Vào trường nó vội đi tìm lớp.Rõ khổ, đầu óc nó làm sao ấy chứ lượn một vòng rồi mà chẳng tìm thấy lớp đâu.Mà công nhận trường rộng thật,đi mãi không hết à.
Đang ngó nghiêng thì…Uỳnh…con bé lảo đảo và …Rầm…con bé ngã dập mông.
-Ui da.Nó nhăn mặt.
-Em có sao không?Một giai đẹp nâng nó dậy,gương mặt cực kì lo lắng sốt sắng hỏi : “Anh xin lỗi,anh vô ý quá,em không sao chứ?”.Giai đẹp vẫn tiếp tục quan tâm.
Nó ngước mắt lên nhìn,trời đẹp trai quá vậy má, lại còn tốt bụng, hiền lành nữa.Chuẩn thiên thần đại ca,hot boy trong truyền thuyết rồi.Ôi ,thế này thì ngã đau chút cũng không sao (mê trai vậy má).Nó cười hì hì:
-Dạ em không sao.Cũng tại em đi đứng không nhìn nên mới va vào anh.Rồi nó cúi đầu: “Xin lỗi anh”.
Anh đẹp trai gãi đầu:
-Em không sao là tốt rồi.Mà em học lớp nào vậy?Anh chưa thấy qua em.
Nó tỏ vẻ ngây thơ,bẽn lẽn:
-Dạ em học C.Nhưng em vẫn chưa tìm thấy lớp.
-Hóa ra là lớp .Mới vào trường nên chưa tìm được lớp chứ gì.Ừ,được rồi, đi theo anh.Nói rồi cầm tay nó dắt đi.Em nhỏ nhà ta ngại đỏ mặt cũng lon ton theo bước ông anh đẹp giai.(Được trai đẹp dẫn đi thế này thì phê đến tối)
-Nè đến rồi đó.Em vào lớp đi.Anh đẹp giai buông tay làm nó có tiếc nuối.
-Cảm ơn anh.Nó cúi đầu lí nhí
Thiên thần đại ca xoay người đi.Nó ngước mắt lên nhìn rồi bỗng gọi giật lại:
-Anh gì ơi.
Anh quay lại nhìn nó:
-Sao thế?
-Em có thể biết anh tên gì không?
-Anh là Quang lớp A.Còn em thì sao?
-Em là Mạch Nha.
-Mạch Nha tên lạ nhỉ, nghe như đường ý, nhưng rất đặc biệt.Thiên thần đại ca cười_một nụ cười tươi tắn, tỏa nắng làm tim nó loạn nhịp rồi xoay bước đi.
Nó ôm ngực, đối diện với trai đẹp thế này có ngày chết vì đau tim.Nó thắc mắc tại sao nữ chính trong ngôn tình lại có thể không có cảm giác khi đối diện với hot boy nhỉ.Đúng là hư cấu mà.Mà kệ đi, vào lớp đã.