~~~~~~h tối Công viên Thỏ Trắng~~~~~~~~
_Từ từ thôi kẻo té!- anh lúc nào cùng nhắc nhở cô những điều nhỏ nhặt nhất, cứ như người mẹ thứ của cô.
_Anh đi nhanh kên đi, bọn họ đi mất rồi kìa!- cô chu mỏ, phụng phịu nhìn anh.
_Chúng ta như vậy liệu có làm Lamy tức giận không?- cậu, mắt vẫn hướng về phía nhỏ, lo lắng.
_Giận cũng phải đi! Không lẽ để người đó như vậy sao?- cô cầm tay cậu và anh kéo đi.
Nhỏ tuy nói là đi chơi với hotboy khối trên- Hoàng Minh Tuấn, nhưng trong lòng lúc nào cũng nghĩ về cậu.
Bước vào cổng, đây không phải lần đầu nhỏ đến đây, nhỏ đã từng tới cùng những người nhỏ yêu thương- Kris, Nu, Karry. (xem lại
-Anh là Hoàng Minh Tuấn, em cứ gọi Ken là được.- Tuấn cầm tay nhỏ, kéo đi làm mặt cậu đen lại.
Minh Tuấn? Minh Tuấn ư? Hình như cái tên này mình đã nghe ở đâu rồi thì phải! Hay là mình nhầm... mà anh ta có là ai cũng không quan trọng. Quan trọng là cái tên chết bần chết tiện kia chẳng thèn quan tâm mình tiếng, biết mình đi với anh ta cũng chẳng nói gì! Hứ được rồi, lần này coi ngươi làm trò con bò gì ta đây cũng phải xử ngươi trận cho ra trò- xin chấm hết phần tự sự vô cùng "tình cảm" của chị Lamy nhà ta. -_-
Minh Tuấn kéo nhỏ đi chơi hết trò này tới trò khác, con người kia cũng thừa dịp "hưởng ké" phúc lợi. Cậu thì cứ chăm chăm quan sát xem tên Ken kia có đụng chạm vào đâu của nhỏ hay không, nhưng cũng may, nhỏ còn biết chút điều, mỗi lần bị anh Ken đụng vào là lại tự động né sang bên. Còn cô thì tính tình trẻ con, lúc đầu còn nhớ nhiệm vụ, lúc sau là quên sạch bách, cứ ăn rồi chơi cùng anh, anh cũng nhân cơ hội này mà bù đắp tình cảm cho cô.
Sau gần tiếng đồng hồ đi chơi, Ken đưa nhỏ về, bỗng kéo nhỏ vào căn phòng đầy rẫy những tên ăn chơi, nghiện ngập làm nhỏ thắc mắc:
_Không phải anh nói đưa em về nhà sao?
_Nhà? Thiếu gia bang Hắc Ám của tụi tao cũng có nhà để về sao?- Ken nói bằng giọng khinh bỉ.
_Muốn gì?- nhỏ lạnh mặt lại, đáp gỏn lỏn chữ. Nhỏ đã từng thấy cái tên này quen quen, không ngờ lại là bang Hắc Ám, bang chuyên đi giết người để cướp của, giàn xếp mọi chuyện với cảnh sát bằng tiền mua chuộc đây mà.
_Biết điều đó.- Ken liếc mắt, né sang bên.
Xuất hiện sau lưng hắn là con người, gái trai đang bị xích lại trên người lênh láng vết máu. Nhỏ bất giác sững người trước tình hình trước mắt. Nhỏ như không tin vào mắt mình.
_Sao ngươi dám hả? Chuyện ta làm thì mình ta chịu, cần gì phải đem họ vào chuyện này!- nhỏ đau xót nhìn những người mình yêu quý bị tụi nó hành hạ.
_Vậy sao? Mày giết đi những người anh em của tao, cho họ cái chết đau đớn như vậy, tao muốn mày cũng giống tao, cũng phải nhìn cảnh người thân mình chết đi theo cách đó, để cho mày nhớ!
_Muốn gì?- vẫn cái câu nói gỏn lọn nhưng đầy sát khí.
_Cái chức bang chủ bang Bóng Tối.- hắn khinh bỉ nhìn nhỏ.
Nhỏ như chết trân tại chỗ khi biết mình bị mắc mưu. Bây giờ, cho dù có giao chức này cho tụi nó, người họ kể luôn cả nhỏ đều sẽ phải chết, không giao thì cũng phải chết, đó là quy luật phổ biến của thế giới ngầm.
Thấy nhỏ đứng trân ra, tên Ken mất kiên nhẫn, cầm con dao lê bước lại phía cô. Thấy hắn, ánh mắt cô hoảng sợ, ánh lên chút đau đớn. Hắn tiến về phía cô, tay nâng cằm cô lên, vuốt nhẹ:
_Có lẽ cô em sẽ trở thành người của ta sớm thôi!- hắn nham hiểm thều thào vào tai cô.
_Bỏ bàn tay bẩn thìu của mày ra khỏi người vợ tao.- anh hét lớn (au: vợ đồ, ghê đồ -_-) -Thằng chó khốn nạn như mày, không có đủ tư cách để chạm vào người em ấy.- anh vùng vằn, cố thoát ra, nhưng tên kia đã xích anh lại.
_Hừ! Tao thích, làm gì nhau.
Cô yếu ớt ngất lên nhìn hắn, đôi mắt phủ màng sương mỏng nhìn quyến rũ vô cùng, hắn cũng là con trai, sao có thể chịu được cơ chớ! (Au: thế cái thèn Karry kia chịu được cũng bái phục nhở! ^^)
Hắn cuối xuống, tay sờ lên cặp đùi trắng tuyết, tay lần mò xuống cái áo sơ mi của cô, toan định chơi đùa với cô trước mặt anh chút thì.....
_Đứa nào...????- hắn gầm lên khi bị đá ngã về phía sau.
_Tao cấm mày đụng vô bạn tao nghe chưa!- nhỏ đỡ cô dậy, sửa lại quần áo cho cô.
_Mày còn.....- hắn đang nói thì bất giác bị nhỏ chĩa súng vào đỉnh đầu.
_Tụi bây tới chậm quá đó!- hắn quay lại đằng sau, thấy đàn em mình đã bị người của nhỏ tóm gọn.
Có người chạy lại, mở xích cho người họ. Anh vừa được thoát, chạy lại ôm lấy cô, ôm cô chặt vào lòng.
_Mày lo cho Nu đi, để đó tao trả thù cho.- cậu cười, nháy mắt với cô.
_Che mắt Nu lại.- nhỏ băng lãnh cất giọng. Nhưng ai biết được ẩn sâu trong câu nói đó là sự quan tâm nhỏ dành cho cô- người nhỏ từ lâu đã không coi là bạn, mà là người thân.
Anh nghe lời, xoay lưng lại, che mắt cô đi, che lại cái cảnh máu me đang diễn ra.
_"Pằng"- viên đạn bay ra từ cây súng trên tay nhỏ, cắm vào đầu trên Tuấn, chết ngay tại chỗ, đàn em của nhỏ cũng thay nhau xử lí những gì còn lại.
~~~~~~~~Nhà cậu & anh~~~~~~~
_ người ở chung nhà à?- cô ngạc nhiên tròn xoe mắt.
_Ừ, em lên đây, anh xoa thuốc cho.- cô ngoan ngoãn đi theo anh, để lại con người nóng lạnh.
_Không sao chứ?- nhỏ lang thang ngoài vườn, cất giọng hỏi.
_Hơi đau thôi.- cậu đi theo sau.
_Chia tay đi!_ nhỏ khẽ rơi nước mắt, nhưng vẫn cố gắng không cho cậu thấy.
_Em vừa nói cái gì? Sao lại chia tay? Anh không đồng ý.- cậu kiên định lên tiếng, gương mặt thoáng chút buồn.
_Yêu tôi anh được gì cơ chứ? Anh đã thấy rồi đó, tôi là kẻ giết người không ngán tay, nếu anh yêu....
_Anh không cho phép em nói vậy, anh yêu em, mãi sẽ chỉ yêu mình em, Kris này yêu em!- cậu ôm nhỏ từ phía sau, tức giận ngắt lời nhỏ.
_Em cũng yêu anh...- nhỏ nhắm mắt, cảm nhận hơi ấm cậu mang lại.
_ Ngoài anh ra, em không cho phép em yêu ai nữa hết! -cậu dụi đầu vào hõm cổ nhỏ, hít hà mùi hương thơm lạ từ tóc nhỏ.
~~~~~~~~~~Phòng Karry~~~~~~~~~~
_Wow! Lớn quá!- cô trầm trồ khen.
_Đẹp tới vậy sao?- anh lại chỗ bàn, lấy ra hộp y tế.
_Đẹp mà! Màu xanh lá nè! Em là hồng còn anh là xanh! Lần sau em sẽ mua đồ đôi cho em với anh hen!- cô thích thú (au: câu trước, câu sau chắc liên quan -_-)
_Lại đây!- anh kéo cô ngồi xuống giường, tay nhẹ nhàng xoa thuốc.
Xoa thuốc xong, anh ôm cô vào lòng, vì bộ đồ kia của cô đã dính toàn máu, nên bây giờ cô đang mặc cái áo thun của anh, cái áo mỏng tanh, lại còn rộng thùng thình, anh bất giác đỏ mặt khi nghĩ tới. Phả những hơi nóng ấm vào tai cô:
_ Ngoài anh ra, em không cho phép em yêu ai nữa hết!
_Tại sao? Em còn muốn yêu nhiều người nữa!- cô ngây thơ.
_Là ai vậy?- anh tức giận.
_Benie~, Appa, mama nữa!- cô cười đáp.
Lúc này điện thoại coi vang lên.
_Benie~~- cô làm nũng, giọng ngọt như mía lùi ấy.
_Em đi đâu mà giờ này chưa về?- Ben lo lắng hỏi.
_Xin lỗi nhưng tối nay, cho phép em bắt cóc em ấy nha...... anh rể!- anh giựt điện thoại trên tay cô.
Tút..... tút...... tút- để lại Ben ngơ ngác
_Anh muốn chết à?- cô giựt lại cái điện thoại.
_Bộ em tính về nhà với cái áo của anh à? Rồi mọi người sẽ nghĩ gì đây? Mà sau này.... em cũng sẽ là của anh thôi mà... vợ à!- anh làm nũng.
_Đi ra! Em đi ngủ!- cô lấy đống gấu bông, xếp ở giữa, nằm sang bên quay mặt đi mà ngủ. Làm anh khóc không ra tiếng!
Ở căn phòng kế bên cũng có khác là bao nhiêu! người nằm quay mặt đi, đạp người xuống, phải xách đồ ra ghế sofa bên cạnh mà ngủ.
con người, tính cách nhưng cùng niềm hạnh phúc chìm vào giấc mộng chỉ người họ mới hiểu!