chuyện, mà nhìn nhỏ này hôm nay cũng lạ, một đứa thì mặt hầm hầm, một đứa thì giống nó:
-tụi bây bị sao vậy?_nó ngẩn đầu lên hỏi
-tên Duy chết tiệt nhà tao không biết tại sao mấy hôm nay lại biệt tích luôn rồi_Huyền mặt hầm hầm nói.
-tên Minh chắc cũng biệt tâm luôn rồi _nhỏ mặt ỉu xìu nói.
-còn vụ thằng Phong sao rồi, cậu ta đã về chưa_Huyền
-chưa _nó
-cái đám này, hùa nhau đi trốn à_nhỏ điên tiết lên.
-lần này tên kia mà vác mặt về tap sẽ dằn xương bọn này _Huyền bẻ đốt ngón tay kêu lên tiếng răn rắt.
-dạo này hình như mình không được thư giãn gân cốt tụi bây nhỉ?_nó nói rồi cười một câu nói chứa đầy ẩn ý.
-ý mày là............_nhỏ mặt ngu ngơ hỏi.
-ừ, tối nay nha!!_Huyền
-ok_cả bọn đồng thanh.
~~~~~~~~~~Tua nhanh~~~~~~~~~~~
giờ ra chơi
Nó cùng nhỏ kia chạy xuống căn tin, ngồi vào bàn ăn vị trí mà tụi nó vẫn thường lui tới.Nó gọi cả đống đồ ăn, ba đứa ngồi ăn ngon lành . Bỗng nó nhìn thấy Minh Châu, nó gọi ú ớ:
-chị Minh Châu!_nó nhóm người khỏi ghế gọi
Cô đang đi nghe tiếng gọi thì liền quay đầu lại, thấy nó lòng cô chợt lóe lên tia hi vọng, đi chậm rãi về phía bàn của nó:
-có việc gì không Vy?_cô giọng dịu dàng nói.
-dạo này chị có thấy anh Đăng đến lớp không vậy chị?_nó
-chị không thấy, chị còn định hỏi em nữa cơ _cô
-tối nay chị rãnh không?_nhỏ đang ăn thấy chị thì quay qua hỏi.
-chị rãnh có gì không em?_cô
-tối nay giờ chị đón taxi đến đường YXZ nha!!!_nhỏ
-ừ, tối chị sẽ đến _cô
-chị Châu ơi~~~ _Huyền giở giọng ngọt như mật.
-gì em?_Cô
-mày làm tao muốn mữa quá Huyền ơi _nó và Nhỏ vờ ói.
-ói cái đầu cha tụi bây _Huyền quay qua chửi nó và Nhỏ xong thì quay qua nói chuyện tiếp với Cô
-chị thích anh Đăng phải không?_HUyền có kinh nghiệm trong truyện tình yêu nên vừa nhìn sơ sơ đã biết.
-phụt_nó và nhỏ đang uống coca nghe thấy Huyền phán câu thì phun hết nước ra
-chị...chị nào có _Cô thẹn thùng nói y như đang ăn vụng mà bị bắt gặp.
-thôi mà đừng giấu em _huyền
-mày có ấm trán không Huyền để tụi này còn đưa mày vào bệnh viện.
-tụi bây mới ấm trán đấy _Huyền
-nói đi mà, em rất rất là có kinh nghiệm đó nha!!!_Huyền
-à....ờ thì chị thích anh ấy _Cô thú nhận. Nhỏ và Nó hơi bị choáng.
-thấy chưa tao nói quá đúng cơ mà _Huyền tự đắc.
-thôi gần vào giờ rồi chị lên lớp đây bye tối gặp _cô đỏ mặt chạy lên lớp.
-bye chị _đồng thanh.
-mày sắp có chị dâu rồi há _ đứa kia trêu chọc.
-....................
Tám chuyện cho đã rồi cả lên lớp
~~~~~~~~~~~Tua Qua~~~~~~~~~~~~~~~~~
tan trường, ba đứa tụi nó tung tăng đi về cùng nhau và bắt đầu cuộc nói chuyện rôm rả:
-tối nay đứa nào đi trễ tao cắt tiết đứa đó _nó hùng hổ nói.
-mà tao nhớ hình như đứa chuyên đi trễ là mày thì phải _Huyền đá xéo nó.
-con này _nó
-tối nhớ đến sớm sớm tí nha _nhỏ
-thôi tới ngã ba rồi tự rẽ hướng mà về đi _Huyền nói rồi chạy đi.
Nó cũng lết về nhà, nó đi vô cùng chậm, nói chung bây giờ với tốc độ của nó có thể thách đấu với con rùa hoặc ốc sên đó. Về tới nhà nó chạy ngay lên phòng quăng cặp cái ''phịch ''' rồi chạy ngay đến cái giường thân yêu và đánh một giấc. Khi nó thức dậy nhìn đồng hồ cũng đã là giờ, nên nó đi ngay vào toilet rửa mặt xong thì thay đồ chuẩn bị đi, nó đi đến bàn trang điểm, hình như nó rất ít khi trang điểm thì phải, vật dụng trên bàn đầy đủ từ son môi, phấn, cọ vẻ chân mày,.......... Sau phút trang điểm, nó đi xuống nhà và bắt taxi đi đến điểm hẹn.
Nơi nó đến là căn biệt thự rộng lớn thênh thang, nó vừa đi đến cửa đã bị tên bảo vệ ngăn lại:
-cô bé chắc là vẫn chưa đủ tuổi nên có lẽ là sẽ không được vào _tên bảo vệ
- người chắc chứ _sau câu nói đó nó lấy ra từ trong ví một chiếc thẻ màu vàng là thẻ VIP, hai tên đó sững người, không đợi sự cho phép của bảo vệ thế là nó đi vào trong luôn. Ở trong rất rộng và lớn, nó đi loanh quanh một hồi thì gặp tụi kia.
-ê tao nè _nó