Em Ngốc Lắm Phải Không Anh

chương 5: gặp lại gia bảo

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hôm nay là một ngày vô cùng đặc biệt đối với nó. Nó sẽ gặp lại được đứa kia. Và còn một nguời nó rất muốn gặp nữa là Bảo. hôm nay nó dậy từ rất sớm, chuẩn bị đầy đủ đồ dùng học tập, thay quần sao rồi tung ta tung tăng đi đến trường, do là hôm nay đi học sớm hơn hôm qua nên nó đi bộ chậm rãi lại và nhìn ngắm mọi vật xung quanh mình.Sau phút tản bộ đến trường thì nó cũng đã đến đích. Đi thật chậm lên hành lang lầu để nó còn có phút giây mà hít thở không khí. Lớp nó hôm nay hình như là rất ồn ào thì phải. Nó vừa ló đầu đến lớp thì đã bị một ai đó ôm chặt, người ôm nó không ai khác chính là Bảo, bây giờ cậu ta cao hơn nó rồi, đẹp hơn nó, chắc là cũng thông minh hơn nó luôn rồi(điều này là một điều vô cùng thực tế và chắc chắn)

Nguyên lớp nó dường như được một phen kinh ngạc, hotboy của trường đi ôm nó, bọn nữ sinh vừa nhìn thấy thì đã nhìn nó bằng đôi mắt hình viên đạn rực lửa, khiến cho nó rùng mình, nó thấy vậy liền đẩy Bảo ra.

-ê...ê tui chưa muốn bị hành huyết sớm nha, nên đừng thân mật kiểu này nữa, chết tui đó!_nó

-có gì đâu mà sợ dữ vậy?_Bảo cười cười nói với nó, nụ cười đó đối với nó là cùng bình thường nhưng đối với đám nữ sinh trong trường là vô cùng đặc biệt, nó đã làm cho mấy nữ sinh trong lớp suýt nữa là ngất.

Nhỏ Tuyết không biết từ đâu chui ra cùng đứa kia (cậu, Duy, Huyền)

-e..hèm.. thân mật quá hen_nhỏ trêu chọc nó và Bảo.

-có đâu con quỷ này _nó

-thôi đi Tuyết, mình đi chỗ khác để cho người ta còn có giây phút lãng mạng nữa chứ_cậu nói.

-tụi bây bị điên à?_nó phụng phịu, khuôn mặt của nó bây giờ đã có chút chút hồng hồng rồi. Nó vờ giận dỗi chạy về chỗ.

Bảo đứng ngay ở đó, ''cô bé này hôm nay cũng biết ngượng nghịu rồi lại còn đỏ mặt nữa sao''Bảo cười cười rồi đi về chỗ.Chỗ ngồi của nó và Bảo chỉ cách nhau một cái bàn của Nhỏ Tuyết.Hình như dạo này nhỏ rất thân với cậu thì phải.Hai đứa có những cử chỉ như đang yêu nhau thì phải.

-nè, người yêu của cô hả?_hắn ngồi bên cạnh nảy giờ hơi nóng mắt một chút.

-đâu có đâu!_nó

-ừ vậy thì tốt_hắn

-ủa, tui là người yêu của Bảo thì có gì là không đúng?_nó ngay ngô hỏi

-cô chỉ cần biết suốt đời này tôi sẽ dõi theo cô_hắn nói

-là sao?_nó ngây ngơ hỏi

-cô chỉ cần biết vậy là được rồi_hắn nói rồi đi ra khỏi lớp.

-ê bộ định cúp tiết hả?_nó thấy hắn đi ra khỏi cửa lớp liền nói với theo.

Hắn im lặng và đi luôn.

-Ê Huyền, mày nghĩ con Vy nó có thích thằng Bảo không?_nhỏ hỏi Huyền.

-làm sao mà tao biết được, mày làm như tao là thánh không bằng_Huyền bĩu môi

-mà mày thấy thằng Bảo nó đối với con Vy như thế nào?_nhỏ

-theo kinh nghiệm của tao thì thằng Bảo nó thích con Vy!_Huyền tự hào với kinh nghiệm của mình nói

-gớm kinh với chả nghiệm_nhỏ chề môi

-mày không thấy từ khi con Vy qua Mĩ tới giờ thằng Bảo ngày nào mà chả nhắn tin cho nó, này nhá mấy món quà sinh nhật mà con Vy tặng thằng Bảo còn y nguyên, tao có vào phòng thằng Bảo khám phá rồi_Huyền

-ừ_nhỏ đồng tình

-tụi mình có nên gán ghép cho tụi nó không?_Huyền

-cũng được, chiều qua nhà tao đi rồi tính_nhỏ

-ukm_Huyền.

Bàn nó

-tên Phong này hôm nay bị chạm dây thần kinh hay gì vậy trời? cái gì mà dõi theo mình hazzz? hôm nay chắc là hắn ta bị gì rồi?_nó tự nói rồi tự trả lời y như một đứa trẻ tự kỷ

Sân sau trường...

Hắn nằm trên thảm cỏ xanh, mắt nhìn bầu trời xa xăm, trong đầu hắn bây giờ cứ nghĩ tới nó, hình ảnh Bảo ôm nó cứ vay quanh trong tâm trí hắn, làm hắn như sôi máu lên.

-không lẽ mình thích cô ta?_hắn tự hỏi bản thân mình.Nằm được một hồi hắn ngủ thiếp đi luôn............

''tùng....tùng.....tùng..''

Cuối cùng cũng hết giờ học, nó tung ta tung tăng chạy ra khỏi lớp, định đi xuống căng tin mua đồ ăn, nhưng thấy hơi đau bụng tí nên chạy cái vèo vô nhà vệ sinh luôn.

Nó vừa vô tới nhà vệ sinh thì...

RẦM........Không tại sao mà cách cửa lại đóng, nó tượng là tại gió nên đi đến mở, nhưng mở mãi cũng không được,.

-CMN đứa nào chơi khăm mình rồi_nó lẩm bẩm nói.

Nó cố gắng kéo cửa, kéo hoài cũng không được, tức quá nó đá cửa một cái rầm, cánh cửa gần như sức bản lề nhưng vẫn cứ lì ra. Nó mệt quá ngồi đó luôn. Dường như nhớ ra cái gì đó nó liền sờ soạn túi, nhưng không thấy điện thoại đâu cả.

-chết tiệt điện thoại để quên trong cặp rồi_nó

-haha, nhốt nó hôm nay cho nó chừa cái tật dám quyến rũ anh Bảo_nữ sinh

-nhốt nó như vậy chắc nó sợ tới già luôn_nữ sinh

-tao mà còn gặp cảnh tượng đó một lần nữa là tao sẽ đập nó_nữ sinh

Nó nghe thấy tiếng động nên cố gắng lắng nghe thật kỹ'''A thì ra là dụ của mình và Bảo lúc sáng, chết tiệt bà đây mà biết đứa nào làm bà sẽ cho đứa đó nếm mùi vị của đau khổ''

-Thôi về lớp tụi bây ơi_đám nữ sinh đó nói xong thì bỏ về lớp. Nó nghe vậy nên cũng rất mừng, nhìn vòng vòng nhà vệ sinh một vòng xong nó nhắm vào cánh cửa, dùng cước đá một phát, cánh cửa liền bật tung ra (cao thủ cao thủ bà con ơi)

Nhưng nó không hề biết rằng có người đang đứng trước cửa và cú đá vào cửa lúc nảy của nó đã đá trúng một người.

-A đau quá đi_một giọng nam.

-Á có sau không?_nó

(còn tiếp)

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------P/S: muốn biết ai không? nếu muốn biết thì cùng nhau đến với

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio